Vạn Cổ Đế Tế

Chương 947: Không Cổ Thành

Lão đạo nhân cười nhìn theo đồ tể rời đi, sau đó leo lên tường thành, nhìn về phía vị lão nho sinh áo xanh trên tường thành với vẻ kính ý. Lão nho sinh áo xanh đã đặt bút xuống, tiếp tục uống rượu, trong miệng còn lẩm bẩm điều gì đó. Nhưng gió lớn từ phía Đăng Lung Hải thổi tới làm cho lời nói của lão nho sinh áo xanh trở nên phi thường mơ hồ, không ai có thể nghe rõ. Tòa hạo nhiên thiên địa phía trên Đăng Lung Hải phảng phất như ảo ảnh, chậm rãi tan đi. Nhưng lão đạo nhân biết đây không phải ảo ảnh, mà là vì cấm kỵ chi lực của Đăng Lung Hải không cho phép tòa hạo nhiên thiên địa này tồn tại. Nhìn về phương xa, lão đạo nhân mơ hồ có vẻ mong đợi. Trực giác mách bảo hắn rằng đám người kia sắp đến rồi. "Ngươi tên là Trương Thanh Phong, đúng không?"
Lúc này, lão nho sinh áo xanh trên tường thành quay đầu nhìn lão đạo nhân, uống một hớp rượu lâu năm, vỗ vỗ chỗ bên cạnh nói: "Qua đây ngồi nói chuyện."
Lão đạo nhân tên Trương Thanh Phong thở dài, nghe lời đi tới ngồi xuống bên cạnh lão nho sinh. Lão nho sinh híp mắt nhìn Đăng Lung Hải, nói: "Ngươi làm gì mà cứ trả tiền thưởng cho ta thế?"
Lão đạo nhân khẽ mỉm cười nói: "Trước đây sư phụ có nói với ta, người sống ở hậu thế thì nên làm chút chuyện trong khả năng của mình."
Lão nho sinh nhìn lão đạo nhân, lắc đầu nói: "Không không không, đạo lý này không đúng lắm. Người ta chỉ khi làm chuyện mình thật sự muốn làm mới có thể làm hết khả năng, thậm chí là dốc hết toàn lực."
"Vả lại, sống bên trong Không Cổ Thành này thì cũng chẳng khác gì người chết."
Lão nho sinh thu hồi ánh mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận