Vạn Giới Mạnh Nhất Hệ Thống Chi Triệu Hoán Quần Hùng

Chương 49: Quân lâm Liệt Dương tông

**Chương 49: Quân lâm Liệt Dương Tông**
Pháp bảo được phân chia đẳng cấp bao gồm: tàn bảo, linh bảo, thánh khí, Tiên Thiên Linh Bảo và Tiên Thiên Chí Bảo. Trong đó, Tiên Thiên Linh Bảo và Tiên Thiên Chí Bảo đều là những bảo vật tuyệt thế cực kỳ hiếm thấy, ngay cả vương triều to lớn cũng không sở hữu nổi một kiện, có lẽ chỉ hoàng triều mới có.
Ngoại trừ Tiên Thiên Linh Bảo và Tiên Thiên Chí Bảo hiếm có, thánh khí chính là bảo vật mạnh mẽ nhất. Trấn quốc chi bảo của hoàng thất bốn đại vương triều nghe nói cũng là thánh khí hiếm thấy, bởi vậy có thể thấy được sự cường đại của thánh khí.
Vận Mệnh Kim Luân là thánh khí nổi bật trong số đó, thậm chí đủ để sánh ngang với Tiên Thiên Linh Bảo thông thường.
Truyền thuyết về thánh khí này thực ra đã sớm lưu truyền tại Nam Thiên vực. Nghe nói Vận Mệnh Kim Luân có hiệu quả nghịch thiên cải mệnh, người nào đạt được thánh khí này thì coi như có thêm một mạng, đương nhiên được vô số tu sĩ săn đón.
Bất quá, không ai biết được tung tích của pháp bảo thần kỳ như vậy, chỉ có lời đồn rằng nó tản mát giữa núi rừng.
Bây giờ Mộ Dung Oản đột nhiên nhắc tới bảo vật này, Từ Hạo liền nảy sinh một chút hứng thú.
"Chẳng lẽ ngươi đến vương quốc nhỏ bé của chúng ta, còn có quan hệ với Vận Mệnh Kim Luân?" Từ Hạo hỏi.
Mộ Dung Oản cười rộ lên nói: "Nếu ta giao Vận Mệnh Kim Luân cho ngươi, ngươi có thể trả ta tự do không?"
Đương nhiên là không thể. Tuy rằng ta hiện tại có Triệu Vân bảo hộ trong bóng tối, nhưng nếu quả thật giải khai khế ước người hầu gái, không chừng ngươi có biện pháp nào đó mang theo Vận Mệnh Kim Luân chạy thoát, sau cùng ta mất cả chì lẫn chài thì sao?
Không chừng ngươi sẽ còn tìm ta đòi nợ, cái mạng nhỏ của ta đều có thể sẽ không còn, cho nên lựa chọn này trực tiếp bị Từ Hạo loại bỏ.
"Đổi điều kiện đi! Yêu cầu này ta không thể đáp ứng!" Từ Hạo lắc đầu.
Mộ Dung Oản cũng biết Từ Hạo sẽ không dễ dàng buông tha mình, nàng cũng chỉ hỏi như vậy thôi. Thấy Từ Hạo không đáp ứng, trong lòng nàng cũng không thất vọng, ngược lại nói: "Kỳ thật Vận Mệnh Kim Luân ngay tại Liệt Dương Tông!"
"Tin tức này có đáng tin không?" Từ Hạo hơi nhíu mày.
Liệt Dương Tông, một tiểu tông môn như vậy, làm sao có thể bảo vệ được loại bảo vật như thánh khí?
Lùi một bước, coi như Liệt Dương Tông thực sự có được bảo vật này, vậy còn không được giấu kỹ đi, còn có thể để lộ tin tức?
Loại bảo vật đỉnh cấp này một khi bị đại thế lực biết được, mười cái Liệt Dương Tông đều không đủ diệt.
Mộ Dung Oản lại làm thế nào biết được chuyện này?
Mộ Dung Oản trả lời: "Yên tâm đi! Tuyệt đối đáng tin, còn về nguồn tin. . . Ngươi đừng hỏi nhiều, chỉ nói có đi hay không đi!"
Từ Hạo trầm tư một lát, hít sâu một hơi nói: "Tốt, vậy thì đi thử vận may, dù sao diệt hoàng thất Liệt Nhật vương quốc cũng không thể bỏ qua Liệt Dương Tông, trước hết diệt Liệt Dương Tông đã, nếu thuận tiện có thể lấy được Vận Mệnh Kim Luân, đương nhiên là tốt nhất!"
...
Đại quân đi đường tuy chậm, nhưng những tu sĩ cao giai như Lý Nguyên Bá, tốc độ phi hành toàn lực rất nhanh. Chỉ tốn không đến một ngày thời gian, đoàn người Từ Hạo đã tiến vào lãnh thổ Liệt Nhật vương quốc.
Đây cũng là lần đầu tiên trong đời Từ Hạo tiến vào Liệt Nhật vương quốc.
Là thế lực số một số hai dưới trướng Dạ U vương triều, Liệt Nhật vương quốc và Đại Chu vương quốc có thể nói là một trời một vực.
Dân phong Liệt Nhật vương quốc mạnh mẽ, tu luyện thịnh hành, số lượng tu sĩ gấp mấy lần Đại Chu vương quốc. Trong nước, ngoại trừ triều đình, còn có mấy tông môn tu luyện, trong các đại tông môn cũng không ít tu sĩ cường đại, Liệt Dương Tông chính là tông môn nổi bật trong đó.
Ngoài ra, Liệt Nhật vương quốc còn có chiến lực đỉnh phong mà Đại Chu vương quốc trước kia không có, cường giả Hóa Thần cảnh.
Ngoại giới có lời đồn rằng, hoàng thất Liệt Nhật vương quốc có tổng cộng năm vị cường giả Hóa Thần cảnh, trong đó hai vị là Hóa Thần cảnh viên mãn.
Hai người này một cái tọa trấn hoàng thất, một cái tọa trấn Liệt Dương Tông.
Trừ năm vị cường giả Hóa Thần cảnh này, Liệt Nhật vương quốc còn có cao thủ Hóa Thần cảnh như Tiêu Nguyệt Minh. Tuy rằng những cường giả Hóa Thần cảnh này không có thực lực một mình nghiền ép quân trận, nhưng cũng đủ công diệt những nước yếu như Đại Chu vương quốc.
Bất quá, do áp lực từ Ngũ Độc vương quốc, Liệt Nhật vương quốc không thể toàn lực tấn công Đại Chu vương quốc và Thiên Tuyết vương quốc. Đại Chu vương quốc và Thiên Tuyết vương quốc lại kết thành liên minh, nên mới có thể kéo dài hơi tàn đến bây giờ, dưới áp lực của Liệt Nhật vương quốc.
Liệt Dương Tông nằm trên một tòa tiên sơn ở khu vực trung tâm Liệt Nhật vương quốc, cách hoàng đô Liệt Nhật vương quốc chừng ngàn dặm.
Có Mộ Dung Oản dẫn đường, đoàn người Từ Hạo sau khi tiến vào Liệt Nhật vương quốc, liền một đường hướng về Liệt Dương Tông mà đi.
"Đây chính là Liệt Dương Tông sao? Ngược lại là rất phong độ!"
Đứng tại chân núi Liệt Dương Tông, ngước nhìn tiên sơn linh khí bao quanh, linh điểu bay lượn, thác nước treo ngược, Từ Hạo nhịn không được cảm khái.
Hoàn cảnh tu luyện trong ngọn tiên sơn này rất tốt, nếu có thể tu hành trong núi này, tốc độ tu luyện ít nhất có thể tăng lên ba phần.
Từ Hạo bắt đầu có chút hiểu rõ, vì sao thực lực Đại Chu vương quốc và Liệt Nhật vương quốc lại chênh lệch xa như vậy.
Mộ Dung Oản lại khinh thường nói: "Cái này có là gì? Thâm sơn cùng cốc, hiếm thấy vô cùng,...Chờ ngươi đến Thiên Thánh hoàng triều, kiến thức môn phái tu tiên ở đó, mới biết được cái gì gọi là chân chính tiên gia bảo địa."
Từ Hạo bĩu môi, không để ý tới nữ nhân ngạo mạn này, quay người nói với Lý Nguyên Bá: "Nguyên Bá, đi gọi sơn môn!"
"Hắc hắc. . . Bệ hạ, ngài cứ xem cho kỹ!"
Lý Nguyên Bá cười quái dị một tiếng, sau đó tay cầm Lôi Cổ Ung Kim Chùy, bay lên, đứng ngạo nghễ trên không trung Liệt Dương Tông.
"Lũ tiểu tể tử Liệt Dương Tông, Nguyên Bá gia gia các ngươi tới, còn không mau ra nghênh đón!"
Âm thanh như sấm sét đột nhiên nổ vang trên không trung Liệt Dương Tông, dọa đệ tử Liệt Dương Tông kêu to một tiếng, đông đảo tu sĩ Liệt Dương Tông ào ào ngự kiếm bay ra, nhìn Lý Nguyên Bá trên bầu trời, nghị luận ầm ĩ.
"Gia hỏa này từ đâu tới? Dám kêu gào ở Liệt Dương Tông ta!"
"Cẩn thận, kẻ đến không thiện, gia hỏa này xem ra không dễ trêu!"
"Thôi đi, một cái gầy như que củi bệnh quỷ mà thôi, sợ cái gì? Ta một kiếm liền có thể chém hắn!"
"Ngươi vừa mới đến Kim Đan cảnh, hiện tại mới Kim Đan cảnh sơ kỳ, thiếu khoác lác!"
...
Ngay lúc đông đảo đệ tử nghị luận ầm ĩ, ba đạo thân ảnh già nua từ đại điện sâu nhất trong Liệt Dương Tông bay ra.
Ba tên lão giả sắc mặt ngưng trọng nhìn Lý Nguyên Bá, trầm giọng nói: "Các hạ là người nào, vì sao lại đến Liệt Dương Tông ta?"
Ba người này là Thái Thượng trưởng lão Liệt Dương Tông, trong đó một vị là cường giả Hóa Thần cảnh viên mãn hoàng thất, hai người còn lại đều là cao thủ Hóa Thần cảnh sơ kỳ. Tầm mắt của bọn họ tuyệt đối không phải tu sĩ bình thường có thể so sánh, liếc mắt một cái liền nhìn ra Lý Nguyên Bá không tầm thường.
Thiếu niên gầy như que củi này, không thể khinh thường.
Lý Nguyên Bá khặc khặc cười nói: "Bệ hạ nhà ta giá lâm Liệt Dương Tông, các ngươi không chủ động ra nghênh tiếp, phải chịu tội gì?"
Ba tên lão giả liếc nhau, cái gọi là bệ hạ này là ai?
Nơi này chính là Liệt Nhật vương quốc, người có thể xưng là bệ hạ chỉ có hoàng đế Liệt Nhật vương quốc, nhưng vị hoàng đế kia của Liệt Nhật vương quốc trước mặt bọn hắn cũng chỉ là vãn bối, không dám phái người đến Liệt Dương Tông diễu võ dương oai.
Mấu chốt là bọn họ cũng không nhớ rõ, hoàng thất Liệt Nhật vương quốc có mãnh nhân như vậy.
Ngay lúc ba người nghi hoặc, âm thanh của Từ Hạo vang lên: "Ba vị chính là Thái Thượng trưởng lão Liệt Dương Tông?"
Ba người theo tiếng nhìn qua, thấy Từ Hạo chân đạp Lôi Bằng, đến sau lưng Lý Nguyên Bá, bên cạnh hắn còn có Chương Hàm và Mộ Dung Oản.
Dò xét cẩn thận Từ Hạo một lát, Thái Thượng trưởng lão cầm đầu Liệt Dương Tông nhíu mày hỏi: "Ngươi là người phương nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận