Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 393: Trở thành Thánh tử hậu tuyển! (1)

“Tại hạ đã bái Thanh Nguyệt tiên tử của Cảnh Long sơn làm sư phụ.” Lục Trường Sinh luôn cảm thấy sự tình có gì đó kỳ quặc, không tùy tiện đáp ứng lời thỉnh cầu thu đồ của Lâm Huyền Thông.
“Tiểu tử, ngươi cũng quá không biết điều!” Các trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão của Thái Hoa Thánh Địa nhao nhao dựng râu trừng mắt.
Thái Hoa Thánh Chủ Lâm Huyền Thông là nhân vật bậc nào, tư thái đã hạ thấp như vậy, mà Lục Trường Sinh lại còn không đáp ứng ngay?
Nhóm Thái Thượng trưởng lão cảnh giới Tiên Đế cũng không khỏi mở miệng quát lớn.
Thái Hoa Thánh Địa của bọn hắn có địa vị cỡ nào, một Kim Tiên nho nhỏ cũng dám cự tuyệt lời thỉnh cầu thu đồ của Thánh Chủ bọn hắn ư?
“Cô nhóc Thanh Nguyệt của Cảnh Long sơn ấy à, ta đã gặp nàng lúc nàng còn rất nhỏ. Nàng hẳn là sẽ không từ chối việc ngươi bái ta làm thầy đâu.” Lâm Huyền Thông ngược lại lại tỏ ra không để ý.
Thái Hoa Thánh Chủ quen biết Thanh Nguyệt tiên tử ư?
“Vậy ta có thể bái ngươi làm thầy.” Lâm Huyền Thông đã nói như vậy, xem ra phải bái sư thôi.
Trước khi trở thành Tiên Đế, hắn cũng cần một chỗ dựa.
“...” Tất cả mọi người ở Thái Hoa Thánh Địa đều im lặng, trông cứ như thể Thái Hoa Thánh Địa ép buộc Lục Trường Sinh bái sư vậy?
“Làm sao có thể? Ta còn tưởng rằng sau khi Thanh Dương Tiên đế mất tích, Thánh Chủ sẽ không thu nhận đệ tử nữa, ngay cả ta cũng không có tư cách bái sư, sao Thánh Chủ lại thu hắn làm đệ tử thân truyền?” Trong ánh mắt Khương Vũ không giấu nổi sự đố kỵ.
Hắn đã nhiều lần muốn bái Lâm Huyền Thông làm sư phụ, nhưng kết quả đều bị từ chối, chỉ có thể bái lão tổ Khương thị của Thái Hoa Thánh Địa làm sư phụ, rồi trở thành Thánh tử.
Nhưng sự lý giải đại đạo của Lâm Huyền Thông còn cao hơn cả lão tổ Khương thị.
Nếu như có thể trở thành đệ tử của Lâm Huyền Thông, hắn sẽ có nhiều cơ hội tiếp cận Lâm Khuynh Hàm hơn, đúng là ‘nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng’.
Lục Trường Sinh thực hiện lễ bái sư, Lâm Huyền Thông thỏa mãn quan sát người đệ tử mới thu này, phảng phất nhìn thấy bóng dáng của đại đệ tử Thanh Dương Tiên đế: “Ta dự định bổ nhiệm ngươi làm Thánh tử hậu tuyển thứ ba của Thái Hoa Thánh Địa chúng ta.”
“Cái gì?!” Đám người Thái Hoa Thánh Địa vốn cho rằng việc Lâm Huyền Thông phá lệ thu đồ đã là chuyện hiếm thấy, không ngờ Lâm Huyền Thông lại trực tiếp bổ nhiệm Lục Trường Sinh làm hậu tuyển Thánh tử.
Hậu tuyển Thánh tử là vị trí trong số các đệ tử trẻ của Thái Hoa Thánh Địa chỉ đứng sau Thánh tử và Thánh nữ, địa vị còn cao hơn cả trưởng lão phổ thông.
Một tán tu từ bên ngoài đến, lập tức liền trở thành hậu tuyển Thánh tử của thánh địa, trong số các đệ tử trẻ của Thái Hoa Thánh Địa, không mấy ai có thể chấp nhận điều này.
Khương Vũ vội vàng mở miệng: “Thánh Chủ đại nhân, việc này không ổn thỏa, lai lịch người này không rõ ràng, lại chẳng có cống hiến gì cho thánh địa chúng ta, sao có thể lập hắn làm hậu tuyển Thánh tử?”
“Đúng là đạo lý này.” Nhóm thanh niên tài tuấn của Thái Hoa Thánh Địa cũng đang nhòm ngó vị trí hậu tuyển Thánh tử, Lục Trường Sinh được lập làm hậu tuyển Thánh tử, như vậy cơ hội để bọn hắn trở thành hậu tuyển Thánh tử sau này sẽ cực kỳ nhỏ.
Thái Thượng trưởng lão Khương thị đứng ra nói: “Thái Hoa Thánh Địa chúng ta từ trước đến nay chỉ thiết lập một Thánh tử, hai Thánh tử hậu tuyển, cùng một Thánh nữ, hai thánh nữ hậu tuyển. Một khi Thánh tử, Thánh nữ xảy ra chuyện, thì sẽ chọn một trong hai người ứng cử để nhận chức. Hiện tại Thánh tử cùng hai Thánh tử hậu tuyển đều bình yên vô sự, không có lý do gì để thiết lập Thánh tử thứ ba. Tổ tông chi pháp không thể thay đổi a.”
Các Thái Thượng trưởng lão khác cũng đồng loạt khuyên can: “Tổ tông chi pháp không thể thay đổi a.”
Lâm Huyền Thông bình thản nói: “Đây là ý của mấy vị lão tổ tông và ta.”
“Cái này...” Nhóm Thái Thượng trưởng lão lại không thể phản bác được.
Tổ tông chi pháp không thể đổi, nhưng nếu đây là ý của các lão tổ tông, thì còn có gì để nói nữa?
“Đáng ghét...” Khương Vũ nắm chặt nắm đấm, Lâm Huyền Thông coi trọng Lục Trường Sinh như vậy, thu làm đệ tử thân truyền, lại còn lập làm hậu tuyển Thánh tử. Tương lai nói không chừng còn thay thế hắn làm Thánh tử.
Nhân tuyển Thánh tử, Thánh nữ của thánh địa cũng không phải là cố định không đổi. Ai có tư chất cao hơn, thì càng có khả năng trở thành Thánh tử, Thánh nữ.
Dù sao Thánh tử, Thánh nữ nói không chừng sẽ trở thành chủ nhân thánh địa trong tương lai, tệ nhất cũng là Thái Thượng trưởng lão.
Không có tư chất trở thành Tiên Đế thì căn bản không có tư cách trở thành Thánh tử hậu tuyển.
Nếu tư chất của Thánh tử hậu tuyển còn cao hơn cả Thánh tử, rất có thể sẽ thay thế vị trí đó.
Là người trong cuộc, Lục Trường Sinh lại chẳng hiểu ra sao.
Sao Lâm Huyền Thông lại thu mình làm đệ tử thân truyền, còn để mình trở thành Thánh tử hậu tuyển thế này?
Lục Trường Sinh nghĩ đến việc hậu tuyển Thánh tử có thể dùng một nửa điểm cống hiến để đổi lấy công pháp và bảo vật ở Tàng Thư Các, Tàng Bảo Các, hình như cũng không tệ lắm?
“Tốt, các ngươi có thể lui. Đồ đệ, ngươi ở lại. Nữ nhi, con cũng ở lại.” Lâm Huyền Thông giải tán đám người, chỉ giữ lại Lục Trường Sinh và Lâm Khuynh Hàm, dự định truyền thụ công pháp.
Đám người Thái Hoa Thánh Địa rời đi, nhưng vẫn còn vô cùng chấn động, bàn luận ầm ĩ.
Khương Vũ đang nhíu mày, một Thánh tử hậu tuyển khác cười trên nỗi đau của hắn: “Khương Vũ, ban đầu là ngươi giẫm lên ta mới lên làm Thánh tử, hiện tại lại tới một tên nữa. Hắn được Thánh Chủ coi trọng, thu làm đệ tử thân truyền, chắc chắn sẽ được bồi dưỡng thành Thanh Dương Tiên đế kế tiếp. Tư chất của Thanh Dương Tiên đế lúc trước cực kỳ đáng sợ, không thua kém Lâm Khuynh Hàm. Nếu không phải Thanh Dương Tiên đế mất tích, hắn chắc chắn vẫn là Thánh tử, làm sao đến lượt chúng ta cạnh tranh?”
Sắc mặt Khương Vũ tái mét: “Phong Dạ, lúc đầu ta đã có thể thay thế ngươi trở thành Thánh tử, thì ta cũng có năng lực giữ vững vị trí Thánh tử này. Không chỉ thế, Lâm Khuynh Hàm cũng sẽ là của ta.”
...
Sau khi đám người Thái Hoa Thánh Địa rời đi, bên trong đại điện trống trải chỉ còn lại Lâm Huyền Thông, Lục Trường Sinh và Lâm Khuynh Hàm.
Lâm Khuynh Hàm đến giờ vẫn còn hơi khó tin. Lục Trường Sinh cứ thế trở thành sư đệ của nàng, lại còn là Thánh tử hậu tuyển của Thái Hoa Thánh Địa ư?
“Công pháp chủ yếu ngươi tu luyện là gì?”
“Là « Vô Cực Huyền Thanh đạo » do Thanh Nguyệt tiên tử truyền thụ.”
“Đó là một môn công pháp cấp Chuẩn Đế, ngươi tu luyện đến đâu rồi?”
“Đại viên mãn.”
Lâm Huyền Thông sửng sốt một chút.
Lục Trường Sinh vẫn chỉ là Kim Tiên, mà đã có thể tu luyện công pháp cấp Chuẩn Đế đến đại viên mãn ư?
“Ngươi rất giống đại đệ tử của ta, đều là thiên tài trong các thiên tài, hắn cũng luyện thành công pháp cấp Chuẩn Đế khi ở cảnh giới Kim Tiên.”
“Ta sẽ truyền thụ cho ngươi một môn công pháp Đế cấp của Thái Hoa Thánh Địa —— « Chính Dương Hỏa Nguyên Công ».” Lâm Huyền Thông vận chuyển thần công, đại điện dường như chìm vào biển lửa vô tận.
Tu vi của Lâm Huyền Thông thông thiên, chỉ hơi thể hiện công pháp ra đã có uy thế hủy thiên diệt địa.
“Công pháp này là một trong những tuyệt học của Thái Hoa Thánh Địa chúng ta, nếu nhiều người hợp lực thi triển công pháp này, uy lực có thể cộng dồn, ngọn lửa Chính Dương sẽ vô cùng vô tận. Thánh tử, Thánh nữ, cùng Thánh tử hậu tuyển, Thánh nữ hậu tuyển, và cả Tiên Đế, đều có tư cách tu luyện « Chính Dương Hỏa Nguyên Công ».”
“Sau này nếu hai người các ngươi gặp phải kẻ địch mạnh hơn, có thể hợp lực sử dụng môn công pháp này để phá địch.”
“Ta sẽ truyền thụ tầng thứ nhất cho các ngươi trước.” Lâm Huyền Thông cũng vừa mới bắt đầu hướng dẫn nữ nhi tu luyện môn tuyệt học này của Thái Hoa Thánh Địa.
Vừa hay, hướng dẫn nữ nhi và đồ đệ cùng một lúc, Lâm Huyền Thông còn tiết kiệm được thời gian dạy đồ đệ.
Lục Trường Sinh, Lâm Khuynh Hàm cùng nhau tu luyện.
Một tháng sau, Lục Trường Sinh hoàn toàn lĩnh ngộ tầng thứ nhất.
Một tháng năm ngày sau, Lâm Khuynh Hàm hoàn toàn lĩnh ngộ tầng thứ nhất.
“Tiểu tử này, tư chất còn cao hơn cả nữ nhi của ta, thật là kinh người.” “Lục Trường Sinh quả khác biệt với những đệ tử khác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận