Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 471: Bắt sống yêu nữ! Cha ta cũng không đánh qua ta! (1)

Chương 471: Bắt sống yêu nữ! Cha ta cũng chưa từng đánh qua ta! (1)
Nếu là một tu chân giả bình thường, gặp được con gái của Huyễn Minh Ma Tôn, có lẽ thật sự sẽ cam tâm tình nguyện làm chó cho đối phương, nhưng Lục Trường Sinh là Thái Hoa Thánh tử, lại có hệ thống mô phỏng thu nhận đồ đệ trong tay, cần gì phải làm nô bộc cho người khác?
“Xin thứ cho ta từ chối.”
Lục Trường Sinh còn không đến mức luân lạc tới tình trạng phải đi làm chó cho người khác.
“Ngươi đây là đang muốn chết.”
Đạm Đài Mộng lập tức không vui.
Từ trước đến giờ chưa có ai dám từ chối nàng.
Cha nàng là Huyễn Minh Ma Tôn, địa vị tại Ma Giới vô cùng tôn quý, cũng vì vậy không ai dám mạo phạm nàng.
Lục Trường Sinh lại dám làm trái ý nàng?
Đạm Đài Mộng duỗi tay trái ra, một chiếc linh đang xuất hiện giữa bàn tay ngọc trắng không tì vết của nàng.
Keng!
Linh đang phát ra tiếng vang lanh lảnh, thời không xung quanh ngưng kết, khiến Lục Trường Sinh khó mà đào thoát.
“Vĩnh hằng huyễn cảnh!”
Ánh mắt Đạm Đài Mộng tóe ra tử quang quỷ dị, dùng đồng thuật khiến Lục Trường Sinh rơi vào từng tầng ảo cảnh.
Nàng nhất định phải khiến Lục Trường Sinh làm chó cho nàng.
Trong mắt Lục Trường Sinh, tất cả xung quanh biến thành màu tím sậm, sông núi vặn vẹo.
“Huyễn cảnh? Phá!”
Lục Trường Sinh biết mình đã rơi vào huyễn cảnh của đối phương, lập tức vận chuyển công pháp, phá giải huyễn cảnh.
Không gian màu tím sậm biến mất, cảnh tượng ban đầu xuất hiện.
Đạm Đài Mộng cầm chủy thủ màu tím, đang muốn giết Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh chỉ có thể gắng gượng, giao thủ cùng Đạm Đài Mộng.
Cảnh giới của Đạm Đài Mộng cao hơn Lục Trường Sinh, Lục Trường Sinh ứng phó càng thêm tốn sức.
Ngay cả thiên tài đệ nhất Phong Mục của Thượng cổ Phong gia cũng không mang đến cho Lục Trường Sinh cảm giác áp bách mạnh như vậy.
Phong Mục chỉ là Tiên Đế tam trọng cảnh, còn Đạm Đài Mộng là Tiên Đế tứ trọng cảnh.
Phong Mục có tài nguyên tu luyện của Thượng cổ Phong gia, còn Đạm Đài Mộng thì có tài nguyên tu chân do Huyễn Minh Ma Tôn cung cấp, tu luyện càng là thần tốc.
“Lục lang, ta tới giúp ngươi!”
Một thân ảnh điều khiển Mặc Tuyết kiếm, phá không mà đến, Tuyệt Tiên kiếm sau lưng phóng lên trời, chém bay Đạm Đài Mộng.
“Tuyết Nhi? Sao ngươi lại tới đây?”
Lục Trường Sinh phát hiện thân ảnh thanh lệ vô song này chính là Hạ Ngưng Tuyết.
Đạm Đài Mộng tránh né phi kiếm của Hạ Ngưng Tuyết.
Hạ Ngưng Tuyết đi về phía Lục Trường Sinh: “Ta ý thức được Lục lang ngươi gặp nguy hiểm, cho nên mới đến cứu ngươi.”
Nhưng mà, Thanh Đế kiếm trong tay Lục Trường Sinh đã đâm xuyên qua thân thể Hạ Ngưng Tuyết.
“Lục lang, vì sao……”
Thân ảnh Hạ Ngưng Tuyết dần dần mờ ảo, biến mất trong không khí.
“Phá.”
Lục Trường Sinh lại phá thêm một tầng huyễn cảnh.
Mà lần này, cảnh tượng trước mắt Lục Trường Sinh dần dần mờ ảo, Lục Trường Sinh trở lại Thục Sơn Thanh Vân Phong, Lục Thanh Liên vẫn là một cái tiểu nữ hài, phảng phất những trải nghiệm ở tiên giới chỉ là một trận ảo mộng.

Tại Cửu U, khóe miệng Đạm Đài Mộng hơi nhếch lên.
Tuyệt học “Vĩnh hằng huyễn cảnh” của Huyễn Minh Ma Tôn tu luyện đến cảnh giới chí cao, ngay cả Thần Vương cũng có thể khống chế.
Mặc dù Đạm Đài Mộng chỉ mới sơ bộ nắm giữ Vĩnh hằng huyễn cảnh, cũng đủ để khiến đối phương rơi vào chín tầng huyễn cảnh.
Liên tục rơi vào huyễn cảnh, nhẹ thì khiến người ta hoài nghi nhân sinh, nặng thì lạc lối bản thân, đạo tâm sụp đổ.
“Chờ ngươi lạc lối trong huyễn cảnh, ta sẽ thao túng ngươi lập huyết thệ, từ đó về sau, trở thành nô bộc của bản đại tiểu thư.”
Đạm Đài Mộng đi tới, duỗi ra hai ngón tay, muốn đọc thần thức của Lục Trường Sinh, tiến tới thao túng Lục Trường Sinh.
Đột nhiên, Lục Trường Sinh bắt lấy cổ tay Đạm Đài Mộng, ánh mắt đã trong veo.
“Sao, làm sao có thể?”
Đạm Đài Mộng không ngờ Lục Trường Sinh lại phá giải chín tầng huyễn cảnh nhanh như vậy.
Người trước mắt này, quả thực khủng bố!
Lòng bàn tay Lục Trường Sinh xuất hiện Tử Vi Thiên Hỏa, nháy mắt bao trùm cánh tay Đạm Đài Mộng.
Đạm Đài Mộng vội vàng tự chặt một tay, kéo dãn khoảng cách với Lục Trường Sinh.
Ma khí tăng vọt, mọc ra cánh tay mới.
Đạm Đài Mộng vì một lần nữa ngưng tụ nhục thân mà tiêu hao không ít chân khí, trán xuất hiện hai giọt mồ hôi: “Ngươi tên gia hỏa này, thật đúng là không hiểu được Tích Hương yêu ngọc.”
“Đối với một yêu nữ Ma Giới, không đáng Tích Hương yêu ngọc.”
Lục Trường Sinh cũng không phải thánh mẫu, mình là ân nhân cứu mạng của đối phương, đối phương còn muốn giết hắn, Lục Trường Sinh tự nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua đối phương.
“Hôm nay liền bắt ngươi luyện tập, chờ đánh bại ngươi về sau, lại đi khiêu chiến Kỳ Lân bảng thứ nhất khốc.”
Đạm Đài Mộng vận chuyển ma công, chủy thủ màu tím quang mang đại thịnh, tử quang quỷ dị tự mang theo huyễn cảnh, khiến người ta không thể tránh né mà bị ảnh hưởng.
Trên đỉnh đầu Lục Trường Sinh hiện ra Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp, hào quang bảo tháp hộ thể, triệt tiêu tử quang quỷ dị.
Lục Trường Sinh tay cầm Thanh Đế kiếm, thi triển kiếm thuật tinh xảo, giao thủ cùng Đạm Đài Mộng.
Công pháp, võ kỹ của Đạm Đài Mộng đều không giống với tu chân giả tiên giới, tự thành một phái, chiêu thức quái dị, Lục Trường Sinh hơi không cẩn thận là dễ dàng bị đối phương đâm bị thương.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn dựa vào cảnh giới thứ hai của « một kiếm cách một thế hệ », đỡ được chủy thủ của Đạm Đài Mộng.
Trận chiến này đối với Lục Trường Sinh có chút gian nan.
Cảnh giới Đạm Đài Mộng cao hơn Lục Trường Sinh, chiêu thức lăng lệ tàn nhẫn, còn khó đối phó hơn cả Phong Mục.
Điểm khó giải quyết nhất là chiêu thức của Đạm Đài Mộng quỷ dị, khiến người ta khó mà phòng bị.
Đối với Lục Trường Sinh mà nói, chưa hẳn hoàn toàn là chuyện xấu.
Lục Trường Sinh hiểu biết có hạn về cường giả Ma Giới, công pháp Ma Giới tự thành một phái, Lục Trường Sinh giao thủ cùng Đạm Đài Mộng cũng là đang làm quen với công pháp Ma Giới.
Công pháp của Đạm Đài Mộng đến từ Huyễn Minh Ma Tôn.
Với tốc độ phát triển của Lục Trường Sinh, sớm muộn gì cũng có ngày sẽ đối đầu với Huyễn Minh Ma Tôn.
Nếu như chưa quen thuộc công pháp của Huyễn Minh Ma Tôn, dựa vào thực lực của Huyễn Minh Ma Tôn, có thể nhẹ nhàng nghiền ép Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh dùng Thanh Đế kiếm chặn lại chủy thủ đâm tới từ góc nghiêng, sau đó tay trái hóa chưởng, dùng ra võ kỹ Đế cấp thượng phẩm « Đoạn Long Chưởng » vỗ trúng lồng ngực Đạm Đài Mộng!
Bành!
Đạm Đài Mộng bị Lục Trường Sinh một chưởng đánh bay hơn mười dặm!
Lục Trường Sinh chưa quen thuộc công pháp Ma Môn của Đạm Đài Mộng, Đạm Đài Mộng tu luyện tại Ma Giới cũng chưa quen thuộc công pháp chính đạo tiên giới, nên bị Lục Trường Sinh một chưởng đánh trúng.
“Ngươi lại dám mạo phạm bản đại tiểu thư!”
Mái tóc dài đen nhánh của Đạm Đài Mộng phất phới, ma khí bao phủ phạm vi vạn dặm.
Sơn lĩnh đều đang run rẩy.
Đạm Đài Mộng thẹn quá hóa giận, toàn lực thúc đẩy vô danh linh đang.
Keng!
Vô danh linh đang chấn động, gợn sóng không gian khuếch tán ra bốn phía, cây cối trên sơn lĩnh trong khoảnh khắc bị phá diệt.
Đến rồi!
Lục Trường Sinh biết vô danh linh đang đáng sợ thế nào.
Thi hài không đầu dựa vào chiến lực Đại Thành Tiên Đế cảnh cùng sát khí vô biên của Cửu U mới có thể miễn cưỡng chống đỡ một lần công kích, còn vì vậy mà nguyên khí đại thương.
Dù Lục Trường Sinh thân mặc Đại Hoang Thần Giáp, Hỗn Nguyên Đạo Bào, đỉnh đầu có Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp, cũng không ngăn được gợn sóng không gian.
Lục Trường Sinh hít sâu một hơi, giữa ngón tay xuất hiện một tấm Phù Triện.
Đạm Đài Mộng dựa vào đạo khí áp chế Lục Trường Sinh, Lục Trường Sinh cũng chỉ có thể mượn nhờ ngoại vật.
Thái Âm Thần Nữ Phù tế ra, một bàn tay ngọc xuất hiện, nhẹ nhàng điểm một cái, không gian xung quanh Lục Trường Sinh vỡ vụn, hình thành hư không, bỏ qua gợn sóng không gian do linh đang sinh ra.
“Thái Âm Thần Nữ Phù quả nhiên có thể ngăn cản pháp bảo của đối phương.”
Lục Trường Sinh âm thầm thở phào một hơi.
Không có Thái Âm Thần Nữ Phù, Lục Trường Sinh chỉ dựa vào nhục thân, thật đúng là không ngăn được đạo khí.
Thái Âm Thần Nữ thời đỉnh phong, ngay cả Huyễn Minh Ma Tôn cũng chưa hẳn là đối thủ.
Dù Thái Âm Thần Nữ chỉ còn lại thể xác, vẫn bảo lưu không ít thần thông.
“Đây là khôi lỗi cấp bậc gì?”
Đạm Đài Mộng ngây ngẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận