Thiên Mệnh Giai Tẫn

Thiên Mệnh Giai Tẫn - Chương 202: Đan dược đổi Thái Hư (1/3) (length: 8822)

"Các ngươi đây là đến thi đấu sao?"
Trên đường, đám người An Tĩnh tiện thể ghé vào quán ven đường của thành phố đặc biệt mua ba phần mì lạnh nướng, vừa ăn vừa đi, vô cùng thoải mái trò chuyện tán gẫu.
"Đúng vậy."
Niệm Tuyền vốn định tính sổ sách, nhưng Hoắc Thanh tay nhanh hơn, lúc này hắn đang ăn món ăn vặt lề đường mà bình thường hắn tuyệt đối sẽ không đụng đến, cùng bạn bè cùng nhau đi trên đường tán gẫu.
Với hắn mà nói, đây vốn được xem như lãng phí thời gian, nhưng Niệm Tuyền lại cảm thấy một sự thoải mái khó tả: "Giải đấu của Hắc Thị ở đây... hay nói đúng hơn là giải đấu của Đặc Khu, phần thưởng quá hậu hĩnh, hơn nữa có người ở trên chống lưng."
"Nghe hiệu trưởng nói, giải đấu này đại khái sẽ được tổ chức hai năm một lần, thể loại thanh thiếu niên nhắm vào học sinh trung học, còn thể loại trưởng thành thì nhắm vào đám tán tu và người tự do, phần thưởng so với kỳ đầu, tức là kỳ của chúng ta sẽ giảm đi một chút, nhưng vẫn giữ lại một viên Trúc Cơ Đan và tài nguyên tương ứng."
"Vậy cũng tốt đấy chứ."
Hoắc Thanh vừa nhai kỹ vừa nuốt chậm, nhưng miệng vẫn không ngừng nghỉ, hắn nhanh chóng ăn xong mì lạnh nướng, giờ đang dò bản đồ để dẫn đường.
Nghe thấy Niệm Tuyền nói vậy, hắn hơi kinh ngạc: "Cứ hai năm lại chắc chắn có một viên Trúc Cơ Đan... vậy đúng là hào phóng hơn so với Hắc Thị trước kia rồi."
"Là phải ký hợp đồng."
Niệm Tuyền khẽ lắc đầu, hắn nhìn rõ hơn một chút: "Nhưng cũng xem như một đường đi, hơn nữa đám tán tu giỏi chiến đấu, thay vì để họ thành phần tử nguy hiểm ở vùng hoang dã và khu an toàn, chi bằng để họ xuất đầu lộ diện, trở thành đao của người ở trên."
-- Đúng là quỳ xuống xin xỏ. Nhưng phải công nhận rằng, quá nhiều người muốn quỳ mà còn chẳng có phương pháp ấy chứ.
An Tĩnh trong lòng cũng hiểu rõ, đây đơn giản chỉ là chiêu trò câu khách ở chỗ các giải đấu và tuyển chọn ở Huyền Dạ Thành, với những con đường thăng tiến có vẻ hấp dẫn kia, chỉ cần thực sự xuất đầu lộ diện thì chắc chắn sẽ có thế lực lớn tìm đến ký hợp đồng.
Ký hợp đồng, lập khế ước, vậy là từ nay về sau không thể tự quyết định, trở thành tay sai và nhân viên của các tập đoàn lớn.
Đối với quá nhiều người ở vùng hoang dã, khu an toàn và tầng lớp dưới của Huyền Dạ Thành mà nói, đây quả thực là con đường thoát thân, mặc dù giới hạn khá thấp, cùng lắm cũng chỉ Trúc Cơ, nhưng trên đời này, có được mấy tu sĩ Trúc Cơ đâu?
Chỉ cần có một con đường như vậy, Huyền Dạ Thành cũng không loạn lên được.
Nếu thực sự không muốn, có bản lĩnh thì rời Huyền Dạ Thành, ra vùng hoang dã khai thác đi.
Lúc này, ba người đã theo sự chỉ đường của Hoắc Thanh đến trước một cửa hàng vật phẩm ma pháp.
Và chính lúc này, Niệm Tuyền dừng bước lại, hắn nghĩ ngợi một lát, thành thật nói với An Tĩnh: "Ta cảm thấy cái 'mảnh che tay Nạp Hư' vẫn thích hợp với ngươi hơn."
Vị kiếm sĩ khí chất thanh lãnh đối diện với An Tĩnh, hắn chân thành nói: "Ta hiểu ý của ngươi, ngươi cứ coi như mua lại từ chỗ ta, như vậy, ta có thể giúp ngươi, mà ngươi cũng không cần lo lắng gì khác."
"Pháp khí này không cần phải giải trừ cấm chế, cũng không có ám chiêu, lại càng không có cửa sau như mấy công ty lớn kia."
"Còn đối với ta mà nói, đây thực sự không có tổn thất gì, vì nhà ta ở ngay Huyền Dạ Thành, cũng không cần mang quá nhiều đồ đi khắp nơi, dù là muốn pháp khí Thái Hư cũng không cần tốt đến mức vậy."
"Ngược lại các ngươi, nếu muốn di chuyển lượng lớn vật tư ở vùng hoang dã và khu an toàn thì pháp khí Thái Hư là lựa chọn duy nhất tối ưu... Đã vậy thì đúng là nên để các ngươi dùng, ta lấy công đức cũng tốt cho việc tu hành."
Trên đường đi, Niệm Tuyền vẫn suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề này, hắn phân tích nhu cầu của bản thân, xem xét lợi và hại của việc này, cùng với nhu cầu của đám An Tĩnh, và cảm thấy đây là cách giải quyết tối ưu nhất.
"Ừm, cũng đúng."
Mà An Tĩnh thấy Niệm Tuyền đã tỉnh táo lại thì gật đầu, đồng ý với ý tốt của đối phương.
Việc Niệm Tuyền quyết định sau khi phân tích lý trí mọi yếu tố không phải là hành động bồng bột, nên tự nhiên cũng không hối hận mà còn cảm thấy tâm can thanh thản.
Còn việc chỉ làm theo cảm tính nhất thời, mặc dù không hẳn là sai nhưng đôi khi có thể gây ra những băn khoăn sau này.
Tất nhiên, An Tĩnh sẽ không để bạn mình chịu thiệt, hắn cũng nói thẳng: "Trong tay chúng ta có đủ công đức, lát nữa ngươi xem rồi ra giá, tự nhiên sẽ chuyển công đức cho ngươi."
Nói đến đây, An Tĩnh nhớ ra điều gì đó, hắn vận nội tức, vỗ vai Niệm Tuyền, truyền âm nhập mật: "Hơn nữa, trong tay ta còn linh thạch... còn có cả đan dược thuộc tính Thủy nữa."
"Đan dược này chỉ có tác dụng bổ sung linh khí thủy thuộc tính, có thể dùng để tu hành, cũng có thể cứu chữa giải độc, dọn dẹp bệnh trọc khí. Ta cảm thấy nó có ích với ngươi, lát nữa cho ngươi xem thử, nếu ngươi cần thì cứ lấy."
Thật ra, nếu An Tĩnh không thấy trong tay Niệm Tuyền có một thanh trường kiếm pháp khí tốt, thì có khi hắn đã đưa cả Bá Hải Đao cho đối phương rồi -- đằng nào đối với tu giả theo Thái Bạch Hạo Linh Thần Cấm và Ngưng Khí Thành Binh thì vũ khí lúc nào cũng có thể ăn, không bằng từ chỗ đối phương đổi chút công đức về rồi mua linh kim, linh thiết về làm tư lương.
"Được, để ta xem."
Niệm Tuyền đã quyết định thì cũng rất gọn gàng, ba người tìm đến một nơi vắng vẻ trong chợ, An Tĩnh lấy ra đan dược từ trong tay Bá Hải Đao.
Đan dược có sáu viên, được đựng trong một chiếc bình sứ trắng ngần có vân vàng, lại có lẫn thổ kim khí, rõ là dùng nguyên lý thổ sinh kim, kim sinh thủy để bảo quản.
An Tĩnh không biết tên đan, nhưng bằng Nhãn Lực Phục Tà có thể dễ dàng phân tích ra công hiệu của nó tương tự như 'Đan Hoàn Nguyên Lấn Trạch' của bọn họ khi xưa, chỉ là gom khí sinh sôi của các khu vực ven biển và ven hồ, kết hợp Thủy Tinh mà thành đan.
Ven biển là nơi hệ sinh thái nước dày đặc nhất, sinh cơ cũng vậy, đan này có thể hồi phục khí lực, chữa lành vết thương, cũng có thể cường tráng căn cơ, tẩy rửa ô trọc trong cơ thể, trả lại sự trong sạch của Tiên Thiên.
Niệm Tuyền ban đầu không nghĩ rằng đan dược của An Tĩnh là vật gì tốt, cảm thấy nhiều nhất cũng chỉ là một loại Thủy Linh Đan – nhưng giờ nhìn kỹ, mắt hắn đã có chút trợn tròn, nhiều lần ngẩng lên nhìn An Tĩnh, lại nhìn về phía đan dược, một bộ dạng khó tin.
"Luyện Khí... Không, đây là đan dược mà tu sĩ Trúc Cơ cũng có thể dùng... Hơn nữa còn là Thủy Nguyên!"
Hắn vô ý thức hạ giọng, nhỏ nhẹ lên tiếng, Niệm Tuyền nhìn An Tĩnh, vẻ mặt khó tin: "Thứ này không nên tùy tiện lấy ra, có người ở đây sẽ gây ra chuyện đấy..."
An Tĩnh ban đầu còn thấy kỳ lạ, sao Niệm Tuyền lại khẩn trương như vậy, đến mức lắp bắp cả lên.
Nhưng hắn nhanh chóng nhớ ra, Thủy Mộc khí ở Thiên Nguyên Giới dường như có chút thiếu thốn, ở cái thế giới mưa axit khắp nơi, cây cỏ và nguyên vật liệu đều phải trồng trong lều này thì mức độ quý giá của đan Hoàn Nguyên Lấn Trạch phải tăng lên một bậc.
"Vậy thì cứ mặt dày mà nhận đi."
Thấy biểu hiện của Niệm Tuyền, An Tĩnh liền biết giá trị của một bình đan dược này, có lẽ còn cao hơn cả pháp khí Thái Hư, bởi tay của Niệm Tuyền đã vô ý thức rút lại, đây là biểu hiện không dám nhận.
Vậy mà hắn lại hơi mạnh tay giằng lấy mảnh che tay Nạp Hư trong tay Niệm Tuyền, nhét lọ đan dược này vào tay đối phương: "Ta thấy ngươi cũng sắp đột phá Luyện Khí rồi, dùng đan này thì việc đột phá cứ yên tâm đi!"
"Hơn nữa, nếu sau này ngươi cần tiến cấp lên cao giai Luyện Khí... thì cứ tìm ta, tìm Hoắc Thanh. Chỗ tụi ta... vẫn còn hai mảnh linh thạch!"
"Cái này quá... quá xa xỉ rồi..."
Niệm Tuyền muốn nói gì đó nhưng lại thôi, đan của An Tĩnh cực kỳ quý giá, nhất là đối với một người có Linh Căn Thiên Thủy như hắn.
Vì phần lớn thủy linh khí ở Thiên Nguyên giới đã bị ma khí, kiếp khí làm ô trọc, hóa thành mưa axit, chỉ có mấy chỗ mắt xích đặc biệt trong thành mới có thủy khí tinh khiết có thể dùng.
Việc tu hành của người có Thủy Linh Căn vốn khó hơn người khác vài phần, nếu tùy ý hấp thu tự nhiên chi lực, khó tránh khỏi nhiễm phải ô trọc chi khí, khiến linh cơ trong cơ thể mơ hồ.
Nhưng nếu có đan dược của An Tĩnh, dù chỉ có sáu viên, cũng có nghĩa là Niệm Tuyền có sáu cơ hội thanh trừ trọc khí trong cơ thể, ngày thường có thể thoải mái hấp thu linh khí trong tự nhiên, đến lúc mấu chốt thì dùng Đan Lực để pha loãng rửa sạch là được!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận