Tuyệt Cảnh Hắc Dạ

Chương 147: Thái độ (1)

Chương 147: Thái độ (1)
Hai ngày sau…
Hắc Phong doanh địa, trong sơn động.
Vu Hoành mang theo một hũ sơn vật liệu Dương Quang, một tay cầm sách hướng dẫn, trong lòng hơi kinh ngạc.
Trước khi cường hóa thứ này, hắn cho rằng nhiều lắm cũng chỉ cường hóa ra phiên bản gia cường của vật liệu Dương Quang, hiệu quả ẩn nấp tăng cường, hiệu quả khu trục tăng cường.
Nhưng bây giờ… Chờ đến khi thật sự cường hóa xong, hắn mới phát hiện, thứ này có chút không giống với những gì hắn nghĩ.
Cũng giống như rất nhiều đồ vật trước đó, sau khi cường hóa lớp sơn ánh nắng một đời, nó cũng đi kèm theo một cuốn sách hướng dẫn.
Bên trên dùng không ít chữ viết rõ ràng công hiệu của lớp sơn sau khi cường hóa.
“Sơn Dương Quang 01: Tên khác là Sơn phòng hộ Kim Tinh 01, sau khi bôi lên có công năng ngụy trang ẩn nấp khá mạnh, có thể giảm bớt cảm giác bị chú ý của vật được bôi lên trên phạm vi lớn.”
“Trước khi cường hóa, ta không đưa ra phương hướng, chỉ để nó ngẫu nhiên cường hóa, ngược lại không ngờ lại làm ra thứ này.”
Cầm theo hũ sơn, không cần nghĩ hắn cũng biết, cái Kim Tinh 01 này chắc chắn có năng lực ẩn nấp mạnh hơn trước rất nhiều, ba ngày cường hóa thời gian không thể nào lãng phí được.
Nhân lúc hiện tại hắc tai cao nguy còn chưa đến, cứ bôi lên thử xem hiệu quả trước đã.
Bước ra khỏi sơn động, hắn cầm hũ sơn men theo đường bao quanh doanh địa đi một vòng.
“Lão bản, ngài chuẩn bị bôi sơn Dương Quang 01 rồi à?” Lão Chu thấy vậy, lập tức tiến lại gần nhỏ giọng hỏi.
“Ừm, ngươi có đề nghị gì không? Đây là bản cải tiến của ta, có thể tăng cường năng lực ẩn nấp, giảm bớt tỷ lệ bị hắc tai phát hiện.” Vu Hoành không biết xấu hổ tiếp tục dựng lên hình tượng người làm công tác nghiên cứu khoa học.
“Lão bản đại tài!” Lão Chu giơ ngón tay cái lên, “Nói đến ý kiến, ta ngược lại thật sự có một cái. Chút sơn này, kỳ thật nếu bôi toàn bộ khắp nơi, tác dụng không lớn, chi bằng chuyên môn dùng cho chiếc xe của ngài…”
Xe?
Vu Hoành híp mắt, nhìn kỹ lớp sơn một chút, những chỗ này ước chừng đủ để bôi lên bên ngoài sơn động, nhưng dùng như vậy thật ra không có ý nghĩa lớn, doanh địa bên ngoài không được tăng cường gì.
Ngược lại nếu dùng cho xe, lúc ra ngoài tìm kiếm vật tư cứu người hay thu thập nhân tài, đều có thể tăng cường tính an toàn rất nhiều.
“Có lý.” Hắn đồng tình gật đầu.
“Còn gì nữa không? Còn có đề nghị gì nữa không?”
“Còn có cách dùng trước đây của chúng ta ở tiền tuyến, trực tiếp ngâm rồi bôi lên vũ khí. Ví dụ như bôi lên một vài quả tạc đạn Huy Thạch có uy lực lớn, đương nhiên chúng ta dùng để tăng uy lực, nhưng sau khi lão bản cải tiến, hoàn toàn có thể tăng tính bí mật của vũ khí, ví dụ như, móc ra rồi ném một cái ngay trước mặt hắc tai.”
Lão Chu nhịn không được cười.
Vu Hoành cũng cười.
Ý nghĩ này khá sáng tạo.
“Ý kiến này không tệ.” Hắn đồng tình gật đầu.
“Còn có thể dùng như cách dùng hệ thống cung ứng nước cũng được, ta nhớ là cứ điểm sơn động của lão bản còn thiếu một hệ thống lấy hơi đúng không? Cũng có thể giữ lại dùng để gia công hệ thống lấy hơi. Loại vật liệu này có thể tránh được côn trùng Quỷ Ảnh các kiểu chui vào.” Lão Chu đưa ra đề nghị rất đúng trọng tâm.
Vu Hoành nghĩ ngợi một chút, vẫn quyết định trước cứ giữ lại đợi xe trở về rồi dùng lên xe.
Khi quay về doanh địa, vừa vào cửa đã lại nghe thấy tiếng quái khiếu hung hăng.
“Hai ngày nay, hai cô gái kia không có tới à?” Hắn thuận miệng hỏi.
“Ừm, không thấy đâu, chắc là bị Đa Mục Điểu cuốn lấy rồi.” Lão Chu gật đầu, không có biểu hiện gì.
Hắn là người có mắt nhìn người, biết lão bản không thích hai người kia, cho nên những việc tương trợ loại hình chỗ thủng đều không nhắc tới.
Tuy hai cô gái kia tướng mạo cũng không tệ, nhưng ở tiền tuyến, lính nữ xinh đẹp cũng đâu phải chưa từng gặp, người chết nhiều đến mức hắn thấy cũng chết lặng rồi. Xinh đẹp hay không, đơn giản chỉ là vị trí sinh tử chưa thỏa đáng mà thôi. Một viên đạn xuyên qua, ai cũng giống nhau.
“Đa Mục Điểu à…” Vu Hoành không có phản ứng gì.
Nhưng trong lòng hắn cũng đang suy tính, nếu hai người kia không gánh nổi Đa Mục Điểu, có lẽ sẽ tìm đủ mọi cách để gia nhập doanh địa, nhưng nếu như ngay cả vũ khí phòng hộ cũng không đủ mạnh thì cho dù vào doanh địa thì liệu có thể chống lại Đại Đa Mục Điểu không?
“Mấy ngày nay nếu hai cô gái kia lại đến, ngươi cẩn thận một chút, chó cùng cắn giậu đấy. Bị Đa Mục Điểu ép, không chừng các nàng sẽ gây sự.” Hắn nhắc nhở.
“Cái này tôi hiểu.” Lão Chu gật đầu.
Hắn là lính già, trong tay lại có súng ống và đạn dược Vu Hoành đưa cho.
Tuy không nhiều, nhưng chỉ cần cảnh giác hai người tập kích thì không vấn đề gì lớn.
Đương nhiên Vu Hoành không thể giao phó hy vọng cho hắn được, Hắc Tích tuần tra cũng có thể đảm bảo khu an toàn vòng quanh doanh địa không có xâm nhập.
Quay lại sơn động, hắn tiếp tục vừa khổ tu Bôn Lôi Thối, vừa lợi dụng hắc ấn để chế tạo một lượng lớn trận phù Vòng Xoáy.
Phấn Huy Thạch để chế tạo trận phù cũng cần cường hóa Huy Thạch bình thường mới có thể làm ra, cho nên ở đâu cũng không thể rời khỏi hắc ấn.
Đinh Thược hai người kia trước đây vì đổi nước mà đã đưa hơn trăm cân Huy Thạch thường đến, vừa hay có thể cường hóa để dùng rất lâu.
Thời gian, cứ thế trôi qua trong tu luyện yên ổn.
Chớp mắt, lại thêm một tuần nữa trôi qua.
Trong sơn động, Vu Hoành chân sau hướng về phía trước, mũi chân khẽ chạm đất, đầu gối co, hai mắt nhắm nghiền.
Từng hạt tròn nhỏ vô hình liên tục không ngừng tràn vào da thịt hắn từ những khoảng chân không vô danh xung quanh, sau khi trải qua tuần hoàn của Vô Cực Ngưng Khí Quyết và tinh luyện bằng hắc ấn, những hạt tròn này nhanh chóng tụ vào đan điền của hắn, bị chuyển hóa thành nội khí pháp môn Bôn Lôi Thối.
Xùy.
Trong lúc đó, trong đầu hắn vang lên một tiếng nổ nhỏ.
Vu Hoành mở mắt, da thịt toàn thân đột nhiên co rút lại, sau đó chậm rãi thả lỏng.
Ở phần bụng của hắn, mầm nội khí thứ ba đã thành hình.
“Tác dụng gia tốc của Vô Cực Ngưng Khí Quyết, giờ mới phát huy hoàn toàn… Quả thật đáng giá!”
Hắn mới ngưng tụ xong đạo nội khí thứ ba, đúng như dự liệu của hắn, đạo nội khí thứ tư đã ngưng tụ thành công trong hơn một tuần, so với tiến độ chậm chạp trước kia một tháng mới ngưng tụ được một đạo nội khí thì nhanh hơn không biết bao nhiêu.
“Tính ra, hắc tai cao nguy cũng sắp đến rồi…”
Hắn thu công, lau mồ hôi, rồi đi lên tầng trên.
Lão Lý vẫn chưa trở lại. Mà hắc tai cao nguy lại sắp đến.
Kết nối máy truyền tin, hắn ngồi phịch xuống cạnh bàn gỗ, rót cho mình một ly nước.
“Vu Hoành đây, bên ngươi bức xạ hồng tuyến bắt đầu tăng vọt.” Giọng của Trương Khai Tuấn từ máy truyền tin vọng ra.
“Mây phóng xạ nồng độ cao cấp tám đã di chuyển đến khu vực xung quanh ngươi, mấy ngày này nếu không có việc gì thì đừng ra ngoài.”
“Hiểu rồi.” Vu Hoành đáp.
“Vẫn không thể xác định được là loại gì sao?”
“Không thể nào, ta chỉ có thể quan sát biến đổi hướng đại khái từ ảnh mây vệ tinh vĩ mô.” Trương Khai Tuấn trả lời.
“Không sao, như vậy cũng cảm ơn rồi. Bên ta chuẩn bị cũng đã gần xong.” Vu Hoành thở dài.
Phù bản Vòng Xoáy, phù bản Huy Thạch, lựu đạn bức xạ, mấy ngày nay, hắn liên tục làm ra một đống lớn, chủ yếu là chế tác lựu đạn bức xạ.
Hiện tại trong góc đã để hơn 130 quả, nếu không phải phù bản Vòng Xoáy bên trong cần hấp thụ bức xạ đến mức tối đa mới có thể dùng hắc ấn ưu hóa thì hắn đoán chừng có thể làm được hơn 150 quả.
Chín Hắc Tích cũng đều đã phát dục thành cơ thể trưởng thành, đều đang tự động tuần tra xung quanh, đảm bảo khu vực cơ bản được an toàn.
Dưới mặt đất hàng rào của khu an toàn, chôn một vòng trận phù Vòng Xoáy làm bẫy rập, chỉ cần một đòn đánh đến hoặc một chân giẫm xuống đất khiến phù trận đứt gãy thì trong nháy mắt có thể phóng thích một lượng lớn bức xạ âm.
Trên hàng rào cũng vẽ chi chít các phù bản Vòng Xoáy mới.
Loại phù bản tích trữ năng lượng này sử dụng rất tốt, có thể xem như loại đạn nổ một lần gây sát thương rất lớn với hắc tai.
Lần này, Vu Hoành cơ hồ đã chuẩn bị đến mức cực hạn.
“Đáng tiếc trong tay mình chỉ có vũ khí nổ một lần, nếu có thể có những thủ đoạn phòng hộ có tính khu vực tiếp tục thì có lẽ sẽ không cần phiền phức đến vậy. Một khi phát nổ rồi vẫn phải tranh thủ thời gian bổ sung, nếu có thể có kỹ thuật tự mình bổ sung chữa trị thì tốt.”
Trong lòng Vu Hoành nảy ra một suy nghĩ như vậy.
Máy truyền tin bên kia lúc này vẫn còn đang vang lên.
“Quan Tào đâu? Mấy ngày gần đây nhất sao không thấy hắn lên mạng vậy?” Trương Khai Tuấn đang hỏi Vi Tùng.
“Không biết, hôm trước buổi chiều hắn còn nói chuyện phiếm với tôi, trong căn cứ của hắn hình như bị hư gì đó nên logout để đi sửa rồi. Bây giờ vẫn chưa thấy lên.” Vi Tùng trả lời, giọng có hơi lo lắng.
“Chỗ của hắn cách mặt đất quá sâu, ta quan sát không thấy gì. Chỉ có thể dựa vào chính hắn thôi.” Trương Khai Tuấn trầm giọng nói.
“Một mình hắn dưới đất, không sao đâu, cũng không có gì khác can thiệp cả.” Vu Hoành an ủi.
“Nói đến, tối qua ta mới nhận được một manh mối, là từ quân Liên Hiệp Tân Cực Quang thành truyền tới, bên đó có một đội tinh nhuệ Huyết Dẫn xâm nhập di tích mỏ quặng ở khu vực cao nguy, phát hiện ra chuyện liên quan đến nguồn gốc của một bộ phận hắc tai.” Trương Khai Tuấn nói tiếp.
“Có ý gì?” Vi Tùng giọng trầm xuống, “Nguồn gốc của hắc tai tìm kiếm lâu như vậy, cuối cùng cũng có tiến triển?”
“Ừm, trước đó nghe lão Vu nói, ta đã đi điều tra gia tộc Mesa này, đúng là có tra ra vài chỗ quái dị. Người nhà của gia tộc này sau khi hắc tai bùng nổ, liền quỷ dị biến mất tập thể khỏi trang viên gia tộc.
Ta đã điều động không ít tài nguyên, phát hiện ngoài ta ra, còn có một nguồn lực lượng khác cũng đã bắt đầu điều tra tình hình của họ từ mấy năm trước.
Từ hồ sơ điều tra của lực lượng này cho thấy, ta tìm được Mesa không ở Hi Vọng thành, cũng không ở Cực Quang thành, tra khắp nơi cũng không thấy tung tích. Sau này, ở các di tích khắp nơi trên thế giới mới thỉnh thoảng xuất hiện thông tin về người nhà Mesa.”
“Đây là đang trốn tránh thứ gì?” Vu Hoành nhíu mày nói.
“Ừm, có khả năng, nguồn lực lượng kia rất khổng lồ, nhưng vì thông qua từng nhân viên điều tra để lưu hồ sơ, nên ta mới có thể tranh thủ xem được chút hồ sơ liên quan.” Trương Khai Tuấn đáp.
“Đương nhiên, nếu là thời kỳ hòa bình, chắc chắn ta đã bị bọn họ phát hiện. Nhưng bây giờ… haha.”
Trật tự đã sụp đổ, thương vong vô số, có lẽ lực lượng điều tra đó cũng đã bị suy yếu đi rất nhiều, căn bản là không thể tiếp tục tìm kiếm như trước.
“Nói về tiến triển về nguồn gốc hắc tai đi.” Vi Tùng kéo về chủ đề.
“Rất đơn giản, ở Flicka Yann gần Tân Cực Quang thành, cũng chính là ở di tích nơi lần đầu hắc tai bùng nổ, đội Huyết Dẫn của Flicka đã xâm nhập vào trong, phát hiện ra một hang động mật thất mới. Nghe nói là trong khi dùng vũ khí nổ, bọn họ đã đánh sập một phần kết cấu của hang động, khiến người bị chôn bên trong. Sau đó người được cường hóa đào lối ra thì vô tình khai quật được một hang động mật thất mới.”
“Xem ra là một phát hiện rất quan trọng.” Vu Hoành khẽ nói.
“Vâng, ở trong đó phát hiện chứng cứ quan trọng về việc gia tộc Mesa xâm nhập tham gia vào việc bùng nổ hắc tai. Cho nên hiện tại, giới lãnh đạo Flicka đã thông báo toàn cầu, hy vọng tất cả cấp cao của quân Liên Hiệp hỗ trợ tìm người của gia tộc Mesa.” Trương Khai Tuấn nói tiếp.
“Giờ tìm bọn họ thì có tác dụng gì? Chẳng lẽ họ có thể ngăn cản được hắc tai?” Vu Hoành nhíu mày.
“Thông tin điều tra được, trước khi hắc tai bùng nổ, người của gia tộc Mesa liên tục ra vào động quật bí ẩn kia, liên tục không ngừng lấy ra từ đó một số bích họa cổ, đồ vật rồi mang đi bán để chi trả chi phí của gia tộc.”
“Sau đó, hắc tai liền bùng nổ? Từ cái nơi bọn họ lấy đồ?” Vi Tùng lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận