Ta Vừa Max Cấp, Các Ngươi Để Ta Làm Hoàng Đế Bù Nhìn?
Chương 12:: Ai nói nhường ai đi xử lý nguyên tắc! (cầu cất giữ, cầu nguyệt phiếu)
Chương 12: Ai bảo ai thì người đó đi mà xử lý! (mong được cất giữ, mong phiếu tháng)
Tể tướng Triệu Văn Uyên là người cực kỳ thâm sâu khó lường, không phải nói hắn muốn mưu đồ soán vị, hắn chỉ là muốn củng cố vị trí của mình trong triều. Những người đã lăn lộn đến cấp bậc này, không chỉ có mình hắn, mà còn có cả đại tướng quân Quách Phá Vân cùng Thái hậu, thậm chí các hoàng tử khác, đều đã đắc tội quá nhiều người. Phía sau lưng bọn họ đều có vây cánh thế lực, còn có những người thân thiết, những người này đều gắn liền vận mệnh với bọn họ. Nếu có một ngày bọn họ ngã ngựa, những người thân thiết, vây cánh, thậm chí những thế gia môn phiệt đó, đều sẽ bị kẻ thù tiêu diệt tận gốc. Bị giáng xuống làm dân thường đã là kết cục tốt, nói không chừng còn bị đày ra biên ải hoặc mất đầu.
Ở vương triều Thiên Sách này, bất kể là quan chức hay tài nguyên tu luyện, đều là của hiếm. Chỉ có loại bỏ những người đang chiếm giữ các vị trí này đi thì người khác mới có thể có được những tài nguyên đó. Tường đổ mọi người xô là vậy. Trước đây, khi Thái hậu tiến cử Lý Trần làm Hoàng đế, Triệu Văn Uyên cũng bày tỏ ủng hộ, là vì Lý Trần không có phe cánh, hắn lên ngôi cũng sẽ không đề bạt thuộc hạ của mình. Việc này đối với Triệu Văn Uyên không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào, thậm chí có thể mượn cơ hội này mở rộng thế lực. Đương nhiên, đó cũng chỉ là ý nghĩ ban đầu của hắn. Sau khi biết Lý Trần là Thánh Giả cảnh, Triệu Văn Uyên chỉ muốn làm trung thần! Hắn và Lý Trần không có mâu thuẫn trực tiếp. Nói khó nghe một chút, coi như Lý Trần không làm hoàng đế, cũng không đến lượt hắn làm. Ai mới là người có mâu thuẫn trực tiếp với Lý Trần? Vậy dĩ nhiên là Thái hậu cùng mấy vị hoàng tử khác rồi.
Mấy vị hoàng tử khác thì không cần phải nói, đều nhẫn nhịn nhiều năm như vậy, nén một bụng khát khao làm hoàng đế, sao có thể dễ dàng từ bỏ như thế. Triệu Văn Uyên cảm thấy, dã tâm của Thái hậu cũng không nhỏ, còn nhớ câu nói Thái hậu nói hôm qua, chính là đang thăm dò các vị triều thần. Mục đích, hơn phân nửa là muốn lấn át Hoàng đế, hoặc là đợi thời cơ chín muồi thì phế truất Hoàng đế để tự mình làm Nữ Đế. Loại chuyện này trong lịch sử đại lục cũng không phải hiếm, có một số vương triều lân cận cũng là do Nữ Đế chấp chính.
Trong những năm đấu đá với Thái hậu, Triệu Văn Uyên vẫn luôn tìm hiểu thân phận của bà ta. Bên ngoài, Thái hậu là dòng dõi huân quý. Tức là tổ tiên của Thái hậu từng theo Thiên Sách vương triều khai quốc hoàng đế lập được công lao hiển hách, là công thần khai quốc. Nếu sự tình đúng là như vậy, thì bối cảnh của nàng ta xem như là trong sạch. Đừng nhìn Triệu Văn Uyên giả bộ như thư sinh nghèo ở trước mặt Lý Trần, nhưng có thể sống đến bây giờ, Triệu Văn Uyên cũng có một bộ máy tổ chức của riêng mình. Từ lúc vào kinh thành đến nay, hắn vẫn luôn điều tra về Thái hậu. Dù Thái hậu che giấu rất kín, nhưng hắn vẫn nhận được tin tức, thế gia huân quý của Thái hậu mấy năm gần đây có liên hệ với dư đảng của triều trước. Chuyện này cũng chỉ có một mình hắn biết, hắn không tìm được bất cứ chứng cứ nào, tự nhiên không thể đi nói với Tiên Hoàng được. Bằng không Thái hậu sẽ phản cắn hắn một cái, chẳng phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao.
Triệu Văn Uyên bây giờ muốn làm trung thần, là vì hắn phát hiện Lý Trần không có ý định động đến hắn. Vì vậy, hắn chỉ cần tỏ ra mình hữu dụng với Lý Trần, biểu hiện lòng trung thành, thì vị trí tể tướng của hắn nhất định sẽ được bảo toàn. Một vị Hoàng đế trẻ tuổi, thực lực mạnh mẽ đến đáng sợ, hơn nữa lại không có bất kỳ phe cánh nào, đối với thân phận thần tử như hắn mà nói, lợi ích chắc chắn lớn hơn tai hại. Triệu Văn Uyên thậm chí cam nguyện trở thành vây cánh của Lý Trần. Tương tự, Quách Phá Vân cũng đã nghĩ thông suốt điểm này, có thể phối hợp làm theo. Trong triều đình này, hai người bọn họ cùng Lý Trần không có xung đột trực tiếp, sao có thể làm khó dễ Lý Trần được. Triệu Văn Uyên đã "phán đoán" ra, Lý Trần cũng biết rõ điều này, nên mới hôm qua mới gọi hai người họ đến ngự thư phòng, chính là muốn xem thái độ của hai người họ.
Chuyện tam hoàng tử tạo phản hắn thực tế cũng biết, nhưng dựa theo tính toán của hắn, tam hoàng tử sau khi biết Lý Trần là Thánh Giả cảnh, hơn phân nửa sẽ lui binh. Nếu sự tình phát triển như vậy, Lý Trần hoàn toàn có thể nhắm một mắt mở một mắt cho qua, không cần phải làm ầm ĩ quá lớn. Dù sao mới đăng cơ đã giết anh em ruột thịt thì cũng không hay ho gì. Nhưng hiện tại, Binh Bộ Thượng thư trực tiếp đem chuyện tam hoàng tử đẩy đến trước mặt Lý Trần, Lý Trần hiện tại cũng không thể làm như không thấy được. Nếu đã biết, nhất định phải xử lý, không xử lý thì sẽ làm tổn hại đến uy nghiêm của hoàng gia, mọi người thấy tam hoàng tử tạo phản không sao thì về sau sẽ còn nhiều người tạo phản hơn nữa. Tam hoàng tử nếu biết Lý Trần muốn làm hắn thì chắc chắn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ. Đây chẳng phải rõ ràng là muốn Lý Trần đi đấu đá với tam hoàng tử hay sao, đây đúng là một âm mưu. Dù là người làm quan nhiều năm như Triệu Văn Uyên cũng không biết nên giải quyết như thế nào.
Lý Trần nghe Binh Bộ Thượng thư báo cáo xong thì ngáp một cái nói: "À, nếu lão tam muốn tạo phản, vậy ngươi đi bắt lão tam về cho ta." Câu nói này trực tiếp khiến Binh Bộ Thượng thư choáng váng cả người. Cái gì gọi là ta đi bắt về? Câu này nói thật sự nhẹ nhàng quá, chẳng lẽ bệ hạ cho rằng ta cũng là Thánh Giả cảnh?
Ngay lúc Binh Bộ Thượng thư định giải thích thì Triệu Văn Uyên trầm giọng nói: "Sao? Ngươi muốn kháng chỉ sao?"
Binh Bộ Thượng thư này hoàn toàn hoảng hốt, được lắm Triệu Văn Uyên, đúng là biết chụp mũ. Rõ ràng là ta nói ra phiền phức này, kết quả các ngươi lại để ta đi giải quyết? Nhìn thấy bộ dạng khổ sở của Binh Bộ Thượng thư, trong lòng Triệu Văn Uyên vô cùng sung sướng. Xem ra vị bệ hạ này của chúng ta cũng có chút bản lĩnh. Vốn dĩ chuyện này là xung đột giữa bệ hạ và tam hoàng tử, chỉ cần Binh Bộ Thượng thư vừa đi, cái đó liền sẽ biến thành xung đột giữa Thái hậu và tam hoàng tử. Binh Bộ Thượng thư nếu không đi, thì tùy tiện chụp lên hắn hai cái tội danh, là có thể tước mũ quan của hắn, thế lực của Thái hậu sẽ suy yếu. Trong tình huống nan giải thế này mà vẫn có thể tìm ra được biện pháp, Triệu Văn Uyên có chút bội phục Lý Trần.
Kỳ thật hắn nghĩ nhiều rồi, Lý Trần căn bản không xem tam hoàng tử ra gì, cũng không biết phải xử lý thế nào, cứ dựa theo nguyên tắc "ai nói thì người đó đi mà xử lý" mà làm. Đã ngươi nói ra thì tự nhiên ngươi phải có biện pháp giải quyết. Nếu ngươi không giải quyết được, vậy ta giữ ngươi lại làm gì, chỉ gây phiền toái cho ta mà thôi?
Dưới áp lực của cả Lý Trần và Triệu Văn Uyên, Binh Bộ Thượng thư đành phải nói là mình về nghĩ biện pháp, chờ bãi triều rồi sẽ để cho thuộc hạ đến hỏi Thái hậu xem nên làm thế nào. Vốn dĩ, biên quân tạo phản là chuyện chấn động cả nước. Nhưng mà đám đại thần lại chẳng hề hấn gì. Bọn họ đều đang nghĩ: Chẳng lẽ đây chính là cảm giác an toàn mà bệ hạ ở cảnh giới Thánh Giả có thể mang lại? Thảo nào nhị hoàng tử hôm qua ăn nói lỗ mãng thì lại nói: "Nhưng nếu không có tu vi cường đại để làm chỗ dựa thì sao có thể đảm bảo vương triều ta tồn tại thiên thu vạn đại". Xem ra, hắn ta nói trúng rồi. Bất quá người đó không phải nhị hoàng tử mà là Lý Trần. Có một số người đang càng muốn xem xem tam hoàng tử sẽ kết thúc như thế nào.
Thời gian đã gần đến giữa trưa, lúc này Lý Trần mới có thể lui triều.
Hoàng cung, tẩm cung của Thái hậu. Vừa hạ triều, cung nữ đã truyền tin đến, đồng thời bổ sung những lời mà Binh Bộ Thượng thư muốn nói cho Thái hậu. Thái hậu vươn vai một cái, cổ áo trước ngực suýt nữa không giữ lại được. Thấy sắp lộ hết ra, Thái hậu mới buông tay xuống, tránh xảy ra sự cố.
"Chuyện này ai gia đã biết rồi, ngươi đi nói với Chu Thừa, bảo hắn theo ý chỉ của bệ hạ rời khỏi kinh thành, tranh thủ đi chọc tức lão tam một chút, không nên phát sinh xung đột lớn với lão tam, tiện thể xem xem lão nhị chuẩn bị thế nào." Sau khi cung nữ đi, trên mặt Thái hậu lộ ra vẻ suy tư. Bệ hạ, xem ra ta thật sự đánh giá thấp ngươi rồi, không ngờ ngươi liên tục hai ngày đều khiến ta phải bất ngờ.
Nàng ta không hề sốt ruột, lá bài tẩy của nàng ta quá nhiều, mỗi một lá đều đủ khiến Lý Trần phải uống một vố. Bất quá hiện tại, nàng muốn mang đến cho Lý Trần một niềm vui nho nhỏ, để Lý Trần biết, ai mới là chủ nhân thật sự của hoàng cung này!. . .
Tể tướng Triệu Văn Uyên là người cực kỳ thâm sâu khó lường, không phải nói hắn muốn mưu đồ soán vị, hắn chỉ là muốn củng cố vị trí của mình trong triều. Những người đã lăn lộn đến cấp bậc này, không chỉ có mình hắn, mà còn có cả đại tướng quân Quách Phá Vân cùng Thái hậu, thậm chí các hoàng tử khác, đều đã đắc tội quá nhiều người. Phía sau lưng bọn họ đều có vây cánh thế lực, còn có những người thân thiết, những người này đều gắn liền vận mệnh với bọn họ. Nếu có một ngày bọn họ ngã ngựa, những người thân thiết, vây cánh, thậm chí những thế gia môn phiệt đó, đều sẽ bị kẻ thù tiêu diệt tận gốc. Bị giáng xuống làm dân thường đã là kết cục tốt, nói không chừng còn bị đày ra biên ải hoặc mất đầu.
Ở vương triều Thiên Sách này, bất kể là quan chức hay tài nguyên tu luyện, đều là của hiếm. Chỉ có loại bỏ những người đang chiếm giữ các vị trí này đi thì người khác mới có thể có được những tài nguyên đó. Tường đổ mọi người xô là vậy. Trước đây, khi Thái hậu tiến cử Lý Trần làm Hoàng đế, Triệu Văn Uyên cũng bày tỏ ủng hộ, là vì Lý Trần không có phe cánh, hắn lên ngôi cũng sẽ không đề bạt thuộc hạ của mình. Việc này đối với Triệu Văn Uyên không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào, thậm chí có thể mượn cơ hội này mở rộng thế lực. Đương nhiên, đó cũng chỉ là ý nghĩ ban đầu của hắn. Sau khi biết Lý Trần là Thánh Giả cảnh, Triệu Văn Uyên chỉ muốn làm trung thần! Hắn và Lý Trần không có mâu thuẫn trực tiếp. Nói khó nghe một chút, coi như Lý Trần không làm hoàng đế, cũng không đến lượt hắn làm. Ai mới là người có mâu thuẫn trực tiếp với Lý Trần? Vậy dĩ nhiên là Thái hậu cùng mấy vị hoàng tử khác rồi.
Mấy vị hoàng tử khác thì không cần phải nói, đều nhẫn nhịn nhiều năm như vậy, nén một bụng khát khao làm hoàng đế, sao có thể dễ dàng từ bỏ như thế. Triệu Văn Uyên cảm thấy, dã tâm của Thái hậu cũng không nhỏ, còn nhớ câu nói Thái hậu nói hôm qua, chính là đang thăm dò các vị triều thần. Mục đích, hơn phân nửa là muốn lấn át Hoàng đế, hoặc là đợi thời cơ chín muồi thì phế truất Hoàng đế để tự mình làm Nữ Đế. Loại chuyện này trong lịch sử đại lục cũng không phải hiếm, có một số vương triều lân cận cũng là do Nữ Đế chấp chính.
Trong những năm đấu đá với Thái hậu, Triệu Văn Uyên vẫn luôn tìm hiểu thân phận của bà ta. Bên ngoài, Thái hậu là dòng dõi huân quý. Tức là tổ tiên của Thái hậu từng theo Thiên Sách vương triều khai quốc hoàng đế lập được công lao hiển hách, là công thần khai quốc. Nếu sự tình đúng là như vậy, thì bối cảnh của nàng ta xem như là trong sạch. Đừng nhìn Triệu Văn Uyên giả bộ như thư sinh nghèo ở trước mặt Lý Trần, nhưng có thể sống đến bây giờ, Triệu Văn Uyên cũng có một bộ máy tổ chức của riêng mình. Từ lúc vào kinh thành đến nay, hắn vẫn luôn điều tra về Thái hậu. Dù Thái hậu che giấu rất kín, nhưng hắn vẫn nhận được tin tức, thế gia huân quý của Thái hậu mấy năm gần đây có liên hệ với dư đảng của triều trước. Chuyện này cũng chỉ có một mình hắn biết, hắn không tìm được bất cứ chứng cứ nào, tự nhiên không thể đi nói với Tiên Hoàng được. Bằng không Thái hậu sẽ phản cắn hắn một cái, chẳng phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao.
Triệu Văn Uyên bây giờ muốn làm trung thần, là vì hắn phát hiện Lý Trần không có ý định động đến hắn. Vì vậy, hắn chỉ cần tỏ ra mình hữu dụng với Lý Trần, biểu hiện lòng trung thành, thì vị trí tể tướng của hắn nhất định sẽ được bảo toàn. Một vị Hoàng đế trẻ tuổi, thực lực mạnh mẽ đến đáng sợ, hơn nữa lại không có bất kỳ phe cánh nào, đối với thân phận thần tử như hắn mà nói, lợi ích chắc chắn lớn hơn tai hại. Triệu Văn Uyên thậm chí cam nguyện trở thành vây cánh của Lý Trần. Tương tự, Quách Phá Vân cũng đã nghĩ thông suốt điểm này, có thể phối hợp làm theo. Trong triều đình này, hai người bọn họ cùng Lý Trần không có xung đột trực tiếp, sao có thể làm khó dễ Lý Trần được. Triệu Văn Uyên đã "phán đoán" ra, Lý Trần cũng biết rõ điều này, nên mới hôm qua mới gọi hai người họ đến ngự thư phòng, chính là muốn xem thái độ của hai người họ.
Chuyện tam hoàng tử tạo phản hắn thực tế cũng biết, nhưng dựa theo tính toán của hắn, tam hoàng tử sau khi biết Lý Trần là Thánh Giả cảnh, hơn phân nửa sẽ lui binh. Nếu sự tình phát triển như vậy, Lý Trần hoàn toàn có thể nhắm một mắt mở một mắt cho qua, không cần phải làm ầm ĩ quá lớn. Dù sao mới đăng cơ đã giết anh em ruột thịt thì cũng không hay ho gì. Nhưng hiện tại, Binh Bộ Thượng thư trực tiếp đem chuyện tam hoàng tử đẩy đến trước mặt Lý Trần, Lý Trần hiện tại cũng không thể làm như không thấy được. Nếu đã biết, nhất định phải xử lý, không xử lý thì sẽ làm tổn hại đến uy nghiêm của hoàng gia, mọi người thấy tam hoàng tử tạo phản không sao thì về sau sẽ còn nhiều người tạo phản hơn nữa. Tam hoàng tử nếu biết Lý Trần muốn làm hắn thì chắc chắn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ. Đây chẳng phải rõ ràng là muốn Lý Trần đi đấu đá với tam hoàng tử hay sao, đây đúng là một âm mưu. Dù là người làm quan nhiều năm như Triệu Văn Uyên cũng không biết nên giải quyết như thế nào.
Lý Trần nghe Binh Bộ Thượng thư báo cáo xong thì ngáp một cái nói: "À, nếu lão tam muốn tạo phản, vậy ngươi đi bắt lão tam về cho ta." Câu nói này trực tiếp khiến Binh Bộ Thượng thư choáng váng cả người. Cái gì gọi là ta đi bắt về? Câu này nói thật sự nhẹ nhàng quá, chẳng lẽ bệ hạ cho rằng ta cũng là Thánh Giả cảnh?
Ngay lúc Binh Bộ Thượng thư định giải thích thì Triệu Văn Uyên trầm giọng nói: "Sao? Ngươi muốn kháng chỉ sao?"
Binh Bộ Thượng thư này hoàn toàn hoảng hốt, được lắm Triệu Văn Uyên, đúng là biết chụp mũ. Rõ ràng là ta nói ra phiền phức này, kết quả các ngươi lại để ta đi giải quyết? Nhìn thấy bộ dạng khổ sở của Binh Bộ Thượng thư, trong lòng Triệu Văn Uyên vô cùng sung sướng. Xem ra vị bệ hạ này của chúng ta cũng có chút bản lĩnh. Vốn dĩ chuyện này là xung đột giữa bệ hạ và tam hoàng tử, chỉ cần Binh Bộ Thượng thư vừa đi, cái đó liền sẽ biến thành xung đột giữa Thái hậu và tam hoàng tử. Binh Bộ Thượng thư nếu không đi, thì tùy tiện chụp lên hắn hai cái tội danh, là có thể tước mũ quan của hắn, thế lực của Thái hậu sẽ suy yếu. Trong tình huống nan giải thế này mà vẫn có thể tìm ra được biện pháp, Triệu Văn Uyên có chút bội phục Lý Trần.
Kỳ thật hắn nghĩ nhiều rồi, Lý Trần căn bản không xem tam hoàng tử ra gì, cũng không biết phải xử lý thế nào, cứ dựa theo nguyên tắc "ai nói thì người đó đi mà xử lý" mà làm. Đã ngươi nói ra thì tự nhiên ngươi phải có biện pháp giải quyết. Nếu ngươi không giải quyết được, vậy ta giữ ngươi lại làm gì, chỉ gây phiền toái cho ta mà thôi?
Dưới áp lực của cả Lý Trần và Triệu Văn Uyên, Binh Bộ Thượng thư đành phải nói là mình về nghĩ biện pháp, chờ bãi triều rồi sẽ để cho thuộc hạ đến hỏi Thái hậu xem nên làm thế nào. Vốn dĩ, biên quân tạo phản là chuyện chấn động cả nước. Nhưng mà đám đại thần lại chẳng hề hấn gì. Bọn họ đều đang nghĩ: Chẳng lẽ đây chính là cảm giác an toàn mà bệ hạ ở cảnh giới Thánh Giả có thể mang lại? Thảo nào nhị hoàng tử hôm qua ăn nói lỗ mãng thì lại nói: "Nhưng nếu không có tu vi cường đại để làm chỗ dựa thì sao có thể đảm bảo vương triều ta tồn tại thiên thu vạn đại". Xem ra, hắn ta nói trúng rồi. Bất quá người đó không phải nhị hoàng tử mà là Lý Trần. Có một số người đang càng muốn xem xem tam hoàng tử sẽ kết thúc như thế nào.
Thời gian đã gần đến giữa trưa, lúc này Lý Trần mới có thể lui triều.
Hoàng cung, tẩm cung của Thái hậu. Vừa hạ triều, cung nữ đã truyền tin đến, đồng thời bổ sung những lời mà Binh Bộ Thượng thư muốn nói cho Thái hậu. Thái hậu vươn vai một cái, cổ áo trước ngực suýt nữa không giữ lại được. Thấy sắp lộ hết ra, Thái hậu mới buông tay xuống, tránh xảy ra sự cố.
"Chuyện này ai gia đã biết rồi, ngươi đi nói với Chu Thừa, bảo hắn theo ý chỉ của bệ hạ rời khỏi kinh thành, tranh thủ đi chọc tức lão tam một chút, không nên phát sinh xung đột lớn với lão tam, tiện thể xem xem lão nhị chuẩn bị thế nào." Sau khi cung nữ đi, trên mặt Thái hậu lộ ra vẻ suy tư. Bệ hạ, xem ra ta thật sự đánh giá thấp ngươi rồi, không ngờ ngươi liên tục hai ngày đều khiến ta phải bất ngờ.
Nàng ta không hề sốt ruột, lá bài tẩy của nàng ta quá nhiều, mỗi một lá đều đủ khiến Lý Trần phải uống một vố. Bất quá hiện tại, nàng muốn mang đến cho Lý Trần một niềm vui nho nhỏ, để Lý Trần biết, ai mới là chủ nhân thật sự của hoàng cung này!. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận