Vạn Cổ Đế Tế

Chương 2697: Ly biệt bao giờ cũng buồn

Trước đây, vào thời điểm nghe Dạ Huyền nói những lời này, Phương Tâm Nghiên tất nhiên sẽ thở phì phò, nói không thèm để ý tới hắn, nhưng cũng không còn than vãn nữa. Lần này, Phương Tâm Nghiên lại không hề tức giận mà nhoẻn miệng cười, nước mắt trên gương mặt xinh đẹp có thể thấy rõ ràng. Vù vù ————
Vào khoảnh khắc nàng nở nụ cười. Thiên địa linh khí tựa như nước biển chảy ngược, tràn về phía Phương Tâm Nghiên. Phương Tâm Nghiên vốn chỉ ở cảnh giới Đại Đế Kim Tiên, vào thời khắc này đã bước vào cảnh giới Đại Đế Thái Ất Kim Tiên, cũng chính là cảnh giới Tiên Tôn. Lần này, khúc mắc của nàng mới hoàn toàn được gỡ bỏ. Bình cảnh kẹt lại rất lâu cũng vào lúc này thuận lợi đột phá. Nước chảy thành sông. Nàng đưa tay ôm lấy cổ Dạ Huyền, vui vẻ nói: "A Huyền, ta rất nhớ ngươi..."
Dạ Huyền khẽ mỉm cười nói: "Không có chuyện gì."
Phương Tâm Nghiên nhắm mắt lại, hưởng thụ khoảnh khắc bình yên này, ôn nhu nói: "Ngươi muốn đi đâu, mang ta đi chung được không?"
Dạ Huyền đưa tay vỗ nhẹ lưng Phương Tâm Nghiên coi như trấn an, chậm rãi nói: "Chỉ có thể một mình ta đi. Nếu như ngươi ở đây thấy buồn tẻ, có thể đến Hỗn Độn Thiên Đình dạo chơi một chút, ta đã dặn dò Tiểu Càn Khôn rồi."
Phương Tâm Nghiên có chút thất vọng, nhưng nàng cũng biết thực lực hiện tại của mình hoàn toàn không giúp được A Huyền, vả lại lần này A Huyền rời đi đã cố ý đến cùng nàng cáo biệt, như vậy đã rất tốt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận