Vạn Giới Mạnh Nhất Hệ Thống Chi Triệu Hoán Quần Hùng

Chương 194: Búa bổ Huyền Tiên

**Chương 194: Búa Bổ Huyền Tiên**
Bên ngoài hắc dạ huyễn cảnh, trong hoàng gia viên lâm.
Một hồi đại chiến kinh thiên động địa chính thức mở ra.
Khí thế ngút trời, sấm sét vang dội, máu tươi bắn tung tóe.
Giữa các tu sĩ chiến đấu vốn đã kịch liệt, huống chi song phương giao chiến ở đây thực lực càng vô cùng mạnh mẽ.
Ngàn tên tu sĩ Độc Tông đối chiến với hơn trăm cao thủ hoàng triều.
Mỗi một khắc đều có người bỏ mình, máu tươi nhuộm đỏ chân trời, hoàng gia viên lâm cũng bị san thành bình địa, chỉ còn lại một lối vào hắc dạ huyễn cảnh, lẻ loi trơ trọi đứng đó.
Ảnh hưởng của trận chiến bao phủ trong vòng nghìn dặm, khiến vô số tu sĩ bình thường của Dạ U vương triều run lẩy bẩy.
Trận chiến như vậy, tại Dạ U vương triều chưa bao giờ phát sinh qua.
Giống như tiên thần hàng thế.
Cho dù là tới gần một chút, đều sẽ bị nghiền thành tro bụi.
Vân gia cung phụng Vân Vạn Lý, tay cầm hai thanh thần kiếm ngũ đẳng Tiên Thiên Linh Bảo, đối chiến với hai đại Chân Tiên cảnh của Độc Tông.
Hai thanh thần kiếm này, một băng một hỏa, uy năng khủng bố, hai đại cường giả Chân Tiên cảnh của Độc Tông thả ra khí độc quỷ dị, đều bị đóng băng bốc hơi, song phương qua lại, đánh đến túi bụi.
Bất quá ba người đều là Chân Tiên cảnh nhị tầng, cho dù Vân Vạn Lý lấy một địch hai, vẫn như cũ khó có thể dễ dàng phân ra thắng bại.
Vô Lượng Kiếm Tông không hổ là đứng đầu kiếm tu, ba tên Huyền Tiên cảnh kiếm tu hợp lực thi triển kiếm trận, khiến tu sĩ Độc Tông không có cách nào áp sát, ngược lại bị tru sát mấy người.
So sánh ra, Hoa Thiên Tông cùng Long gia biểu hiện có chút kém hơn, dưới sự giáp công của tu sĩ Độc Tông, bị đánh liên tục bại lui, miễn cưỡng có thể chống đỡ.
Cục thế đối với Vân Vạn Lý một phương, cực kỳ bất lợi.
Từ Hạo ngược lại coi như an toàn.
Sa Ngộ Tịnh thi triển ra Pháp Thiên Tượng Địa, thân thể cấp tốc cao tới ngàn trượng, giống như một tôn kim cương cổ xưa, đứng sừng sững trong thiên địa, dùng khí thế kinh người bảo vệ Từ Hạo và những người khác.
Sa Ngộ Tịnh cũng không chủ động xuất thủ, chỉ là khi có tu sĩ xông thẳng đến Từ Hạo, dùng Hàng Ma Trượng trong tay trượng sát đối phương.
Hàng Ma Trượng kia cũng hóa thân ngàn trượng, giống như lưỡi hái tử thần thu hoạch sinh mệnh, mỗi lần vung ra, mặc kệ là Thiên Tiên cảnh hay Địa Tiên cảnh, đều sẽ c·h·ế·t thảm dưới trượng.
Trong tình huống Hắc Ưng không ra tay, không có bất kỳ người nào có thể kháng trụ một kích của Sa Ngộ Tịnh, Chân Tiên cảnh tam trọng quá mạnh.
"Đây là Chân Tiên cảnh tam trọng!"
Nhìn Sa Ngộ Tịnh đại sát tứ phương, không ai cản nổi, sau một hồi lâu, Hắc Ưng mới hoàn hồn.
Hắn vậy mà không chú ý tới, bên người Từ Hạo lại ẩn tàng một vị đỉnh phong cao thủ không thua kém mình.
Vân Vạn Lý đang dây dưa với đối thủ, mười mấy tên tu sĩ Long gia, còn có ba đại Huyền Tiên của Vô Lượng Kiếm Tông…, tất cả những người trước đó dự định đối phó Từ Hạo, đều thất kinh.
Bên người Từ Hạo lại ẩn tàng cao thủ như vậy.
Trương Hành càng sợ hãi đến mức há hốc mồm, thật lâu không thể khép lại, chính mình lúc trước còn đang suy đoán, Sa Ngộ Tịnh có thể là Huyền Tiên cảnh tu sĩ, bây giờ đối phương triệt để bộc lộ khí tức, hắn mới phát hiện mình vô tri đến mức nào, hoàn toàn đ·á·n·h giá thấp đối phương!
Chân Tiên cảnh tam trọng, so với Vân Vạn Lý còn cao hơn một tiểu cảnh giới, bọn họ dựa vào cái gì đuổi bắt Từ Hạo?
Ý nghĩ trước đó, lúc này thoạt nhìn thật nực cười.
Phạm Tư Tư đứng bên người Từ Hạo, tuy rằng thân ở trong đại chiến kinh khủng, lại không có nửa phần sợ hãi, ngược lại trong lòng sinh ra một chút hưng phấn không thể ức chế.
Từ Hạo lần nữa làm mới nhận thức của nàng.
Hắn thậm chí ngay cả Chân Tiên cảnh đều có.
Nếu như nói trước kia nàng chỉ ôm mấy phần hi vọng với Từ Hạo, vậy bây giờ đã đối Từ Hạo có tuyệt đối tự tin.
Oanh! Oanh! Oanh!
Sa Ngộ Tịnh múa Hàng Ma Trượng, đại phát thần uy, hoàn toàn không còn dáng vẻ khúm núm trong Tây Du.
Hắn chính là Chiến Thần.
Không ngừng có tu sĩ Độc Tông bị g·iết, thẳng đến một tên Huyền Tiên cảnh bị Sa Ngộ Tịnh một trượng đ·ánh c·hết, Hắc Ưng rốt cục không nhịn được.
"Mọi người nghe lệnh, ta đến chiến người này, những người khác toàn lực vây bắt Từ Hạo, " Hắc Ưng hét lớn một tiếng.
Hắn cũng hiểu được đạo lý bắt giặc phải bắt vua trước.
Tu vi của Sa Ngộ Tịnh tương đương với hắn, chiến lực càng bao trùm trên hắn, nếu như chỉ công kích một mình Sa Ngộ Tịnh, không biết phải c·hết bao nhiêu tu sĩ, hơn nữa còn không có hiệu quả.
Chỉ có bắt được Từ Hạo, để Sa Ngộ Tịnh sợ ném chuột vỡ bình, mới có thể khống chế được tên đáng sợ này.
Ngoại trừ Sa Ngộ Tịnh, bên người Từ Hạo còn lại Tiểu Trương thái tử và Thái Bạch Kim Tinh hai tu sĩ Thiên Tiên cảnh.
Vừa dứt lời, Hắc Ưng vung áo choàng trên người, giống như Hoàng Phong Quái, vung lên độc vụ màu đen, bao phủ thân thể khổng lồ của Sa Ngộ Tịnh, Hắc Ưng chính mình cũng đâm đầu thẳng vào trong hắc vụ, dây dưa kéo lại Sa Ngộ Tịnh.
Từng tiếng nổ lớn từ trong hắc vụ truyền đến, độc phong lạnh thấu xương bốn phía tung bay, trong làn khói độc triển khai một trận đại chiến.
Bên ngoài độc vụ, tu sĩ Độc Tông cấp tốc để mắt tới Từ Hạo thế đơn lực bạc, thậm chí có một vị Huyền Tiên cảnh hậu kỳ, lao thẳng tới Từ Hạo, khiến Thái Bạch Kim Tinh hai người nhất thời sắc mặt ngưng trọng.
Đối mặt Huyền Tiên vượt qua bọn họ một đại cảnh giới, hai người không có bất kỳ hi vọng hay khả năng đỡ được.
Thậm chí Thái Bạch Kim Tinh đã lên tiếng cảnh báo.
"Bệ hạ, người đi mau, ta cùng Tiểu Trương thái tử ngăn cản người này một lát, tranh thủ thời gian cho Sa Ngộ Tịnh tướng quân, chỉ cần hắn chiến thắng Chân Tiên của Độc Tông, vậy liền vạn sự thuận lợi."
Nhưng Từ Hạo dường như không nghe thấy cảnh cáo của Thái Bạch Kim Tinh, vẫn như cũ thần sắc bình tĩnh đứng tại chỗ.
"Đắc thủ!"
Trong khoảnh khắc, tên tu sĩ Độc Tông kia đã lấy tốc độ cực nhanh vượt qua Thái Bạch Kim Tinh hai người, mục tiêu rõ ràng xông tới trước mặt Từ Hạo, trên mặt lộ ra nụ cười khiến người ta không rét mà run.
Tay hắn đã chạm được trước ngực Từ Hạo.
Vậy mà, ngay khi tất cả mọi người cho rằng Từ Hạo sẽ bị tu sĩ Độc Tông này bắt giữ, Thái Bạch Kim Tinh và hai người vừa bị vượt qua dễ dàng càng lộ ra vẻ kinh hoảng, thì một thanh búa khổng lồ từ trên trời giáng xuống, chém đứt cánh tay của Huyền Tiên cảnh kia.
Răng rắc!
"A. . ."
Một tiếng hét thảm vang lên, máu tươi phun ra như suối, Huyền Tiên Độc Tông ôm cánh tay gãy phi tốc lui lại.
Nhưng còn không đợi hắn lui ra mấy bước, búa lớn khát máu lần nữa không chút lưu tình rơi xuống, một búa chém Huyền Tiên này thành huyết vụ đầy trời, quỷ dị phiêu tán trên không trung.
Tình cảnh này, khiến tất cả mọi người ngây người.
Mọi người theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trước mặt Từ Hạo, chẳng biết từ lúc nào, lại xuất hiện một vị mặc tử giáp, tay cầm hai thanh Tuyên Hoa Bản Phủ, thân hình còn cao lớn hơn Sa Ngộ Tịnh, trọn vẹn hơn ba trượng, ánh mắt uy vũ như chuông đồng.
Nam tử này chính là Cự Linh Thần.
Tiên phong của mười vạn thiên binh thiên tướng.
Thần tướng đỉnh cấp có sức mạnh phá trời đoạn hải,
Cự Linh Thần giống như thần tướng bễ nghễ thiên hạ, thủ hộ trước người Từ Hạo, phẫn nộ quát: "Thần tướng Cự Linh Thần dưới trướng Đại Chu hoàng đế ở đây, không sợ chết cứ xông lên."
Phanh phanh phanh!
Âm thanh chấn động như sấm, trong tiếng hét phẫn nộ của Cự Linh Thần, mười mấy tên tu sĩ tu vi không đủ Địa Tiên cảnh, thân thể trực tiếp nổ tung.
Cho dù là tu sĩ Thiên Tiên cảnh, cũng có không ít người sắc mặt đột nhiên tái nhợt mấy phần, khí tức trở nên uể oải.
Vô số ánh mắt, đều tụ tập trên thân Cự Linh Thần.
Vị thần tướng này, so với Hắc Ưng và Sa Ngộ Tịnh mang tới cho bọn hắn rung động càng sâu, lực trùng kích lớn hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận