Ta Vừa Max Cấp, Các Ngươi Để Ta Làm Hoàng Đế Bù Nhìn?

Chương 83:: Bất quá nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại hữu sơn! (cầu đặt mua, cầu nguyệt phiếu)

Chương 83: Dẫu vậy, người tài còn có người tài hơn, núi cao còn có núi cao hơn! (cầu mua, cầu phiếu tháng)
Ngô Nam Chi ở Hùng Cứ thành có đám chó liếm, nhưng so với đám chó liếm điên cuồng của Sở Nhược Yên còn hơn nhiều. Thậm chí rất nhiều chó liếm đã lớn tuổi, cũng không nghĩ đến chuyện kết hôn, chỉ là đang chờ Ngô Nam Chi. Chỉ cần Ngô Nam Chi không kết hôn sinh con, bọn hắn sẽ không bỏ cuộc. Cũng bởi vì chó liếm quá nhiều, lại không có ai quá nổi bật, Ngô Nam Chi một mực độc thân đến bây giờ. Cả Ngô gia đều vì hôn sự của nàng lo lắng, cứ vài ngày lại sắp xếp xem mắt, khiến nàng không sao chịu nổi. Vì vậy, nàng mới chạy đến đế đô, tránh cái sản nghiệp của Ngô gia một chút. Dù sao ở đây cũng chỉ có một người cháu, địa vị của cháu trai không cao bằng nàng, nên nàng cũng không cần phải lo lắng gì. Thuận tiện còn có thể để cháu trai làm quen với Hoàng đế bây giờ, để người nhà không hối thúc cưới nữa. Hùng Cứ thành không phải là đế đô, ở Hùng Cứ thành bên kia, Lý Trần là hoàng đế bù nhìn, Thái Hậu nắm triều chính, nhị hoàng tử tài đức sáng suốt bị đuổi khỏi đế đô, dân chúng đế đô oán than sôi sục, đều chờ mong nhị hoàng tử hồi kinh cứu vớt. Có thể thấy được, đây chính là tin đồn nhị hoàng tử cho người ta tung ra. Rõ ràng là đang chuẩn bị đoạt hoàng vị.
Đế đô này con cháu quyền quý nhiều, tin tức tương đối rõ ràng, hắn không thể nói bậy. Còn bên ngoài thì nghe gió thành bão, tùy tiện hắn muốn tung tin thế nào. Thậm chí còn có tin đồn nói, sau khi Lý Trần lên ngôi thì hoang dâm vô đạo, đến cả Thái Hậu cũng không tha. Nhưng rất nhanh đã có người phản bác, Lý Trần chẳng phải là bù nhìn sao, làm sao có thể dính líu quan hệ với Thái Hậu? Mấy kẻ tung tin liền giải thích, Thái Hậu chẳng phải là đàn bà sao, hiểu hết cả rồi! Mấy lời đồn nhảm không đáng tin như vậy có khắp nơi, phần lớn đều là tin xấu về Lý Trần, còn hình ảnh Lý Hiển thì toàn ánh hào quang.
Nhưng Ngô Tề đã gặp Lý Trần rồi, tận mắt thấy thực lực khủng bố của Lý Trần, đồng thời cũng từ miệng Lưu Hạo đánh giá được địa vị của Lý Trần tại đế đô. Quan trọng nhất là, vị hoàng đế Lý Trần này kế vị hợp pháp, hắn cũng không cướp ngôi, không có bất cứ sơ hở nào. Hắn liền đem chuyện này kể cho người trong nhà. Vốn dĩ Ngô gia không tính cho Ngô Nam Chi vào cung, thế nhưng khi nghe được chân tướng là như vậy, còn được nhiều người xác nhận, cho nên gần đây ông của Ngô Tề đã gửi mấy bức thư tới, bảo Ngô Nam Cấu tranh thủ vào cung.
Ngô Nam Cấu hết sức cạn lời, mấy người nói thì hay đấy, nói cứ như là ta muốn gả là có thể gả được ấy, ta đi đâu gả cho Hoàng đế chứ, ta còn chưa từng gặp mặt Hoàng đế. Nàng không biết rằng, Hoàng đế đang ở ngay trước mặt nàng. Nghe được Ngô Nam Cấu có tài nấu ăn này, Lý Trần càng nhìn nàng càng hài lòng, đúng là lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, còn có thể động phòng. Đúng là kiểu phụ nữ đa năng, tìm đâu ra nữa. Ngô Nam Cấu cũng không phải lần đầu cảm nhận được ánh mắt không hề che giấu của Lý Trần, bất quá nàng lại không có cảm giác ghét bỏ gì. Nếu Lý Trần có vẻ ngoài bình thường, chắc chắn nàng sẽ thấy Lý Trần là loại người có ánh mắt hèn mọn, nhưng Lý Trần vốn đẹp trai, dù là với ánh mắt "hèn mọn" đó, thì phụ nữ cũng cảm thấy đó là một kiểu thưởng thức. Lý Trần nhìn mình như vậy, không nhìn người khác, chẳng phải chứng minh nhan sắc mình tốt sao. Thấy mình càng ăn càng nhiều, còn cả ánh mắt của Lý Trần, Ngô Nam Chi giải thích nói: "Bình thường ta cũng sẽ không ăn nhiều như vậy, hôm qua ngươi cũng biết, từ sau khi tên kia tỉnh lại, ta liền thấy đặc biệt đói."
Lý Trần cười nhẹ nói: "Yên tâm đi, nàng ăn nhiều bao nhiêu ta đều nuôi nổi." Câu nói trêu ghẹo này làm Ngô Nam Cấu lộ ra vẻ khinh bỉ. Vẫn là vì có khuôn mặt đẹp, cho dù là vẻ mặt ghét bỏ cũng vẫn rất mê người. Theo Lý Trần nói thì: Cái ánh mắt này ta càng thích. Không hiểu vì sao, Lý Trần lại cảm thấy trêu nàng chơi rất có ý nghĩa. Thích xem vẻ mặt biến đổi của nàng. "Mà này, thân thủ của cô không tệ nhỉ, luyện như thế nào vậy? Ta có một đứa cháu trai, lúc nào cũng nói mình là thiên tài, thế nhưng ta cảm thấy thực lực của hắn không thể so với cô được." Ngô Nam Chi bắt đầu chuyển chủ đề. Nàng cũng rất hiểu quy tắc, mọi người chỉ mới biết nhau sơ sài, không thể vừa gặp đã hỏi đến gia sản người ta. Trong giao tiếp xã hội, nhất là giữa nam nữ xa lạ, truy hỏi ngọn ngành sẽ khiến người khác cảm thấy không được lịch sự.
Ngô Nam Cấu rất hiếu kì, rõ ràng tuổi tác của Lý Trần nhìn qua chỉ lớn bằng cháu mình, tu vi lại cao đến vậy. "Trước khi chưa tu luyện tốt, chỉ cần bớt mấy cái giao tiếp vô dụng lại là được, như vậy sẽ không bị cuốn vào rắc rối, dẫn đến tốc độ tu vi phát sinh biến động, ta luyện như vậy đấy." Lý Trần cũng trả lời thật, đây là phương thức tu luyện của hắn. Ngô Nam Chi hiện tại mới bừng tỉnh ngộ, trách không được dạo này tốc độ tu luyện của cháu mình chậm như vậy, thì ra là do giao tiếp xã hội vô bổ quá nhiều, phân tâm.
Thật ra, Ngô Tề ở đế đô làm chó liếm, tranh giành người yêu với Sở Nhược Yên, Ngô Nam Cấu ở Hùng Cứ thành cũng đã nghe thấy rồi. Dù sao, muốn thay Ngô Tề đến đế đô quản lý sản nghiệp của Ngô gia cũng không ít, những chuyện buôn dưa lê này chắc chắn là rầm rĩ cả rồi. Ngô Nam Cấu vẫn luôn rất muốn gặp Sở Nhược Yên, muốn xem xem rốt cuộc là dạng phụ nữ nào mà có thể làm cho cháu trai mình mê muội như vậy. Chỉ là hiện tại chưa có cơ hội. Hơn nữa, trước khi đến đế đô, nàng đã nghe nói đế đô có rất nhiều cao thủ, đủ loại cường giả ẩn cư ở đây, xem ra đúng là thật, Lý Trần là một ví dụ rõ ràng. Lý Trần mạnh đến mức nào, Ngô Nam Cấu cũng không rõ lắm. Nhưng có thể đánh thánh hổ không còn sức đánh trả, như vậy đủ để chứng minh thực lực của Lý Trần khủng khiếp cỡ nào. "Thực lực của ngươi ở đế đô chắc là thuộc hàng top rồi nhỉ?" "Ta cũng không rõ lắm, bất quá người tài còn có người tài hơn, núi cao còn có núi cao hơn." "Ồ? Thế ở đế đô còn có người nào mạnh hơn ngươi sao?" "Đương nhiên là có rồi, chỉ là ta chưa từng gặp mà thôi." Câu nói này của Lý Trần làm cho nàng ngây người ra. Mẹ nó ơi, lời nói này của ngươi ngược lại khách khí đấy. Nhưng khác gì nói "không có" đâu? Sao đang nói chuyện lại giở trò giả vờ vậy?
Nếu là người khác làm ra vẻ như thế, Ngô Nam Chi chắc chắn sẽ cảm thấy người này chỉ giỏi mồm mép. Nhưng Lý Trần thật sự đang nói một sự thật, hắn có vốn liếng để làm ra vẻ đó. Nói chuyện đôi câu, cả hai đều đã hiểu sơ qua về nhau. Lý Trần biết Ngô Nam Cấu là người ở Hùng Cứ thành, gia tộc có sản nghiệp ở đế đô. Ngô Nam Chi biết Lý Trần là người đế đô, làm việc trong chính phủ ở đế đô. Dưới góc độ của nàng, người có thực lực mạnh mẽ như Lý Trần, lại còn có biên chế nhà nước, chắc chắn sẽ hấp dẫn rất nhiều phụ nữ. Lần trước nàng nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp kia trên núi Nhân Duyên, chắc chắn có quan hệ với Lý Trần. Ngô Nam Chi khó chịu là ở chỗ, rõ ràng Lý Trần có một người phụ nữ xinh đẹp như vậy bên cạnh, vậy mà vẫn hẹn gặp nàng, chẳng phải có chút quá trăng hoa rồi sao! Vì vậy, nàng suy nghĩ xem phải làm sao mới có thể để lại cho Lý Trần một ấn tượng sâu sắc, tựa như chuyện Lý Trần để nàng trần truồng trong rừng cây đi vậy. Hay là cho hắn một phen Tu La tràng? Để cô gái xinh đẹp bên cạnh Lý Trần kia, thấy cả mình ở bên cạnh hắn, chắc chắn Lý Trần sẽ khó xử đây.
Sở dĩ Ngô Nam Chi có suy nghĩ như vậy, là vì nàng cảm thấy Lý Trần chỉ là tìm người yêu mua vui, chứ không có hẹn hò với mình. Dù sao thì tên này thực lực mạnh, ta cũng chẳng thể làm gì hắn, chơi khăm ngươi một chút cũng được. Bất quá đến lúc đó, nàng sẽ giải thích với bạn gái Lý Trần, kỳ thực hai người không có gì, chỉ là trêu Lý Trần một chút thôi. Như vậy, nàng có thể nhìn thấy vẻ mặt bị khuất phục của Lý Trần. Nghĩ tới đây, Ngô Nam Chi đại khái biết mình phải làm gì. Bình thường, Ngô Nam Chi chắc chắn sẽ không làm như vậy, nhưng ai bảo Lý Trần lại làm vậy với nàng cơ chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận