Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 435: Cá chép thành tinh! (2)

Chương 435: Cá chép thành tinh! (2)
【 Đinh, đang tải tư liệu của đối phương... Thêm vào thành công.】 【 Tính danh: Tiểu Cẩm 】 【 Chủng tộc: Yêu tộc 】 【 Thân phận: Đệ tử đời thứ ba Thanh Vân Phong 】 【 Thiên tư: Cá chép thành tinh, Thủy linh căn, may mắn, trường thọ, phúc duyên (có thể mang đến vận khí tốt cho người chung quanh) 】 【 Tu vi: Địa Tiên tầng bảy 】 【 Công pháp: Thái Thanh Vô Cực Công 】 【 Pháp bảo: Thủy linh châu (hạ phẩm chí bảo) 】
Máy mô phỏng Thu Đồ thêm vào tư liệu của Tiểu Cẩm, Lục Trường Sinh nhìn xem, lại một lần nữa bị chấn động.
Tư chất của đệ tử yêu tộc này nếu nói tốt thì cũng không tốt lắm, tu luyện mấy vạn năm mới đạt Địa Tiên tầng bảy, nhưng tiểu gia hỏa này thật sự gặp may mắn, còn có thể mang đến vận khí tốt cho người bên cạnh.
Chả trách trong đám cá chép ở Thanh Vân Phong, chỉ có mình nàng có thể hóa hình, còn để Lệ Kiếm Phi, Lạc Tâm Đường tìm tới Lục Trường Sinh.
“Tiểu Cẩm là một trong những con cá chép mà sư tổ năm đó mua từ thương nhân ở Đại Hạ Hoàng thành, nếu không có sư tổ, Tiểu Cẩm có lẽ không thể nào sinh ra linh trí, hóa thành hình người.” Tiểu Cẩm nhìn thấy ân nhân trước kia, cho nên mới nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
“Ngươi có thể hóa thành hình người, chứng tỏ chúng ta hữu duyên. Những bảo vật này, ta ban thưởng cho ngươi, sau này ngươi cần phải hảo hảo tu luyện.” Lục Trường Sinh vung tay, lại đưa ra một nhóm bảo vật.
Đến cảnh giới Tiên Đế, Lục Trường Sinh có sự lý giải về đại đạo càng thêm sâu sắc, cũng biết cảnh giới càng cao thì những thứ thuộc về khí vận, nhân quả ở nơi sâu xa lại càng quan trọng.
Tiểu Cẩm là cá chép hóa hình, có thể mang đến khí vận cho người chung quanh, lúc trước lại là cá chép do Lục Trường Sinh tự tay nuôi, tồn tại nhân quả, vì vậy Lục Trường Sinh đối với nó tương đương khang khái, cho đủ tài nguyên tu luyện.
Về phần thành tựu sau này của con cá chép này, thì phải xem tạo hóa của chính nàng.
“Tiểu Cẩm thật sự là quá hạnh phúc!” Tiểu Cẩm không ngờ mình cũng có thể nhận được đãi ngộ như vậy từ sư tổ, được một nhóm lớn bảo vật cùng công pháp tu luyện, pháp bảo, kinh hỉ vạn phần.
Vận khí của tiểu gia hỏa này đúng là không thể nói được.
Có lẽ việc nàng gặp được Lục Trường Sinh chính là vận khí lớn nhất.
Các tiền bối Thục Sơn như Thái Hư chân nhân, Ngọc Huyền đạo nhân, Quá Linh Chân nhân, cùng với Lục Trường Sinh, Lý Đêm Dài, Triệu Vô Ngôn, Lệ Kiếm Phi, Lạc Tâm Đường, Tiểu Cẩm chờ các thiên tài của Thục Sơn tập hợp một nơi, nâng ly trò chuyện, nhắc đến chuyện năm đó, không khỏi bùi ngùi.
Thanh Hà Tiên Tử, Thượng Quan Chiêu Nhi cũng có mặt tại đó.
Thanh Hà Tiên Tử nghe nói vãn bối của Vấn Tiên Các là Hạ Ngưng Tuyết đã trở thành Quảng Hàn Thánh Nữ, hơn nữa bây giờ đã có tu vi Tiên Đế, thì hơi giật mình: “Không biết vị hậu bối này, so với vị tiên tử đã sáng lập Vấn Tiên Các lúc trước, ai mạnh ai yếu?” Lục Trường Sinh nghe Thanh Hà Tiên Tử nhắc đến vị Các chủ đời thứ nhất đã sáng lập Vấn Tiên Các, không khỏi hiếu kỳ: “Thanh Hà Tiên Tử ở tiên giới hơn mười vạn năm, chẳng lẽ chưa từng gặp qua vị Các chủ đời thứ nhất của Vấn Tiên Các các ngươi?” Thanh Hà Tiên Tử lắc đầu: “Chưa từng nghe nói về tung tích của nàng. Nhưng có thể nàng đã cải danh đổi họ, cũng có khả năng đã nửa đường vẫn lạc.” Thái Hư chân nhân ở một bên xen vào: “Nghe nói người kia đã trấn áp một thời đại, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ. Vào thời đại nàng quật khởi, Chưởng môn Thục Sơn của chúng ta lúc ấy cũng không phải là đối thủ, nên mới cho phép nàng khai sơn lập phái tại Phiêu Miểu Phong, sáng lập Vấn Tiên Các. Chỉ là nàng không tham gia Trung Châu đại hội, nên không nổi danh. Thật khó tưởng tượng một thiên tài tuyệt thế như vậy lại không có chút tiếng tăm nào ở tiên giới, có lẽ đúng là đã nửa đường vẫn lạc rồi.” Lục Trường Sinh, Lý Đêm Dài, Triệu Vô Ngôn chờ người đưa mắt nhìn nhau, Thục Sơn Đạo Tổ người sáng lập Thục Sơn và vị thiên tài tiên tử sáng lập Vấn Tiên Các đều không có danh tiếng gì ở tiên giới.
Thiên tài tuyệt thế như vậy, nếu quả thật vẫn lạc trên đường tu luyện, thì thật sự quá đáng tiếc.
Nhưng mà, trong số những thiên tài tuyệt thế phi thăng từ ba ngàn tiểu thế giới lên, đúng là có không ít người đã vẫn lạc ngay tại cảnh giới Địa Tiên.
Tiên giới có rất nhiều lão quái vật đã tu luyện mấy trăm vạn năm, thiên tài tuyệt thế trước khi trưởng thành mà gặp phải những lão quái vật này thì không có chút sức chống cự nào.
“Lục sư đệ, Thanh Vân Phong của ngươi còn có mấy vị đệ tử đời đầu, trừ Lục Thanh Liên ra, những người khác đang ở đâu?” Lý Đêm Dài hỏi về tung tích của Lâm Khánh Chi, Mạc Họa Gian, Thẩm Tiêu Dao.
“Mặc dù không biết bọn họ đang ở đâu, nhưng hiện tại bọn họ đều sống không tệ.” Lục Trường Sinh nghĩ đã một thời gian không mô phỏng tương lai của đồ đệ, thế là vừa tiếp tục trò chuyện cùng Lý Đêm Dài và mọi người, vừa âm thầm sử dụng hệ thống, mô phỏng cuộc đời của mấy người đồ đệ.
Đầu tiên là đại đệ tử Lâm Khánh Chi.
【 Đinh, ngài bắt đầu mô phỏng cuộc đời đồ đệ Lâm Khánh Chi.】 【 Đinh, số lượt mô phỏng khả dụng trong ngày -1. 】 【 Bắt đầu mô phỏng: 】 【 Lâm Khánh Chi đang tu luyện. 】 【 Năm năm sau, Lâm Khánh Chi gặp phải sự mai phục của Huyết Hải Điện tại Lạc Tiên Cốc. 】 【 Lâm Khánh Chi bị Tiêu Hướng Đạo giết chết. 】 【 Kết thúc mô phỏng. 】 Ân?!
Lục Trường Sinh trừng lớn hai mắt.
Lần mô phỏng này, đã xuất hiện địa danh cụ thể.
Lâm Khánh Chi lại bị Tiêu Hướng Đạo giết?
Tiêu Hướng Đạo không phải là đồ đệ của đại sư huynh sao?
Lục Trường Sinh dù biết Tiêu Hướng Đạo đố kỵ Lâm Khánh Chi, nhưng cũng không ngờ Tiêu Hướng Đạo sẽ gia nhập Huyết Hải Điện, hạ sát thủ với Lâm Khánh Chi.
“Đại sư huynh, ta đã biết tung tích đại đệ tử của ngươi.” Lục Trường Sinh hít sâu một hơi, báo cho Lý Đêm Dài biết.
“A?” Lý Đêm Dài nghe Lục Trường Sinh nói biết tung tích của Tiêu Hướng Đạo, ít nhiều có chút kinh hỉ.
Hắn đã tự mình truyền thụ công pháp cho Tiêu Hướng Đạo, đối với người đệ tử này ít nhiều cũng có chút tình cảm.
“Hắn lại có thể gia nhập Huyết Hải Điện.” “Cái gì?” Sắc mặt Lý Đêm Dài dần dần âm trầm, bình rượu trong tay hóa thành bột mịn.
Đại sư huynh luôn luôn ghét ác như cừu, cương trực công chính, không ngờ đệ tử của hắn Tiêu Hướng Đạo vậy mà lại gia nhập Ma Môn.
“Hắn đang ở đâu? Nếu quả thật như vậy, ta nhất định sẽ tự tay đánh chết hắn!” Lý Đêm Dài giận tím mặt.
Việc đại đệ tử Tiêu Hướng Đạo được tỉ mỉ bồi dưỡng lại ruồng bỏ chính đạo, khiến hắn đau lòng nhức óc.
“Năm năm sau, chúng ta đến Lạc Tiên Cốc, hẳn là có thể gặp được hắn.” Lục Trường Sinh cũng muốn nhân cơ hội lần này gặp lại đại đệ tử Lâm Khánh Chi.
…… Tại Quảng Hàn Thánh Địa, trong Quảng Hàn cung khuyết, Cẩn Vân Tiên Tử và Hạ Ngưng Tuyết trở về phục mệnh, kể lại chi tiết chuyến đi đến U Minh Hải.
Quảng Hàn Cung Chủ hơi kinh ngạc.
Điều nàng kinh ngạc là đồ đệ của Lục Trường Sinh vậy mà lại là hậu nhân của Long Hoàng.
Huyết mạch Long Hoàng mạnh đến mức nào, Quảng Hàn Cung Chủ tất nhiên là rõ ràng.
“Người này là thiên tài tuyệt thế, đồ đệ lại là hậu nhân Long Hoàng, tiền đồ bất khả hạn lượng. Lần trước hắn đến bái phỏng Quảng Hàn Thánh Địa chúng ta, vi sư đã để hắn ăn một cái bế môn canh, sau này nếu gặp lại hắn, còn phải xin lỗi hắn mới được.” Quảng Hàn Cung Chủ cũng không ngờ tiểu gia hỏa Lục Trường Sinh này lại kinh diễm đến vậy.
Ban đầu là do mệnh lệnh của Quảng Hàn Lão Tổ, Quảng Hàn Cung Chủ mới ngăn cản Lục Trường Sinh và Hạ Ngưng Tuyết gặp nhau, chứ không phải bản ý của Quảng Hàn Cung Chủ.
Quảng Hàn Cung Chủ lại nói với Cẩn Vân Tiên Tử: “Sư muội, Quảng Hàn Thánh Địa chúng ta đã đạt thành một vụ giao dịch với Yêu tộc, ngươi hãy đến Yêu giới một chuyến.” Cẩn Vân Tiên Tử đại khái biết Quảng Hàn Cung Chủ đang nói đến chuyện gì, bèn gật đầu: “Là.” Quảng Hàn Cung Chủ nói: “Tuyết Nhi, tương lai ngươi sẽ chấp chưởng Quảng Hàn Cung, cũng nên ra ngoài mở mang kiến thức thế sự, hãy cùng Cẩn Vân sư thúc đến Yêu giới một chuyến. Thực lực của Yêu giới không thua gì Ma Giới, các ngươi cần phải cẩn thận.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận