Vạn Cổ Đế Tế

Chương 2004: Hoa Cô

"Dạ Đế, cuối cùng ngươi cũng tới rồi."
Thiếu nữ trừng mắt nhìn Dạ Huyền. Dạ Huyền quan sát xung quanh một lượt, cau mày nói: "Nhanh như vậy đã xong rồi à?"
Thiếu nữ quay đầu hừ nhẹ một tiếng, ra vẻ kiêu ngạo nói: "Đó là đương nhiên rồi?"
Dạ Huyền không thấy người nào, nhìn về phía thiếu nữ, nhẹ giọng hỏi: "Người đâu rồi?"
Thiếu nữ bĩu môi về một hướng khác: "Đây không phải sao?"
Dạ Huyền nhìn theo hướng đó. Nơi đó, từng tầng mây chậm rãi tan đi. Sâu trong tầng mây. Tồn tại một khối núi đá màu đen có khắc chữ "Nhạc". Ở cuối khối núi đá màu đen đó tồn tại một đóa hoa tỏa ra tiên khí điềm lành. Mà bên dưới chữ cổ kia lại có từng sợi xiềng xích. Lúc này. Xiềng xích đang khóa chặt một khối quang đoàn màu trắng tuyết. Quang đoàn đang giãy giụa, làm xiềng xích vang lên tiếng boong boong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận