Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 457: Bên trên kế hoạch lớn! Ta áp lục trường sinh thủ thắng! (1)

Chương 457: Kế hoạch lớn bên trên! Ta cược Lục Trường Sinh thắng! (1)
Ánh mắt mọi người đều dồn về phía Lục Trường Sinh.
Thiên tài Phong Mục của thượng cổ Phong gia, xếp hạng thứ hai Kỳ Lân bảng, gần như có tư chất thiên kiêu, có hy vọng trở thành đại năng giả của nhân tộc.
Yêu nghiệt thiên tài như vậy chủ động đề nghị so tài, mà thiên tài dám ứng chiến thì tuyệt không nhiều.
Thái Thủy Thánh nữ, Trích Kiếm Tiên, những thiên tài trong top mười Kỳ Lân bảng này, đại đa số đã bị Phong Mục đánh bại.
Dao Trì Thánh mẫu, Thái Sơ Thánh Chủ, Xung Hư đạo nhân, Linh Lan tiên tử và các cường giả khác cũng đang quan sát phản ứng của Lục Trường Sinh.
Nhất là Quảng Hàn cung chủ Lý Hằng, Lý thị lão tổ, cũng muốn xem thực lực của đạo lữ Hạ Ngưng Tuyết.
Nếu như Lục Trường Sinh có thể đánh bại Phong Mục, sẽ thay thế hắn, trở thành người đứng thứ hai trên Kỳ Lân bảng.
Người đứng thứ hai Kỳ Lân bảng hoàn toàn có tư cách xứng đôi với Thánh nữ của bất kỳ thánh địa nào.
“Có gì không thể?”
Lục Trường Sinh cũng có ý định khiêu chiến Phong Mục, gây một phen chấn động cho Thái Hoa Thánh Địa.
Thái Hoa Thánh Địa đã rất lâu không xuất hiện thiên tài lọt vào top năm Kỳ Lân bảng, đại đệ tử Thanh Dương Tiên Đế của Lâm Huyền Thông cao nhất cũng chỉ xếp thứ sáu.
Ồ.
Đám đông sôi sục lên.
Lục Trường Sinh vậy mà lại ứng chiến!
“Nếu hai ngươi đã định luận bàn, vậy thì hãy so tài bên trong Vân Giới.”
Dao Trì Thánh mẫu thúc đẩy đạo khí “Tố Sắc Vân Giới Kỳ” tạo thành Vân Giới, đưa Lục Trường Sinh và Phong Mục vào trong đó, để hai người họ có thể giao thủ mà không cần kiêng dè.
Phong Mục lưng đeo một thanh trường kiếm, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt sắc bén, cả người tỏa ra phong thái sắc bén, giống như một thanh bảo kiếm sắp tuốt khỏi vỏ.
Việc liên tục đánh bại các thiên tài cùng thời đại khiến lòng tin của Phong Mục dâng lên cực điểm.
Trong mắt hắn, Lục Trường Sinh cũng chỉ là một đối thủ có thể dễ dàng đánh bại như bao người khác.
Vẻ mặt Lục Trường Sinh hiếm khi trở nên nghiêm túc.
Đối thủ lần này không hề tầm thường.
Top ba Kỳ Lân bảng bỏ xa các thiên tài phía sau một bậc.
Đánh bại Phong Mục là có thể thay thế vị trí của hắn, trở thành người thứ hai trên Kỳ Lân bảng.
“Ta sẽ dùng thế sét đánh lôi đình để đánh bại ngươi, cho ngươi mở mang tầm mắt về khoảng cách giữa thiên tài với thiên tài, còn lớn hơn cả khoảng cách giữa người và chó.”
Phong Mục vận chuyển công pháp, khí tức kinh khủng lan tỏa ra.
Trong chốc lát, gió cuộn mây trào, sấm sét vang dội.
Ầm ầm...
Rất nhanh, Vân Giới đã bị mây sấm che kín, hỗn độn thần lôi nổ vang, giống như tiến vào Lôi Ngục vô tận.
Đạo bào của Phong Mục phấp phới trong gió lớn, hắn nắm giữ sấm sét, như lôi thần giáng thế.
“Tiên Đế tam trọng cảnh!”
“Phong Mục không hổ là đệ nhất thiên tài của thượng cổ Phong gia, mới tu luyện thời gian ngắn như vậy mà đã đạt tới Tiên Đế tam trọng cảnh!”
Mọi người không khỏi bị khí tức của Phong Mục làm cho kinh ngạc.
Một số tu chân giả ở đây có thời gian tu luyện còn dài hơn Phong Mục, nhưng cảnh giới lại không bằng, không khỏi cảm thấy thua chị kém em.
“Nghe nói Phong Mục này là Lôi Thần đế thể, có thể điều khiển Cửu Thiên Thần Lôi, một khi Đại Thành, ngay cả đại đạo kim lôi cũng có thể khống chế. Cửu Thiên Lôi Kiếp đối với hắn mà nói, ngược lại lại là cơ hội để tăng cường thực lực. Thái Hoa Thánh tử xem ra không lạc quan rồi.”
Ngay cả Quảng Hàn cung chủ Lý Hằng cũng cảm thấy kinh ngạc trước tư chất mà Phong Mục thể hiện ra.
Nếu cho Phong Mục tu luyện mười triệu năm, tuyệt đại đa số đại nhân vật ở đây chưa chắc đã là đối thủ của hắn.
“Kẻ này thể chất cực kỳ lợi hại, dẫn thần lôi rèn luyện cơ thể, thể phách mạnh mẽ, xác suất Thái Hoa Thánh tử giành thắng lợi không cao đâu.”
Lý thị lão tổ cũng không mấy xem trọng Lục Trường Sinh.
Phong Mục tu luyện chưa đến năm mươi vạn năm đã đạt tới Tiên Đế tam trọng cảnh, lại còn sở hữu thể chất đặc thù “Lôi Thần đế thể”, một thiên tài tuyệt thế như vậy, Quảng Hàn cung cũng đã lâu chưa từng xuất hiện.
Yêu nghiệt thiên tài cấp bậc như Phong Mục, bất kể xuất hiện ở thánh địa hay thế gia nào, đều sẽ được xem như bảo vật quý giá mà dốc lòng bồi dưỡng, các loại thiên tài địa bảo cũng sẽ không thiếu.
“Người này danh bất hư truyền, tư chất quả thực xuất chúng. Trường Sinh muốn đánh bại hắn, có chút khó khăn.”
Lần này Lâm Huyền Thông cũng không có mười phần lòng tin vào Lục Trường Sinh.
Danh tiếng của Phong Mục quá lớn, tư chất thể hiện ra lại cực kỳ khủng bố.
Lục Trường Sinh hiện tại vẫn là Tiên Đế nhị trọng cảnh, muốn đánh bại Phong Mục tam trọng cảnh, độ khó là cực lớn.
“Sư đệ nhất định phải cố gắng lên nhé.”
Lâm Khuynh Hàm không khỏi lo lắng cho Lục Trường Sinh.
Liễu Mộc Phong, Liễu Nguyệt Nhi, Phùng Thanh Nhi, Dao Trì Thánh mẫu, Vô Cực Kiếm Thánh, Bạch Tiên Đế, Xung Hư đạo nhân và các cao thủ khác đều đang chăm chú theo dõi cuộc tỷ thí này.
Côn Luân Thánh tử Yến Tri Thu nói: “Hôm nay là Dao Trì đại hội, để góp vui cho Dao Trì Thánh mẫu, hay là chúng ta đặt cược xem ai sẽ thắng?
Nếu mọi người tin tưởng ta, Yến Tri Thu, ta sẽ đứng ra làm nhà cái.
Nào nào nào, bắt đầu đặt cược.
Để tránh gian lận, mỗi người chỉ được đặt cược cho một bên.”
Đông đảo tu chân giả nhìn nhau, sao Thánh tử của Tử Hư Cung Côn Luân lại nhanh nhạy như vậy?
Ngay cả Xung Hư đạo nhân của Tử Hư Cung cũng không khỏi nhíu mày.
Người đệ tử này không có chút tiên khí nào, trông cà lơ phất phơ, nhưng tư chất của Yến Tri Thu lại cực cao, chỉ cần hắn chịu ở yên trên núi Côn Luân tu hành là Xung Hư đạo nhân cũng không đòi hỏi gì nhiều.
Dưới sự hô hào của Yến Tri Thu, một số tu chân giả đã dùng các loại tiên đan và thiên tài địa bảo để đặt cược.
Chín thành tu chân giả đặt cược cho Phong Mục, chỉ có một thành đặt cược cho Lục Trường Sinh.
Một thành tu chân giả này cũng là vì thấy nếu có bất ngờ xảy ra thì lợi nhuận gấp chín lần, nên mới đặt cược cho Lục Trường Sinh.
Dù sao danh tiếng và thứ hạng của Phong Mục rành rành ra đó, người bình thường đều sẽ xem trọng Phong Mục, người đứng thứ hai Kỳ Lân bảng hơn.
Từ trước đến nay, Phong Mục cũng chỉ thua mỗi quái vật đứng đầu Kỳ Lân bảng kia mà thôi.
Nhưng nói thật, quái vật kia không thuộc phạm trù thánh địa, thế gia hay tông môn nào cả. Phong Mục dù thua đối phương thì vẫn được xem là đệ nhất nhân trong giới thế gia, thánh địa của thời đại này.
“Huynh trưởng của ta chỉ dưới một người, trên vạn người, Lục Trường Sinh tuyệt không phải là đối thủ của huynh trưởng ta!”
Phong Thần lấy ra ba viên tiên đan thập thất phẩm, đặt cược cho Phong Mục.
“Phong Thần đạo hữu thật có khí phách, xem ra ngươi rất tin tưởng vào Phong Mục đạo hữu. Phong Mục đạo hữu sở hữu Lôi Thần đế thể đặc thù, có thể điều khiển Cửu Thiên Thần Lôi, sau này càng có thể đạt tới cảnh giới trường sinh bất tử, lần này xác suất chiến thắng rất cao. Ta thấy Thái Hoa Thánh tử tám chín phần là thua chắc rồi. Các đạo hữu chưa đặt cược thì mau lên.”
Yến Tri Thu hết sức tâng bốc Phong Mục.
Phong Thần đã đặt cược, lại thêm lời tâng bốc của Yến Tri Thu, càng ngày càng nhiều người tu luyện tin chắc Phong Mục sẽ thắng, tỷ lệ người đặt cược cho Phong Mục vượt qua chín thành rưỡi.
Hàn Kiệt thấy vậy, liền xúi giục Hàn gia lão tổ: “Lão tổ, đây là cơ hội của chúng ta. Với tư chất của Phong Mục, việc đánh bại Lục Trường Sinh chắc chắn là chuyện như đinh đóng cột. Hay là chúng ta cố gắng đặt cược nhiều một chút, không những có thể làm nhục Lục Trường Sinh, mà còn kiếm được một khoản kha khá.”
Hàn gia lão tổ hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng, lấy ra một lô thiên tài địa bảo, toàn bộ đặt cược Phong Mục thắng.
Hàn gia lão tổ vung tiền như rác khiến mọi người ở đây càng thêm điên cuồng, đua nhau đặt cược.
“Ta cược Lục sư đệ.”
Triệu Vô Ngôn không nhìn nổi nữa, dựa vào cái gì mà Phong Mục lại có thể đánh bại Lục Trường Sinh?
Triệu Vô Ngôn gần như dốc hết gia tài, toàn bộ đặt cược cho Lục Trường Sinh.
“Ta cũng cược Lục sư đệ.”
Lý Dạ Trường xuất hiện, đặt cược cho Lục Trường Sinh.
Thượng Quan Chiêu Nhi, Lâm Khuynh Hàm và nhóm người hậu viện này cũng tham gia vào sòng cược của Yến Tri Thu, toàn bộ ủng hộ Lục Trường Sinh.
Đám đông lại một phen xôn xao.
Bọn họ không thể thua về khí thế.
Ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận