Ta Vừa Max Cấp, Các Ngươi Để Ta Làm Hoàng Đế Bù Nhìn?

Chương 87:: Không phải đang đánh nhau, chính là đang đánh nhau trên đường!

Chương 87: Không phải đang đánh nhau, chính là đang đánh nhau trên đường! Hứa Tử Phong buổi sáng lúc ra khỏi cửa, cố ý tránh đi Lâm Nguyệt Nga, người đội đầu tuần tra lộ tuyến. Tiểu dì tối hôm qua đã nói rồi, dặn hắn dạo này đừng gây chuyện, Hứa Tử Phong hôm nay cũng thực sự không có ý định gây sự, nhiệm vụ hằng ngày bớt làm hai ngày cũng không sao. Vì thế, hắn đều không có mang theo đám chó săn trong vương phủ của mình. Nhưng có đôi khi, sự tình không phải hắn không muốn làm, liền có thể không xảy ra. Hứa Tử Phong vẫn đến địa điểm thu thập tình báo, nơi hắn bồi dưỡng mạng lưới tình báo ở đế đô, đó là một quán rượu. Nói đến quán rượu này, hắn vô cùng tự hào. Xây dựng đến nay, nhiều lần suýt chút nữa bị điều tra, nhưng dưới sự vận hành hậu trường cao siêu của hắn, cộng thêm tiểu dì ngấm ngầm giúp đỡ, đều mạo hiểm tránh được. Hứa Tử Phong cảm thấy mình ở phương diện thu thập tình báo này, cũng có một tay. Kỳ thực tiệm này sớm đã bị Hình bộ và nha môn tra rõ ràng, chỉ là ngẫu nhiên có vài quan sai đi ngang qua không biết rõ tình hình, thấy khả nghi liền vào xem. Đợi bọn họ báo cáo sự việc lên trên, phía trên liền bảo họ đừng xen vào việc của người khác. Bởi vì phía trên có thể thông qua quán rượu này, nắm giữ rất nhiều động tĩnh liên quan đến Trấn Nam Vương. Nếu như quán rượu biến mất, bọn họ quả thực cũng khó tra. Ngay cả Lâm Nguyệt Nga khi đi ngang qua đây cũng phải giả vờ như không thấy sự dị thường ở chỗ này. Chỉ có Hứa Tử Phong là cảm thấy mình ẩn mình không tệ. Lượn mấy vòng lớn trong đế đô, xác định không ai theo dõi, Hứa Tử Phong liền vào trong cửa hàng. Tiểu nhị bên trong liền treo bảng đóng cửa ở ngoài cửa. Thực ra Hứa Tử Phong đường vòng cũng dư thừa, dù sao ai cũng biết cuối cùng hắn cũng vào đây, chỉ cần xếp trạm gác ngầm ở ngoài cửa là được, ai đâu rảnh mà theo dõi hắn. “Hôm nay có tin tức gì không?” Hứa Tử Phong vừa xem sổ sách của quán rượu, vừa tiện thể nhấp một ngụm rượu ngon quê nhà, đắc ý! Hai tiểu nhị của quán, một người chưởng quỹ, đều là người của Hứa Tử Phong. "Bẩm thế tử điện hạ, đương nhiên là có rồi ạ." Chưởng quỹ quán rượu rất hiểu chuyện, vừa đến đã dâng tình báo cho Hứa Tử Phong. Hứa Tử Phong còn tưởng là tình báo gì, hóa ra là danh sách các hoa khôi ở Giáo Phường ti lớn của đế đô đổi mới. Việc này làm Hứa Tử Phong suýt bị nghẹn, rượu cũng phun ra ngoài. "Ta không muốn cái này, ta muốn tin tức đàng hoàng!" Hứa Tử Phong tức giận nói, trước kia hắn rất thích hoa khôi, bởi vì hoa khôi sẽ hấp dẫn đám con cháu đời thứ hai kia, bọn này vì hoa khôi khẳng định sẽ cùng mình tranh giành người yêu, như vậy mình có thể danh chính ngôn thuận đánh đập bọn chúng, cướp hoa khôi trước mặt chúng, tiện thể tạo thanh danh phá hoại bọn con cháu hư hỏng này. Đây đều là trò cũ của Hứa Tử Phong. Bất quá hôm nay hắn thực sự không muốn gây sự, cũng lười đến Giáo Phường ti. Nghe chủ tử nhà mình không muốn cái này, liền đưa các tin tức khác đến. Đầu tiên là tình báo của Tam hoàng tử, Tam hoàng tử mời Trấn Nam Vương cùng nhau tạo phản, ý của Trấn Nam Vương là chờ phương bắc đánh nhau rồi tính, giờ này hắn cùng lão Tam động thủ đều không có lợi. Điểm này Hứa Tử Phong rất rõ ràng, đừng thấy hắn ở đế đô không được trọng dụng, nhưng với tình hình quân đội của triều Thiên Sách, hắn cũng biết sơ sơ. Tiếp theo là tin của Nhị hoàng tử, theo tin tức người của Thiên Diễn Thần tông gài vào cung cấp, Nhị hoàng tử đã rời khỏi tông môn. Căn cứ theo lộ trình, giờ này đoán chừng đã đến đế đô, đang làm gì cụ thể thì không rõ lắm. Nhưng có một điều, là Nhị hoàng tử vẫn chưa về phủ đệ của mình. Bởi vì Hứa Tử Phong cũng sắp xếp người ở phủ đệ Nhị hoàng tử. Còn nữa, tông chủ Thiên Diễn Thần Tông, đỉnh Thiên thượng nhân đang bế quan không xuất hiện. Hứa Tử Phong phân tích: "Nếu như vậy, Lý Hiển đã quyết lúc xuân phạm động thủ, hắn sớm tới để chuẩn bị, vậy sư phụ hắn bỗng nhiên biến mất khỏi tầm mắt mọi người lúc này, hẳn chỉ là bình phong thôi, chắc người cũng đã đến đế đô, lần này có trò hay để xem rồi." Cuối cùng, tất nhiên là tình báo mấu chốt nhất, tin cần người hỗ trợ tới. Lần trước Hứa Tử Phong được thả ra khỏi đại lao, liền sai người viết thư cho cha, dặn cha tới vu cổ thánh địa Vu Vương. Vu Vương chính là cường giả Thánh giả cảnh, cũng là bạn hợp tác chiến lược của cha hắn. Trấn Nam Vương hạ quyết tâm muốn tạo phản thì vẫn luôn lôi kéo hào cường phương nam, vu cổ thánh địa cũng ở trong danh sách. Vu Vương loại cấp bậc này chắc chắn không tự thân đến, Hứa Tử Phong cũng không mời nổi. Ông ta sai đại đệ tử thủ tịch của mình tới giúp. Người của vu cổ thánh địa có lẽ yếu trong chiến đấu trực diện, nhưng trong bóng tối hạ độc thì rất thành thạo. Mục đích của Hứa Tử Phong chính là đợi đến xuân phạm, để Lý Trần và Lý Hiển đánh cho ngươi chết ta sống, còn hắn thì ngư ông đắc lợi. Xem hết tin tức, Hứa Tử Phong liền đốt giấy viết thư. Dù sao xuân phạm còn một đoạn thời gian nữa, hắn chỉ cần đợi người tới giúp là được. Hôm nay tâm tình coi như không tệ, Hứa Tử Phong liền rời khỏi quán rượu, định đi xem các trạm gác ngầm khác một chút. Khi hắn đi đến một con phố cửa hàng sầm uất, liền bị một đám người chặn lại. "Hứa Tử Phong, ngươi còn nhớ ta không?" Tên nam tử cầm đầu vênh váo tự đắc nhìn Hứa Tử Phong, ánh mắt tràn đầy hận ý. "Xin lỗi, không rõ lắm, anh là ai?" Hứa Tử Phong ra vẻ nghi ngờ hỏi. Nhìn trang phục thì không sai, người trước mắt là con cháu đời thứ hai ở đế đô, quá nửa là tới tìm hắn trả thù. Nhưng Hứa Tử Phong đánh quá nhiều người rồi, trong chốc lát cũng không nhớ nổi. “Vậy ta sẽ cho ngươi nhớ thật lâu, nửa năm trước ở Giáo Phường ti, chính ngươi đã ném ta từ lầu hai xuống, đừng có nói là ngươi quên!” Tên nam tử cầm đầu càng nói càng nghiến răng nghiến lợi. Lúc đó nếu không phải Hứa Tử Phong xen vào, hắn đã cùng hoa khôi chung đôi rồi. Hứa Tử Phong mặt không cảm xúc nói ra: "Chuyện nửa năm trước ai mà còn nhớ kỹ, không có việc gì ta đi đây.” "Hừ, muốn đi? Không có cửa đâu! Động thủ cho ta, đòi lại danh dự!" Lần trước tên con cháu đời hai này không mang người, lần này hắn lành vết thương rồi, đã tuyển không ít cao thủ đến trợ giúp. Vốn là Hứa Tử Phong định đi thẳng một mạch, ai dè tên con cháu đời thứ hai này không biết từ đâu mời đến một cường giả Lục Hợp cảnh giúp sức. Hứa Tử Phong muốn đi cũng đi không được, cứ thế mà đánh nhau. Chiến đấu ngang cấp, Hứa Tử Phong không sợ, có thể đảm bảo bản thân giải quyết trong ba chiêu. Nhưng vừa đánh tới chiêu thứ hai, Lâm Nguyệt Nga liền đến. Đây chính là toàn bộ quá trình hắn bị bắt. Lâm Nguyệt Nga kỳ thực muốn bắt Hứa Tử Phong thì không cần cố ý gây khó dễ cho hắn. Bởi vì từ khi Hứa Tử Phong đến đế đô, một mực gây chuyện, người muốn trả thù hắn rất nhiều. Coi như hắn không muốn tìm phiền phức, thì phiền phức cũng sẽ tự tìm đến cửa. Thực ra tại đất phong của Trấn Nam Vương, Hứa Tử Phong cũng gây không ít mâu thuẫn với người khác. Nếu để tàn hồn Thánh giả trong mỹ minh dây chuyền đến nghiên cứu, liền biết tiểu tử này là chất toàn thân gây sự, không phải đang đánh nhau thì là đang đánh nhau trên đường. Quan trọng nhất là, công pháp hắn tu luyện, còn có thể mạnh lên trong chiến đấu. Cho nên chỉ cần gân mạch hồi phục, hắn có thể tìm người đánh nhau. Đây cũng là vì sao dù hắn cà lơ phất phơ, tu vi vẫn cao hơn mặt bằng chung. “Tiểu dì, sự tình chính là như vậy, thật sự không phải là cháu cố ý kiếm chuyện.” Trong đại lao nha môn, Hứa Tử Phong nói với tiểu dì Kỷ Liên Ngọc. Mà ngay bên vách phòng giam, là đám người vừa mới đánh nhau với hắn. Lâm Nguyệt Nga không hề nương tay, bắt hết toàn bộ. Dù Hứa Tử Phong nói mình phòng vệ chính đáng, nhưng đế đô không có chuyện giám sát đó. Hơn nữa, chuyện này hễ động thủ đều có thể căn cứ vào việc đánh nhau để phán định. Với lại, bọn họ lại đánh nhau ở khu náo nhiệt, gây ảnh hưởng xấu, Lâm Nguyệt Nga còn có thể phạt nặng hắn. Cho nên Hứa Tử Phong cùng tên con cháu đời thứ hai bên cạnh, đều vui vẻ nhận một tháng giam cầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận