Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 218: Tập các nhà sở trường! (canh thứ tư:)

Chương 218: Tập hợp sở trường các nhà! (Canh thứ tư)
“« Thánh Vương Công »?”
Tâm cảnh trầm tĩnh của Ngư Huyền Cơ nổi lên gợn sóng, nàng đảo đôi mắt đẹp.
Quyển công pháp này vô cùng phù hợp với Phục Long Quan, lại còn là công pháp Tiên giai hạ phẩm.
Điều kiện Lục Trường Sinh đưa ra khiến nàng không cách nào từ chối.
“Ngươi nhất định muốn dùng quyển công pháp này để trao đổi với Phục Long Quan chúng ta sao?” Ngữ khí của Ngư Huyền Cơ ôn hòa, êm tai dễ nghe.
Nếu như đạt thành giao dịch với Lục Trường Sinh, vậy Phục Long Quan sẽ có thêm một bộ công pháp trấn phái.
“Không sai, ta chỉ cần trao đổi lấy một nhóm công pháp Địa giai và Thiên giai là đủ.” Lục Trường Sinh đang phiền não vì Tàng Thư Các của Thục Sơn không có công pháp cho Văn Thánh tu luyện, nên không cách nào truyền thụ công pháp Văn Thánh cho tam đệ tử Mạc Họa Chỉ. Vừa hay Phục Long Quan từng xuất hiện mấy vị Văn Thánh, nên Tàng Thư Các của Phục Long Quan chắc chắn có không ít công pháp thích hợp cho Văn Thánh tu luyện.
Dùng một bộ công pháp Tiên giai đổi lấy mười mấy bộ công pháp Địa giai, Thiên giai, rồi truyền thụ cho Mạc Họa Chỉ, có khả năng nhận lại được mười mấy bộ công pháp Tiên giai, sau này sẽ không sợ không có công pháp để truyền thụ cho Mạc Họa Chỉ nữa.
Ngư Huyền Cơ gật đầu: “Được, ta đồng ý với ngươi. Sau khi ngươi theo Trần tông sư đến Võ Đạo Minh chọn lựa võ kỹ công pháp xong, có thể đến Phục Long Quan chúng ta chọn lựa công pháp bất cứ lúc nào.” Lục Trường Sinh đạt thành giao dịch với Trần tông sư và Ngư Huyền Cơ, thu thập được một nhóm công pháp cho nhị đồ đệ và tam đồ đệ.
Còn về công pháp Phật môn của Vô Lượng Tự, Lục Trường Sinh cũng không để tâm.
Trong số các đệ tử của Lục Trường Sinh không có đại hòa thượng nào cả.
Công pháp của Vấn Tiên Các tương tự Thục Sơn, chủ yếu là kiếm pháp. Nếu Lục Trường Sinh muốn kiếm pháp, Tàng Thư Các của Thục Sơn có đủ cả.
Một trong những đại tuyệt học của Vấn Tiên Các là « Thái Thượng Vong Tình Quyết ».
Nhưng Lục Trường Sinh đã có « Thái Thanh Vô Cực Công » nên không cần thiết phải tu luyện « Thái Thượng Vong Tình Quyết ».
Mấy người đệ tử của Lục Trường Sinh cũng đều có tâm pháp chính của riêng mình.
Một đại tuyệt học khác là kiếm pháp « Thanh Hà Kiếm Quyết » mà Hạ Ngưng Tuyết học được từ Thanh Hà cổ động.
Nếu Lục Trường Sinh muốn tu luyện « Thanh Hà Kiếm Quyết » thì cần phải "công lược" Hạ Ngưng Tuyết, chứ không phải giao dịch với Tô tiên tử.
“Thái Nguyên, đệ tử của ngươi đây là muốn học hỏi sở trường của các nhà, nói không chừng sẽ trở thành một bậc tông sư. Bây giờ ta không còn nghi ngờ chút nào lời ngươi nói nữa.” Tô tiên tử thấy Lục Trường Sinh tìm cách lấy được tuyệt học của các nhà, cho rằng Lục Trường Sinh muốn tập hợp sở trường các phái để từ đó sáng tạo ra tuyệt thế thần công, không khỏi tán thưởng.
Thái Nguyên chân nhân vuốt râu: “Kẻ này nhất định có thể làm rạng danh Thục Sơn chúng ta, thậm chí là khiến Thục Sơn chúng ta phát dương quang đại tại tiên giới.”
“Thục Sơn các ngươi còn muốn khai sơn lập phái ở tiên giới ư?” Tô tiên tử giật nảy cả mình.
Tiên giới là nơi nào chứ?
Sáu đại môn phái mấy chục vạn năm qua, số thiên tài tuyệt thế phi thăng tiên giới chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Thục Sơn từ khi khai sơn lập phái đến nay, cũng chỉ có mười thiên tài tuyệt thế cuối cùng phi thăng được tiên giới.
Vấn Tiên Các lại càng chỉ có hai người.
Thái Nguyên chân nhân thế mà lại kỳ vọng Lục Trường Sinh sau khi phi thăng tiên giới sẽ thành lập Thục Sơn tại tiên giới, còn muốn phát dương quang đại tinh thần hành hiệp trượng nghĩa của Thục Sơn.
Đây đúng là người si nói mộng mà.
“Thế sự khó lường a...” Thái Nguyên chân nhân lần đầu tiên thấy một đệ tử Thục Sơn yêu nghiệt như Lục Trường Sinh, đồ đệ của Lục Trường Sinh cũng người nào người nấy thiên phú dị bẩm, cho nên kỳ vọng của Thái Nguyên chân nhân đối với Lục Trường Sinh cũng nhiều hơn một chút như vậy.
Sau đó, bốn vị đại chưởng môn rời khỏi Thục Sơn, Lục Trường Sinh đi theo Trần tông sư đến Võ Đạo Minh.
“Nhị đệ tử của ngươi chính là Võ Vương Thần Thể, đây là thể chất võ đạo hàng đầu trong thiên hạ. Ngươi là vì nàng nên mới đến Võ Đạo Minh chúng ta trao đổi công pháp, phải không?” Trần tông sư tu luyện mấy ngàn năm, nhìn thấu lòng người, biết rõ dụng ý của Lục Trường Sinh.
Với thể chất Võ Vương Thần Thể của Lục Thanh Liên, nếu không bị chết yểu giữa đường, rất có khả năng sẽ phi thăng tiên giới.
Lục Trường Sinh dùng công pháp Tiên giai đổi lấy một nhóm võ kỹ công pháp từ Võ Đạo Minh, phần lớn là vì dạy đồ đệ.
Lục Trường Sinh không phủ nhận.
Lục Trường Sinh theo Trần tông sư đi vào dãy núi nơi Võ Đạo Minh tọa lạc, rõ ràng cảm nhận được hơn hai mươi luồng khí tức cường đại. Chủ nhân của những khí tức này không ai khác chính là cường giả Luyện Hư cảnh.
“Sư phụ, ngài về rồi à? Còn có ngươi?” Đại đệ tử thủ tịch của Võ Đạo Minh là Diệp Văn phát hiện Trần tông sư dẫn theo đệ tử Thục Sơn Lục Trường Sinh trở về, không khỏi giật nảy mình.
“Đồ nhi, ngươi đem võ kỹ « Vịnh Xuân Quyền » do ngươi tự sáng tạo giao cho Lục Trường Sinh, vi sư sẽ truyền thụ công pháp Tiên giai cho ngươi.” “Được.” Diệp Văn trở nên kích động, sư phụ muốn truyền thụ công pháp Tiên giai cho hắn.
Lục Trường Sinh nhận được võ kỹ công pháp « Vịnh Xuân Quyền ».
Trần tông sư lại đưa Lục Trường Sinh đến Tàng Thư Các, tùy ý để Lục Trường Sinh chọn lựa một nhóm võ kỹ.
« Thông Bối Quyền », « Túy Quyền », « Đại Cầm Nã Thủ », « Tiểu Cầm Nã Thủ », « Hạc Dương Quyền », « Tảo Đường Thối », « Đoạt Mệnh Tiễn Đao Cước », « Hoa Mai Đao »...
Võ Đạo Minh không hổ là môn phái chuyên về tôi thể luyện võ, các loại võ kỹ không thiếu thứ gì: quyền pháp, thối pháp, cầm nã, đao pháp, thương pháp...
Lục Trường Sinh chọn lựa mười mấy bộ võ kỹ Địa giai và Thiên giai thích hợp cho Nhị đệ tử tu luyện, cộng thêm « Vịnh Xuân Quyền » của Diệp Văn và « Bát Cực Quyền » của Trần tông sư.
« Vịnh Xuân Quyền » do Diệp Văn tự sáng tạo vẫn chưa hoàn thiện, nhưng Lục Trường Sinh cũng không để tâm.
Dù sao hệ thống thụ đồ mô phỏng sẽ hoàn trả lại công pháp cao cấp hơn.
Không biết nếu truyền thụ « Vịnh Xuân Quyền » chưa hoàn chỉnh thì hệ thống sẽ hoàn trả lại công pháp gì?
Sau đó, Lục Trường Sinh đến Phục Long Quan, dùng công pháp Tiên giai hạ phẩm « Thánh Vương Công » để trao đổi lấy một nhóm công pháp của Phục Long Quan.
“« Quân Tử Kiếm Pháp », « truy nguyên nguồn gốc », « Mai Hoa Tam Lộng », « bốc thệ », « trận đạo »... Công pháp của Phục Long Quan thật đúng là kỳ lạ, khác xa Thục Sơn.” Lục Trường Sinh chọn lựa mười mấy bộ công pháp thích hợp cho Mạc Họa Chỉ.
Công pháp Nho đạo của Phục Long Quan không thích hợp với Lục Trường Sinh người võ đạo song tu, mà lại thích hợp với Mạc Họa Chỉ có Văn Thánh Chi Thể.
Đương nhiên, công pháp thôi diễn thiên cơ, bày trận của Phục Long Quan có công dụng không nhỏ.
So sánh ra, công pháp của Võ Đạo Minh lại giúp Lục Trường Sinh tăng tiến không nhỏ.
Lục Trường Sinh tu luyện Cửu Chuyển Thần Ma Luyện Thể Pháp, lại tu luyện thêm võ kỹ, cho dù mất đi pháp bảo, tay không tấc sắt, cũng có thể tự vệ.
Mất đi pháp bảo là tình huống cực đoan, nhưng không ai có thể đảm bảo tình huống này sẽ không xảy ra.
“Tam đệ tử của ngươi giống như ta, đều là Văn Thánh Chi Thể. Nếu ngươi hảo hảo bồi dưỡng, tương lai có lẽ có thể đắc đạo phi thăng.” Ngư Huyền Cơ thông minh hơn người, đã biết Tam đồ đệ của Lục Trường Sinh là Văn Thánh Chi Thể. Việc Lục Trường Sinh dùng « Thánh Vương Công » trao đổi công pháp với Phục Long Quan, phần lớn là vì bồi dưỡng đệ tử.
“Ngư quan chủ thần cơ diệu toán, quả nhiên mọi chuyện đều không qua được pháp nhãn của Ngư quan chủ. Tại hạ xin cáo từ.” Lục Trường Sinh lòng mang công pháp lấy được từ Võ Đạo Minh và Phục Long Quan, ngự kiếm phi hành, trở về Thục Sơn.
Ngư Huyền Cơ bấm ngón tay tính toán, cố gắng thôi diễn thiên cơ, dự đoán tương lai.
Một lúc lâu sau, gương mặt tuyệt mỹ của Ngư Huyền Cơ lấm tấm mồ hôi, đôi mắt đẹp mở ra, nàng lắc đầu: “Những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều có thể thôi diễn ra được chút manh mối. Nhưng một khi liên quan đến kẻ này, tất cả đều trống rỗng, đây là chuyện gì? Chẳng lẽ tu vi của ta còn chưa đủ cao? Xem ra cần phải bước ra bước đó, tiến vào Hợp Đạo cảnh. Có lẽ sau khi cảnh giới của ta tiến vào Hợp Đạo cảnh, liền có thể thôi diễn được tương lai của kẻ này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận