Tuyệt Cảnh Hắc Dạ

Chương 177: Con đường (3)

"Nhanh như vậy! ?" Vu Hoành trong lòng nghiêm lại, hắn không ngờ những Trùng Nhân này lại nhanh như vậy, trước đó không hề tấn công, giờ vừa đến đã ập tới với số lượng lớn. Bốn con cùng nhau xông lên. Không kịp nghĩ nhiều, hắn nhanh chóng khống chế Hắc Tích tăng tốc độ tối đa để xuất kích. Bốn con Hắc Tích được cường hóa tốc độ không hề kém Trùng Nhân, nhanh chóng lao ra từ trong sương mù. Phốc phốc phốc phốc! Bốn luồng hắc đàm phun ra, bay về phía bốn con Trùng Nhân đang tiến vào trận pháp. Vốn dĩ Trùng Nhân di chuyển với tốc độ cao nhất thì không thể dễ dàng bị trúng mục tiêu, nhưng lúc này bốn con Trùng Nhân mới vào ngoại viện, đã cảm thấy mặt đất dâng lên một tầng khí lưu trong suốt dày đặc, cản trở chúng lại. Bành. Chúng cưỡng ép dùng sức, đánh tan lớp khí lưu trong suốt này, nhưng vừa tan thì lại có lớp khí lưu mới trồi lên. Nhất thời, ở bên trong ngoại viện, tốc độ của bốn con Trùng Nhân giảm xuống thấy rõ bằng mắt thường. Từ 100 mã giảm ngay xuống còn 30 mã. Thế là, bốn luồng hắc đàm trúng mục tiêu hoàn hảo. Đoạn! Tiếng hủ thực chói tai vang lên, khắp người Trùng Nhân bắt đầu bốc khói đen. Chúng há mồm phát ra tiếng gào thét im lìm, hiển nhiên là phẫn nộ, muốn tiếp tục tăng tốc xông về phía trước. Nhưng ngay lúc này, lớp khí lưu trong suốt vừa cản trở chúng, vậy mà lại một lần nữa mạnh lên. Khí lưu ngưng tụ, biến hình, hóa thành bốn con quạ đen lớn bằng đầu người. Quạ đen vờn quanh Trùng Nhân không ngừng tấn công, mỗi lần tấn công, đều làm cho toàn thân Trùng Nhân rung chuyển, tốc độ lại càng chậm đi. 'Đây là…?' Vu Hoành thấy cảnh này qua tầm mắt của Hắc Tích, lập tức cảm thấy hứng thú. Sự căng thẳng vừa rồi khi nhìn Trùng Nhân bị hạn chế, lập tức dịu xuống. Lúc này tốc độ của Trùng Nhân chỉ còn cỡ 30 mã là cùng. Phải mất ít nhất 4 giây để vượt qua ngoại viện, lại còn phải vượt qua nội viện, rồi đến được trước mặt hắn, ít nhất cũng phải mất 7, 8 giây. Với thời gian này, Hắc Tích đủ thời gian để hấp dẫn cừu hận. 'Xem ra, việc dung hợp hợp thành trước đó vào quạ đen hồng ngọc cùng với xương cốt Tốc Nhân, có chút hiệu quả ngoài dự kiến.' Vu Hoành cẩn thận quan sát những con Khí Lưu Ô Nha đột ngột xuất hiện kia, phát hiện chúng có ngoại hình giống hệt những con quạ đen biến dị mà mình đã g·iết trước đó, đồng thời những con quạ này rõ ràng có tốc độ không bình thường, giống như Tốc Nhân trước kia, thoắt ẩn thoắt hiện vượt khoảng cách tấn công trong nháy mắt, rõ ràng là chúng cũng được thừa hưởng một phần năng lực của Tốc Nhân. Quan trọng nhất là, mỗi lần quạ tấn công vào Trùng Nhân, đều làm tốc độ của chúng giảm thêm. Đến giờ, bốn con Trùng Nhân mới đi được hơn nửa quãng đường của ngoại viện, đã bị giảm tốc độ đến mức chậm như người thường đi bộ. 'Có ý tứ.' Sự căng thẳng trong lòng Vu Hoành tiêu tan hết, tính toán sơ bộ, nếu cứ tiến lên với tốc độ này, thì bốn con Trùng Nhân này có lẽ còn không trụ nổi cho đến khi trận pháp kết thúc. Cần biết trận pháp được tính thời gian liên tục, mà thời gian tiếp tục sau khi năng lượng được bổ sung đầy đủ là 30 phút. Đó là khi vận hành toàn c·ô·ng suất trong 30 phút. Nếu như hoạt động gián đoạn với c·ô·ng suất giảm, vừa vận hành vừa hấp thụ bổ sung hồng trị, chỉ cần tiêu hao và hấp thụ tương đương nhau thì có thể nói thời gian vận hành trận pháp là gần như vô hạn. Tê! Tốc độ của bốn con Trùng Nhân ngày càng chậm, điên cuồng lao về phía trước. Nhưng cùng với việc chúng xung kích, khói đen bốc ra từ người chúng càng nhiều, ngoài da cũng bắt đầu bốc cháy những ngọn lửa màu đen. Đó là hắc hỏa của trận pháp, sẽ tăng dần sát thương theo thời gian. Chẳng bao lâu, bốn con Trùng Nhân dừng hẳn, khi chúng cách tường viện chỉ một bước chân, chúng hoàn toàn bị khóa chặt. Tê!! Khí Lưu Ô Nha và hắc phong hắc hỏa liên tục làm chúng bị thương, khiến thân thể của chúng càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng gầy. Đến khi chỉ còn một nửa kích thước, bốn con Trùng Nhân rõ ràng đã có ý định lui về sau. Nhưng lúc này thì đã muộn. Chúng bị trận pháp liên tục giảm tốc, mọi cử động đều chậm một cách kinh khủng. Cuối cùng. Sau năm sáu giây nữa. Ở bên ngoài tường rào nội viện, bốn đám hắc hỏa bùng lên một tiếng xùy. Hắc hỏa cháy tiếp mấy giây rồi dần tắt, còn bốn con Trùng Nhân vừa nãy khiến Vu Hoành căng thẳng như gặp đại địch, thì đã bị thiêu cháy tan rã. “…” Mặc dù đã có chút dự liệu trước kết quả này, nhưng khi tận mắt chứng kiến, Vu Hoành vẫn không khỏi chấn động trong lòng. 'Không hổ là trận pháp cường hóa tới cực hạn…’ Trong lòng hắn cảm thán. Bốn con Trùng Nhân cơ đấy! Vậy mà hắn còn chưa ra mặt đã bị đốt c·h·ế·t tươi. Cho dù biết Trùng Nhân vẫn sẽ phục hồi, tâm tình hắn lúc này cũng cực kỳ rung động. Từ đầu tới cuối, thậm chí còn chưa dùng đến việc Hắc Tích dụ địch, mà trận pháp đã tự mình giải quyết mọi chuyện. Mặc dù lực lượng bản thân Trùng Nhân không tính là mạnh, sức tấn công không cao, điểm đáng sợ của chúng là bị chạm vào sẽ c·h·ế·t ngay, nhưng hiệu quả của trận pháp này cũng đủ để đảm bảo an toàn cho doanh địa. … Lúc này, khi đã thấy bốn con Trùng Nhân được giải quyết thực sự, Vu Hoành mới thực sự cảm thấy an toàn. 'Ngay cả Trùng Nhân cấp tám cũng có thể giải quyết… Xem ra, giờ doanh địa cuối cùng cũng có thể bước đầu đảm bảo được an toàn. …' Hắn nắm chặt quyền, nhìn về phía cửa sổ phòng lão Chu, nơi đang ló ra từng khuôn mặt người há hốc mồm. Lão Chu không biết tỉnh dậy từ khi nào, đang ngơ ngác nhìn chỗ Trùng Nhân đã biến m·ấ·t ở trong sân, bất động rất lâu. Lúc này cũng không biết hắn đang suy nghĩ điều gì. Không nói nhiều, Vu Hoành bước ra khỏi thạch bảo, đi ra ngoài thông đạo, đến nơi Trùng Nhân đã biến m·ấ·t. Trên mặt đất còn lưu lại bốn cục đen xì giống cặn bã nhựa đã bị đốt, hắn nhặt từng cái lên. 'Mối h·i·ể·m họa Trùng Nhân cuối cùng cũng đã giải quyết… Bên ngoài chắc là an toàn rồi…’ Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu thì bỗng nhiên ánh mắt Vu Hoành khẽ biến, thấy một bóng người váy trắng áo vàng thoắt ẩn thoắt hiện ở trong sương mù bên ngoài doanh địa. Hắn nheo mắt, hiểu rằng Tốc Nhân đã s·ố·n·g lại. Trùng Nhân vừa biến m·ấ·t thì gia hỏa này đã xuất hiện, rất hiển nhiên Tốc Nhân này cũng giống những tai họa đen khác, đã sớm hồi phục rồi, chỉ là bị Trùng Nhân cản lại, không thể đến gần. Hít sâu một hơi, Vu Hoành không thèm nhìn ra bên ngoài nữa, dù sao thì đối phương cũng không vào được. Quay người trở về thông đạo, vào trong sơn động. Thấy Tốc Nhân đang chắn ở cửa, Vu Hoành cũng lười đi ra ngoài nữa, dứt khoát an tâm tu luyện ngay tại doanh địa. Mỗi ngày hắn không tu hành thì lại liên lạc thông tin với Trương Khai Tuấn và Vi Tùng để tán gẫu, thỉnh thoảng cũng nói chuyện với lão Chu, nhưng dường như gã này đang chuẩn bị cái gì đó, suốt ngày cứ cạch cạch coong coong, không biết đang làm gì. Ngoài ra, Vu Hoành cũng bắt đầu thử cường hóa một bản bí tịch nội công phù hợp với bản thân. Chỉ là thử nhiều lần liên tục, cuối cùng vẫn thất bại. 'Tin tức cơ sở không đủ, không thể cường hóa.' Hắc ấn lại một lần nữa phản hồi, khiến Vu Hoành nhíu chặt lông mày, buông tay phải đang đặt trên giấy xuống. Hắn cẩn thận kiểm tra lại nội dung nội công cơ sở mà mình đã viết, bên trên đã giản lược những chỗ mà hắn có thể nghĩ tới, rút ra phương pháp tu hành nội khí cơ bản nhất. Nhưng, vẫn không được. Mỗi khi hắn thêm những phần để người thường cũng có thể tu hành được thì hắc ấn lại nhắc nhở tin tức không đầy đủ, cơ sở không đủ. 'Chắc là cần kết cấu cơ sở mà người bình thường cũng có thể luyện nội khí thành công… Vấn đề là, ta mẹ nó lấy đâu ra cái mô bản người thường luyện khí chứ?' Vu Hoành câm nín. Đây đã không biết là lần thử thứ bao nhiêu, rõ ràng hắc ấn không thể thu thập được thông tin nội khí của người thường nên không đầy đủ, trừ phi có thể trực tiếp có được một bộ công pháp cơ bản mà người thường cũng có thể luyện nội khí được, nếu không... Trong sơn động, Vu Hoành sắp xếp bày biện từng món đồ vật lại cho ngay ngắn. Lò vi sóng, tủ lạnh, máy giặt tự động, lò nướng, các loại đồ dùng nấu ăn, thứ gì cần có đều có. Sau vài lần liên tiếp ra ngoài, dù là lão Chu hay là lão Lý, đều mang về không ít đồ dùng sinh hoạt thường ngày. Đến cả nắp bồn cầu thông minh cũng mang một cái về. Hiện tại trong doanh địa không thiếu thứ gì, đồ điện có gì cũng đều có, chỉ còn đợi lắp đặt dùng thôi. Lần cường hóa trận pháp này hoàn thành, nguy cơ Trùng Nhân được giải trừ, Vu Hoành cũng bắt đầu sắp xếp từng cái đồ điện, định lắp chúng vào sử dụng. Hắn vừa dọn dẹp, vừa suy tư về tình hình nội công. 'Có lẽ ta nên đổi hướng suy nghĩ, nếu không làm cho mọi người tu luyện nội công được, thì mình sẽ dựa vào nội công của mình làm nền tảng, sau đó chia sẻ một phần lực lượng ra ngoài, dùng nội khí tự thân khống chế ảnh hưởng người khác...' Không chế được công pháp nội khí thì hắn cũng không muốn để hắc ấn cứ thế mà nhàn rỗi, dứt khoát đứng dậy đi đến cửa sơn động, mở cửa ra ngoài. Đứng trong thông đạo, nhìn ra phía cửa lớn, hắn chợt động tâm, lập tức ở trong sương mù ngoài doanh địa, bóng dáng một con Hắc Tích chợt lóe lên. Hắc Tích rời khỏi doanh địa xung quanh, tăng tốc phá tan sương mù, hướng về phía khu mỏ Huy Thạch. Thân hình của nó dù đã lớn hơn, nhưng đã được cường hóa hợp thành thêm Phù Văn Ẩn Nấp, cộng với việc hắc ấn đã gia tăng thêm tốc độ di chuyển cho nó. Lúc này nó hành động tựa như một bóng đen, lặng lẽ lướt qua khu rừng trong sương mù. Chỉ một lát sau, Hắc Tích đã đến khu mỏ Huy Thạch cũ. Ba cây số khống chế khoảng cách, đã đủ để nó rời khỏi doanh địa, đi tới nơi này. Dừng lại bên ngoài mỏ, Hắc Tích tùy ý chọn một lối đi, xông vào trong mỏ. Chẳng bao lâu, miệng nó đã chứa đầy một đống đồ vật, nhanh chóng quay về doanh địa. Vài phút sau. Đến sân viện, Vu Hoành đưa tay lấy ra từ miệng Hắc Tích một đống đất đen lớn, dùng túi nhựa sắp xếp cẩn thận. Đây là thổ nhưỡng nguyên bản ở khu mỏ Huy Thạch, giờ Huy Thạch đã cạn kiệt, Vu Hoành định dùng hắc ấn để thử cường hóa ra Huy Thạch nguyên thủy. Nếu mỏ có thể sinh ra Huy Thạch, thì nghĩa là bản thân khu mỏ này cũng đủ điều kiện để tạo ra Huy Thạch mới, như vậy thì hắn dùng cơ sở của khu mỏ để cường hóa hợp thành Huy Thạch nguyên thủy cũng coi như hợp lẽ tự nhiên. 'Nếu như thành công thì có thể phần nào giải quyết vấn đề thiếu hụt Huy Thạch, dù sao thì mình cũng không cần nhiều Huy Thạch lắm, chủ yếu dùng để bố trí trận pháp.' Vu Hoành mang theo đất ở khu mỏ, quay lại thông đạo. Cụ thể có thành công hay không, thì hắn còn phải thử xem. Nhưng. Ầm ầm. Một tiếng sấm nặng nề vang lên ở bên ngoài, mấy giây sau thì mưa lớn ào xuống. Trong khoảnh khắc, mưa đã bao phủ cả khu rừng, khiến mọi thứ mờ đi hơn cả khi có sương mù. Vu Hoành nhìn màn mưa, bỗng nhiên có một dự cảm không lành. Hắn quay trở lại trong sơn động, kết nối máy liên lạc. Lúc này máy liên lạc đã được hắn cường hóa thêm một Vòng Xoáy phù trận, chỉ cần mở lên thì sẽ tự động kéo dài phóng thích giá trị bức xạ âm thanh. Đó là việc bộc phát Vòng Xoáy phù trận rồi biến nó thành một vụ phóng chậm. Có thêm trận văn giảm tốc thì có thể làm được những hiệu quả trước kia là không thể. Bụp. Thông tin vừa mở, một ít tạp âm của dòng điện hiện lên sau đó kênh sóng dừng ở đài phát thanh cả nước. Lập tức, âm thanh loa phóng thanh liền vang lên. "Để đánh lui hắc tai cấp c·h·i·ế·n· t·r·a·n·h, Flicka vào ngày 23 tháng 11, mà không có bất cứ thông báo nào, đã đột ngột nhắm vào khu vực Mol của nước mình rồi phóng cùng lúc 13 quả đạn Cự Thần, thành công xóa sổ diện tích lớn virus Không Động Hắc Tai, đồng thời sóng xung kích cùng với bức xạ mạnh cũng khiến cho 3 triệu dân thường ở khu vực Mol không một ai sống sót." "Theo thông báo của ủy ban c·hiến t·ranh Flicka, hành động này là để loại bỏ hoàn toàn những hắc tỉnh vừa mới xuất hiện ở khu Mol, chứ không chỉ vì virus. Các lãnh đạo cấp cao của quân Liên Hiệp Tân Cực Quang Trịnh Ứng Quốc đã đưa ra thông cáo khiển trách việc làm này, nói rằng hành động lần này của Flicka hoàn toàn không để ý đến thương vong của người dân, đi ngược lại công ước liên hợp năng lượng hạt nhân quốc tế, gây ra thương vong to lớn cho dân thường. Phương Đông Hà Quân Liên Hiệp đã tỏ ý phản đối kịch liệt, cũng thông báo từ ngày 25, sẽ triệt để tách rời với quân Liên Hiệp Flicka." "Tháng 11 à." Vu Hoành có chút giật mình, thì ra thứ kia trước đó là b·o·m hy-đrô của Flicka. “Quả là đ·i·ê·n...” Phải đến mức sợ hãi đến thế nào thì mới ném b·o·m hy-đrô làm c·h·ế·t ngay mấy trăm vạn người chứ. Nghe cái virus Không Động đã biết là tai họa đen lây lan cực mạnh rồi. 'Nếu như chỗ mình cũng bị oanh tạc bằng b·o·m hy-đrô vì bị hắc tai thì làm thế nào bây giờ?' Một ý nghĩ bất ngờ xuất hiện trong đầu hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận