Vạn Cổ Đế Tế

Chương 2686: Bệnh

Chương 2686: Bệnh
"Chờ một chút."
Dạ Huyền gọi hai người lại: "Ngươi vừa mới nói cái gì?"
Dạ Tư Hành dừng bước, quay đầu nói: "Sư tôn sớm đã muốn đi Thiên Uyên Phần Địa."
"Đi Thiên Uyên Phần Địa làm gì?"
Dạ Huyền nhàn nhạt hỏi. Dạ Tư Hành chớp chớp mắt: "Cha không phải bảo ta đi ngủ sao?"
Dạ Huyền nói: "Ta là hỏi Bạch Trạch."
Bạch Trạch: "... Ta đi cùng Tư Hành."
Dạ Huyền xoa xoa huyệt thái dương, chỉ cảm thấy có rất nhiều ký ức đang hiện lên khiến hắn đầu óc căng trướng đến mơ màng: "Được, đi đi."
"Được."
Dạ Tư Hành lúc này phải nói là cực kỳ nghe lời. Cùng Bạch Trạch trở lại Đại La Thiên, rồi đi theo hướng Thiên Uyên Phần Địa. Nhưng mà, lúc trở về đến Đại La Thiên, lại có một người đang chờ đợi các nàng. Đạo môn Tối Trường Sinh. Đạo môn Tối Trường Sinh đạp không mà đứng, tay cầm phất trần trắng như tuyết, cặp mắt đẹp lộng lẫy như bảo thạch kia nhìn chăm chú vào hai người đang từ trên trời hạ xuống, nhàn nhạt nói: "Cái gì nên nói, cái gì không nên nói, tự mình liệu mà giữ miệng."
Dạ Tư Hành nhìn Đạo môn Tối Trường Sinh, cảm thấy có chút kỳ quái. Người kia là ai? Bạch Trạch hiếm khi hừ lạnh một tiếng, hờ hững nói: "Ngươi lo giữ miệng mình cho tốt đi, sao cũng ở nơi đây?"
Dạ Tư Hành nhìn sư tôn nhà mình một chút, lại nhìn Đạo môn Tối Trường Sinh một chút, cau mày nói: "Các ngươi đang nói cái gì?"
Đạo môn Tối Trường Sinh liếc nhìn Dạ Tư Hành một cái, ánh mắt có chút lạnh lẽo đáng sợ, nhưng cuối cùng nàng vẫn nói với Bạch Trạch: "Chờ đến ngày đó, lão phu xem ngươi cãi lại thế nào."
Bạch Trạch khẽ mỉm cười nói: "Ngươi có thể nhìn thấy ngày đó hay không còn là vấn đề đấy, đừng nói những lời nhảm nhí này nữa."
Dạ Tư Hành cứng người tại chỗ. Cuộc đối thoại của hai người đã gieo vào đầu nàng không ít suy nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận