Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 463: Tự tin Đế cấp sát thủ! (2)

Hắn quả thực đã nghe Tô Tiểu Thất nói qua, Vĩnh Dạ là một tiên môn sát thủ cực kỳ thần bí và cường đại, được tạo thành từ một đám người liều mạng, thực lực không hề thua kém bất kỳ thánh địa nào.
Vĩnh Dạ có đủ loại quy củ, có đủ tài lực để tuyên bố treo thưởng Thiên cấp, những cố chủ đặt treo thưởng Đế cấp có thể nói là khách hàng lớn của Vĩnh Dạ, Vĩnh Dạ dĩ nhiên sẽ không tiết lộ thân phận của bọn hắn.
Lục Trường Sinh đắc tội không ít người, có người bỏ tiền ra thuê sát thủ Vĩnh Dạ giết hắn, việc này không kỳ quái.
Lục Trường Sinh muốn biết rõ ràng là người nào đã thuê sát thủ của Vĩnh Dạ.
Ban đầu Lục Trường Sinh tưởng rằng Hàn Kiệt muốn thuê sát thủ giết hắn, nhưng suy nghĩ kỹ lại, Hàn Kiệt chỉ là một Đại La Kim Tiên, căn bản không có nhiều bảo vật như vậy để mời được sát thủ đủ sức ám sát Tiên Đế.
Chẳng lẽ là thượng cổ Hàn gia dốc hết gia tài, mời sát thủ tới?
Sát thủ “Si Mị” bắt đầu từ sát thủ Hoàng cấp, cho đến khi trở thành sát thủ Thiên cấp, nghe nói chưa hề thất thủ.
Lục Trường Sinh cảm nhận đại khái được khí tức của đối phương là Tiên Đế nhất trọng cảnh.
Gã này, luôn che giấu tu vi, lấy tu vi Tiên Đế cảnh để nhận nhiệm vụ Thiên cấp, chuyên môn ám sát Đại La Kim Tiên cùng Chuẩn Đế, hèn chi chưa bao giờ thất thủ.
Thực lực của Si Mị, hẳn là thuộc về hàng ngũ sát thủ Đế cấp.
“Chịu chết đi.” Trong bóng tối, một điểm hàn quang chợt hiện, gần như ngay lập tức đã đến trước người Lục Trường Sinh, dao găm sắc bén, nhằm thẳng yết hầu Lục Trường Sinh!
Cây dao găm này, lại là một kiện hạ phẩm Đế binh!
Đối phương biết rõ hắn là Thái Hoa Thánh tử, vậy mà còn dám nhận nhiệm vụ treo thưởng ám sát hắn, đủ để chứng minh đối phương có tám chín phần chắc chắn.
Khóe miệng Si Mị hơi nhếch lên, thân pháp của hắn xuất quỷ nhập thần, phiêu dạt bất định, Tiên Đế sơ kỳ đều không cách nào đoán được vị trí của hắn, trên thực tế, hắn đã đến trước mặt Lục Trường Sinh.
Ở khoảng cách ngắn như vậy, không có Tiên Đế sơ kỳ nào có thể tránh né, hắn dường như nhìn thấy cảnh tượng dao găm đâm xuyên yết hầu Lục Trường Sinh.
Không biết từ khi nào, một thanh trường kiếm bằng đồng xanh trông mộc mạc đã chặn ngang trước mặt Lục Trường Sinh, vừa đúng lúc, thân kiếm ngăn cản mũi nhọn của dao găm.
Nụ cười đắc ý của Si Mị dần dần cứng lại.
Lục Trường Sinh vậy mà đã sớm phát hiện vị trí của hắn, ngay khoảnh khắc dao găm của hắn xuất thủ, trường kiếm của Lục Trường Sinh cũng đã ra tay.
“Thực lực của ngươi đã đạt tới sát thủ Đế cấp, lại ngụy trang thành sát thủ Thiên cấp, để đảm bảo vạn vô nhất thất, xem ra ngươi rất tiếc mạng.” Lục Trường Sinh đoán được tính tình của đối phương, càng không có gì phải sợ hãi.
Si Mị thân là một sát thủ Vĩnh Dạ, tiếc mạng như vậy, đã rơi vào tầm thường.
"Ngươi lợi hại hơn ta tưởng tượng, nhưng hôm nay ngươi vẫn khó thoát một kiếp.” Khóe miệng vốn đã cứng đờ của Si Mị lại nhếch lên.
Thủ đoạn của hắn, không chỉ có thế.
Sau lưng Lục Trường Sinh, sát cơ đột nhiên xuất hiện, một luồng khí tức âm hàn tràn ngập, lại là một cây dao găm khác, đâm trúng vào phía sau lưng Lục Trường Sinh!
Ở sau lưng Lục Trường Sinh, vậy mà xuất hiện sát thủ Đế cấp thứ hai, hơn nữa tướng mạo của hắn lại có chín phần tương tự với Si Mị!
“Hắc hắc, ngươi không nghĩ tới sao? Chúng ta là anh em song sinh, ta gọi Si Mị, hắn gọi Võng Lượng, là Song tử hồn thể đặc thù, đồng sinh cộng tử, cũng có thể tu luyện cùng một loại công pháp, ngay cả cảnh giới đều giống hệt nhau. Đây mới là nguyên nhân khiến chúng ta chưa hề thất thủ.” Si Mị cười lạnh, cho rằng đã ám sát thành công Lục Trường Sinh.
Đôi dao găm bọn hắn sử dụng là hạ phẩm Đế binh, hơn nữa trên dao găm còn bôi kịch độc, dù là Tiên Đế sơ kỳ, kịch độc xâm nhập cơ thể, cũng phải bỏ mạng.
“Trường Sinh!” Thái Hư chân nhân tê cả da đầu.
Hai sát thủ Si Mị, Võng Lượng quả thực quá khủng bố, hai người đều là Tiên Đế nhất trọng cảnh, lại tu luyện cùng loại công pháp, am hiểu ám sát, khiến người ta khó mà phòng bị.
Thần thông của sát thủ không thể coi thường, việc bọn hắn ám sát thành công những đại nhân vật có cảnh giới cao hơn họ, cũng không kỳ quái.
Đây là hai sát thủ Tiên Đế nhất trọng cảnh.
Nếu như cao thủ Tiên Đế tam trọng cảnh, không ngờ tới việc có hai tên sát thủ, cũng sẽ rơi vào bẫy rập của bọn họ, sau đó bị giết chết một cách vô tình.
“Ta không sao.” Nhưng Lục Trường Sinh lại không có vẻ mặt đau đớn khi bị dao găm tẩm độc đâm trúng, vẫn như thường ngày, vân đạm phong khinh.
Lần này ngay cả Thái Hư chân nhân cũng sửng sốt.
Làm sao Lục Trường Sinh bị dao găm đâm trúng, lại vẫn giống như người không có việc gì?
Si Mị kinh hãi: “Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!” Võng Lượng lúc này mới phát hiện dao găm không hề đâm trúng nhục thân Lục Trường Sinh, vội vàng đâm lần nữa, nhưng mà Không Gian Phù Triện trong tay áo Lục Trường Sinh đã được kích hoạt, Lục Trường Sinh kéo dãn khoảng cách với hai tên sát thủ, xuất hiện bên cạnh Thái Hư chân nhân, đồng thời thu Thái Hư chân nhân vào bên trong Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp.
Lục Trường Sinh muốn xuất thủ toàn lực, không thể để hai tên sát thủ có con tin để uy hiếp hắn, nếu không sợ rằng sẽ 'ném chuột vỡ bình', thật sự là khó đối phó với hai sát thủ Đế cấp này.
Hai sát thủ Đế cấp Si Mị, Võng Lượng, coi như ở nơi tụ tập sát thủ như Vĩnh Dạ, đều có thực lực nhất định, hai người liên thủ, thực lực càng mạnh, nếu thật sự đánh lên, khó tránh khỏi sẽ tác động đến Thái Hư chân nhân.
Cho nên Lục Trường Sinh trước tiên dẫn dụ hai người ra, tìm cách cứu Thái Hư chân nhân, sau đó mới cùng hai người giao thủ.
Si Mị lo lắng hỏi: “Ngu xuẩn, dao găm của ngươi tại sao lại không đâm trúng hắn?” Võng Lượng cũng bực bội trả lời: “Ai nói không có? Nhưng gã này hình như mặc pháp bảo gì đó, dao găm cũng không thể đâm xuyên.” “Hai người các ngươi làm hỏng Hỗn Nguyên đạo bào của ta, vậy thì lấy mạng của mình ra mà bồi thường đi.” Lục Trường Sinh luôn luôn cẩn trọng, bên ngoài mặc hạ phẩm Đế binh Hỗn Nguyên đạo bào, áo lót bên trong là Đại Hoang Thần Giáp.
Đại Hoang Thần Giáp đã bị hư hao trong trận đại chiến với Phong Mục, nhưng dù sao cũng là thượng phẩm Đế binh, vẫn có thể ngăn được đòn tấn công của một sát thủ Tiên Đế nhất trọng cảnh sử dụng dao găm hạ phẩm Đế binh.
Hỗn Nguyên đạo bào dù gì cũng là pháp bảo do Lâm Huyền Thông ban thưởng, thêm một kiện pháp bảo bảo mệnh bị hư hao, Đại Hoang Thần Giáp cũng có thêm một vết rách, Lục Trường Sinh coi như đã nổi giận.
“Chẳng lẽ hai người chúng ta liên thủ, còn không phải đối thủ của ngươi?” Si Mị, Võng Lượng liếc nhìn nhau, bọn hắn không thể tin nổi, hai sát thủ Tiên Đế nhất trọng cảnh như bọn họ, lại có thể không đối phó nổi Lục Trường Sinh, một Tiên Đế sơ kỳ.
Dù sao thì bọn hắn nắm giữ thần thông thân pháp khiến cả Tiên Đế cũng phải nhức đầu, xuất quỷ nhập thần.
Nhưng mà, hai người bọn họ đã đánh giá thấp thực lực của Lục Trường Sinh.
Đệ tử thứ mười của Lục Trường Sinh là Tô Tiểu Thất cũng là sát thủ Vĩnh Dạ, Lục Trường Sinh thỉnh thoảng truyền thụ cho Tô Tiểu Thất thần thông về phương diện này, hệ thống mô phỏng thụ đồ phản hồi lại công pháp cao cấp hơn, Lục Trường Sinh mặc dù không tu luyện nghiêm túc, nhưng chắc chắn có hiểu biết về những thần thông này, cũng biết phương pháp phá giải.
Lục Trường Sinh dốc toàn lực thúc động Thanh Đế kiếm, thanh quang đại thịnh.
Uy áp của thượng phẩm Đế binh khuếch tán, Huyết Bức Động bắt đầu rung chuyển kịch liệt, đất rung núi chuyển, vô số huyết biên bức cùng hàng ngàn tà tu bị núi đá sụp đổ đè chết, làm bị thương.
“Là thượng phẩm Đế binh!” Sắc mặt hai sát thủ Si Mị, Võng Lượng trở nên tái nhợt, vào thời khắc này bọn hắn biết mình đã chọc nhầm đối tượng.
Lúc bọn hắn chuẩn bị kế hoạch ám sát Lục Trường Sinh, vẫn còn không biết về biểu hiện của Lục Trường Sinh tại đại hội Dao Trì, tin tức đã lạc hậu nghiêm trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận