Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 430: Thụ sủng nhược kinh hạ Ngưng Tuyết! Song tu công pháp tiến giai ban thưởng! (1)

Chương 430: Hạ Ngưng Tuyết thụ sủng nhược kinh! Phần thưởng thăng cấp công pháp song tu! (1)
Lục Trường Sinh trở về xong, lại ban thưởng cho Ninh Thiển Thiển mười sáu quả U Minh Long Quả, hệ thống trả về mười lăm quả U Minh Thiên Nguyên Quả cùng một viên Long Vương thần quả.
Lục Trường Sinh ăn viên Long Vương thần quả thứ hai, tam hồn thất phách lại lần nữa lớn mạnh.
Lục Trường Sinh có nắm chắc, cho dù hứng chịu công kích từ pháp bảo nhiếp hồn cấp bậc hạ phẩm Đế binh, thần trí của hắn cũng có thể chịu đựng được.
Ninh Thiển Thiển trước sau đã ăn hai mươi quả U Minh Long Quả, hồn phách cũng đạt đến tình trạng rất mạnh.
“Chúc Long tộc có thể kiếm lời, nhưng ta vĩnh viễn không lỗ.”
Lục Trường Sinh rèn luyện hồn phách, nhục thân cùng hồn phách ở Tiên Đế nhất trọng cảnh đều gần như vô địch.
“Tuyết Nhi, ngươi đến chỗ của ta một chuyến.”
Lục Trường Sinh nghĩ tới những năm này đã tích lũy không ít cực phẩm bảo vật, một mình hắn chưa chắc dùng hết, thế là chia một ít cho Hạ Ngưng Tuyết.
“Đây là bản nguyên đạo quả?”
Hạ Ngưng Tuyết nhận được linh quả mười tám phẩm, kinh ngạc không thôi.
U Minh Long Quả của Chúc Long tộc có phần trân quý, nhưng cũng chỉ là Thiên Tài Địa Bảo Thập Ngũ Phẩm, mà bản nguyên đạo quả lại là Thiên Tài Địa Bảo Thập Bát Phẩm, không chỉ chứa lượng lớn linh khí, mà còn có thể tăng tiến sự lý giải đối với đại đạo, ở Quảng Hàn thánh địa cũng không thường thấy.
“Những đan dược này, ngươi dùng để tự vệ hoặc tu luyện.”
Lục Trường Sinh lại đưa cho Hạ Ngưng Tuyết một lô tiên đan.
Tiên đan mười lăm phẩm Thất Bảo Giải Độc Đan, tiên đan mười sáu phẩm Thất Thải Thiên Mãng Mật Rắn Giải Độc Đan, tiên đan mười bảy phẩm Thái Âm Vô Cực Đan…
“Còn có những Thiên Tài Địa Bảo này nữa.”
Lục Trường Sinh lại đưa thêm một đống bảo vật cho Hạ Ngưng Tuyết, như Cửu Thải linh lan, U Minh Thiên Nguyên Quả, trà ngộ đạo, vân vân…
Hạ Ngưng Tuyết nhận được nhiều bảo vật như vậy, thụ sủng nhược kinh, vội nói: “Cái này cũng quá nhiều rồi, ngươi giữ lại tự mình tu luyện sử dụng đi. Ta là Thánh nữ Quảng Hàn, cũng có thể được phân không ít tài nguyên tu luyện…”
“Những thứ này, ta còn nhiều lắm.”
Lục Trường Sinh thu đồ đệ lâu như vậy, tích lũy được bảo vật thật sự không ít.
Số bảo vật hắn chia cho Hạ Ngưng Tuyết này, đối với số lượng bảo vật hắn tích lũy được mà nói, chỉ là chín trâu mất sợi lông.
Hạ Ngưng Tuyết không phải người ngoài, dù sao cũng được coi như nửa người một nhà, Lục Trường Sinh tặng bảo vật, không hề nương tay chút nào.
Nếu không phải bản thân Hạ Ngưng Tuyết đã có pháp bảo lợi hại, Lục Trường Sinh tặng mấy món Đế binh cũng không thành vấn đề.
“Lại nói, ta cho không phải người khác, mà là cho nương tử của mình.”
Lục Trường Sinh cố ý trêu chọc.
“…”
Vành tai Hạ Ngưng Tuyết nóng lên, từ khi gặp lại đến nay, Lục Trường Sinh liền thường xuyên trêu đùa, thế mà lần nào nàng cũng vẫn xấu hổ.
“Còn nhớ rõ Âm Dương Song Tu Quyết cùng Thánh Linh Kiếm Pháp không?”
“Ừm.”
“Trước kia cảnh giới của chúng ta không đủ, Âm Dương Song Tu Quyết, Thánh Linh Kiếm Pháp đều không thể tu luyện tới cảnh giới cao thâm. Bây giờ hai chúng ta đã là Tiên Đế, lại tu luyện hai môn công pháp này, chắc hẳn có thể nhanh chóng tu luyện đến cảnh giới tương đối cao.”
Lục Trường Sinh không quên hệ thống song tu còn có hai môn công pháp.
Thánh Linh Kiếm Pháp là kiếm pháp không có phẩm giai, lại có tới hai mươi ba tầng, cần hai người tâm ý tương thông, tu vi tương cận mới có thể sử dụng.
Lục Trường Sinh luôn cảm thấy đây là một môn công pháp rất lợi hại, nếu không đã chẳng có tới hai mươi ba tầng vô lý như vậy.
“Được.”
Hạ Ngưng Tuyết cũng đã lâu không sử dụng hai môn công pháp này.
Bây giờ hai người đều là cảnh giới Tiên Đế, việc tu luyện rõ ràng nhanh hơn rất nhiều.
Âm Dương Song Tu Quyết chia làm mười tám tầng, trước khi phi thăng, hai người đã tu luyện tới tầng thứ ba. Bây giờ hai người tiếp tục tu luyện Âm Dương Song Tu Quyết, nhẹ nhàng lĩnh ngộ tầng thứ tư.
【 Đinh, Âm Dương Song Tu Quyết của ngài đạt tới tầng thứ tư, trả về phần thưởng: Tu luyện không gian (mười ngày).】 【 Tu luyện không gian mười ngày, tương đương với một ngàn năm ở ngoại giới, chỉ người nhận được phần thưởng mới có thể tiến vào tu luyện không gian, đồng thời trước khi hoàn thành tu luyện, không cách nào rời khỏi tu luyện không gian, cũng không thể thu đồ đệ.】
Tu luyện không gian?!
Lục Trường Sinh nhớ rõ chức năng này vô cùng hữu dụng, có thể dùng đến lúc ôm chân Phật!
Vào lúc Trùng Châu đại hội, Lục Trường Sinh chính là nhờ vào tu luyện không gian, bù đắp thế yếu về thời gian tu luyện quá ngắn.
Bây giờ chỉ còn mười ngày nữa là đến lúc Chúc Long tộc tuyển chọn tộc trưởng, vừa hay có thể tiến vào tu luyện không gian để tiềm tu « Âm Dương Song Tu Quyết » và « Thánh Linh Kiếm Pháp ».
Tu luyện mười ngày trong không gian tu luyện, thời gian bên trong tương đương với một ngàn năm bên ngoài.
Lục Trường Sinh gần đây mới trùng phùng cùng Hạ Ngưng Tuyết, ở trong không gian tu luyện lại có thể ở riêng một ngàn năm, cũng không tệ.
Thế là Lục Trường Sinh và Hạ Ngưng Tuyết tuyên bố bế quan mười ngày, dặn dò đám người Thái Hoa Thánh Địa, Quảng Hàn thánh địa không cần quấy rầy, sau đó tiến vào tu luyện không gian.
Trong một ngàn năm, hai người chuyên chú tu luyện « Âm Dương Song Tu Quyết » và « Thánh Linh Kiếm Pháp ».
Trải qua một ngàn năm tu luyện, « Thánh Linh Kiếm Pháp » đã tu luyện tới tầng thứ 17, sau đó… Lục Trường Sinh và Hạ Ngưng Tuyết phát hiện mình rốt cuộc không còn cách nào tiến thêm một bước nữa.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, đều kinh ngạc trước sự huyền ảo của « Thánh Linh Kiếm Pháp ».
Hai người bọn họ đã là Tiên Đế nhất trọng cảnh, cũng tu luyện các kiếm thuật khác, Lục Trường Sinh càng tiếp xúc với trấn phái kiếm thuật của Thái Hoa Thánh Địa —— « một kiếm cách một thế hệ ». Sự lĩnh ngộ kiếm đạo của hai người có thể nói là ngày càng xuất thần nhập hóa, vốn cho rằng có thể một hơi tu luyện « Âm Dương Song Tu Quyết » đến đại viên mãn tầng thứ hai mươi ba, kết quả đến tầng thứ 17 liền dừng lại.
“Căn cứ ghi chép của « Thánh Linh Kiếm Pháp », ý cảnh tầng thứ 18 là kiếm mười tám, sau đó là kiếm mười chín, kiếm hai mươi, kiếm hai mươi mốt, kiếm hai mươi hai, kiếm hai mươi ba. Không ngờ kiếm mười tám lại khó khăn như vậy. Bộ kiếm pháp này, chỉ sợ không thua kém gì « một kiếm cách một thế hệ ». Hơn nữa, đây là kiếm pháp song tu, hợp lực hai người, kiếm khí kích phát ra càng thêm kinh người.”
Lúc Lục Trường Sinh cùng Hạ Ngưng Tuyết hợp lực tu luyện « Thánh Linh Kiếm Pháp », đã biết uy lực của Thánh Linh Kiếm Pháp.
Điểm nghịch thiên nhất của « Thánh Linh Kiếm Pháp » nằm ở chỗ hai vị Tiên Đế khi sử dụng « Thánh Linh Kiếm Pháp » có thể đạt được hiệu quả một cộng một lớn hơn hai.
【 Đinh, Âm Dương Song Tu Quyết của ngài đạt tới tầng thứ năm, trả về phần thưởng: Nhật Nguyệt Thần Châu.】 【 Thái Dương Thần châu: Chứa đựng tiên thiên chí dương chi khí, có thể dẫn động chí dương chi khí của cổ tinh mặt trời, dùng để tu luyện chí dương chân khí. Cũng có thể dùng làm pháp bảo để công kích địch nhân.】 【 Thái Âm thần châu: Chứa đựng tiên thiên chí âm chi khí, có thể dẫn động ánh trăng chi khí của cổ tinh thái âm, dùng để tu luyện chí âm chân khí. Cũng có thể dùng làm pháp bảo để công kích địch nhân.】
Đôi bảo châu này không có phẩm giai? Lục Trường Sinh nhận được hai viên bảo châu chứa đựng linh khí Nhật Nguyệt, nhưng không hiển thị phẩm giai.
Lại là không có phẩm giai? Xem ra hệ thống song tu dễ trả về bảo vật không có phẩm giai.
Lục Trường Sinh tu luyện vốn là công pháp dương cương, Thái Dương Thần châu đối với việc tu luyện của Lục Trường Sinh cực kỳ trọng yếu, mà thuộc tính của Thái Âm thần châu lại hoàn toàn tương phản với Thái Dương Thần châu, đối với việc tu luyện của Lục Trường Sinh có hại vô ích, thế là Lục Trường Sinh đưa Thái Âm thần châu cho Hạ Ngưng Tuyết.
Thuộc tính công pháp Hạ Ngưng Tuyết tu luyện tương phản với thuộc tính công pháp của Lục Trường Sinh, hai người xem như tương khắc tương sinh, vừa vặn phù hợp với đặc điểm của Nhật Nguyệt Thần Châu.
Lục Trường Sinh và Hạ Ngưng Tuyết hiếm khi có được một ngàn năm ở riêng.
“Đi, cùng ta vào nhà.”
Lục Trường Sinh xây một căn nhà gỗ trong rừng trúc ở không gian tu luyện, thỉnh thoảng lại kéo Hạ Ngưng Tuyết vào phòng…
Bất tri bất giác, một ngàn năm đã trôi qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận