Vạn Giới Mạnh Nhất Hệ Thống Chi Triệu Hoán Quần Hùng

Chương 183: Sát cơ ẩn hiện

**Chương 183: Sát cơ ẩn hiện**
Một âm thanh uy nghiêm vang lên, một lão giả râu tóc bạc phơ, mặc đạo bào xanh nhạt, cưỡi mây mà đến.
Bên cạnh lão giả, còn có Dạ Sát La đang đứng cung kính.
Lão giả này chính là đặc sứ của Thiên Thánh hoàng triều, phụ trách giám sát lần tranh đoạt thiên kiêu này, Khâm Thiên giám đại thần Trương Hành.
Người này vừa xuất hiện, các đại lão đang ngồi ngay ngắn trên tầng mây đều không thể bình tĩnh.
Trừ ba người Lý Bạch, những người khác đều đồng loạt đứng dậy hành lễ.
"Gặp qua Trương Hành đại nhân!"
Từ Hạo cũng dùng ánh mắt sáng như đuốc nhìn qua Trương Hành, bất quá chỉ liếc mắt một cái, rất nhanh liền mất đi hứng thú.
Thiên Tiên cảnh trung kỳ.
Mặc dù không tệ, nhưng còn kém xa Long Chấn của Long gia lúc trước.
Người như vậy, còn chưa đủ tư cách làm đối thủ.
Trương Hành thản nhiên gật đầu, sau đó quay sang hai vị trưởng lão Long gia đang run rẩy trên không trung đài số 1, nói: "Hai vị, nơi này là nơi tranh đoạt thiên kiêu, người ngoài không được can thiệp vào quá trình tranh đoạt, các ngươi hẳn là hiểu quy củ!"
"Thế nhưng là..."
Trưởng lão Long gia còn muốn tranh luận.
Trương Hành lại ngắt lời hắn, nói tiếp: "Bên ngoài cuộc tranh đoạt thiên kiêu, ta không can thiệp!"
Lời đã rất rõ ràng.
Chỉ cần các ngươi không quấy rối cuộc tranh đoạt thiên kiêu, ra khỏi hắc dạ huyễn cảnh, coi như có làm loạn U Thành, ta đều mặc kệ.
Long gia tuy thế lực lớn, nhưng còn không dám đối nghịch với hoàng thất Thiên Thánh hoàng triều, hai người cuối cùng đành nhượng bộ.
Trong đó, một vị trưởng lão phẩy tay áo, hừ lạnh nói: "Tiểu tử, lần này ta nể mặt Trương Hành đại nhân, ngươi tốt nhất cả đời đừng ra khỏi tiểu thế giới này, nếu không ta nhất định sẽ chém ngươi thành muôn mảnh."
Từ Hạo cười nhạt một tiếng, nói: "Đúng vậy, ở phương diện này, chúng ta lại có chung suy nghĩ."
Nói xong, hắn không thèm để ý đến hai tên trưởng lão Long gia, phi thân trở về chỗ ngồi của mình.
Hai vị trưởng lão Long gia cũng phất tay áo rời đi.
Trương Hành nhìn sâu vào Từ Hạo, sau đó cùng Dạ Sát La rời đi.
Lúc này, trọng tài đài số 1 mới hoàn hồn, tuyên bố: "Đài số 1 hạng nhất, Từ Hạo!"
Kể từ đó, người thắng đầu tiên của vòng đấu loại cuộc tranh đoạt thiên kiêu lần này đã xuất hiện.
Nói như vậy, vòng đấu loại thứ nhất phải mất từ hai đến ba ngày, dù sao tu sĩ chiến đấu không giống như trẻ con đánh nhau, có những đối thủ ngang sức, đánh nhau hơn một canh giờ là chuyện bình thường.
Hơn nữa còn phải đánh với chín đối thủ cùng tổ, tổng cộng cũng có vài chục trận chiến đấu, cho nên thời gian thi đấu rất dài.
Cũng chỉ có loại người như Từ Hạo, vừa ra tay liền trực tiếp diệt toàn bộ cường giả cùng tổ, mới có thể kết thúc trận đấu nhanh như vậy.
"Cái này cũng quá mạnh đi! Vừa ra tay liền tiêu diệt tất cả cao thủ cùng tổ, quả thực là quái vật!"
"Ta thấy lần tranh đoạt thiên kiêu này, hạng 1 không ai khác ngoài Từ Hạo, không người có thể chống lại!"
"Từ Hạo tuy mạnh, nhưng thủ đoạn không khỏi quá tàn bạo."
"Đúng vậy! Hơn nữa hắn còn trêu chọc Long gia của hoàng triều, chỉ sợ ra khỏi hắc dạ huyễn cảnh, khó tránh khỏi cái chết!"
"Hừ, chờ ra khỏi hắc dạ huyễn cảnh, hắn sẽ chết không có chỗ chôn, xem hắn còn dám phách lối!"
Lúc này, Từ Hạo đã kết thúc tất cả các trận chiến, đang hưởng thụ sự phục vụ của hai đại mỹ nữ Phạm Tư Tư và Dạ Thanh Thu.
Bởi vì hắc dạ huyễn cảnh có rất đông người, cho nên khoảng cách giữa các tầng mây rất xa, thêm vào đó mọi người đều ngồi trên bàn ở tầng mây, do vậy làm chút động tác nhỏ rất khó có người chú ý tới.
Có hai đại mỹ nữ ở bên, Từ Hạo đương nhiên sẽ không ngồi yên bất động, vậy thì không phải là Từ Hạo.
Từ đây Quân Vương không tảo triều, lời này cũng là vô ích?
Lại có vị quân vương nào không yêu thích mỹ sắc.
Vừa về tới chỗ ngồi, Từ Hạo liền đưa đôi tay tội lỗi về phía hai vị đại mỹ nữ bên cạnh.
Một bên vuốt ve cặp đùi đẹp nghịch thiên của Dạ Thanh Thu, một bên khác cũng không quên chiếu cố sự vĩ ngạn của Phạm Tư Tư.
Hai đại mỹ nữ tuy ngượng ngùng, nhưng cảm giác lén lút này vẫn rất kích thích, cho nên vẫn chưa ngăn cản.
Từ Hạo mừng rỡ trong lòng, hai người mỹ nữ này đã không ngại ở trước mặt nhau, cùng mình thân mật.
Giấc mộng cùng ngủ chung chăn lớn của mình dường như lại gần thêm một bước?
Xem ra phải nắm chắc thời gian cầm chắc Dạ Thanh Thu.
...
Trong khi Từ Hạo đang vui vẻ không biết mệt, một âm mưu nhằm vào hắn cũng đang được triển khai ở U Thành.
Hai vị trưởng lão Long gia lúc này hiện thân ở bên ngoài hắc dạ huyễn cảnh, quỳ một chân trước mặt một nam tử áo đen.
Sau lưng nam tử áo đen, còn có mấy tên tu sĩ cũng mặc áo đen, khí tức trên thân bọn hắn đều vô cùng âm hàn, nhưng lại hùng hậu như biển, khiến người ta phải kinh sợ.
Nghe xong báo cáo của hai tên trưởng lão Long gia, nam tử trung niên áo đen trầm giọng nói: "Xem ra Từ Hạo vẫn chưa đưa hai đầu Thần Thú kia vào hắc dạ huyễn cảnh, bất quá những điều này không quan trọng, chỉ cần bắt được Từ Hạo, không sợ hắn không giao ra Thần Thú.
Lần này, bản tọa không chỉ đích thân đến, mà còn mang theo mười mấy tên cường giả Địa Tiên cảnh trở lên của gia tộc, nhất định phải bắt Từ Hạo về gia tộc, đồng thời bắt hai con Thần Thú kia.
Hiện tại, tất cả mọi người ẩn nấp chờ đợi Từ Hạo!"
Trong khi Long gia âm thầm trù tính, hai thế lực khác cũng đang mưu đồ trong bóng tối, một trong số đó là Phương Tề Vân của Phương gia dẫn đầu cường giả Hoa Thiên tông, một thế lực khác thân phận không rõ.
Bất quá bọn hắn đều đến từ Thiên Thánh hoàng triều, thực lực cũng không yếu hơn Long gia và Hoa Thiên tông, do đó không thể coi thường.
Lúc này, chỉ riêng bên ngoài hắc dạ huyễn cảnh, đã có mười mấy tên cường giả Địa Tiên cảnh trở lên mai phục.
Đội hình khủng bố như vậy xuất hiện ở vương triều Dạ U nhỏ bé này, quả thực không thể tin nổi.
Mục đích của bọn hắn chỉ có một, đó là đối phó Từ Hạo.
...
Đối với nguy hiểm đang lặng lẽ đến gần, Từ Hạo không phải là không biết gì, chỉ là có một số việc, hắn không thèm để ý.
Lúc này hắn đang nhắm hai mắt, tựa lưng vào ghế mềm, trong ngực ôm hai thân thể mềm mại như ngọc thơm.
Đôi tay không an phận kia, lần lượt đo đạc kích thước của hai nữ, trong đầu suy nghĩ một số chuyện khác.
Tư thế suy nghĩ vừa ôm mỹ nhân thế này, làm thật là khiến người ta ngưỡng mộ, hai nữ lúc này đều đã mị nhãn như nước.
Trong hai tháng qua, Từ Hạo bởi vì bế quan luyện khí, không gây ra phiền phức gì, cho nên không phát động nhiệm vụ, tự nhiên cũng không thu được cơ hội triệu hoán.
Nhưng mỗi ngày kiên trì đánh dấu, Từ Hạo chưa từng bỏ qua, cho nên cũng tích lũy được một số cơ hội triệu hoán ngẫu nhiên.
Thậm chí, trong thời gian này, hắn còn tích lũy đủ một trăm lần đánh dấu, thu được một lần cơ hội chỉ định triệu hoán.
Cộng thêm lần chỉ định triệu hoán đổi được từ điểm trung tâm trước đó, hắn hiện có hai lần chỉ định triệu hoán.
Thực ra, triệu hoán ngẫu nhiên đối với Từ Hạo hiện tại mà nói, tác dụng đã không còn lớn, rất khó triệu hoán được cao thủ.
Những lần đánh dấu ngẫu nhiên, trước đó tổng cộng bốn lần, Từ Hạo cũng đã tiến hành triệu hoán, kết quả không triệu hoán được một vị cao thủ nào.
Trừ ba vị văn thần Lý Tư, Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối chỉ có Kim Đan cảnh, chỉ có một vị La Thành Hợp Thể cảnh.
Ba vị văn thần, Từ Hạo ném cho Dạ Thanh Thu thống lĩnh, La Thành thì đến Vạn Giới lâu dẫn dắt Yến Vân Thập Bát Kỵ.
Về sau, phương thức thu hoạch cường giả của Từ Hạo, vẫn phải là chỉ định triệu hoán, hắn nhất định phải tìm mọi cách để thu được cơ hội chỉ định triệu hoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận