Vạn Cổ Đế Tế

Chương 463: Nghênh tiếp

"Giết ta? Ngươi cứ thử xem." Dạ Huyền ánh mắt bình tĩnh nói. Uy áp bàng bạc của Dạ Lăng Hải hoàn toàn không có bất cứ tác dụng gì đối với Dạ Huyền. Thấy Dạ Huyền bình tĩnh như vậy, mắt Dạ Lăng Hải híp lại, trên khuôn mặt tuấn tú chợt nở nụ cười, hắn chậm rãi ngồi về chỗ cũ, uy áp cũng thu hồi lại. "Hẳn là vì ngươi đến từ phân gia nên có phần bất mãn với chủ gia, cho nên mới nói những lời này chứ?"
Dạ Lăng Hải cười như không cười nói. Gia gia hắn, Dạ Khánh Vân, chính là đệ nhất cao thủ bề ngoài của Dạ gia, đã giữ vị trí gia chủ rất lâu rồi. Mạnh như lão già Dạ Thừa Sơn đó còn không thể lung lay vị trí của gia gia, vậy mà hôm nay chỉ vì một câu nói của tiểu tử này thôi, hắn suýt nữa đã tin là thật. "Bản thiếu sẽ không trách tội ngươi, nhưng những lời này, đợi đến chủ gia rồi bản thiếu không hy vọng nghe lại lần nữa, bằng không đến lúc đó bản thiếu cũng không giữ được ngươi đâu."
Dạ Lăng Hải liếc Dạ Huyền một cái, chậm rãi nhắm mắt lại, nhắm mắt dưỡng thần. Trong lòng Dạ Lăng Hải đã xem Dạ Huyền là một loại thiên tài kiêu căng khó thuần. Loại thiên tài này có rất nhiều khuyết điểm, nhưng nếu được mài giũa tốt, chắc chắn cũng là một khối ngọc thô chưa mài dũa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận