Vạn Giới Mạnh Nhất Hệ Thống Chi Triệu Hoán Quần Hùng

Chương 223: Mặt trắng nhỏ?

**Chương 223: Mặt Trắng Nhỏ?**
Nhìn thấy Từ Hạo và Phạm Tư Tư đi tới, ba người Diệp Thi đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Trước khi tìm đến Từ Hạo, bọn họ cho rằng Từ Hạo chỉ là bám víu vào một vị công tử tiểu thư nào đó của Phạm gia, đến đây làm người hầu.
Hiện tại xem ra, dường như bọn họ đã hiểu lầm, địa vị của Từ Hạo ở Phạm gia có vẻ rất cao.
Bất quá khi nhìn thấy Phạm Tư Tư bên cạnh Từ Hạo, trong lòng bọn họ lập tức giật mình, tự nhận là đã hiểu rõ chân tướng sự việc.
Thì ra là bám vào bắp đùi của Phạm gia tiểu thư, trở thành mặt trắng nhỏ được Phạm gia tiểu thư bao dưỡng.
Tuy rằng bọn họ không biết thân phận của Phạm Tư Tư, nhưng qua một thời gian ở chung, bọn họ đều biết tên của Phạm Tư Tư.
Hiện tại hai người đều ở Phạm gia, Phạm Tư Tư lại mang họ Phạm, nàng nhất định là một vị tiểu thư nào đó của Phạm gia.
Thân phận của Từ Hạo cũng đã quá rõ ràng.
Chính là mặt trắng nhỏ được Phạm tiểu thư bao dưỡng.
Ăn bám mặt trắng nhỏ, là loại người mà những thiên tài danh môn chính phái như bọn họ xem thường nhất.
Cho nên ngoại trừ Hàn Húc, ba vị thiên tài còn lại của Bách Linh Cốc, càng thêm khinh thường Từ Hạo.
Nếu không phải nể mặt Hàn Húc, có lẽ bọn họ đã bắt đầu châm biếm Từ Hạo.
Được một người như vậy cứu mạng, khiến bọn họ cảm thấy rất mất mặt.
Nhưng Từ Hạo không biết những suy nghĩ trong lòng của đám người này, cũng không quan tâm ý nghĩ của bọn hắn.
Hắn cười cười, biết mà còn hỏi: "Thì ra là Hàn công tử, không biết hôm nay tìm đến Từ Hạo có chuyện gì?"
Hàn Húc chắp tay nói: "Hôm nay có triển lãm hội của Bách Bảo thương hội, có thể nói là trận có quy mô lớn nhất trước khi cái thế thiên kiêu chiến mở ra, cho nên ta muốn mời công tử cùng đi, tặng công tử một kiện bảo vật, coi như báo đáp ân cứu mạng của công tử."
Từ Hạo gật đầu nói: "Tốt, ta cũng muốn mở mang kiến thức một chút về triển lãm hội của Bách Bảo thương hội, vậy thì cùng Hàn công tử đi xem!"
Một bên Diệp Thi hơi mất kiên nhẫn nói: "Sư huynh, chúng ta đi thôi! Triển lãm hội sắp mở rồi!"
Nói xong, ba người không để ý đến Từ Hạo nữa, trực tiếp đi ra ngoài.
Điều này khiến Hàn Húc có chút bất đắc dĩ, ba người này dường như không nghe lọt lời hắn.
Nhìn bóng lưng của mấy người, Từ Hạo và Phạm Tư Tư liếc nhau một cái, sau đó hiểu ý cười một tiếng.
...
Bách Bảo thương hội ở Thánh Thành nằm trong lãnh địa của Phạm gia, cách phủ đệ của Phạm gia không quá xa.
Là tổng bộ của Bách Bảo thương hội, Bách Bảo thương hội ở Thánh Thành tuyệt đối không phải nơi như U Thành có thể so sánh, có thể nói là cực kỳ phồn hoa.
Toàn bộ tổng bộ Bách Bảo thương hội là Bách Bảo Lâu, cao đến 100m, có tất cả chín tầng, càng lên cao bảo vật càng nhiều.
Nhất là tầng thứ chín của Bách Bảo Lâu, là nơi hội tụ những bảo vật hiếm thấy nhất của toàn bộ Nam Thiên vực.
Có người nói, chỉ cần là bảo vật ngươi muốn, thì đều có thể tìm thấy trong Bách Bảo Lâu.
Đương nhiên, người có thể lên đến tầng thứ chín của Bách Bảo Lâu, đều là những người cao quý nhất của toàn bộ Nam Thiên vực, thậm chí toàn bộ đại lục.
Đừng nói là những thiên tài bình thường như Hàn Húc, ngay cả thiên tài đứng đầu như Vân Thiên Lang, cũng không có tư cách lên tầng thứ chín của Bách Bảo Lâu.
Triển lãm hội hôm nay quả không hổ danh là triển lãm hội lớn nhất được tổ chức trước thềm cuộc tranh tài của các thiên kiêu.
Khi Từ Hạo và những người khác đến Bách Bảo Lâu, triển lãm hội vừa mới mở, nhưng Bách Bảo Lâu đã đông nghịt người.
Hoa Thiên Tông, Bách Linh Cốc, Long Gia...
Các thiên tài của các thế lực lớn ra vào Bách Bảo Lâu, hy vọng có thể thu hoạch được gì đó ở đây, chuẩn bị sẵn sàng cho cái thế thiên kiêu chiến sắp tới.
"Quy mô triển lãm hội hôm nay thật lớn! Xem ra có thể kiếm được không ít bảo vật!"
Đứng trước cổng chính của Bách Bảo Lâu, ba người Diệp Thi đều lộ vẻ kích động.
Bốn người bọn họ đều muốn tham gia cái thế thiên kiêu chiến, bởi vậy tông môn hỗ trợ bọn họ rất lớn, vì để bọn họ đạt được thành tích tốt trong cái thế thiên kiêu chiến, tông môn đã phát cho bọn họ một lượng lớn tuyệt phẩm linh thạch.
Hàn Húc cười nói: "Từ công tử, hôm nay ngài coi trọng bảo vật gì, chỉ cần là Hàn Húc có thể mua được, nhất định sẽ tặng cho ngài!"
Từ Hạo cười cười, không nói gì.
Diệp Thi nhịn không được nói: "Từ công tử, nơi này không giống như Dạ U vương triều, một nơi nhỏ bé như vậy, bên trong Bách Bảo Lâu không có phế phẩm, tùy tiện một món đồ, đặt ở trong vương triều đều có thể xưng là chí bảo, sư huynh của ta nguyện ý mua cho ngươi, ngươi cũng đừng bỏ lỡ cơ hội lần này."
Lời tuy nói như thế, nhưng ý tứ của nàng rất rõ ràng, chính là nhắc nhở Từ Hạo đừng được voi đòi tiên, biết điều một chút là tốt rồi.
"Ngươi..."
Phạm Tư Tư nhất thời giận dữ, lập tức muốn thay Từ Hạo đáp trả.
Đừng nói chỉ là mấy người trước mắt này, cho dù là toàn bộ Nam Thiên vực, đều không có ai dám châm chọc Từ Hạo về mặt tài lực.
Hiện tại toàn bộ Phạm gia đều là của hắn, hắn cũng là người giàu có nhất Nam Thiên vực.
Chỉ cần hắn muốn, Phạm Tư Tư có thể mua toàn bộ bảo vật trong Bách Bảo Lâu cho hắn.
Nhưng Từ Hạo lại kéo tay Phạm Tư Tư, khẽ lắc đầu.
Với tầm cỡ của Từ Hạo, người như Diệp Thi, hắn còn không thèm so đo.
Hàn Húc cũng ngăn lại nói: "Thôi, Diệp sư muội, bớt tranh cãi, chúng ta đi vào thôi!"
Bách Bảo Lâu không phải ai cũng có thể vào, nhất là gần đây đang tổ chức triển lãm hội, càng là quản khống cực kỳ nghiêm ngặt.
Nhưng Hàn Húc và những người khác là đệ tử của Bách Linh Cốc, người của Bách Bảo thương hội đương nhiên sẽ không ngăn cản.
Chỉ cần đơn giản liếc qua minh bài thân phận của bốn người, thủ vệ của Bách Bảo Lâu liền cung kính đón mấy người vào.
Là đệ tử của một trong chín đại tông môn Bách Linh Cốc, bốn người Hàn Húc tự nhiên cũng có tư cách mang theo vài người bạn vào Bách Bảo Lâu.
Điều này khiến Diệp Thi và những người khác càng thêm đắc ý, nếu không phải có bọn họ, Từ Hạo có thể vào được Bách Bảo Lâu này sao?
Lầu một của Bách Bảo Lâu có diện tích lớn nhất, ra vào nơi này đều là một số tu sĩ bình thường, bọn họ mua sắm cũng đều là một số bảo vật bình thường, tỷ như tàn bảo cấp thấp nhất, còn có đan dược nhất phẩm, vân vân.
Với thân phận của Hàn Húc và những người khác, tự nhiên không coi trọng những thứ này, bởi vậy mấy người cũng không dừng lại lâu, rất nhanh liền lên lầu năm.
Lầu năm cũng là nơi cao nhất mà Hàn Húc có thể đến.
Nơi này có đan dược ngũ phẩm, có thánh khí đỉnh phong, thậm chí thỉnh thoảng còn xuất hiện Tiên Thiên Linh Bảo ngũ đẳng.
Còn bốn tầng lầu trên lầu năm, không chỉ cần xuất thân bất phàm, còn phải có tu vi Địa Tiên trở lên mới có thể lên.
Bọn họ hiển nhiên là không có tư cách.
Bất quá có thể đến được lầu năm đều không phải là người bình thường, nơi này cũng có thể mua được phần lớn những thứ bọn họ cần.
Đứng tại lầu năm, nhìn quanh một lượt các quầy hàng và đám người qua lại, Hàn Húc cười nói: "Từ công tử, ta tạm thời chỉ có thể tới lầu năm, hơn nữa tài lực của ta có hạn, có nhiều thứ có lẽ ta không thể mua nổi cho ngươi.
Bất quá ngươi yên tâm, chỉ cần là bảo vật ta có thể mua, ta nhất định sẽ mua lại tặng cho ngươi, cảm tạ ân cứu mạng của ngươi."
Từ Hạo cười cười, nói: "Vậy ta hôm nay sẽ hưởng sái của Hàn công tử, chúng ta trước tiên mỗi người đi dạo một vòng!"
Nói xong, Từ Hạo liền dẫn Phạm Tư Tư rời đi.
Nhìn bóng lưng Từ Hạo và Phạm Tư Tư rời đi, Tả Dao nhíu mày nói: "Sư huynh, nếu gia hỏa này giở công phu sư tử ngoạm, thật sự coi trọng bảo bối gì, chẳng lẽ huynh còn thật sự muốn mua cho hắn sao?"
Hàn Húc cười nói: "Ân cứu mạng, không thể không báo, hơn nữa ta tin tưởng nhân phẩm của Từ công tử."
Ba người Tả Dao nghe vậy, đều bĩu môi, hiển nhiên vẫn không tin tưởng Từ Hạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận