Vạn Cổ Đế Tế

Chương 871: Năm xưa Ngạc Quy , lúc này lão cẩu

Chương 871: Năm xưa Ngạc Quy, lúc này lão cẩu
"Kẻ nào dám cả gan quấy nhiễu bản tọa ngủ say?"
Một giọng nói già nua hùng hồn chậm rãi truyền ra, âm thanh lớn khiến người ta thức tỉnh giác ngộ. Âm thanh này vừa vang lên đã trực tiếp thiêu rụi sạch sẽ núi non sông ngòi trong phạm vi một triệu dặm! Ngọn lửa đỏ nhìn như bình thường lại phảng phất có thể thiêu hủy tất cả, bất kỳ sự vật gì đều không thể ngăn cản! Nhưng khi liệt diễm thiêu đốt đến một ngọn núi thanh tú thì lại không thể tiến vào nửa bước. Trên ngọn núi có một cái trống lớn nghìn trượng. Phía trên chiếc trống lớn là một thiếu niên mặc hắc bào, một tay chắp sau lưng, một tay nắm dùi trống, ánh mắt yên tĩnh nhìn con quái vật khổng lồ. "Chỉ là một con rùa đen nhỏ mà cũng dám tự xưng bản tọa."
Dạ Huyền cười nhạt một tiếng, không nhanh không chậm nói: "Thời đại thật đúng là mẹ nó thay đổi rồi."
"Hả?"
Lời nói này của Dạ Huyền khiến con quái vật khổng lồ trong liệt diễm hơi bất ngờ, đôi mắt nó chuyển động, ánh mắt rơi lên người Dạ Huyền, thấy được dùi trống trong tay Dạ Huyền và cả La Thiên Cổ. "Chính là ngươi, con kiến này, đã làm ồn đánh thức bản tọa ngủ say?"
Con quái vật lớn, được Tả Nghĩa Sơn gọi là Phần Thiên lão tổ, chậm rãi lên tiếng. Từng luồng liệt diễm dường như bị ảnh hưởng, hóa thành từng đạo liệt diễm long quyển phóng về phía ngọn núi thanh tú nơi Dạ Huyền đang đứng. Ầm ầm ———— Từng đạo liệt diễm long quyển cuốn tới, trực tiếp đâm vào ngọn núi, bộc phát ra từng đợt dao động đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận