Vạn Cổ Đế Tế

Chương 72: Vẽ mặt Giang gia

Chương 72: Vẽ mặt Giang gia
"Thật sự là cực phẩm cửu biến linh đan, hơn nữa còn là Duyên Niên Ích Thọ Đan cực kỳ khó có được!"
Hoa Phong lão nhân thần tình kích động không gì sánh được, hắn hai tay dâng viên Duyên Niên Ích Thọ Đan lên.
"Cái gì?!"
Lời Hoa Phong lão nhân vừa nói ra lập tức gây nên một trận xôn xao.
Mọi người đang ngồi gần như đều đồng loạt đứng dậy, hướng ánh mắt nghi ngờ về phía viên đan dược.
Ngay cả Giang Thiên Nam cũng có chút ngồi không yên, nhưng vì vừa mới đoạn tuyệt quan hệ với đám người Chu Ấu Vi nên cũng không tiện lại gần, chỉ có thể nhìn từ xa.
"Thật sự là cực phẩm cửu biến linh đan!"
Có luyện dược sư không nhịn được tiến lại gần hơn, khi thấy chín đạo đan văn thì bọn họ đều kinh hãi.
"Không thể nào! Nam vực có thể luyện chế ra cực phẩm cửu biến linh đan luyện dược đại sư chỉ đếm trên đầu ngón tay!" Giang Kiệt có chút không thể chấp nhận.
Nhưng khi hắn nhìn rõ thì sắc mặt cũng hơi tái đi.
Viên đan dược trong tay Hoa Phong lão nhân kia quả nhiên thật sự là cực phẩm cửu biến linh đan.
"Tất cả mọi người đã hiểu lầm vị tiểu hữu này rồi. Đan dược tiểu hữu cầm quả thật là cực phẩm cửu biến linh đan." Hoa Phong lão nhân sắc mặt hồng hào, cao giọng nói.
Lời của Hoa Phong lão nhân, ở đây không ai dám nghi ngờ.
Hơn nữa, rất nhiều luyện dược sư cũng đã chứng thực, đây chắc chắn là một viên cực phẩm cửu biến linh đan.
Lần này, tất cả mọi người đều kinh hãi, ánh mắt nhìn về phía Dạ Huyền trở nên cổ quái.
"Dạ tiên sinh, ngươi có thể bán viên đan dược này cho Đan Vân Tông chúng ta không?"
Lúc này, trong yến tiệc, một người đàn ông trung niên đứng dậy, chắp tay nói với Dạ Huyền, giọng điệu chân thành.
"Là trưởng lão Liêu Nhạc của Đan Vân Tông! Hắn muốn mua viên đan dược này sao?" Không ít người thì thầm với nhau.
"Cực phẩm cửu biến linh đan, lại còn là Duyên Niên Ích Thọ Đan tăng tuổi thọ, loại đan dược này muốn mua chắc chắn phải trả cái giá cực lớn."
"Đan Vân Tông là tông môn luyện dược sư, tiềm lực tài chính hùng hậu, mua viên đan dược này chắc không thành vấn đề."
...
"Viên đan này tại hạ cũng muốn mua." Lúc này, lại một vị lão nhân đứng lên, giọng nói tràn đầy trung khí.
"Là Hoàng lão tiền bối của Hoàng gia Thiên Tuyết Sơn!" Mọi người không khỏi kinh ngạc nói.
"Tại hạ cũng muốn mua viên đan này từ tay Dạ tiên sinh, không biết ý Dạ tiên sinh thế nào?" Lại một nam tử khoảng hơn ba mươi tuổi, mặc áo trắng đứng ra, nói năng tao nhã lịch sự.
"Là cao đồ của Đan Nguyên đại sư, Dư Hoa!" Có người nhận ra thân phận người này.
Toàn là những nhân vật nổi danh cả!
Hơn nữa, ngoài ba người này ra, rõ ràng còn không ít người muốn mua viên cực phẩm cửu biến linh đan này.
Dạ Huyền vốn bị chèn ép, chế giễu, giờ khắc này dường như đã trở thành đối tượng được săn đón.
Hai tỷ muội Chu Ấu Vi và Chu Băng Y cũng hoàn toàn không ngờ tới.
Chu Băng Y ban đầu ở lại Giang gia nên không biết chuyện Dạ Huyền luyện đan.
Chu Ấu Vi thì ở Hoàng Cực Tiên Tông, nhưng nàng cũng bận tu luyện, không hỏi qua chuyện này nên cũng không biết.
Bây giờ Dạ Huyền lại thật sự lấy ra cực phẩm cửu biến linh đan, sao các nàng có thể không kinh ngạc?
"Dạ tiểu hữu, viên đan này ngươi có bán không?" Hoa Phong lão nhân lúc này cũng không nhịn được mở miệng hỏi.
Đối mặt với thiện ý của đông đảo nhân vật, Dạ Huyền cười nhạt một tiếng, chậm rãi nói: "Viên đan này vốn định làm lễ vật, không ngờ người ta lại chướng mắt. Nếu các vị muốn thì cứ ra giá là được."
Lời vừa nói ra, sắc mặt của cả tân khách trong yến tiệc lẫn người Giang gia đều trở nên vô cùng cổ quái vào giờ khắc này.
Không ít người đưa mắt nhìn về phía nhân vật chính của buổi chúc thọ hôm nay là Giang Thiên Nam, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy buồn cười.
Dạ Huyền cầm một viên cực phẩm cửu biến linh đan định tặng cho Giang Thiên Nam làm quà mừng thọ, kết quả Giang Thiên Nam lại công khai tuyên bố muốn đoạn tuyệt quan hệ với đám người Chu Ấu Vi...
Chuyện này thật thú vị nha.
Lúc này, sắc mặt người Giang gia giống như ăn phải thứ khó nuốt, trông khó coi biết bao.
Nhất là Giang Thiên Nam, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, tay còn đang run rẩy.
Không cần nghĩ cũng biết mọi người Giang gia đang hối hận đến phát điên.
Cực phẩm cửu biến linh đan có thể nói là cực kỳ trân quý, có tiền cũng chưa chắc mua được, nhất là loại linh đan tăng tuổi thọ.
Giống như viên Minh Thần Duyên Thọ Đan mà Giang Vân Mộng tặng trước đó, cũng là vật vô giá.
Mà Minh Thần Duyên Thọ Đan và Duyên Niên Ích Thọ Đan thuộc về cùng một loại đan dược.
Nhưng sự chênh lệch giữa hai loại cũng như trời với vực!
"Dạ Huyền, đan dược này quá trân quý, hay là đừng bán." Chu Ấu Vi nhẹ giọng nói.
Chu Ấu Vi tự nhiên biết cực phẩm cửu biến linh đan đại biểu cho điều gì.
Nếu như đem ra hội đấu giá, chỉ sợ sẽ khiến rất nhiều thế lực tranh nhau theo đuổi, đến lúc đó khẳng định có thể bán được cái giá kinh người.
Dạ Huyền nghe vậy cũng mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Viên đan này đối với ta mà nói ý nghĩa không lớn, ta muốn luyện chế bao nhiêu cũng được."
Với luyện dược thuật của Dạ Huyền, muốn luyện chế Duyên Niên Ích Thọ Đan vốn là chuyện rất nhẹ nhàng.
Có hồn lực mạnh mẽ, hắn có ưu thế tuyệt đối về mặt này.
Chu Ấu Vi môi đỏ khẽ mở, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không hỏi ra.
Thật ra nàng rất muốn hỏi, đan dược này thật sự là Dạ Huyền luyện chế sao?
Chỉ là lúc này đông người nhiều mắt, chuyện này hay là chờ quay về hỏi lại cũng không muộn.
Hơn nữa, nhìn dáng vẻ tự tin như vậy của Dạ Huyền, Chu Ấu Vi có lý do để tin tưởng Dạ Huyền thật sự có thể luyện chế!
Cứ việc chuyện này rất khó tin, nhưng nàng đã từng thấy Dạ Huyền làm qua những việc còn kinh người hơn.
Ví như lần trước 'tử khí hùng dũng chín vạn dặm'...
Chuyện này tất cả mọi người đều nghĩ là do nàng gây ra, chỉ có nàng biết người thật sự gây nên dị tượng hùng vĩ đó là Dạ Huyền!
Rất nhanh, Hoa Phong lão nhân, Hoàng gia Thiên Tuyết Sơn, đồ đệ của Đan Nguyên đại sư là Dư Hoa, còn có Liêu Nhạc của Đan Vân Tông đám người ào ào bắt đầu ra giá.
"Dạ tiên sinh, Đan Vân Tông chúng ta nguyện dùng một trăm viên thượng phẩm Thất Biến Linh Đan, cộng thêm một triệu trung phẩm linh thạch để đổi lấy viên Duyên Niên Ích Thọ Đan này." Liêu Nhạc ra tay cực kỳ xa hoa.
"Hít!"
Mức giá như vậy lập tức gây nên một tràng tiếng hít khí lạnh.
"Một trăm viên thượng phẩm Thất Biến Linh Đan, cái này phải trị giá bao nhiêu tiền?!"
"Mua một tòa thành trì lớn chắc chắn không phải nói chơi."
"Đừng quên còn có một triệu trung phẩm linh thạch nữa!"
...
Mọi người không nhịn được nghị luận.
"Chuyện này..." Bọn người Giang Tiêu Tông, Giang Tiêu Đường sắc mặt khó coi không gì sánh được.
Một trăm viên thượng phẩm Thất Biến Linh Đan này đủ để bù đắp lợi nhuận ba năm của Hoài Nam Giang gia bọn họ.
Mà một triệu trung phẩm linh thạch cũng đủ để Giang gia vận hành mười năm!
Lòng người Giang gia đều đang rỉ máu!
Nhất là Giang Thiên Nam, tức đến thiếu chút nữa ngất đi.
Viên đan dược này Dạ Huyền vốn định tặng cho hắn mà!
"Lão phu nguyện ra hai trăm viên thượng phẩm Thất Biến Linh Đan, cộng thêm mười viên thượng phẩm Bát Biến Linh Đan!" Lúc này, Hoa Phong lão nhân tăng giá.
"Hoàng gia Thiên Tuyết Sơn chúng ta đan dược không nhiều lắm, nhưng linh tài lại có một ít. Chúng ta nguyện ý ra một nghìn cây Thiên Tuyết Liên, cộng thêm mười mấy hạt sen Thiên Tuyết Liên 9000 năm tuổi, không biết tiểu hữu có thể đồng ý không?" Vị Hoàng lão tiền bối của Thiên Tuyết Sơn kia cũng mở miệng nói.
Toàn trường náo động.
Giá mỗi người đưa ra đều khiến người ta đầu váng mắt hoa.
Đây cũng quá kinh người đi!
Việc ra giá vẫn còn tiếp tục, có hơn mười thế lực cường đại, tông môn, thánh địa đều muốn mua viên Duyên Niên Ích Thọ Đan này.
Trong lúc nhất thời, yến tiệc sinh nhật lại biến thành một buổi đấu giá.
Mà Giang Thiên Nam của Giang gia vốn nên là nhân vật chính lại trực tiếp bị người ta gạt sang một bên, thậm chí còn không bằng vai phụ.
"Có gì mà thần kỳ, viên đan dược kia không chừng là trộm được từ đâu đó." Giang Vân Mộng nhìn ba người Dạ Huyền bị một đám đại lão vây quanh ở giữa, chua chát nói.
Tất cả mọi người Giang gia đều không nói gì, nhưng trong lòng thì hối hận không thôi.
Sớm biết như vậy, bọn họ đã không đối xử với đám người Dạ Huyền như thế.
"Chỉ là một viên cực phẩm cửu biến linh đan thôi mà cũng khiến người ta tranh nhau đến mức này, đúng là một đám nhà quê không có kiến thức..." Vân Sáng, người từ đầu đến cuối vẫn đứng sau Giang Âm mà không nói một lời, lúc này không nhịn được lắc đầu bật cười nói.
"Ca ca nói phải." Vân Đồng ở bên cạnh cũng cười nói.
Mấy câu nói của hai người lập tức khiến sắc mặt người Giang gia đều trở nên cổ quái.
Đây là đang mỉa mai cả bọn họ nữa sao?
"Ai..." Giang Thiên Nam ngồi lại vào ghế chủ vị, trong lòng ngũ vị tạp trần, cảm thấy khó chịu.
Giang Âm thấy thế nhẹ giọng nói: "Phụ thân đừng tức giận. Bên trong Thiên Vân Thần Tông của con có hai vị Bát Đỉnh Luyện Dược Sư tọa trấn, bọn họ cũng có cách lấy được cực phẩm cửu biến linh đan. Đến lúc đó con sẽ nhờ hai vị đại sư giúp phụ thân kiếm một viên là được."
Giang Thiên Nam cố nặn ra một nụ cười: "Cũng không cần làm phiền Tiểu Âm đâu."
Hắn cũng hiểu rõ, Giang Âm chỉ nói lời hay để an ủi thôi.
Cực phẩm cửu biến linh đan đâu có dễ lấy được như vậy.
Nếu thật sự đơn giản lấy được như vậy, thì Hoa Phong lão nhân, Hoàng gia Thiên Tuyết Sơn, Đan Vân Tông đám người hiện tại đang làm gì thế kia?
Rốt cuộc, buổi đấu giá nhỏ này kết thúc với việc Hoàng gia Thiên Tuyết Sơn dùng hai nghìn cây Thiên Tuyết Liên và mười tám hạt sen 9000 năm tuổi đổi lấy viên Duyên Niên Ích Thọ Đan này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận