Vạn Cổ Đế Tế

Chương 1854: Lôi trì

Chương 1854: Lôi Trì
"Công tử, những người kia dường như cũng là tuyết tàng giả..." Đi theo bên cạnh Dạ Huyền, Trình Khả Tư cũng đang từ xa đánh giá những người của tứ đại gia tộc trên Phục Lôi Thiên, nhẹ giọng nói. Nhưng đối với việc này, Trình Khả Tư cũng không dám tùy tiện phác họa. Nơi này là Phục Lôi Thiên, là địa bàn của tứ đại gia tộc, tùy tiện phác họa có thể sẽ dẫn tới phiền phức không cần thiết. "Phần lớn tuyết tàng giả thậm chí còn không đáng nhắc tới so với những luân hồi giả thất bại kia." Ánh mắt Dạ Huyền yên tĩnh, chậm rãi nói: "Rất nhiều tuyết tàng giả chẳng phải vì không nhìn thấy hy vọng ở thời đại của chính mình nên mới lựa chọn tự phong ấn, đợi đến thời đại cảm thấy thích hợp rồi lại xuất thế lần nữa, mỹ danh là 'xu cát tị hung' hay sao."
"Trong năm tháng dài đằng đẵng, mặc dù không thiếu luân hồi giả hay tuyết tàng giả bước lên đỉnh cao, thế nhưng những tuyết tàng giả đó thường thường bản thân đã có sẵn cơ duyên nhất định."
"Muốn dựa vào cái gọi là khí vận để chứng đế, bản thân việc đó chính là hành vi cực kỳ ngu xuẩn."
Nghe những lời này, Trình Khả Tư chớp mắt mấy cái, vẫn có chút không hiểu: "Nhưng chẳng phải mọi người đều nói tuyết tàng giả là những người đã đạt đến vô địch cùng cảnh giới, lựa chọn tự phong ấn để đến thời đại tiếp theo cùng thiên kiêu nhất chiến, bảo trì sự vô địch, dùng cách này để chứng đế sao?"
Cách Dạ Huyền nói về tuyết tàng giả hoàn toàn khác với những gì Trình Khả Tư từng nghe. Dạ Huyền cười nhạt một tiếng, nói: "Ban đầu, tuyết tàng giả đúng là như vậy, khi đó tuyết tàng giả đại biểu cho vinh quang. Nhưng về sau đã biến chất rồi, luân hồi giả cũng tương tự."
Hắn đã chứng kiến vô số thời đại hưng thịnh và suy tàn, tự nhiên cũng đã thấy vô số tuyết tàng giả cùng luân hồi giả. Cho nên nhận thức của hắn đối với hai loại người này vượt xa tất cả mọi người. Trình Khả Tư ngẫm nghĩ rồi thấp giọng nói: "Nhưng ta thấy một vài tuyết tàng giả vẫn rất mạnh mà."
Dạ Huyền liếc Trình Khả Tư một cái, không nhanh không chậm nói: "Vậy chỉ có thể nói là ngươi quá yếu."
Trình Khả Tư: "..." Nàng chỉ có thể lẩm bẩm trong lòng: Ngươi tưởng ai cũng như công tử ngươi chắc? Có điều, Trình Khả Tư cũng không dám nói ra, chỉ có thể nghĩ thầm trong lòng như vậy. Dạ Huyền sao lại không biết suy nghĩ của Trình Khả Tư, hắn kiên nhẫn nói: "Thiên phú của ngươi không nằm ở phương diện tu luyện, mà là ở trên con đường họa sĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận