Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 485: Liên Sơn thánh địa (4K)

Chương 485: Liên Sơn thánh địa
Tại Hoàng Long Sơn, chưởng môn Thanh Hư Chân Quân nghe tin Thái Hoa Thánh tử ghé thăm, bèn lệnh cho người của Thiên Sư Môn tiếp đãi chu đáo.
Lục Trường Sinh xếp hạng nhất trên Kỳ Lân bảng, danh tiếng lẫy lừng tại Tiên Giới.
Hơn nữa, thân phận của Lục Trường Sinh là Thái Hoa Thánh tử, ngàn vạn năm sau, rất có khả năng sẽ kế nhiệm Lâm Huyền Thông, nắm giữ Thái Hoa thánh địa.
Nếu Thiên Sư Môn giao hảo được với Thái Hoa thánh địa, đối với Thiên Sư Môn mà nói, cũng là một chuyện tốt.
"Tại hạ là thái thượng trưởng lão của Thiên Sư Môn, đạo hiệu ‘Linh Thanh’."
Một lão giả tinh thần quắc thước, đích thân dẫn theo mấy vạn môn nhân, ra tận sơn môn nghênh đón Lục Trường Sinh.
Đại Thành Tiên Đế?!
Lục Trường Sinh thầm giật mình.
Thiên Sư Môn thật đúng là nể mặt hắn, trực tiếp phái Đại Thành Tiên Đế cùng mấy vạn môn nhân ra nghênh đón, phô trương gần như có thể so sánh với việc Lâm Huyền Thông đích thân tới.
Linh Thanh đạo nhân tu luyện đã 900 vạn năm cũng tỏ ra vô cùng cung kính.
Tu vi của hắn quả thực cao hơn Lục Trường Sinh, nhưng thiên phú của Lục Trường Sinh lại cao hơn mà.
Không kết giao lúc Lục Trường Sinh còn yếu, chẳng lẽ đợi đến khi Lục Trường Sinh đạt tới Thần Vương Cảnh mới kết giao hay sao?
Đến lúc đó, Lục Trường Sinh chưa hẳn đã để mắt đến một Đại Thành Tiên Đế.
Mấy vạn đệ tử Thiên Sư Môn đến nghênh đón, ánh mắt nhìn về phía Lục Trường Sinh đều tràn đầy sùng bái ngưỡng mộ, các nữ đệ tử lại càng mơ mộng.
Lục Trường Sinh xếp hạng nhất Kỳ Lân bảng, tướng mạo anh tuấn, phong độ nhanh nhẹn, đạo pháp cao thâm, không nghi ngờ gì chính là hình mẫu tình lang trong mộng.
"Các ngươi đừng nghĩ nữa, đạo lữ của hắn là Thánh nữ Quảng Hàn Cung Hạ Ngưng Tuyết, nàng bây giờ liên tiếp đánh bại vài cao thủ, đã đứng hàng thứ mười trên Kỳ Lân bảng. Nàng rất có thể sẽ chấp chưởng Quảng Hàn Cung trong tương lai."
"Thực sự là một đôi thần tiên quyến lữ a."
Các nữ đệ tử Thiên Sư Môn càng thêm ngưỡng mộ không thôi.
Một người là Thái Hoa Thánh tử, một người là Quảng Hàn Thánh nữ, hơn nữa khả năng cực lớn sẽ chấp chưởng hai đại thánh địa, như vậy sức ảnh hưởng của bọn họ tại Tiên Giới sẽ lớn chưa từng có.
Núi Thái Hoa và Quảng Hàn Cung có nội tình thuộc tầm trung trong số rất nhiều Thánh Địa, nhưng nếu hai thánh địa liên thủ, thực lực sẽ tương đương với vài thánh địa xếp hạng hàng đầu.
"Làm phiền Linh Thanh trưởng lão chiêu đãi."
Lục Trường Sinh thấy đối phương khách khí như vậy, cũng đáp lại một cách khách khí.
"Sao lại nói vậy, Lục tiểu hữu tới Thiên Sư Môn chúng ta, vừa vặn có thể khích lệ đệ tử Thiên Sư Môn chúng ta khắc khổ tu luyện, cầu còn không được. Đệ tử ưu tú nhất của Thiên Sư Môn chúng ta cũng chính là tiểu đệ tử mà chưởng môn thu nhận, Thẩm Tiêu Diêu, bây giờ hắn đã đứng hạng sáu mươi lăm trên Kỳ Lân bảng. Ngoại trừ Thẩm Tiêu Diêu, thế hệ đệ tử này của chúng ta, vậy mà không một ai lọt vào top 500 Kỳ Lân bảng, thực sự hổ thẹn a."
Linh Thanh trưởng lão thở dài.
Một đám đệ tử trẻ tuổi đi cùng Linh Thanh trưởng lão đều lộ vẻ xấu hổ.
Không phải bọn hắn không cố gắng, mà là thiên tư thực sự có hạn.
Kỳ Lân bảng thống kê những tuyệt thế thiên tài của mỗi thánh địa, tông môn, vương triều, thượng cổ Tu Chân thế gia. Thiên Sư Môn chỉ là một tông môn tương đối cường đại, không sánh bằng các thánh địa, cho nên không có người lọt vào bảng xếp hạng cũng là bình thường.
Trước mặt Lục Trường Sinh, người đứng đầu Kỳ Lân bảng, bọn hắn cảm thấy tự ti mặc cảm.
Thẩm Tiêu Diêu với thuần dương thân thể vì được chưởng môn Thiên Sư Môn là Thanh Hư Chân Quân thu làm thân truyền đệ tử, lại thêm Thẩm Tiêu Diêu là khí vận chi tử, thường xuyên nhận được kỳ ngộ, cho nên tu vi không bị tụt lại quá nhiều, thuận lợi tiến vào top một trăm của Kỳ Lân bảng, gỡ gạc lại chút thể diện cho Thiên Sư Môn.
Thiên Sư Môn coi trọng Thẩm Tiêu Diêu như vậy, xem ra trước khi Thẩm Tiêu Diêu hồi phục ký ức, không tiện đưa Thẩm Tiêu Diêu trở về.
Chưởng môn Thiên Sư Môn, Thanh Hư Chân Quân, là cường giả Thần Vương Cảnh, cùng thời với sư phụ của Lục Trường Sinh là Lâm Huyền Thông.
Trước kia, chưởng môn Tử Hư Cung ở Côn Lôn Sơn xếp hạng nhất Kỳ Lân bảng, Lâm Huyền Thông thứ hai, Trường Lưu Tiên thứ ba, còn Thanh Hư Chân Quân là hạng bảy trên Kỳ Lân bảng thời đó.
Dựa theo trình tự này suy đoán, tu vi của Thanh Hư Chân Quân dù không bằng Lâm Huyền Thông cũng không kém hơn quá nhiều.
Thiên Sư Môn trước kia cũng từng xuất hiện tuyệt thế thiên tài như Thanh Hư Chân Quân, cho nên mới cảm thấy đau lòng nhức óc vì hiện tại Thiên Sư Môn không có người nào lọt vào bảng xếp hạng, mà Thẩm Tiêu Diêu chính là hy vọng cuối cùng của bọn họ.
Thanh Hư Chân Quân hẳn sẽ không dễ dàng thả người như vậy, thậm chí có khả năng xem Thẩm Tiêu Diêu như người kế nhiệm chức chưởng môn Thiên Sư Môn đời tiếp theo để bồi dưỡng.
Khí vận chi tử làm chưởng môn, môn phái thế nào cũng sẽ hưng thịnh chứ?
"Lục tiểu hữu, mời vào trong."
Linh Thanh đạo nhân dẫn Lục Trường Sinh đi tới chủ điện của Thiên Sư Môn.
Trên chủ vị đại điện là một lão giả râu tóc hoa râm, thân hình gầy gò, vầng trán đầy đặn, khí tức thâm trầm.
Thanh Hư Chân Quân là cường giả Thần Vương Cảnh hàng thật giá thật, là Định Hải Thần Châm của Thiên Sư Môn.
Thần Vương Cảnh và Tiên Đế Cửu Trọng cảnh, mặc dù chỉ cách nhau một cảnh giới, nhưng lại như khác biệt một trời một vực.
Trong 10 Đại Thành Tiên Đế, chỉ có chưa tới một người có thể trở thành cao thủ Thần Vương Cảnh.
Tất cả các đại thánh địa, tông môn sở dĩ xem trọng Kỳ Lân bảng là bởi vì những tuyệt thế thiên tài xếp hạng càng cao trên Kỳ Lân bảng, càng có cơ hội trở thành cao thủ Thần Vương Cảnh.
Nói chung, trong một thời đại, 10 thiên tài đứng đầu Kỳ Lân bảng thì có đến 9 người có thể thuận lợi trở thành cao thủ Thần Vương Cảnh, còn một người có thể bị vẫn lạc giữa đường.
Các thiên tài trong top một trăm Kỳ Lân bảng, có xác suất nhất định trở thành cao thủ Thần Vương Cảnh.
Những thiên tài xếp sau hạng một trăm, xác suất trở thành cao thủ Thần Vương Cảnh là cực nhỏ.
Những thiên tài không thể lọt vào Kỳ Lân bảng, xác suất lại càng nhỏ hơn, dùng 'cá chép vượt Long Môn' để hình dung cũng không hề quá đáng.
Đương nhiên, cũng không phải nói không vào được Kỳ Lân bảng thì không thể trở thành cao thủ Thần Vương Cảnh, cũng có người 'hậu tích bạc phát', 'nhất triêu ngộ đạo', hay là có kỳ ngộ khác, thậm chí thông qua tu luyện ma công, mở ra lối riêng, vượt lên về sau trở thành cao thủ Thần Vương Cảnh. Chỉ là xác suất như vậy cực kỳ nhỏ.
Ngoại trừ Thanh Hư Chân Quân ngồi ở chủ vị, trên các bảo tọa hai bên đều ngồi đầy các Thái Thượng trưởng lão của Thiên Sư Môn.
Thiên Sư Môn trong các tông môn Tiên Giới, thuộc về nhóm tiên môn chỉ đứng sau thánh địa, cường giả Tiên Đế nhiều vô số, thực lực không hề yếu.
Chỉ là, những Thái Thượng trưởng lão của Thiên Sư Môn này đang tò mò đánh giá Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh cảm giác mình giống như động vật quý hiếm được bảo hộ, đang bị mọi người tham quan......
Điều này cũng không thể trách các Thái Thượng trưởng lão Thiên Sư Môn.
Dù sao, thiên tài yêu nghiệt hạng nhất Kỳ Lân bảng, mấy chục vạn năm mới xuất hiện một người, mà cách mỗi mấy chục vạn năm, số lượng tu chân giả ở Tiên Giới lại tăng thêm hàng trăm triệu.
Tỉ lệ một phần ngàn tỉ, hạng nhất Kỳ Lân bảng còn hiếm hơn cả động vật quý hiếm.
Ngay cả chưởng môn Thiên Sư Môn hiện tại là Thanh Hư Chân Quân cũng chỉ từng xếp hạng bảy trên Kỳ Lân bảng mà thôi.
"Lục tiểu hữu, mời ngồi. Sư phụ của ngươi Lâm Huyền Thông, ta từng có vài lần duyên phận với hắn. Ta vốn cho rằng tư chất của hắn đã đủ kinh diễm, không ngờ lại chiêu mộ được một đệ tử có tư chất càng thêm nghịch thiên. Lần này ngươi có ơn với môn nhân Thiên Sư Môn chúng ta, Thiên Sư Môn chúng ta nợ ngươi một cái nhân tình. Nghe nói huynh đệ Trần Long, Trần Hổ đã bị ngươi bắt sống?"
"Đúng vậy."
"Hai người bọn họ từng là đệ tử của một thái thượng trưởng lão Ngự Kiếm Tông, nhưng tính tình bạo ngược, bị sư phụ trách phạt, kết quả lại hạ độc sát hại sư phụ, còn độc chết các sư huynh đệ đồng môn, giết cả nhà bọn họ, có thể nói là làm nhiều việc ác. Tà Cực Tông chuyên môn mời chào phản đồ của các tông môn cùng với một số kẻ cùng hung cực ác, mưu đồ không nhỏ. Ngươi tốt nhất vẫn nên thẩm vấn hai người, có thể sẽ nhận được tình báo có giá trị."
"Vãn bối đang có ý đó."
Thanh Hư Chân Quân không hổ là cường giả Thần Vương Cảnh, cũng ý thức được Tà Cực Tông không tầm thường.
Tà Cực Tông, Huyết Hải Điện những năm gần đây hoạt động dị thường mạnh mẽ, khắp nơi làm xằng làm bậy, không ít tông môn đều chú ý tới sự tồn tại của bọn họ.
Lục Trường Sinh nhắc đến chuyện của Thẩm Tiêu Diêu với Thanh Hư Chân Quân.
Thanh Hư Chân Quân dần dần lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Nguyên lai người thân truyền đệ tử mà ông thu nhận lại từng là đồ đệ của Lục Trường Sinh.
"Ta dự định bồi dưỡng hắn thành chưởng môn Thiên Sư Môn đời tiếp theo, có thể cho hắn tài nguyên tu luyện tốt nhất, không bằng trước hết cứ để hắn tu hành tại Hoàng Long Sơn, chờ hắn hồi phục ký ức rồi hãy nói."
Thanh Hư Chân Quân có chút khó xử.
Thẩm Tiêu Diêu là đệ tử có tư chất cao nhất của Thiên Sư Môn hiện tại, lại còn là người mang đại khí vận, nếu để Thẩm Tiêu Diêu trở lại môn hạ của Lục Trường Sinh tu hành, vậy Thiên Sư Môn sẽ không có người nối nghiệp.
Lục Trường Sinh cũng không cảm thấy có vấn đề gì, nếu sau này Thẩm Tiêu Diêu chấp chưởng Thiên Sư Môn ở Hoàng Long Sơn, đối với Lục Trường Sinh mà nói, cũng chưa hẳn là chuyện xấu.
"Đệ tử này của ta, vận khí mặc dù không tệ, nhưng hắn đã đắc tội Tà Cực Tông, Thiên Sư Môn các ngươi chưa hẳn có thể che chở được, nếu có khó khăn, có thể đến núi Thái Hoa tìm ta."
"Được."
Thanh Hư Chân Quân và Lục Trường Sinh rất nhanh đạt thành thỏa hiệp.
Thẩm Tiêu Diêu tạm thời tu hành tại Hoàng Long Sơn, nếu như Hoàng Long Sơn không cách nào che chở Thẩm Tiêu Diêu, thì sẽ để Thẩm Tiêu Diêu đến núi Thái Hoa.
Thẩm Tiêu Diêu mặc dù tư chất kinh người, được Thanh Hư Chân Quân xem như chưởng môn đời tiếp theo để bồi dưỡng, nhưng Thẩm Tiêu Diêu lại chọc phải Tà Cực Tông, đó không phải là một thế lực dễ trêu.
Tà Cực Tông chiêu mộ phản đồ của các tông môn, thánh địa, sức mạnh ngấm ngầm e rằng còn cường đại hơn cả Thiên Sư Môn.
Thái Hoa thánh địa là một trong số rất nhiều thánh địa ở Tiên Giới, ngay cả Huyễn Minh Ma Tôn mà họ cũng dám chọc vào, Lục Trường Sinh đều có thể che chở, việc che chở Thẩm Tiêu Diêu không thành vấn đề.
Lục Trường Sinh ở lại Hoàng Long Sơn một thời gian, mấy vị tiền bối như Linh Thanh đạo nhân đều đến luận đạo cùng Lục Trường Sinh. Sự lý giải về đại đạo của Lục Trường Sinh vậy mà lại khiến bọn họ có chỗ lĩnh ngộ.
Tu vi của Lục Trường Sinh mặc dù không bằng bọn họ, nhưng Tiên Thiên Đạo Thể có thể sớm tu luyện các công pháp cao cấp hơn. Lục Trường Sinh lại tu luyện tuyệt học của Thái Hoa thánh địa là 《 Tử Vi Thiên Hỏa Chân Quyết 》 và 《 Nhất Kiếm Cách Thế 》, còn học được 《 Thần Hư Bộ 》 cùng với đủ loại thần thông của phật môn, ma môn, sự lý giải về đại đạo không hề thua kém Linh Thanh đạo nhân.
Lục Trường Sinh trong quá trình truyền thụ công pháp cho đệ tử, cũng là đang tiếp xúc với đủ loại công pháp khác nhau, suy diễn tìm tòi, nên sự lý giải về đại đạo của Lục Trường Sinh vô cùng sâu sắc.
Sau đó, Lục Trường Sinh dự định đến Liên Sơn thánh địa, thỉnh trưởng lão nơi đó ra tay luyện chế "Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan" giúp Thẩm Tiêu Diêu khôi phục ký ức.
Trên lý thuyết, hệ thống dạy học trò mô phỏng cũng có thể trả về Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, nhưng cần tìm được các đan dược tiền đề, còn phải kích hoạt được bội suất ban thưởng tương ứng, mới có thể nhận được Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan.
Thay vì làm chuyện rườm rà như vậy, không bằng trực tiếp thỉnh trưởng lão Liên Sơn thánh địa ra tay, luyện chế một viên Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, đỡ tốn thời gian công sức.
Liên Sơn thánh địa nổi tiếng về y thuật và luyện đan, không ít thánh địa khi thiếu thần đan hi hữu đều tìm đến Liên Sơn thánh địa, mời trưởng lão của họ luyện chế đan dược.
Muốn mời trưởng lão Liên Sơn thánh địa ra tay, giá cả không rẻ, dù sao bọn họ cần tiêu hao thiên tài địa bảo tương ứng, còn phải dùng thời gian tu luyện quý báu để luyện chế đan dược.
Nhưng Lục Trường Sinh thật sự không thiếu thiên tài địa bảo, chỉ cần trả được giá, khẳng định sẽ có người nguyện ý luyện chế "Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan".
"Linh Nhi, ngươi muốn ở lại đây, hay là theo ta về núi Thái Hoa tu luyện?"
Lục Trường Sinh hỏi ý kiến Đường Linh.
Đường Linh có chút buồn bã: "Tiêu Dao ca ca còn chưa nhớ ra, ta không thể ở lại nơi này, chờ hắn có thể khôi phục ký ức, ta sẽ trở lại."
"Cũng tốt."
Lục Trường Sinh để Đường Linh trở về núi Thái Hoa tu luyện trước, còn hắn thì tự mình đi đến Liên Sơn thánh địa.
Liên Sơn thánh địa nằm ở phía tây Tiên Giới, nếu mang theo Đường Linh đi đường, sẽ rất chậm.
Lục Trường Sinh và Đường Linh rời khỏi Hoàng Long Sơn, Thẩm Tiêu Diêu lại có chút thất vọng mất mát.
La trưởng lão kể lại chi tiết cho Thanh Hư Chân Quân về việc Lục Trường Sinh trấn áp huynh đệ Trần Long, Trần Hổ như thế nào, cùng với dáng vẻ pháp bảo Đạo Khí mà Lục Trường Sinh sử dụng.
"Đạo Khí hắn sử dụng, hẳn là pháp bảo chứng đạo ‘Bát Hoang tù long tháp’ của Hàng Long Thần Vương cách đây một trăm hai mươi triệu năm. Sau khi Hàng Long Thần Vương mất tích, tung tích không rõ, pháp bảo của hắn cũng mất dấu. Xem ra là kẻ này vô tình tìm được món Đạo Khí này. Ta quan sát khí vận của người này, không hề thua kém Thẩm Tiêu Diêu."
Thanh Hư Chân Quân đánh giá Lục Trường Sinh rất cao.
"Chưởng môn, ngài nói Tà Cực Tông có thể vì tổn thất Trần Long, Trần Hổ mà oán hận Thiên Sư Môn chúng ta, quy mô trả thù không?"
"Có khả năng này, trong khoảng thời gian này, các ngươi tăng cường chú ý, một khi có gió thổi cỏ lay gì, ta sẽ tự mình ra tay."
Thanh Hư Chân Quân đối với Tà Cực Tông cũng dị thường kiêng kị, đã đến mức cần đích thân xuất thủ.
Huynh đệ Trần Long, Trần Hổ còn chưa phải là nhóm ma đầu có thực lực mạnh nhất của Tà Cực Tông.
Mỗi thánh địa, tông môn đều có không ít tuyệt thế thiên tài phản bội sư môn, những phản đồ này nếu gia nhập Tà Cực Tông, tu luyện ma công, tu vi tiến triển cực nhanh, thực lực sẽ dị thường đáng sợ.
"Vâng."
Thiên Sư Môn không vì vậy mà buông lỏng cảnh giác, đề phòng càng thêm nghiêm ngặt.
Liên Sơn thánh địa, nằm trong dãy Tuyệt Thiên sơn mạch ở phía tây Tiên Giới, là một trong các thánh địa của Tiên Giới.
Dãy Tuyệt Thiên sơn mạch kéo dài hàng trăm triệu dặm, thiên địa linh khí nồng đậm, bên trong có vô số thiên tài địa bảo.
Tiền thân của Liên Sơn thánh địa là một tông môn Luyện Đan thượng cổ, mà luyện đan cần tiêu hao lượng lớn thiên tài địa bảo, sự tồn tại của Tuyệt Thiên sơn mạch đã cung cấp cho Liên Sơn thánh địa nguồn tài liệu luyện đan liên tục không ngừng.
"Người phương nào đến?!"
Đệ tử sơn môn của Liên Sơn thánh địa nhìn thấy Lục Trường Sinh phong thái Nhất Kiếm Đông Lai, thân mặc hỗn nguyên đạo bào xuất hiện, lập tức xông tới.
"Ta muốn mời Đan Thánh của Liên Sơn thánh địa các ngươi ra tay, luyện chế một viên tiên đan."
"Ngươi muốn mời Đan Thánh đại nhân của chúng ta ra tay? Ngươi có biết Đan Thánh là người phương nào không? Ngay cả Thánh Chủ các đại thánh địa cũng phải cầu cạnh Đan Thánh của chúng ta, hơn nữa mời Đan Thánh đại nhân ra tay một lần, cái giá phải trả là cực lớn."
"Ngươi là người phương nào? Dựa vào ngươi cũng muốn gặp Đan Thánh đại nhân của thánh địa chúng ta?"
Các đệ tử Liên Sơn thánh địa không khỏi bật cười.
Đan Thánh là danh hiệu cực cao mà Tiên Giới dành cho luyện đan sư, toàn bộ Liên Sơn thánh địa cũng không có mấy vị Đan Thánh.
Đan Thánh cao nhất có thể luyện chế ra Thần Đan hai mươi Phẩm, các đại thánh địa đều phải cầu cạnh Đan Thánh của Liên Sơn thánh địa. Lục Trường Sinh một mình đến Liên Sơn thánh địa, vậy mà muốn gặp thẳng Đan Thánh, không nghi ngờ gì là người si nói mộng.
"Tại hạ Lục Trường Sinh, đến từ núi Thái Hoa."
"Ngươi là Lục Trường Sinh?!"
"Lục Trường Sinh hạng nhất Kỳ Lân bảng?!"
Các đệ tử Liên Sơn thánh địa vốn đang khinh thị lập tức biến sắc.
Thánh tử khác tới, chắc chắn sẽ bị Đan Thánh phớt lờ, nhưng Lục Trường Sinh thì khác.
Lục Trường Sinh trong tương lai có hy vọng kế nhiệm Lâm Huyền Thông, chấp chưởng núi Thái Hoa, cho nên Đan Thánh có thể sẽ nể mặt hắn.
Đệ tử Liên Sơn cung kính nói: "Xin đợi một lát, chúng ta lập tức vào bẩm báo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận