Vạn Cổ Đế Tế

Chương 1994: Hủy Diệt Chi Chủ

Chương 1994: Hủy Diệt Chi Chủ
"Ngươi trách ta sao?"
Dạ Huyền nhìn về phía Thương Huy, bình tĩnh nói. Bên dưới hải nhãn, trong bóng tối yên tĩnh đến lạ thường. Thương Huy nghe Dạ Huyền nói, lắc đầu đáp: "Dạ Đế nói gì vậy, năm đó nếu không phải có ngươi, chỉ sợ ta đã sớm không còn tồn tại."
Dạ Huyền lắc đầu nói: "Báo ân không phải báo đáp như vậy."
Thương Huy trầm ngâm nói: "Trừ việc báo ân, cũng là bởi vì ta nhìn thấy hy vọng trên người Dạ Đế."
Dạ Huyền tháo Đại Tuyết Dưỡng Kiếm Hồ bên hông xuống, ném cho Thương Huy. Ầm! Đại Tuyết Dưỡng Kiếm Hồ lơ lửng trước mặt Thương Huy, miệng hồ lô mở ra, rượu bên trong hóa thành một dòng sông lớn như thác nước rót vào miệng Thương Huy. Thương Huy kêu lên thống khoái. Sau khi uống một phen, Thương Huy trả Đại Tuyết Dưỡng Kiếm Hồ lại cho Dạ Huyền, hỏi: "Dạ Đế, đây là rượu gì mà hăng hái như vậy?"
Dạ Huyền nhận lấy Đại Tuyết Dưỡng Kiếm Hồ, rót một ngụm, vừa cười vừa nói: "Do một kẻ tên Cái Đạo làm ra đấy, sau này sẽ giới thiệu để các ngươi làm quen."
"Được thôi!"
Thương Huy cười nói. Theo sau là một khoảng trầm mặc. Một lát sau. Dạ Huyền chậm rãi nói: "Có lẽ chưa tới nghìn năm quang âm nữa."
Trong độc nhãn của Thương Huy lóe lên vẻ hưng phấn: "Có thể."
Dạ Huyền lại treo Đại Tuyết Dưỡng Kiếm Hồ vào bên hông, nhẹ giọng nói: "Vậy tiếp theo vẫn là giao cho ngươi."
Thương Huy cung kính nói: "Dạ Đế cứ yên tâm, có Thương Huy ta ở đây, Hủy Diệt Chi Chủ vĩnh viễn đừng mong rời đi."
"Đúng rồi."
Dạ Huyền dường như nhớ ra điều gì, nhẹ giọng nói: "Vị được gọi là tiên nhân kia của Vạn Yêu Đại Thế Giới đã tìm ngươi chưa?"
Thương Huy nghe vậy gật đầu nói: "Tám vạn năm trước có đến một lần, nhưng không nói chuyện gì với ta cả, liền trực tiếp rời đi."
Dạ Huyền như có điều suy nghĩ: "Biết hắn đến từ đâu, đi nơi nào không?"
Thương Huy lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận