Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 531: Đạo tâm phá toái!(4K)

Chương 531: Đạo tâm phá toái!(4K)
“Pháp bảo kia, cũng là một kiện đạo khí!” “Không biết Thái Hoa Thánh nữ có thể phát huy đạo khí này mấy thành uy lực?”
Pháp bảo của Lâm Khuynh Hàm xuất hiện, đám người nghị luận ầm ĩ.
Mười hai Kiếm Cơ của Huyền Nữ cung nhìn thấy pháp bảo của Lâm Khuynh Hàm, ai nấy đều động dung.
Đây là pháp bảo chứng đạo mà Thái Hoa Thần nữ trước kia sử dụng.
“Thái Hoa Thần Tán lựa chọn người này, nàng là hậu nhân của Thái Hoa Kiếm Cơ.” “Không biết nàng có thể đạt đến mấy phần trình độ của Thái Hoa Kiếm Cơ. Trước kia, Thái Hoa Kiếm Cơ ở Thượng Cổ Thiên Đình cũng là cường giả có thể đứng vào hàng ngũ.” Nhóm đại năng giả của Huyền Nữ cung so với các Thần cung khác, càng thêm chú ý biểu hiện của hậu nhân Thái Hoa Kiếm Cơ.
“Thiên tài số một của Diệu Nham Cung là Nghiêm Huyền Hư, có tu vi Tiên Đế Thất Trọng cảnh, không đến mức sẽ thua thiên tài số hai của núi Thái Hoa chứ?” “Thực lực của Nghiêm Huyền Hư, trong số các thiên tài Tiên Giới, gần với bát đại Thần cung, được Diệu Nham Cung trọng điểm bồi dưỡng, tương lai chí ít có thể trở thành trưởng lão Diệu Nham Cung.” “Ta không tin núi Thái Hoa còn có một thiên tài thứ hai.” Nhóm tài tuấn trẻ tuổi của Thiên Đình nhao nhao xem trọng thiên tài số một Diệu Nham Cung là Nghiêm Huyền Hư.
Các đại thánh địa mặc dù ủng hộ Lâm Khuynh Hàm nhưng cũng không trông cậy Lâm Khuynh Hàm có thể đánh bại Nghiêm Huyền Hư.
Lâm Khuynh Hàm toàn lực vận chuyển 《 Tử Vi Thiên Hỏa Chân Quyết 》, Thái Hoa Thần Tán hào quang vạn trượng, thiên hỏa cuồn cuộn.
Uy lực của Thái Hoa Thần Tán bị Cổ Lão Tổ của Thánh địa Thái Hoa phong ấn ở cấp độ bát phẩm đạo khí, cứ như vậy, Lâm Khuynh Hàm liền có thể sử dụng Thái Hoa Thần Tán trong tỷ thí.
Bằng không, uy lực của Thái Hoa Thần Tán còn có thể cao hơn thế nữa.
Lâm Khuynh Hàm tóc xanh bay múa, giống như thần nữ hạ thế, ẩn ẩn có phong thái của Thái Hoa Kiếm Cơ trước đây.
Trong Bát đại Thần cung không thiếu đại năng giả nhận biết Thái Hoa Thần nữ, không khỏi động dung.
Các tài tuấn Thiên Đình vốn xem thường Lâm Khuynh Hàm, lúc này, gần như toàn bộ đều nghiêm nghị.
Tiên tổ của Lâm Khuynh Hàm là Thái Hoa Thần nữ, vốn cũng là đại năng giả của Thiên Đình. Lâm Khuynh Hàm kế thừa huyết mạch và truyền thừa của Thái Hoa Thần nữ, thật đúng là không kém bọn hắn!
“Lại làm ta nhớ tới cảnh tượng giao thủ với Thái Hoa Kiếm Cơ lúc trước, vết sẹo của ta lại ẩn ẩn đau nhói.” Ở Tam Thanh cung, một vị đại năng giả sờ vết sẹo kiếm trên trán, thổn thức không thôi.
“Đi.” Lâm Khuynh Hàm ngón tay ngọc điểm một cái, Thái Hoa Thần Tán hóa thành một con hỏa long, bao phủ Nghiêm Huyền Hư.
“Trấn áp nó cho ta!” Nghiêm Huyền Hư ý thức được Lâm Khuynh Hàm là một đối thủ cường đại, thế là thúc giục bảo tháp hoa sen trong lòng bàn tay, bảo tháp hóa thành Thần sơn, muốn trấn áp hỏa long.
Bảo tháp đang lay động, hỏa long hình thành từ Tử Vi Thiên Hỏa gào thét, âm thanh vang tận chín tầng trời.
Trong liệt hỏa vô tận, thân ảnh Lâm Khuynh Hàm đột nhiên xông ra, tay cầm một thanh tiên kiếm, đâm về phía Nghiêm Huyền Hư.
Thái Hoa Thần Tán chỉ là một trong những thủ đoạn công kích của Lâm Khuynh Hàm, nàng còn biết kiếm pháp trấn phái của Thái Hoa Thánh địa.
Tiên tổ của nàng từng là Thượng cổ Kiếm Cơ của Huyền Nữ cung, kiếm pháp tự nhiên không tệ.
Nghiêm Huyền Hư không ngờ Lâm Khuynh Hàm trong lúc thúc giục pháp bảo còn có thể xuất kiếm, vội vàng rút tiên kiếm ra, nghênh chiến Lâm Khuynh Hàm.
Pháp bảo của hai người giao phong trên không trung, còn bản thân hai người thì cầm tiên kiếm, đánh nhau kịch liệt.
Trưởng lão bình thường chỉ thấy hai đạo lưu quang không ngừng va chạm trên không trung, không gian xung quanh vỡ tan.
“Nghiêm Huyền Hư của Diệu Nham Cung thực lực không kém, nhưng xét theo tình hình giao đấu, sư tỷ chắc chắn thắng.” Lục Trường Sinh nhìn một hồi, liền phán đoán Lâm Khuynh Hàm cuối cùng sẽ giành thắng lợi.
Quả nhiên, sau ba tuần trà, bảo tháp hoa sen mất đi ánh sáng trước tiên, Nghiêm Huyền Hư mồ hôi đầm đìa, môi trắng bệch.
Hắn cạn kiệt chân khí trước tiên.
Trong lần tỷ thí này của Thiên Đình, tất cả mọi người đều không được sử dụng đan dược. Dưới điều kiện tu vi và thực lực không chênh lệch nhiều, ai không chống đỡ nổi vì hết chân khí, người đó sẽ thua.
Đám người xem trận lặng ngắt như tờ.
Lập tức, các thánh địa truyền đến tiếng hoan hô.
Phe Thánh địa, Thế gia lại giành thắng lợi!
Hai người đại diện núi Thái Hoa xuất chiến, toàn bộ tiến vào vòng tiếp theo!
Lâm Khuynh Hàm thở phào nhẹ nhõm, hướng ánh mắt đáp lại về phía Lâm Huyền Thông và Lục Trường Sinh.
Nàng không làm mất mặt mũi núi Thái Hoa.
“Lâm Huyền Thông, ngươi có nữ nhi tốt thật đấy.” Tiên nhân Trường Lưu Thánh địa không khỏi hâm mộ vận khí của Lâm Huyền Thông, đệ tử và nữ nhi đều có tư chất nghịch thiên, mang lại không ít vinh quang cho Thái Hoa Thánh địa. Trường Lưu Thánh địa ngay vòng đầu đã có người bị loại, chỉ có Lý Dạ Trường tiến vào vòng hai.
Sau mười mấy tổ thi đấu, kim giáp thiên tướng tuyên bố danh sách đối thủ tổ kế tiếp: “Tiếp theo, Nguyệt Tịch tiên tử của Huyền Nữ cung, đối chiến Diệp Thịnh của Thái Thuỷ Thánh địa.” Trận luận bàn của thiên tài tổ này cũng thu hút sự chú ý của đám đông.
Bởi vì, hai người này đều là tuyệt thế thiên tài.
Nguyệt Tịch tiên tử của Huyền Nữ cung, thiên tài đệ nhất trong trăm vạn năm của Huyền Nữ cung, trong danh sách bồi dưỡng của Huyền Nữ cung còn xếp trên cả Trần Dao.
Diệp Thịnh, Thánh tử của Thái Thuỷ Thánh địa, cũng là top 3 Kỳ Lân bảng đời trước.
Một người là tuyệt thế thiên tài gần như mạnh nhất của Thiên Đình, một người là tuyệt thế thiên tài của thánh địa Hạ Giới, trận quyết đấu giữa họ khó mà không thu hút sự chú ý.
“Nghe nói Diệp Thịnh năm đó khi còn ở cảnh giới Đại La Kim Tiên, từng tự tay giết ma đầu Tiên Đế cảnh, sở hữu năng lực vượt cấp chiến đấu. Dựa vào Thái Thủy và thực lực cùng với đồng thuật đặc hữu của Thái Thủy Thánh địa, hẳn là có thể đánh bại người của Huyền Nữ cung chứ?” “Cũng khó nói lắm, Huyền Nữ cung là một trong Bát đại Thần cung, núi Thái Hoa cũng là thánh địa do Kiếm Cơ của Huyền Nữ cung hạ phàm khai sáng. Thiên tài mỗi thời đại của Huyền Nữ cung đều là nhân kiệt trong nhân kiệt, Thái Thuỷ Thánh tử chưa chắc đã thắng được.”
Các trưởng lão của các đại thánh địa đều căng thẳng.
Lần trước Thái Thuỷ Thánh tử Diệp Thịnh xuất hiện trước mặt mọi người là khi xếp hạng ba trên Kỳ Lân bảng, sau đó biến mất một thời gian. Lần này xuất hiện lại, không biết thực lực hắn thế nào?
Thiên tài số một của Huyền Nữ cung lại càng thần bí.
“Huyền Nữ cung có phần thắng lớn hơn.” Lục Trường Sinh biết đệ tử của mình Trần Dao là Cửu Thiên Huyền Nữ thể, vậy mà nàng chỉ là thiên tài số hai của Huyền Nữ cung, điều đó cho thấy thiên tài số một thực lực phi thường mạnh mẽ.
Thái Thuỷ Thánh tử Diệp Thịnh biến mất khỏi chỗ ngồi, rơi xuống trên đài luận võ.
Đồng tử của hắn không khác gì người thường, nhìn không ra sự khác biệt.
Nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện trong mắt hắn có từng vòng đường vân màu tím đậm huyền ảo.
Thái Thuỷ Thánh địa nổi danh nhờ đồng thuật. Thái Thuỷ Thánh tử, Thái Thuỷ Thánh nữ chính là dựa vào đồng thuật đặc thù mà trong thời đại của mình đều đứng trong top 3 Kỳ Lân bảng.
Lâm Huyền Thông nói: “Người tu luyện của Thái Thuỷ Thánh địa có thần thức cực kỳ cường đại, lại tinh thông đồng thuật. Bình thường khi đọ sức với người của Thái Thuỷ Thánh địa, hoặc là phải có thần thức mạnh hơn họ, hoặc là phải mang theo pháp bảo phòng ngừa công kích tinh thần. Không biết người của Huyền Nữ cung có pháp bảo hay thần thông để đối phó với đồng thuật đặc thù của Thái Thuỷ Thánh địa hay không, điều này có thể sẽ quyết định thắng bại.” Lục Trường Sinh gật đầu, đồng ý với kiến giải của Lâm Huyền Thông.
Thái Thuỷ Thánh địa được xem là một tồn tại đặc thù trong các Đại Thánh Địa, am hiểu công kích tinh thần. Tu chân giả bình thường thật sự khó đối phó với cao thủ của Thái Thuỷ Thánh địa.
Chỉ thấy một luồng gió mát thổi qua, một nữ tử có dung mạo tuyệt mỹ, thanh linh tuyệt lệ, mặc tiên váy màu xanh nhạt, mày liễu da tuyết, bất chợt xuất hiện trên đài luận võ.
“Hít......” “Thật là mỹ nhân.” “Nàng chính là thiên tài đệ nhất của Huyền Nữ cung?” Không ít người từ các đại thánh địa, thế gia, tiên triều đều nhìn mà trợn tròn mắt. Huyền Nữ cung Nguyệt Tịch tiên tử, khí chất không kém thiên nhân, siêu phàm thoát tục, khuynh quốc khuynh thành.
“Bắt đầu tỷ thí.” Sau khi hai tuyển thủ lên đài, kim giáp thiên tướng cứ thế biến mất.
“Để ngươi mở mang kiến thức một chút về vô thượng đồng thuật của Thái Thuỷ Thánh địa chúng ta.” Hai mắt Diệp Thịnh hiện ra tử mang quỷ dị, thần thức vô hình dao động, đánh úp về phía cao thủ Huyền Nữ cung, muốn ném thần thức của nàng vào ảo cảnh luân hồi.
“Đến rồi, đây là công pháp 《 Vô Tận Luân Hồi 》 của Thái Thuỷ Thánh địa! Chỉ cần trúng đồng thuật, linh hồn sẽ rơi vào ảo cảnh luân hồi vô tận. Kẻ yếu thì tinh thần sụp đổ, cường giả cũng sẽ cảm thấy như đã trôi qua mấy đời. Mà với cao thủ cấp bậc này của bọn họ, chỉ cần một thoáng hoảng hốt, thắng bại đã định.” Một bộ phận trưởng lão quen thuộc công pháp của Thái Thuỷ Thánh địa không khỏi kinh hô.
Đồng thuật của Thái Thuỷ Thánh địa quỷ dị khó phòng, một khi trúng phải đồng thuật, tất nhiên sẽ thua.
Nhưng mà, chuyện ngoài dự liệu đã xảy ra, ánh mắt Nguyệt Tịch tiên tử vẫn sáng tỏ, không hề bị lay động.
Đồng thuật của Diệp Thịnh hoàn toàn không có hiệu quả với nàng.
Nguyệt Tịch tiên tử rút kiếm, kiếm quang sáng như nước mùa thu chợt hiện, đoạt hết ánh sáng của đất trời.
Sau một tuần trà, thắng bại cuối cùng đã rõ, Thái Thuỷ Thánh tử Diệp Thịnh thảm bại.
“Quá mạnh......” Các trưởng lão Thái Thuỷ Thánh địa sắc mặt tái nhợt, ngay cả Thái Thuỷ Thánh Chủ sắc mặt cũng rất khó coi.
Thánh tử, Thánh nữ thế hệ này của Thánh địa bọn họ bị Huyền Nữ cung áp chế hoàn toàn.
Thực lực của thiên tài đệ nhất Huyền Nữ cung Nguyệt Tịch tiên tử mạnh đến đáng sợ.
Thái Thuỷ Thánh tử gần như không có sức đánh trả đã bị đối phương đánh bại.
“Nàng chính là thiên tài kiếm đạo có hy vọng trở thành một trong mười hai Kiếm Cơ của Huyền Nữ cung. Ta thấy các thánh địa hạ giới các ngươi, không ai có thể đánh bại nàng.” “Nguyệt Tịch tiên tử của Huyền Nữ cung, trong số các thiên tài của Bát đại Thần cung, có thể xếp vào top 3. Ba vị trí đầu này, cũng không phải là không ai trong Thiên Đình chúng ta có thể tranh được.” Đám thiên tài của Thiên Đình, vì Nguyệt Tịch tiên tử dễ dàng đánh bại Thái Thuỷ Thánh tử mà rất phấn chấn.
Chỉ cần Thiên Đình bao trọn ba hạng đầu, sẽ áp chế được các Thánh địa và thế gia.
“Vòng 32 tiến 16, Hàm nhi sẽ gặp phải người này, xem ra Hàm nhi chỉ có thể dừng bước ở top 16. Bất quá như vậy cũng đủ rồi.” Lâm Huyền Thông căn cứ vào lịch đấu suy ra Lâm Khuynh Hàm sẽ đối đầu Nguyệt Tịch tiên tử ở vòng Top 32. Xét đến thời gian tu luyện và công pháp thần thông hai bên nắm giữ, Lâm Khuynh Hàm còn lâu mới là đối thủ của Nguyệt Tịch tiên tử này.
“Sư tỷ và Tuyết Nhi đều sẽ gặp phải đối thủ Huyền Nữ cung sớm hơn ta, không biết Tuyết Nhi có thể đánh bại đối phương không......” Lục Trường Sinh thấy Lâm Khuynh Hàm sẽ gặp Nguyệt Tịch ở vòng Top 32, còn Hạ Ngưng Tuyết có khả năng đối đầu Nguyệt Tịch tiên tử ở vòng Tứ kết (top 8), không khỏi lo lắng.
Mấy tuyệt thế thiên tài xếp hạng đầu của Bát đại Thần cung, tu vi đều vô cùng đáng sợ.
Tu vi biểu hiện ra của Nguyệt Tịch tiên tử là đỉnh phong Tiên Đế Cửu Trọng cảnh, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào Thần Vương cảnh.
Đế Tử Khốc của Di La cung, Công Tử Lũng, Nguyệt Tịch của Huyền Nữ cung, Điền Thừa Kiếm của Ngũ Minh Cung, Lý Thương Thủy của Tam Thanh cung... Nhóm thiên tài mạnh nhất của Bát đại Thần cung cường đại đến mức làm người ta tuyệt vọng.
Nguyệt Tịch tiên tử nghiền ép Thái Thuỷ Thánh tử, khiến cho tất cả các đại thánh địa, thế gia, tiên triều đều có chút chán nản thất vọng.
Bát đại Thần cung không hổ là Bát đại Thần cung, nội tình vượt xa Thánh địa, thiên tài bồi dưỡng ra cũng cường đại như vậy.
“Không khéo top 4 đều là người của Bát đại Thần cung.” “Lần này chúng ta sắp bị Thiên Đình giẫm dưới chân rồi.” “Thật không cam lòng, ở đây chúng ta chỉ có Lục đạo hữu mới có hy vọng tranh đoạt top 4.” “Lục đạo hữu có thể vào bán kết đã là thành công rồi.” Không khí bi quan tràn ngập các đại thánh địa.
Thiên tài cấp cao nhất của Thiên Đình, thực lực quá cường đại.
Kim giáp thiên tướng tuyên bố danh sách tỷ thí tổ kế tiếp: “Tổ thứ hai trăm năm mươi lăm, Phong Mục của Thượng cổ Phong gia, đối chiến Hạ Ngưng Tuyết của Quảng Hàn cung.” “Phong Mục từng là tuyệt thế thiên tài thứ hai trên Kỳ Lân bảng, hắn hẳn là có thể đánh bại Quảng Hàn Thánh nữ chứ?” “Nhưng nghe nói Quảng Hàn Thánh nữ có điểm hơn người, không đơn giản như vẻ bề ngoài.” “Tư sắc của Hạ tiên tử không thua gì Nguyệt Tịch tiên tử của Huyền Nữ cung đâu."
Một bộ phận tu chân giả xì xào bàn tán, thảo luận về thắng bại của cuộc tỷ thí này.
Đa số người vẫn xem trọng Phong Mục hơn.
Phong Mục sau khi thua Lục Trường Sinh đã bế quan mười vạn năm, bây giờ đã là Tiên Đế Bát Trọng cảnh, lại có thể chất đặc thù ‘Lôi Thần Đế thể’, nắm giữ cửu thiên lôi đình. Nhìn thế nào cũng thấy Phong Mục có khả năng cao hơn một bậc.
Quảng Hàn Cung chủ Lý Hằng đưa một thanh tiên kiếm cấp bậc bát phẩm đạo khí cho Hạ Ngưng Tuyết.
Tuyệt Tiên Kiếm và Mặc Tuyết Kiếm của Hạ Ngưng Tuyết phẩm giai đều vượt qua bát phẩm đạo khí, cho nên Lý Hằng tạm thời cho Hạ Ngưng Tuyết một pháp bảo yếu hơn một chút.
Thiên tài số hai của Quảng Hàn cung là Giang Nguyệt tiên tử đã bị loại ở vòng đầu, Hạ Ngưng Tuyết là hy vọng cuối cùng của Quảng Hàn cung.
Lão tổ Thượng cổ Phong gia là Phong Nhạc khoe khoang với các lão tổ thế gia khác: “Hậu nhân này của lão phu, thể chất giống hệt lão phu, cũng là Lôi Thần Đế thể, có hy vọng kế thừa y bát của lão phu, sau này tất thành đại khí.” Các lão tổ thế gia khác vội vàng nịnh nọt: “Thật đáng mừng.” “Ha ha ha.” Phong Nhạc thỏa mãn vuốt râu, chỉ cần Phong Mục có thể tiến vào top 8, cho dù thua thiên tài đệ nhất Huyền Nữ cung là Nguyệt Tịch tiên tử, Phong gia cũng đã hết sức hài lòng với kết quả như vậy.
Tiên Giới có hàng trăm triệu thiên tài, xếp vào top 8 đối với một Tu Chân thế gia mà nói đã đủ rồi.
Thượng cổ Phong gia không cách nào so sánh với loại quái vật khổng lồ như Huyền Nữ cung.
Sau một tuần trà, Hạ Ngưng Tuyết thu hồi trường kiếm, Phong Mục quỳ một chân trên đất, mặt trắng như giấy, thần sắc tràn đầy vẻ không dám tin.
Hắn vậy mà lại thua Hạ Ngưng Tuyết, bị loại ngay vòng đầu!
Thua Lục Trường Sinh thì thôi đi, lần này lại thua đạo lữ của Lục Trường Sinh!
“Không thể nào, ta Phong Mục là tuyệt thế thiên tài hàng đầu Tiên Giới, sao lại vừa ra sân đã thua...” Phong Mục vẫn chưa lấy lại tinh thần sau thất bại, trận thua này khiến hắn hoài nghi nhân sinh.
Trước khi Lục Trường Sinh và Hạ Ngưng Tuyết xuất hiện, trong số các thiên tài cùng thời đại ở Tiên Giới, hắn chỉ thua Thiên Đế chi tử.
Nhưng mà, Phong Mục đụng phải Hạ Ngưng Tuyết, ngay cả vòng đầu tiên cũng không qua nổi.
Nụ cười của lão tổ Phong gia Phong Nhạc cứng lại, lập tức sắc mặt tái xanh. Hậu nhân mà hắn ký thác kỳ vọng lại gục ngã ở vòng đầu, đạo tâm còn đứng trên bờ vực vỡ nát, để cho mọi người được một phen cười chê: “Đồ vô dụng, trở về cho ta.” Phong Nhạc vung tay áo, một luồng lực lượng vô hình kéo Phong Mục về chỗ ngồi.
Người của Thượng cổ Phong gia ai nấy đều ỉu xìu.
Mất mặt quá.
Thiên tài đệ nhất của Thượng cổ Phong gia lại không thể vượt qua vòng đầu tiên.
Sau này Phong gia làm sao còn dám nhìn mặt ai?
“Trường Sinh, ngươi phải chú ý đối thủ vòng Top 32, là thiên tài đệ nhất Võ Thần Cung Sở Vô Tình. Võ Thần Cung là Thần cung trong Bát đại Thần cung sở trường về tôi thể, bọn họ từ nhỏ đã bắt đầu rèn luyện gân cốt. Vi sư quan sát Sở Vô Tình, thể phách của hắn có thể sánh ngang bát phẩm đạo khí.” Lâm Huyền Thông xem xong các trận tỷ thí ở nhánh trên, đã đại khái biết ai có thể tiến vào vòng sau. Trước vòng Top 32, không ai có thể là đối thủ của Lục Trường Sinh.
Mà từ vòng 32 tiến 16 trở đi, đối thủ càng lúc càng mạnh.
Võ Thần Cung am hiểu tôi thể?
Thật là trùng hợp.
Hắn, Lục Trường Sinh, cũng có tôi thể, thể phách có thể so với thất phẩm đạo khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận