Ác Ma Đảo

Chương 253:

Chương 253: “Lại! Vẫn là thất bại một lần, may mắn có 'Luyện Kim Thuật Sĩ Chi Tâm' vật liệu còn có thể thu về!” Trên tay của ta là bộ phận khí quan quan trọng nhất mới được chế tạo của sinh vật ma tính, một trái tim nhân tạo, vì được làm để cho 't·h·ậ·n' sử dụng, nên nó đặc biệt lớn hơn một chút, trong đó ta có chút làm trò, hy vọng Mễ La sẽ không để ý. Thân thể sinh vật khổng lồ, phần lớn cảm giác rất chậm chạp, 't·h·ậ·n' cũng không ngoại lệ, mặc dù nó là 'Vạn Huyễn Chi Vương', ma thú hệ huyễn định vị, nhưng thực tế thì gần như không có sức chiến đấu, ta lén lút đi đến phía sau lưng nó, con ma thú này cũng không có một chút phản ứng nào. Dựa trên những hiểu biết của ta về ma thú, tìm đến vị trí trái tim của 't·h·ậ·n' dễ như trở bàn tay, ta đặt tay lên lưng 't·h·ậ·n', chỉ dùng chân khí cảm nhận nhịp tim của nó. ‘Tha Hóa Đại Tự Tại Hữu Vô Hình Kiếm Khí’ tuy có hiệu quả kích thích khí huyết cực mạnh, nhưng 'Đại Bằng Tiêu Đao Quyết' của ta đã tu luyện tới tầng thứ mười đỉnh phong, chỉ cần không phải vận công thời gian dài thì có thể bình phục lại. Môn kiếm khí này so với kiếm phách của 'Thiên Địa Lục Ngự Kiếm Quyết' càng sắc bén, cũng thích hợp để đào hang hơn 'Song Nguyệt Atula', kiếm khí dài ngắn như ý, rộng hẹp tùy tâm, tự nhiên so với lưỡi kiếm dài ngắn cố định và lưỡi đao thì tiện lợi hơn nhiều. Ngón tay ta rũ xuống, một đạo kiếm khí phun ra từ ngón tay dài hơn hai mươi centimet, đồng thời hạ thể cũng ngóc lên hơn hai mươi centimet, làm ta dở khóc dở cười, chỉ có thể nỗ lực dùng 'Đại Bằng Tiêu Đao Quyết' trấn áp lại cái phản ứng sinh lý ngọ nguậy muốn động, hung hăng cắt kiếm khí vào lớp da dày tanh tưởi của 't·h·ậ·n'. Ghép tim là một tiểu phẫu, nhất là ta lại đối nghịch với đối tượng, 't·h·ậ·n' là con ma thú có sức sống ngoan cường, tuy rằng quá trình có vô vàn khó khăn, máu đen tanh hôi dính đầy người, gần như mỗi một hơi thở đều có thể cảm thấy mùi buồn nôn, nhưng ta vẫn là dùng năm tiếng đồng hồ vất vả làm việc, lấy được một bài kiểm tra vừa ý. Tấm thẻ Liệp Thú màu vàng đậm chậm rãi chuyển sang màu tím, chứng tỏ Mễ La bọn họ nói không sai, con ma thú hệ huyễn chi vương này quả thật có thể trở thành Liệp Thú ở cấp độ cao nhất. Ta lấy cắp trái tim của 't·h·ậ·n', đã bị đóng băng giữ lại, nơi này mùi thực sự quá kinh khủng, ta ngay cả thay quần áo cũng không có tâm trạng, trực tiếp mở không gian thẻ lao ra ngoài. Trong phòng họp, Lang Vương, Bát Tỉnh Chân Phù vẫn còn đó, Lilith cùng Quan Linh cũng đang chờ ta, những người khác của phe ta đã rời đi. Bốn cái dong binh đoàn chỉ còn lại Mễ La và Khấu Đạt Nhĩ, hai tên đoàn trưởng vẫn còn, thấy ta xuất hiện sắc mặt bọn họ vô cùng sốt sắng, nhìn thấy tấm thẻ màu tím trên tay ta, khuôn mặt vốn bình tĩnh của Mễ La, cũng trở nên vui mừng đến phát cuồng, đưa tay hướng về phía ta túm lấy. Ta tiện tay vung lên, hất tay hắn ra, lạnh lùng nói: “Hợp tác quan trọng nhất là thành tín, các ngươi dùng đầu ma thú này để cho ta luyện thành Liệp Thú, đã coi như là lừa gạt rồi. Giá trị của nó cao hơn nhiều so với bảng giá hợp tác của chúng ta!” Sắc mặt Mễ La lạnh lại, lạnh lùng nói: “Đoàn trưởng Vương Lân định bội ước sao?” Ta lắc đầu cười lạnh nói: “Hình như chúng ta còn chưa ký kết khế ước, sao có thể nói là bội ước, ngươi tin hay không, chỉ bằng con Liệp Thú hệ huyễn này, ta liền có thể phát động một cuộc chiến tranh, triệt để đánh tan bốn nhà dong binh đoàn các ngươi!” Sắc mặt Mễ La cùng Khấu Đạt Nhĩ lập tức thay đổi, làm sao bọn họ không biết sức mạnh của con ma thú này chứ? Lúc trước Mễ La có thể bắt được 't·h·ậ·n', cũng không phải dựa vào sức mạnh của mình, một con ma thú hệ huyễn ở đỉnh cao như vậy, nếu dốc toàn bộ công lực triển khai huyễn cảnh thì có thể bao trùm mấy ngàn cây số vuông, không có bất kỳ người nào có thể tìm ra vị trí chân thân của 't·h·ậ·n' ở trong huyễn tượng vô cùng vô tận. Nếu như ta thật sự khai chiến bất ngờ, bốn nhà dong binh đoàn bọn họ vẫn chưa có sự chuẩn bị chiến đấu, có trên 70% sẽ bị triệt để đánh tan. Mà lần này xảy ra chiến tranh, nguyên nhân căn bản cũng không thể trách ta, trách nhiệm phần lớn đều thuộc về Mễ La và Khấu Đạt Nhĩ. Bọn họ đưa ra con ma thú cấp độ 't·h·ậ·n' như này, lại cố ý không nói rõ trước, tâm tư tương đối bất lương, nếu như không phải ta đủ bản lĩnh, đổi thành người khác xâm nhập, chỉ có bị nuốt vào bụng 't·h·ậ·n', cùng với bị những huyễn cảnh không dứt chém giết, cuối cùng chắc chắn là kiệt sức mà chết, không có khả năng thứ hai. “Đoàn trưởng Vương Lân nhất quyết phải như thế sao, bốn nhà dong binh đoàn chúng tôi cũng biết đón lấy, chẳng qua việc này coi như là chúng tôi không đúng, nếu có thể thương lượng, rất nguyện ý nhường bộ.” “Nhường bộ như thế nào?” Mễ La nhìn Khấu Đạt Nhĩ một chút, khi được đoàn trưởng 'Thiên Lôi' dong binh đoàn ngầm đồng ý, chậm rãi nói: “Chúng tôi nguyện ý trả thay các người chi phí mua căn phòng ở tầng cao nhất của tòa nhà 'Song Tử', 'Thiên Nga Đoàn' cũng từ bỏ quyền sở hữu mười chín tấm thẻ Liệp Thú hệ huyễn còn lại, ngài thấy như vậy thế nào?” Ta lạnh lùng nói: “Còn chưa đủ! Ta muốn các ngươi cùng tiên sinh Khấu Đạt Nhĩ, ký một phần hiệp ước liên minh quân sự vĩnh viễn, bằng danh nghĩa của hai người và hai nhà dong binh đoàn các ngươi.” Khấu Đạt Nhĩ gật đầu, Mễ La nghiến răng một cái đáp ứng nói: “Quyết định vậy đi.” Ác ma khế ước một khi phát sinh hiệu lực, bọn họ coi như có 't·h·ậ·n' cũng không có cách nào khai chiến với chúng ta nữa, thêm việc ta ra tay trước, lần giao dịch này xem như "công bằng". Ta nhìn quanh hai bên một chút, hỏi ý kiến của Lang Vương và Bát Tỉnh Chân Phù, chúng ta liền ký xuống một phần ác ma khế ước quan trọng nhất này ngay trong phòng hội nghị này. Mễ La cùng Khấu Đạt Nhĩ lấy được thẻ 't·h·ậ·n', cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, hai người đều lộ ra nụ cười vô cùng vui mừng, rõ ràng lần hội đàm này thu hoạch được vượt quá mong đợi của bọn họ, Mễ La đặt một tấm thẻ ngân hàng 'đảo Ác Ma' lên bàn, rồi cùng Khấu Đạt Nhĩ đứng dậy cáo từ. Ta cười khẽ một tiếng, vẫy tay với Lang Vương nói: “Có một vài chuyện muốn xác nhận, tốt nhất là nói chuyện riêng, ngươi mời ta ăn cơm!” Lang Vương tuy không biết sao ta đột nhiên muốn gọi hắn tốn kém, nhưng vẫn vui vẻ đồng ý: “Vương Lân ngươi muốn ăn gì, cứ việc lựa chọn, chỉ cần có ở trên 'đảo Ác Ma' này.” “Ta ăn gì không quan trọng, mấu chốt là ngươi ăn...” Ta đối với Lilith một mặt khát khao nói: “Nhiều nhất nửa giờ, ta sẽ trở về phòng, ngươi cứ đi trước chờ ta. Bữa cơm này chắc chắn là ngươi không ăn nổi.” Quan Linh hừ lạnh một tiếng nói: “Vương Lân thối tha, không biết lại muốn giở trò gì, ta đi tìm tỷ tỷ Lạp Ni Á chơi, ma thuật huấn luyện của nàng rất thú vị, ta đã hẹn xong muốn học cùng nàng rồi.” Bát Tỉnh Chân Phù nhún vai nói: “Mặc dù Vương Lân ngươi rất không có ý tứ, nhưng ta cũng có chút chuyện, không có cách nào hầu hạ, cũng không trách ngươi lần này. Khách sạn 'đảo Ác Ma' là nơi tốt, ta vừa hẹn một mỹ nhân, còn đang bồi dưỡng tình cảm, cũng phải đi trước một bước.” (còn tiếp)
Bạn cần đăng nhập để bình luận