Vạn Cổ Đế Tế

Chương 2099: Không thể tránh nhất chiến

"Được rồi!"
Nghe Bắc Dao Thần Vũ quát mắng, Dạ Huyền không nói hai lời, trực tiếp chạy đi. Bắc Dao Thần Vũ cảm thấy không đúng, ngay sau đó đột nhiên quát lên: "Đứng lại!"
Dạ Huyền cũng không quay đầu lại, hướng về chỗ sâu trong Thiên Uyên Phần Địa mà đi tới. Bắc Dao Thần Vũ cắn chặt hàm răng, hóa thành một đạo thần hồng, trong nháy mắt ngăn trước mặt Dạ Huyền, ngưng mắt nhìn hắn, trầm giọng nói: "Chuyện Sơn Khuyết Tiên Vương tạm thời bỏ qua, sổ sách giữa chúng ta có phải nên thanh toán một chút không?"
Dạ Huyền nhìn Bắc Dao Thần Vũ, có chút bất đắc dĩ nói: "Không phải đã đánh qua rồi sao?"
Bắc Dao Thần Vũ hừ lạnh nói: "Đó cũng coi là đánh à?"
Dạ Huyền giơ hai tay lên, mặt tỏ vẻ vô tội nói: "Vậy coi như ngươi thắng, được chưa?"
Bắc Dao Thần Vũ lớn tiếng: "Cái gì gọi là coi như ta thắng?"
Dạ Huyền nháy mắt mấy cái: "Vậy nếu không thì... coi như ta thắng?"
Bắc Dao Thần Vũ nhìn dáng vẻ vô lại của Dạ Huyền, càng thêm tức giận, lạnh mặt nói: "Không được, chúng ta nhất định phải có một trận chiến đấu cho ra kết quả, cho dù không phân sinh tử cũng được."
Dạ Huyền sờ cằm, như có điều suy nghĩ nói: "Vậy tương tự như ước chiến cũng được."
Trong con ngươi xinh đẹp của Bắc Dao Thần Vũ bắn ra hai đạo thần mang, nàng cười nói: "Vậy đến đây đi!"
Dạ Huyền nhìn Bắc Dao Thần Vũ chiến ý dâng trào, hắn biết cô nàng to con này thật sự muốn cùng hắn đánh một trận để trút giận. Sở dĩ... "Ta nhận thua."
Dạ Huyền không có chút nào do dự. Bắc Dao Thần Vũ tức khắc cứng đờ, trong con ngươi xinh đẹp dâng lên vẻ tức giận: "Dạ Đế! Ngươi thế nhưng là Bất Tử Dạ Đế, sao có thể nhận thua?"
Dạ Huyền trợn trắng mắt, nói: "Ta đánh không lại ngươi, vẫn không thể nhận thua à?"
Bắc Dao Thần Vũ cắn răng nghiến lợi nói: "Ngươi quên năm đó đã đánh ta thế nào sao?"
Dạ Huyền khoát tay nói: "Hảo hán không đề cập tới năm đó dũng."
Bắc Dao Thần Vũ tức bực giậm chân: "Dạ Đế!"
Bộ dáng kia cuối cùng cũng có chút hình dạng của một cô nương. Nhìn dáng vẻ này của Bắc Dao Thần Vũ mà Dạ Huyền cũng coi là quen thuộc, hắn bật cười. Bắc Dao Thần Vũ nhìn nụ cười của Dạ Huyền, biết mình thiệt thòi, theo sau thu lại thần tình, nghiêm túc nhìn Dạ Huyền: "Trận chiến này ngươi không tránh khỏi được, tựa như ngươi muốn đi tìm hai vị kia đã phản bội ngươi là cùng một đạo lý."
Dạ Huyền nghiêng đầu, mặt lộ vẻ cổ quái nhìn Bắc Dao Thần Vũ: "Ta cũng đâu có phản bội ngươi."
"Nhưng ngươi lừa dối ta!"
Cơn tức giận của Bắc Dao Thần Vũ lập tức bùng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận