Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 469: Thu đồ, tên đồ đệ này có chút quỷ dị! (1)

Chương 469: Thu nhận đồ đệ, tên đồ đệ này có chút kỳ lạ! (1)
“Xin hỏi cao nhân là thần thánh phương nào?”
Trưởng lão cảnh giới Kim Tiên sùng bái nhìn về phía ân nhân cứu mạng.
Vị tuyệt thế cao nhân này một kiếm liền giết chết Dạ Xoa Vương hung tàn, lai lịch tuyệt đối không tầm thường.
Lục Trường Sinh liếc nhìn vị trưởng lão Kim Tiên và mấy người đệ tử, cuối cùng, ánh mắt Lục Trường Sinh rơi vào trên người người đệ tử họ Hứa.
【 Đinh, hệ thống đã tìm kiếm giúp ngài ứng viên đồ đệ phù hợp… Đã tìm được một người. 】
【 Đinh, hệ thống tìm được ứng viên đồ đệ tên là Hứa Cảnh. 】
Máy mô phỏng thu nhận đồ đệ đã lâu mới xuất hiện nhắc nhở thu đồ, cho nên Lục Trường Sinh mới đến nơi này xem thử, vừa hay cứu được bọn họ.
Nhìn từ dấu hiệu trên đạo bào của bọn họ, hẳn là đệ tử của một tông môn tên là Thủy Nguyệt Kiếm Tông ở Thương Vực.
Thủy Nguyệt Kiếm Tông cũng giống Cảnh Long Tiên Quan, đều là tông môn của Thương Vực, đối địch với Hoàng Tuyền Tông. Lục Trường Sinh lúc tu luyện ở Cảnh Long Sơn từng nghe nói qua tông môn này.
“Ta đến từ Thái Hoa Thánh Địa.”
Lục Trường Sinh không nói rõ thân phận, chỉ cho biết lai lịch của mình.
“Thái Hoa Thánh Địa!”
Trưởng lão và các đệ tử Thủy Nguyệt Kiếm Tông đều giật nảy cả mình.
Thánh địa là nhóm tông môn mạnh nhất tiên giới, mạnh hơn Thủy Nguyệt Kiếm Tông vô số lần!
“Thì ra là cao nhân của Thái Hoa Thần Sơn, ân cứu mạng này, khó mà nói hết bằng lời.”
Vị trưởng lão Kim Tiên càng tỏ ra kính cẩn.
Các vị cao nhân của Thái Hoa Thần Sơn, tu vi đủ để thông thiên.
Chẳng trách Dạ Xoa Vương đáng sợ như vậy, ở trước mặt người này lại giống như con sâu cái kiến.
“Không biết cao nhân tới Cửu U cấm địa có việc gì?”
“Ta tới để tìm kiếm vật này.”
Lục Trường Sinh lấy ra một tảng đá nhuốm máu ma.
Hắn tìm ở Cửu U nửa ngày, chỉ tìm được một khối Ma Huyết Thạch.
Cũng may Lục Trường Sinh bây giờ đã là Tiên Đế tam trọng cảnh, ở bên ngoài Cửu U, chỉ có số ít tồn tại có thể uy hiếp được hắn.
“Thì ra là loại vật này, tại hạ vừa hay có sáu khối đá loại này, xin tặng cho cao nhân, xem như báo đáp ân cứu mạng.”
Trưởng lão Kim Tiên lấy ra sáu khối Ma Huyết Thạch, đưa toàn bộ cho Lục Trường Sinh.
Bản thân Ma Huyết Thạch giá trị không cao, chỉ tương đương với thiên tài địa bảo phẩm cấp mười ba mà thôi.
Nhưng nếu là người chuyên tìm kiếm loại bảo vật này, thì nó lại là vật giá trị liên thành.
A?
Lục Trường Sinh không ngờ cứu mấy người này lại có thể nhận được sáu khối Ma Huyết Thạch.
Lục Trường Sinh cũng không khách khí, nhận lấy tất cả.
Ngay lập tức, Lục Trường Sinh duỗi ngón tay búng ra, một viên đan dược rơi vào trong tay vị trưởng lão Kim Tiên: “Ngươi bị Dạ Xoa Vương cào bị thương, đã trúng thi độc, viên đan dược này, ngươi dùng để chữa thương đi.”
Trưởng lão Kim Tiên tiếp nhận đan dược, đúng là 'Vạn Bệnh Giải Độc Đan' phẩm cấp mười bảy.
Tay của trưởng lão Kim Tiên run lên.
Đan dược phẩm cấp mười bảy đối với Lục Trường Sinh mà nói không là gì, nhưng đối với Đại La Kim Tiên bình thường, đã là cực phẩm tiên đan mà họ tha thiết ước mơ.
Một viên tiên đan như vậy mà dùng để chữa thương, thực sự là phung phí của trời a.
Nhưng cũng chỉ có loại đan dược này mới có thể giải được thi độc của Dạ Xoa Vương.
Trưởng lão Kim Tiên chỉ đành rưng rưng nuốt 'Vạn Bệnh Giải Độc Đan' vào bụng, vận công luyện hóa dược lực.
Vết thương do Dạ Xoa Vương cào ra dần dần khép lại.
“Đa tạ cao nhân ban thưởng bảo vật.”
Trưởng lão Kim Tiên không ngờ chỉ đưa mấy tảng đá vỡ mà lại nhận được tiên đan phẩm cấp mười bảy.
Đáng tiếc tiên đan phẩm cấp mười bảy cứ như vậy bị mình dùng mất.
“Các ngươi vào Cửu U là vì chuyện gì?”
Lục Trường Sinh thấy cả nhóm người chỉ có một Đại La Kim Tiên, còn lại đều là Thiên Tiên, Địa Tiên, đội hình như vậy mà cũng dám tiến vào Cửu U cấm địa, xem như cũng dũng cảm.
“Ai, việc này nói ra dài dòng…”
Trưởng lão Kim Tiên kể đơn giản lại đầu đuôi câu chuyện.
Tông chủ Thủy Nguyệt Kiếm Tông có tu vi Đại La Kim Tiên đỉnh phong, bị tông chủ Hoàng Tuyền Tông đánh trọng thương, tổn thương tam hồn thất phách, cần có Cửu U Hồn Thảo mới có thể chữa khỏi.
Tông chủ Hoàng Tuyền Tông đã trở thành cao thủ cảnh giới Chuẩn Đế.
Hoàng Tuyền Tông và Cảnh Long Sơn là kẻ địch, mà Lục Trường Sinh đã từng bái Thanh Nguyệt tiên tử của Cảnh Long Sơn làm sư phụ, cho nên cũng có chút ân oán với Hoàng Tuyền Tông.
“Nếu các ngươi đã tìm được Cửu U Hồn Thảo, vậy thì mau rời khỏi nơi này đi. Tuy nhiên, người này phải ở lại.”
Lục Trường Sinh hiếm khi gặp được một đệ tử hợp ý, muốn thu nhận người đệ tử họ Hứa của Thủy Nguyệt Kiếm Tông này làm đồ đệ.
“Không biết vị đệ tử này của ta có đắc tội gì với cao nhân không?”
“Ta dự định thu hắn làm đồ đệ. Không biết có thể nhường lại người không? Nơi này có mấy viên đan dược phẩm cấp mười bảy, xem như đền bù.”
“Cao nhân khách sáo quá. Đệ tử này của ta may mắn được bái cao nhân làm sư phụ, đó là tạo hóa của hắn, ta sao có thể nhận tiên đan của cao nhân nữa?”
Trưởng lão Kim Tiên thậm chí còn nghĩ đến việc chính mình bái Lục Trường Sinh làm sư phụ.
Hứa Cảnh ở dưới trướng của hắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể trưởng thành đến Đại La Kim Tiên, còn nếu đi theo Lục Trường Sinh tu hành, lại có hy vọng trở thành tuyệt thế cao thủ cảnh giới Tiên Đế.
“Có điều, đệ tử này của ta có chút đặc thù…”
Trưởng lão Kim Tiên do dự một chút, vẫn quyết định âm thầm truyền âm cho Lục Trường Sinh, kể cho Lục Trường Sinh nghe một chút nội tình không ai biết.
“Đệ tử này của ta, lai lịch của hắn, ta cũng không rõ lắm. Một vạn năm trước, khi ta tiến vào Cửu U cấm địa tìm kiếm một loại thảo dược, đã gặp hắn. Lúc đó hắn không mảnh vải che thân, ngơ ngơ ngác ngác, giống như một cái xác không hồn, chỉ có tu vi Kim Đan cảnh.”
“Về sau, hắn tu luyện dưới trướng của ta một vạn năm, liền trở thành Địa Tiên, thiên tư quả thực kinh người. Ta vốn đang lo lắng chờ tương lai hắn trở thành Đại La Kim Tiên, ta sẽ không cách nào chỉ điểm hắn tu luyện nữa, bây giờ hắn gặp được cao nhân ngài, ta cũng xem như giải tỏa được một nỗi lòng.”
“Kim Đan Cảnh? Xuất hiện ở Cửu U cấm địa?”
Lục Trường Sinh thầm giật mình.
Vị trưởng lão Kim Tiên này không có lý do gì lừa gạt mình.
Vậy thì dựa theo lời hắn nói, Hứa Cảnh tuyệt không phải người thường.
Tu chân giả Kim Đan cảnh, ở tiên giới cũng không khác phàm nhân là bao.
Một thiên tài của tông môn, mười mấy hai mươi năm là đã ngưng tụ được Kim Đan.
Một người Kim Đan cảnh, vậy mà lại lang thang ở Cửu U cấm địa, còn sống sót được, lại được trưởng lão Thủy Nguyệt Kiếm Tông thu làm đồ đệ.
Không hợp lý, thật sự không hợp lý.
Lục Trường Sinh cũng xem như kiến thức rộng rãi, nhưng chuyện như vậy, thật đúng là chưa từng thấy qua.
Mặc kệ, thêm một đệ tử thì sẽ có thêm lượt thu đồ, tính thế nào cũng không lỗ đi?
“Hứa Cảnh, ngươi bái vị cao nhân này làm sư phụ, sau này cũng đừng quên Thủy Nguyệt Kiếm Tông chúng ta.”
Trưởng lão Kim Tiên thấy Lục Trường Sinh không bị thân thế của vị đệ tử này dọa sợ, lúc này mới thở phào một hơi, bảo Hứa Cảnh chuyển sang bái Lục Trường Sinh làm sư phụ.
Hứa Cảnh cung cung kính kính hành lễ bái sư: “Đệ tử Hứa Cảnh, nguyện bái ân nhân cứu mạng làm sư phụ.”
“Vi sư tục danh Lục Trường Sinh.”
“Đệ tử ghi nhớ.”
“Lục Trường Sinh?! Chẳng lẽ cao nhân chính là Lục Trường Sinh xếp hạng thứ hai trên Kỳ Lân Bảng?!”
Trưởng lão Kim Tiên nghe tên Lục Trường Sinh, đột nhiên nhớ ra vị thiên tài mới nổi trên Kỳ Lân Bảng cũng tên Lục Trường Sinh, cũng đến từ Thái Hoa Thánh Địa.
“Chính là.”
“Thì ra cao nhân chính là Thái Hoa Thánh Tử, cửu ngưỡng đại danh, lão phu hôm nay tình cờ gặp được cao nhân, thật sự là tam sinh hữu hạnh a!”
Lòng tôn kính của trưởng lão Kim Tiên dâng trào, lập tức biến thành một tiểu đệ hết lòng ngưỡng mộ.
Chuyện trải qua hôm nay, hắn có thể khoe khoang cả đời!
Các nữ đệ tử khác của Thủy Nguyệt Kiếm Tông khi nhìn về phía Lục Trường Sinh cũng tràn đầy sùng bái, thậm chí ánh mắt như muốn dính chặt vào người.
【 Đinh, hệ thống vừa tải xong thông tin đối phương. 】
Hửm??
Lục Trường Sinh rùng mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận