Vạn Giới Mạnh Nhất Hệ Thống Chi Triệu Hoán Quần Hùng

Chương 307: Ngươi muốn thống nhất đại lục?

**Chương 307: Ngươi muốn thống nhất đại lục?**
Liễu Yên Mị và Từ Hạo tính toán không trên phương diện tâm ý tương thông, quan hệ giữa hai người rất đặc thù, có thể xem là lâu ngày sinh tình.
Phạm Tư Tư và Vân Mạn ngay từ đầu cũng không có bất kỳ tình cảm nào với Từ Hạo, dụ hoặc Từ Hạo đều chỉ vì lợi ích của mỗi người.
Nhưng hai người bọn họ khác với Liễu Yên Mị ở chỗ, các nàng là chủ động hiến thân, cho nên đối với Từ Hạo không có hận ý.
Liễu Yên Mị là bị Từ Hạo cưỡng ép chiếm hữu, cho nên nàng ngay từ đầu đối với Từ Hạo không chỉ không có tình cảm, ngược lại mang hận ý.
Nếu không, nàng đã không lại nhiều lần muốn g·iết Từ Hạo.
Nhưng không biết là nàng có khuynh hướng thích bị ngược đãi, hay là bị Từ Hạo cường đại chinh phục, nàng dần dần bắt đầu thần phục Từ Hạo.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác.
Nàng tuy là thánh nữ Âm Dương cung, yêu nữ Ma Giáo danh tiếng lẫy lừng, trong mắt người ngoài là nữ tử hay thay đổi, nhưng thực chất bên trong lại là một nữ tử có tôn nghiêm, trọng trinh tiết.
Cho nên Từ Hạo cướp đi lần đầu tiên của nàng xong, nàng liền quyết tâm sẽ không cùng nam tử nào khác kết làm đạo lữ, mà là nghĩ cách g·iết Từ Hạo, báo mối đại thù hắn đoạt đi sự trong sạch của mình, sau đó liền ẩn cư Âm Dương cung, cả đời giam cầm chính mình.
Nhưng về sau, Từ Hạo thể hiện ra sự cường đại gần như vô địch, làm cho nàng sinh ra lòng tuyệt vọng, biết rằng mình báo thù vô vọng.
Lại thêm Từ Hạo một lần nữa hung hăng giày xéo nàng, tiến thêm một bước p·h·á hủy phòng tuyến nội tâm của nàng, cho nên nàng thỏa hiệp.
Cuối cùng, Liễu Yên Mị và Từ Hạo p·h·át triển cho tới tình trạng này, phần lớn là vì nàng "vò đã mẻ không sợ rơi".
Những lần tiếp xúc thân mật, song tu mang lại chỗ tốt, và lợi ích Từ Hạo cho nàng, làm cho nàng dần dần chấp nhận Từ Hạo.
Hiện tại, Liễu Yên Mị đã không ghét cùng Từ Hạo làm bất cứ chuyện gì, nàng đối với Từ Hạo cũng có vài phần cảm tình.
Đương nhiên, tình cảm giữa hai người vẫn chưa quá sâu đậm, cũng hoàn toàn không đến mức độ tâm ý tương thông.
Nhưng trực giác nhạy bén trời sinh của nữ nhân, làm cho nàng vừa nhìn thấy Từ Hạo liền cảm nhận được sự biến hóa của hắn.
Trước kia, Từ Hạo luôn luôn nhẹ nhàng như thường, từ trên người hắn không cảm giác được bất kỳ sự u buồn và nặng nề nào.
Nhưng bây giờ, Từ Hạo tuy trên mặt vẫn treo nụ cười thoải mái, nhưng sau nụ cười lại ẩn giấu vài phần trầm trọng.
Nhất là đôi mày khóa chặt kia.
Làm cho một Từ Hạo luôn phong khinh vân đạm, bộc lộ ra vẻ trầm trọng không che giấu, hắn gặp phải sự tình nhất định không nhỏ.
Cho nên, Liễu Yên Mị đã làm một quyết định mà ngay cả chính nàng cũng không ngờ, đó là giúp Từ Hạo giải tỏa áp lực.
Phương p·h·áp đương nhiên có nhiều cách.
Và Liễu Yên Mị lựa chọn cách trực tiếp và hữu hiệu nhất.
Vãng Sinh Đế Quân Linh Hoàng Tọa được chọn làm chiến trường, một trận đại chiến quỷ khóc thần hào diễn ra bên trong đại điện của Vãng Sinh các tông môn.
Na Tra khổ b·ứ·c và Bắc Phong Lang Vương thì canh giữ bên ngoài tông môn đại điện, đề phòng ngoại nhân quấy rầy.
Bởi vì muốn giúp Từ Hạo giải tỏa áp lực, cho nên lần kịch chiến này, Từ Hạo toàn bộ hành trình đều ở thế bị động.
Mà Liễu Yên Mị lần đầu tiên chủ động, cũng sử dụng tất cả vốn liếng của mình, đem tất cả kỹ thuật học được ở Âm Dương cung những năm gần đây p·h·át huy hết ra ngoài.
Thậm chí nàng còn tự hạ thấp thân phận, hoàn toàn biến mình thành gái lầu xanh, dùng bộ mặt hèn mọn nhất để phục thị Từ Hạo.
Âm Dương cung là một trong tam đại tà phái, hơn nữa còn là tà phái nổi danh với song tu, tại phương diện giường chiếu chi thuật muốn vượt xa Huyễn Linh tông.
Lại thêm Liễu Yên Mị gần đây nghiên cứu song tu t·h·u·ậ·t p·h·áp, tăng cường chiến lực của mình, bởi vậy trận chiến này diễn ra hết sức dai dẳng.
Sau một trận giao chiến, Từ Hạo ở trên thân Liễu Yên Mị cảm nhận được sự mỹ diệu chưa từng có.
Lúc này, hắn mới p·h·át hiện, những lần trước đó, Liễu Yên Mị thật sự đã thu liễm mười phần.
Yêu nữ làm cho nam nhân điên cuồng này, nếu nàng t·h·i triển hết vũ mị của mình, không có nam nhân nào có thể ngăn cản được.
Có lẽ dung nhan của nàng không bằng Mộ Dung Oản, nhưng trên chiến trường lại càng có ưu thế và có sức hấp dẫn hơn so với Mộ Dung Oản và những nữ nhân khác.
Kỹ thuật không cần phải nói, Liễu Yên Mị tự nhiên cũng chiếm cứ ưu thế, nhưng điều đáng quý hơn cả là một điểm nữa.
Mộ Dung Oản và những nữ nhân khác, mặc dù là lấy lòng Từ Hạo, cũng sẽ ở những thời khắc đặc thù tự hạ mình, nhưng lại không thể không có giới hạn.
Nhưng Liễu Yên Mị lại có thể làm được điểm này.
Âm Dương cung kinh doanh các loại thanh lâu, Liễu Yên Mị tuy sẽ không trực tiếp tham gia, nhưng có tràng diện nào mà chưa từng quan sát qua?
Thêm vào đó là thể chất lô đỉnh, t·h·i·ê·n phú cực cao, cho nên nàng làm cho Từ Hạo thỏa mãn tột độ về mặt tâm lý.
Trước kia, Từ Hạo không biết yêu nữ họa quốc ương dân là dạng gì, chỉ cho rằng có thể là dung nhan tuyệt thế.
Hiện tại hắn p·h·át hiện, mỹ nữ dung nhan tuyệt thế có thể sẽ có không ít, nhưng chân chính có thể được xưng là yêu tinh họa quốc ương dân, còn cần những yếu tố khác, mà Liễu Yên Mị lại có.
Có thể ngọt ngào, có thể mặn mà, có thể là thánh nữ nữ vương cao quý, cũng có thể đóng vai gái lầu xanh phong trần đê tiện.
Dưới sự khúm núm hầu hạ của Liễu Yên Mị, Từ Hạo toàn thân buông lỏng, cũng rốt cục giải phóng được áp lực của mình.
Đồng thời, hắn cũng tại lần song tu này, một lần nữa cướp đoạt được chỗ tốt mà Thủy Linh Cực Âm Thể của Liễu Yên Mị mang lại.
Cách Huyền Tiên cảnh, chỉ còn một đường ranh giới.
Hai canh giờ đại chiến, cuối cùng kết thúc.
Từ Hạo tỳ người lên Liễu Yên Mị, thần sắc thư sướng nằm trên Linh Hoàng Tọa, cảm thụ sự bình tĩnh sau đại chiến.
Liễu Yên Mị lúc này đã mệt mỏi đến mức không muốn cử động một ngón tay, toàn bộ quá trình phục vụ, khối lượng công việc thật sự là quá lớn.
Nếu không phải là vì để Từ Hạo hài lòng, giải tỏa áp lực trong lòng, nàng càng muốn làm người bị động kia.
Ai cũng nguyện ý làm việc tốt cho quân vương.
Nếu Vãng Sinh Đế Quân biết được, đại điện tông môn Vãng Sinh các lại trở thành chốn phong trần, hoàng tọa năm xưa của chính mình, trở thành nơi Từ Hạo và Liễu Yên Mị nghiên cứu thảo luận triết lý nhân sinh, "luận đạo đài", đoán chừng sẽ nổi giận mà theo Vạn Thần giới trở về, tự tay g·iết c·h·ết hai người bọn họ.
Quá khuất nhục.
Từ Hạo khẽ vuốt ve thân thể trơn bóng vô cùng của Liễu Yên Mị, cười nhạt một cái nói: "Yên Mị, lần này cảm ơn ngươi!"
Liễu Yên Mị nằm trên lồng ngực Từ Hạo, đôi mắt sáng như sao hé mở, hữu khí vô lực nói: "Hừ, về sau phải đối xử tốt với ta một chút!"
Đây là lần đầu tiên nàng đưa ra yêu cầu với Từ Hạo.
Từ Hạo khẽ cười một tiếng, sau đó nói: "Ra khỏi bí cảnh thì không cần trở về Âm Dương cung, nơi đó đối với thanh danh của ngươi không tốt, về sau cứ ở bên cạnh ta, ngoan ngoãn làm đế phi của ta đi!"
Khóe miệng Liễu Yên Mị lộ ra vẻ tươi cười, nhưng lại lắc đầu nói: "Âm Dương cung có ân với ta, sư phụ lại dốc vào người của ta tinh lực và tư nguyên cực lớn, ta nếu lúc này rời tông môn mà đi, tổn thất của tông môn sẽ quá lớn!
Kỳ thật, hiện tại quan hệ rất tốt, đơn giản trực tiếp, nếu ta có cần, đi tìm ngươi là được."
Từ Hạo nghe vậy, nhất thời có chút dở khóc dở cười.
Nữ nhân này coi mình là cái gì rồi?
Mặt bài của nàng sao? (Ý là một loại "công cụ" để giải tỏa)
Vẫn là công cụ giúp nàng giải quyết nhu cầu?
Lời này nghe là lạ!
Xem ra sau này cần phải giáo dục lại thật tốt!
Bất quá, nghĩ tới nàng đã kiệt sức, Từ Hạo chỉ vỗ một bàn tay lên cái mông vểnh cao kia.
Sau đó, hắn lại nhẹ nói: "Linh t·h·i·ê·n đại lục lập tức sẽ có biến lớn, cho nên thống nhất Linh t·h·i·ê·n đại lục, là việc đầu tiên ta cần làm sau khi rời bí cảnh.
Đến lúc đó, Âm Dương cung cũng nhất định phải nghe lệnh của ta, cho nên ngươi bây giờ ở lại bên cạnh ta, ngoan ngoãn làm đế phi của ta, ngược lại sẽ có lợi cho Âm Dương cung, ngươi hiểu chứ?"
Nghe được lời Từ Hạo nói, Liễu Yên Mị giật mình trong lòng, sau đó mở to đôi mắt sáng như sao, kinh ngạc nhìn Từ Hạo, nói: "Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn thống nhất Linh t·h·i·ê·n đại lục!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận