Vạn Cổ Đế Tế

Chương 792: Sư cùng đồ

Chương 792: Thầy và trò
Tuy trong lòng tức không chịu được nhưng Hoàng Nhạc cũng không dám nói thêm gì nữa. Vừa nãy chỉ là ỷ có Dạ Huyền chống lưng hắn mới dám chửi lão già này vài câu, lúc này hiểu lầm đã được gỡ bỏ, nếu hắn còn chửi nữa chắc chắn sẽ bị lão già này đánh cho nở mông. Lúc còn bé lão già này đánh hắn rất hung ác, bây giờ nhớ lại vẫn còn thấy tê cả da đầu. Như lời Hoàng Nhạc nói, vị lão nhân tên Tiêu Nghĩa Khâu này thật sự là sư phụ của Hoàng Nhạc. Đương nhiên, hai người chỉ có tình thầy trò thật sự chứ không có danh phận thầy trò. Theo lời của cả hai người, một người thì không muốn bái một lão già điên làm sư phụ, người kia thì không muốn nhận một tên tiểu bại hoại làm đồ đệ. Trên thực tế, trong lòng hai người đều hiểu rõ, có những thứ không cần phải chạy theo hình thức mới là thật. Có những thứ chỉ cần giữ trong lòng là tốt rồi. Hoàng Nhạc trong lòng rõ ràng, nếu không phải lão nhân, hắn đã sớm chết trong chiến loạn, càng không thể có được một thân bản lĩnh như hiện tại. Mà lão nhân cũng biết, nếu không phải Hoàng Nhạc, bây giờ hắn vẫn chỉ là một lão già côi cút, lầm lì như cái hũ nút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận