Vạn Giới Mạnh Nhất Hệ Thống Chi Triệu Hoán Quần Hùng

Chương 1059: Tiến phát Hoàng thành

Chương 1059: Tiến vào Hoàng thành
Đối với vấn đề của Đàn Ngọc, Từ Hạo không trả lời.
Hắn không cần thiết phải nói dối với người ở cấp bậc như Đàn Ngọc, cũng không cần thiết phải cho đối phương biết lai lịch của mình.
Hắn chỉ cần Đàn Ngọc biết, mình có thể giúp nàng trở thành chúa tể của phiến đại lục này.
Từ Hạo chậm rãi đứng dậy, cười nói: “Đàn Ngọc công chúa, những sự tình này sau này hãy nói, có khách tới.”
Lời nói vừa dứt, bên ngoài viện Từ Hạo đang ở, liền truyền đến một hồi tiếng ồn ào.
Chưởng môn Phong Trần Kiếm Phái Thẩm Lưu Vân, mang theo năm tên trưởng lão tông môn, hơn hai mươi gã chấp sự và đệ tử, tới nghênh đón Từ Hạo.
Một màn này khiến cho những người đứng từ xa yên lặng quan sát biệt viện, trên mặt tràn đầy chấn kinh.
“Vị kia không phải là chưởng môn Phong Trần Kiếm Phái Thẩm Lưu Vân tiên nhân sao? Sao hắn lại tới đây!”
“Ta đã từng xa xa gặp qua hắn, đích thật là chưởng môn Phong Trần Kiếm Phái.”
“Thật không ngờ, ta lại có may mắn được nhìn thấy thánh dung của Lưu Vân chưởng môn.”
“Không chỉ có Thẩm chưởng môn, mấy vị phía sau hắn cũng đều là đại nhân vật của Phong Trần Kiếm Phái.”
“Phong Trần biệt viện rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại có thể kinh động đến nhiều đại nhân vật như vậy tự mình đến đây.”
“Không biết, bất quá xem điệu bộ của bọn hắn, dường như là muốn nghênh đón người nào đó.”
“Không thể nào, có thể khiến chưởng môn Phong Trần Kiếm Phái nghênh tiếp, người đó không có mấy ai, hơn nữa cũng sẽ không ở tại Phong Trần biệt viện!”
“Thôi được rồi, đừng đoán mò nữa.”
Những lời bàn tán xung quanh, Thẩm Lưu Vân đều nghe thấy, nhưng trên mặt lại không có bất luận cái gì biểu cảm.
Tất nhiên bọn hắn đã quyết định gióng trống khua chiêng nghênh đón Từ Hạo, vậy thì cục diện bây giờ chính là điều hắn muốn thấy.
Nhưng mà những môn nhân khác của Phong Trần Kiếm Phái chưa từng gặp qua Từ Hạo, đối với việc này lại có chút nghi hoặc trong lòng.
Ngay cả Khương Lăng cũng không ngoại lệ.
Hắn rón rén đi đến bên cạnh Thẩm Lưu Vân, thận trọng hỏi: “Chưởng môn, Từ Hạo này rốt cuộc là có lai lịch gì?”
“Thân phận ngài tôn quý, nếu muốn gặp hắn, cứ để ta dẫn hắn đến gặp ngài là được, cần gì phải tự mình đi một chuyến.”
Thẩm Lưu Vân nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: “Đây là ý tứ của tông môn, không cần hỏi nhiều!”
Nghe đến lời này, Khương Lăng lập tức ngậm miệng.
Lúc này, đại môn Phong Trần biệt viện từ từ mở ra.
Hai bóng người từ trong viện đi ra.
“Là nàng? Đàn Ngọc công chúa!”
Nhìn thấy hai bóng người này, con ngươi Thẩm Lưu Vân lập tức hơi co rút lại.
Hắn thật sự không nghĩ tới, Lục công chúa của Vô Cương Vương Triều Đàn Ngọc, vậy mà lại xuất hiện ở trong viện của Từ Hạo.
Không phải nói nàng ba ngày sau mới đến sao?
Sao lại đột nhiên xuất hiện ở Phong Trần biệt viện.
Hơn nữa một đại nhân vật như vậy, xuất hiện ở trong Phong Trần biệt viện, người của Phong Trần Kiếm Phái vậy mà một chút cũng không phát giác.
Gần đây phòng ngự của tông môn, thật đúng là có chút quá kém.
Khi Thẩm Lưu Vân nhìn thấy Đàn Ngọc đi theo phía sau Quảng Thành Tử, trong lòng hắn không nhịn được dâng lên một ý niệm.
Chẳng lẽ Từ Hạo có quan hệ gì với Vô Cương Vương Triều?
Nhưng tựa hồ như vậy vẫn không hợp lý.
Ngay tại lúc Thẩm Lưu Vân lâm vào trầm tư, Đàn Ngọc đã đi tới trước mặt Thẩm Lưu Vân.
“Đàn Ngọc gặp qua Lưu Vân tiền bối!” Đàn Ngọc chắp tay nói.
Thẩm Lưu Vân giữ đúng bổn phận của một chưởng môn, cho dù thân phận Đàn Ngọc bất phàm, nhưng dù sao cũng là vãn bối, chịu nổi một lễ này.
Thẩm Lưu Vân hoàn hồn, chắp tay cười nói: “Thật không ngờ, Lục công chúa vậy mà lại đến phái của ta trước.”
“Không biết ngài và vị ở bên trong này là......”
Thẩm Lưu Vân còn chưa nói hết, Đàn Ngọc liền ngắt lời hắn.
“Lưu Vân tiền bối, mời vào bên trong một lần!”
Thẩm Lưu Vân hơi sững sờ, sau đó nói với chúng nhân phía sau: “Các ngươi ở đây chờ, ta vào trong cùng Đàn Ngọc công chúa nói rõ suy nghĩ.”
“Vâng!”
Những người của Phong Trần Kiếm Phái còn đang khiếp sợ lúc này mới hoàn hồn.
Bọn hắn cũng không nghĩ tới, Đàn Ngọc công chúa vậy mà lại xuất hiện ở nơi đây.
Dưới sự dẫn dắt của Đàn Ngọc, Thẩm Lưu Vân tiến vào biệt viện.
Lúc này, những người ở ngoài viện lại lần nữa bộc phát ra những lời bàn tán.
“Ta nói sao Lưu Vân chưởng môn lại đích thân đến, thì ra là nghênh đón Đàn Ngọc công chúa!”
“Vị công chúa thiên phú mạnh nhất của Vô Cương Vương Triều, ngược lại đáng giá để Lưu Vân chưởng môn tự mình nghênh đón.”
“Bất quá với thân phận của Đàn Ngọc công chúa, sao lại ở tại Phong Trần biệt viện?”
“Không biết, ý nghĩ của những đại nhân vật này, chúng ta sao có thể làm rõ.”
“Nghe nói Đàn Ngọc công chúa rất đẹp, hôm nay gặp mặt, quả nhiên phi phàm.”
“Thôi đi, nhìn nhiều hai mắt, cẩn thận tròng mắt bị móc ra đấy.”
Trong sân Từ Hạo đang ở, Thẩm Lưu Vân cung kính đứng trước mặt Từ Hạo.
Từ Hạo cười nói: “Lưu Vân chưởng môn, ta biết ý của các ngươi, hảo ý ta xin nhận.”
“Bất quá ta không phải là người thích phô trương, cho nên về mặt hình thức, không cần làm những việc này.”
“Từ hôm nay trở đi, ta chính là đệ tử đời bốn của Phong Trần Kiếm Phái các ngươi, theo các ngươi cùng đi tới Hoàng thành.”
“Về sau Phong Trần Kiếm Phái các ngươi, dốc toàn lực ủng hộ Đàn Ngọc công chúa thượng vị.”
“Biết nên làm như thế nào rồi chứ!”
Lời của Từ Hạo, Thẩm Lưu Vân tự nhiên hiểu rõ.
Hắn không muốn tiết lộ thân phận, chỉ muốn làm người ở phía sau màn thao túng hết thảy.
Thẩm Lưu Vân chắp tay nói: “Từ công tử đã mở miệng, chúng ta tự nhiên không dám làm trái, xin ngài yên tâm!”
Đàn Ngọc ở một bên, trong mắt lóe lên một đạo kinh ngạc.
Hôm qua Từ Hạo mới nói, muốn giúp mình trở thành Nữ Hoàng của Vô Cương Vương Triều.
Khi đó trong lòng nàng còn có mấy phần hoài nghi.
Nhưng mà hôm nay, Từ Hạo lại đưa cho nàng một món quà lớn như vậy.
Thế lực nhất lưu Phong Trần Kiếm Phái, vậy mà trực tiếp trở thành phụ thuộc của mình.
Có Phong Trần Kiếm Phái trợ giúp, về sau thế lực của mình trên triều đình sẽ tăng lên rất nhiều.
Mặc dù các đại tông môn chính đạo không dám tùy tiện nhúng tay vào triều đình, nhưng trong triều, bọn hắn lại có không ít mối quan hệ lợi ích dây dưa.
Phong Trần Kiếm Phái cũng như thế.
Bây giờ trong Vô Cương Vương Triều, có không ít trọng thần xuất thân từ Phong Trần Kiếm Phái.
Từ Hạo trầm ngâm một lát, hỏi: “Thẩm chưởng môn, những người đi tới Hoàng thành, tất cả đã an bài xong chưa?”
Thẩm Lưu Vân đáp: “Đều đã sắp xếp xong xuôi, do Đường Phong trưởng lão và ta dẫn đội, còn có các đệ tử đời thứ hai, đời thứ ba và đời thứ tư hơn mười người, chỉ cần ngài hạ mệnh lệnh, chúng ta tùy thời đều có thể đi tới Hoàng thành.”
Từ Hạo gật đầu một cái, nói: “Chọn ngày không bằng đụng ngày, vậy hôm nay đi!”
“Ta nghĩ Đàn Ngọc công chúa cũng đồng ý!”
Đàn Ngọc gật đầu, nói: “Bây giờ tình thế Hoàng thành có chút phức tạp, Thiên Mệnh Thần Điện cũng đã lựa chọn hành động.”
“Cho nên chúng ta vẫn nên nhanh chóng tới đó thì hơn.”
Hoàng thành Vô Cương Vương Triều, cách nơi đây mấy vạn dặm.
Với tốc độ của bọn hắn, nếu như không có ngoại lực quấy nhiễu, không sai biệt lắm cũng phải mất chừng bảy ngày mới có thể đến.
Bây giờ bên trong Hoàng thành Vô Cương Vương Triều, sóng ngầm cuồn cuộn.
Các đại hoàng tử, công chúa tranh đấu không ngừng.
Đều muốn thông qua lần chiến đấu này nhắm vào Thiên Mệnh Thần Điện, xác lập thân phận người thừa kế duy nhất của hoàng triều.
Chiến đấu với Thiên Mệnh Thần Điện, quan hệ chân chính đến sự tồn vong của Vô Cương Vương Triều.
Có thể nói, Vô Cương Vương Triều lần này chính là đang đánh cược vận mệnh quốc gia.
Nhưng mà không ai biết, vì sao bọn hắn lại lựa chọn mạo hiểm như vậy.
Có lẽ vị hoàng đế cao cao tại thượng của Vô Cương Vương Triều kia biết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận