Ta Vừa Max Cấp, Các Ngươi Để Ta Làm Hoàng Đế Bù Nhìn?
Chương 73:: Dù sao mắng cũng không phải ta, ta có cái gì không dám mắng!
Từ ngự thư phòng đi ra, Lý Trần liền đổi lại một bộ trang phục bình thường. Dựa theo hệ thống nhắc nhở, hắn tìm kiếm bí cảnh hoang dã bên ngoài Đế Đô. Cái gọi là bí cảnh, chính là cơ duyên trời ban. Bí cảnh hoang dã ngẫu nhiên xuất hiện ở địa điểm ngoài trời, hơn nữa tài nguyên sản xuất bên trong đại đa số đều rất thấp, nên không có thế lực lớn nào đi quản. Bí cảnh hoang dã thông thường có thể thu thập tài nguyên của cảnh giới Khai Mạch đến Ngưng Nguyên, hai cảnh giới thấp này. Những bí cảnh trung cấp thì về cơ bản đều do các thế lực lớn và quan phương Thiên Sách vương triều nắm giữ. Chỉ những đệ tử tông môn ưu tú, hoặc học sinh ưu tú của học viện chiến đấu Thiên Sách vương triều mới có tư cách tiến vào, thuộc về việc bồi dưỡng nhân tài cho thế lực của mình. Phần lớn bí cảnh trung cấp đều có địa điểm cố định để đổi mới. Việc nắm giữ một bí cảnh trung cấp chẳng khác nào có thể không ngừng bồi dưỡng nhân tài cho thế lực mình. Về phần bí cảnh cao cấp, còn được gọi là Thiên Khải chi môn, cũng có thể nói là một dạng tai ương từ trên trời rơi xuống. Bên trong thậm chí có pháp bảo, công pháp, tiên đan thượng giới các loại. Mỗi lần bí cảnh cao cấp giáng lâm đều xuất hiện thiên địa dị động. Đến lúc đó, vô số cường giả bị hấp dẫn đến, mở ra một cuộc long tranh hổ đấu. Lý Trần cảm thấy, dựa theo tính toán của hệ thống, hắn phỏng đoán mình đã đạt đến Khai Mạch cảnh trung kỳ. Cho nên mới tìm đến bí cảnh hoang dã, cũng chính là bí cảnh cấp thấp nhất. Hơn nữa còn phải dựa theo hệ thống chỉ dẫn, đi đến chỗ cao hơn một chút, như vậy cũng không tính là lãng phí thời gian. Lý Trần có kinh nghiệm, không cần thiết phải phí thời gian. Theo phương hướng hệ thống nhắc nhở, hắn rất nhanh đã tiến vào một dãy núi hùng vĩ ở phía đông Đế Đô. Lối vào bí cảnh giống như một kỳ quan, sừng sững giữa trời đất, tỏa ra khí tức thần bí cổ xưa. Lý Trần vừa tới điểm chỉ thị, đã thấy trước mắt một cánh cửa lớn. Đại môn cao trăm mét, phảng phất như là một cánh cổng nối liền hai thế giới, sự rộng lớn hùng vĩ của nó khiến người ta nhìn vào mà kính sợ. Thân cửa được điêu khắc từ những tảng đá đen khổng lồ không rõ nguồn gốc, mặt đá bóng loáng như gương, lại lộ ra một vẻ cổ xưa. Phía trên cùng cánh cửa được khảm một chiếc mâm tròn lớn, từ chiếc mâm này, không gian ba động không ngừng khuếch tán. Khi Lý Trần ngẩng đầu nhìn cánh cửa, chỉ thấy bên trong phảng phất một tấm gương sâu thẳm. Cảnh tượng trong gương biến ảo khôn lường, lúc thì như hố đen, khi thì lại như tinh tú, khiến không ai có thể nắm bắt được chân diện mục của nó. Bên ngoài lối vào bí cảnh đã tụ tập hàng trăm, hàng ngàn người. Bọn họ đến từ các thành phố xung quanh, có người đi lẻ, có người kết bạn mà đến. Dù số người rất đông, nhưng nơi này lại không hề chen chúc, vì không gian này thật sự quá lớn. Vẫn còn có thể nhìn thấy người từ bốn phương tám hướng liên tục chạy đến. Dường như thế giới này vốn không có đường, chỉ vì một bí cảnh mà bị những người tu luyện này giẫm lên mà thành từng con đường. Lý Trần vừa vào khu vực này đã nghe thấy không ít tiếng rao."Đại lão Nguyên Thần cảnh mang team bí cảnh, còn 2 chỗ, cơ hội khó kiếm, đi qua đi ngang đừng bỏ lỡ." "Đội tự cường Ngưng Nguyên cảnh thiếu 1 người, tốt nhất là người đánh phía trước, có mỹ nữ phụ trợ nha." "Khai Mạch cảnh thuộc tính Phong có ai đi đội trộm không, cùng vào giúp đỡ lẫn nhau, có bảo vật tăng tốc độ thì ưu tiên.""Thiếu một kiếm tu Ngưng Nguyên cảnh tổ kiếm trận, có kinh nghiệm bí cảnh kiếm tu Ngưng Nguyên cảnh mau chóng vào đội!" Nghe mấy lời này, Lý Trần tỏ ra nghi hoặc, bí cảnh hoang dã này lại có nhiều chiêu trò thế sao? Trong ấn tượng của hắn, bí cảnh chẳng phải chỉ cần đi vào đánh BOSS rồi đi ra là xong sao. Để tránh phiền phức, Lý Trần vẫn là một mình đến. Hắn liếc nhìn một lượt, phát hiện có rất nhiều người đang xắn tay áo, nhìn chằm chằm vào mâm tròn trên cửa bí cảnh, dường như đang đợi bí cảnh mở ra. Có người thì ủ rũ cúi đầu rời đi, như không hài lòng với biểu hiện của mình lần này. Thậm chí có vài người còn duy trì trật tự ở cửa vào, nhắc nhở mọi người đừng chen lấn, đến lúc đó ai cũng có thể vào. Để hiểu rõ cách chơi của cái bí cảnh này, Lý Trần quyết định hỏi những người có nhiều kinh nghiệm. Đúng lúc này, một kiếm tu mặc đồ luyện chủ động bước tới. "Huynh đài lần đầu đến bí cảnh à?""Không sai, xin hỏi vị lão đệ đây, bí cảnh này chơi thế nào?" Lý Trần vừa lên tiếng đã gọi kiếm tu là lão đệ, khiến kiếm tu có chút mông lung. Nhưng hắn không nói gì, hắn chỉ cảm thấy mơ hồ rằng địa vị Lý Trần có vẻ không thấp. Kiếm tu tên là La Dũng, thích kết giao bạn bè. Hắn thấy trang phục của Lý Trần bất phàm nên mới đến bắt chuyện. Cho dù Lý Trần chỉ là tùy tiện thay một bộ quần áo, nhưng chất liệu này không phải hàng thượng phẩm lưu hành ở thế tục, người bình thường sao mặc nổi. Ít nhất cũng phải là con em quyền quý. Không thể không nói, La Dũng tiểu tử này vẫn rất biết nhìn người. Đã đến cửa bí cảnh này, thì cơ bản đều là người Đế Đô. Ở Đế Đô lăn lộn, có thêm người quen cũng có thêm một con đường. Về sau có thể sẽ cần sự giúp đỡ, vậy thì dễ dàng. Lý Trần thấy tính cách La Dũng như vậy cũng khá được, tối thiểu thì người cũng thẳng thắn. Vì không nắm được thông tin bí cảnh, cứ tùy tiện hỏi thăm người tu luyện cấp thấp thì cũng sẽ biết, La Dũng cũng liền nói thẳng ra. Bên trong bí cảnh là một thế giới đặc biệt, trong thế giới này có 'Kỳ trân dị bảo' và yêu thú hung mãnh. Người tu luyện khi tiến vào bí cảnh sẽ ngẫu nhiên được truyền tống đến một vị trí đặc biệt bên trong thế giới để thăm dò. Nếu may mắn có thể nhặt được ngay linh thảo thượng đẳng, khoáng thạch quý hiếm các loại tài nguyên. Đa số tài nguyên sẽ bị yêu thú canh giữ, yêu cầu đánh bại chúng hoặc đồng đội đánh lạc hướng, thì có thể lấy được tài nguyên, đến khi ra ngoài phân phối sau. Việc mang tài nguyên ra ngoài cũng không đơn giản. Thời gian một bí cảnh hoang dã là 2 giờ, sau một giờ kể từ khi bí cảnh mở cửa, sẽ có cột sáng từ trên trời rơi xuống, tiến vào trong cột sáng đó có thể mang tài nguyên lấy được ra ngoài. Nếu hai giờ kết thúc mà không đi vào trong cột sáng thì sẽ trực tiếp bị cưỡng chế đá ra, tài nguyên bên trong sẽ không thể mang đi. Cho nên nhiều người mới muốn bám đùi tu sĩ Nguyên Thần cảnh. Vì những bí cảnh cấp thấp này tài nguyên xoát ra đều cần cho người tu luyện cảnh Khai Mạch và Ngưng Nguyên, tu sĩ cấp cao ít khi tới chỗ này. Nguyên Thần cảnh đến đây cày phó bản, chính là đùi vàng. Muốn vào bí cảnh hoang dã, đợi khi ánh sáng trên mâm tròn đại môn sáng lên là có thể vào. Nói tới đây La Dũng chửi một câu: "Mẹ kiếp, lần trước có một tên Phá Hư Cảnh dẫn theo vài thằng Khai Mạch Cảnh đến cày bí cảnh hoang dã, quả thực là vô sỉ." Theo lời La Dũng thì sự xuất hiện của Phá Hư Cảnh sẽ nâng cao tu vi yêu thú bên trong, nhưng cấp và lượng tài nguyên sẽ không đổi, vẫn chỉ là tài nguyên Khai Mạch Cảnh và Ngưng Nguyên Cảnh. Đó cũng là lý do tại sao tu luyện đẳng cấp cao thường không tới đây. Tu luyện tu vi thấp mà vào phải cái "ván cao cấp" này thì cũng đừng mong lấy tài nguyên. Về cơ bản là tìm chỗ nấp, đợi hết thời gian rồi đi ra. "Cái gì? Phá Hư Cảnh cũng mặt dày đến đây? Còn biết xấu hổ hay không, đừng để ta bắt được, nếu không ta chắc chắn mắng hắn một trận!" Lý Trần mắng nghe thật là hùng hồn. Dù sao hắn cũng chẳng là gì, hắn có phải là Phá Hư Cảnh đâu, hắn là Thánh giả cảnh. Chúng ta mắng Phá Hư Cảnh, đâu phải mắng hắn, cứ thế mà mắng thôi. Lúc đầu La Dũng nghe Lý Trần mắng ác như vậy, còn tưởng hắn mạnh cỡ nào, kết quả câu cuối Lý Trần nói "Mắng hắn một trận" làm La Dũng thấy hắn cũng chỉ là nói mồm mà thôi. Nhưng nghĩ cũng đúng, Phá Hư Cảnh cũng là con cưng trời ban đường đường chính chính, ai đâu rảnh mà đi đắc tội. Chắc cảm thấy Lý Trần lần đầu đến nên căng thẳng, La Dũng an ủi: "Cứ yên tâm đi, bí cảnh đâu phải chỉ có một thế giới, người có tu vi cao sẽ được sắp xếp chung với nhau, chỉ cần hai ta không xui xẻo thì chắc sẽ không đụng trúng bọn chúng đâu." Nghe đến đây Lý Trần liền hiểu, thì ra những kẻ mở tài khoản lớn muốn hành người mới sẽ được sắp xếp cùng nhau. Vậy thì những tên Phá Hư Cảnh này đến đây dắt người hành gà, có lẽ nào là để ghép với ta? Nghĩ đến đây, khóe miệng Lý Trần hơi nhếch lên một nụ cười. Vốn là hắn tu vi như thế còn đi cày phó bản cấp thấp, cũng có chút ngại, nên mới đi một mình. Nếu có thể đè bẹp mấy tên chuyên đi hành người mới thì sẽ rất vui. Ta ngược lại muốn xem, kẻ xui xẻo nào lại có thể ghép được với ta. Cùng lúc đó, ở một lối vào bí cảnh hoang dã khác ngoài thành Đế Đô, xuất hiện bốn người đeo mặt nạ. Người cầm đầu chính là Ngô Tề, một trong những thiên kiêu hàng đầu Đế Đô, thuộc cảnh giới Phá Hư....
Bạn cần đăng nhập để bình luận