Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 381: Thục Sơn di chuyển, vãn bối truyền thụ cho các ngươi kiếm pháp! (2)

Bây giờ Lục Trường Sinh đã có thực lực đánh bại Hỗn Thế Đại Vương, đủ để thành lập một tông môn có thể sánh ngang với Chứng Thánh sơn.
“Sư phụ, ta dự định ở lại đây một thời gian ngắn.”
Thanh Hà Tiên Tử không còn bị Hỗn Thế Đại Vương bức hiếp, khó khăn lắm mới được tự do, thế nên quyết định ở lại, cùng Thái Hư chân nhân giải quyết chuyện di chuyển Thục Sơn.
Chưởng môn Lưu Vân Các không nói thêm gì, nhẹ gật đầu, mang theo các trưởng lão, đệ tử Lưu Vân Các trở về Ngọc Hoa vực.
Thanh Hà Tiên Tử, Thái Hư chân nhân đều có tiềm chất trở thành Tiên Đế, sự trưởng thành của bọn họ chính là trợ giúp lớn nhất đối với Lưu Vân Các.
“Ngọc Huyền đạo nhân, việc ở đây đã xong, chúng ta về Chứng Thánh sơn tu luyện.”
“Làm phiền hai vị.”
La Vũ đạo nhân, tinh kiếm đạo nhân lên đường trở về.
Tại Thiên Huyền sơn, các trưởng lão, đệ tử Thục Sơn đang tu luyện trong tông môn thì Lục Trường Sinh, Thái Hư chân nhân trở lại.
“La trưởng lão, thông báo cho toàn bộ tông môn trên dưới, ba ngày sau, Thục Sơn chúng ta sẽ di chuyển đến một ngọn núi khác.”
“Chưởng môn, chúng ta định đi đâu vậy?”
La trưởng lão không ngờ Lục Trường Sinh vừa trở về liền thông báo Thục Sơn di chuyển.
“Nghe nói chủ nhân Tích Lôi sơn là Hỗn Thế Đại Vương, kẻ có tiếng xấu rõ ràng trong yêu tộc, chúng ta đến Tích Lôi sơn, chẳng phải là đi chịu chết sao?”
“Hỗn Thế Đại Vương đã bị ta giết, bây giờ Tích Lôi sơn là nơi vô chủ, sau này sẽ là sơn môn của Thục Sơn chúng ta.”
“Cái gì?! Hỗn Thế Đại Vương bị chưởng môn ngài giết?”
La trưởng lão trợn mắt hốc mồm.
Hỗn Thế Đại Vương thế nhưng là Yêu Vương cảnh giới Kim Tiên đó.
Chưởng môn của bọn họ mới rời đi ba vạn năm, vậy mà đã có thực lực giết chết Hỗn Thế Đại Vương!
Tin tức Thục Sơn sắp di chuyển đến Tích Lôi sơn truyền ra, toàn bộ Thục Sơn trên dưới một phen xôn xao.
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ môn phái nhỏ ở thương vực này lại có cơ hội chuyển đến động thiên phúc địa như Tích Lôi sơn.
Chưởng môn của bọn họ lại còn giết được Hỗn Thế Đại Vương, kẻ chiếm giữ Tích Lôi sơn.
Với thực lực như vậy của chưởng môn, chỉ cần ngài không vẫn lạc giữa đường, Thục Sơn chắc chắn sẽ trở thành một tiên môn hùng mạnh trong tiên giới.
“Còn xin tiền bối nhận danh nghĩa khách tọa trưởng lão tại Thục Sơn chúng ta.”
Lục Trường Sinh mời Ngọc Huyền đạo nhân đảm nhiệm chức vị trên danh nghĩa tại Thục Sơn ở tiên giới.
Hắn cố ý tạo ra chức vị khách tọa trưởng lão này cho môn phái.
Khách tọa trưởng lão không cần thường trú tại tông môn, chỉ cần có danh nghĩa là được, khi tông môn gặp nạn, có thể tự mình quyết định có ra tay cứu giúp hay không.
“Ha ha ha, không vấn đề gì.”
Ngọc Huyền đạo nhân là nhân vật thiên tài từ Thục Sơn phàm giới phi thăng lên, đối với Thục Sơn có tình cảm đặc biệt, nên tự nhiên đồng ý.
“Thượng Quan sư tỷ, Thanh Hà Tiên Tử, hai vị thì sao?”
Lục Trường Sinh dự định bắt đầu phát triển tông môn một cách nghiêm túc, lúc này nên cố gắng hết sức lôi kéo một nhóm tu chân giả có thực lực khá mạnh gia nhập tông môn.
Thượng Quan Chiêu Nhi, Thanh Hà Tiên Tử là Kim Tiên, dù chỉ làm khách tọa trưởng lão tại Thục Sơn cũng đủ để dọa người.
Thượng Quan Chiêu Nhi vuốt vuốt thái dương: “Ừ.”
Thanh Hà Tiên Tử nhìn Thái Hư chân nhân rồi nói: “Thái Hư ở Thục Sơn, còn ta chỉ là trên danh nghĩa, chắc là không có vấn đề gì.”
Cứ như vậy, Thục Sơn liền có Lục Trường Sinh, Tô Tiểu Thất là hai vị Kim Tiên, cùng với Ngọc Huyền đạo nhân, Thượng Quan Chiêu Nhi, Thanh Hà Tiên Tử là ba vị khách tọa trưởng lão Kim Tiên, có thể tuyên bố với bên ngoài là có năm vị Kim Tiên.
Nếu Thanh Nguyệt tiên tử không phải là quán chủ của Cảnh Long Tiên quán, Lục Trường Sinh thậm chí còn nghĩ đến việc mời Thanh Nguyệt tiên tử nhận một danh vị tại Thục Sơn.
Thanh Nguyệt tiên tử còn mạnh hơn Lục Trường Sinh tưởng tượng.
Chỉ là không biết vì sao, Thanh Nguyệt tiên tử không mấy khi thích sử dụng toàn lực.
Mấy người đệ tử thân truyền của Lục Trường Sinh tương lai chắc chắn có thể trở thành Kim Tiên, nói cách khác, Thục Sơn có thể sẽ có hơn mười vị Đại La Kim Tiên, thực lực đủ sức sánh ngang với Chứng Thánh sơn.
Toàn bộ tông môn Thục Sơn đều di dời đến Tích Lôi sơn.
Chủ phong của Tích Lôi sơn không bị hư hại hoàn toàn, vẫn lưu lại lượng lớn tài nguyên tu luyện.
Lục Trường Sinh sửa chữa tụ linh đại trận của Tích Lôi sơn, thiên địa linh khí trong phạm vi trăm vạn dặm lại một lần nữa tụ tập về Tích Lôi sơn, Tích Lôi sơn không còn yêu khí, biến thành động thiên phúc địa.
Chủ phong Tích Lôi sơn trở thành nơi tu luyện của sư đồ Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh tế ra tụ linh thải liên, trấn giữ động phủ.
Tụ linh thải liên dẫn Hồng Mông Tử Khí từ trong hư không tới, tăng tốc độ tu luyện cho Lục Trường Sinh.
Tụ linh thải liên còn có thể tụ tập thiên địa linh khí.
Tích Lôi sơn tương đương với việc có hai tòa tụ linh đại trận cỡ lớn.
“Tích Lôi sơn quả nhiên là động thiên phúc địa, linh khí dồi dào hơn Thiên Huyền sơn nhiều.”
“Không ngờ có một ngày, ta có thể tu hành tại một động thiên phúc địa như thế này!”
Các trưởng lão và đệ tử Thục Sơn mừng rỡ không thôi.
Bọn họ đều vốn là những tán tu thực lực yếu kém, nếu không phải gia nhập Thục Sơn, làm sao bọn họ có cơ hội tu luyện tại động thiên phúc địa bậc này như Tích Lôi sơn?
“Thục Sơn chúng ta di chuyển đến Tích Lôi sơn, danh tiếng vang xa, tương lai chắc chắn sẽ có Tán Tiên tìm đến nương tựa, có lẽ một ngày nào đó, sẽ trở thành một trong những nhóm tiên môn mạnh nhất tiên giới, thậm chí có cơ hội sánh vai với thánh địa.”
Thái Hư chân nhân nói lời này lúc, còn dùng dư quang liếc nhìn Lục Trường Sinh một cái.
Tư chất của Lục Trường Sinh cực kỳ đáng sợ, Thái Hư chân nhân không chút nghi ngờ Lục Trường Sinh có thể trở thành Tiên Đế.
Nếu Lục Trường Sinh trở thành Tiên Đế, Thục Sơn lại có động thiên phúc địa như Tích Lôi sơn làm sơn môn, tương lai Thục Sơn có lẽ thật sự có thể sánh vai với thánh địa.
Thái Hư chân nhân không thể chờ đợi hơn để nhìn thấy ngày đó.
Lúc còn ở Thục Sơn phàm giới, Lục Trường Sinh đã lập chí gây dựng lại Thục Sơn ở tiên giới, bây giờ thật sự đã thực hiện lời hứa.
“Sau này Thục Sơn cứ mỗi một ngàn năm sẽ tổ chức đại điển thu đồ một lần, ngày thường nếu có Tán Tiên muốn gia nhập Thục Sơn, chỉ cần nhân phẩm đạt yêu cầu là được.”
Lục Trường Sinh một lần nữa định ra môn quy.
Hắn lại nói với Thái Hư chân nhân và Thanh Hà Tiên Tử: “Vãn bối muốn truyền thụ cho hai vị tiền bối một bộ kiếm thuật.”
“Ồ?”
Thái Hư chân nhân, Thanh Hà Tiên Tử đều sửng sốt.
Vị vãn bối này cũng quá nghịch thiên rồi, còn muốn dạy kiếm pháp cho tiền bối.
“Bộ kiếm pháp kia chỉ có hai người tâm ý tương thông mới có thể tu luyện, tu vi song phương càng cao, càng ăn ý thì uy lực càng lớn.”
Lục Trường Sinh thấy Thái Hư chân nhân và Thanh Hà Tiên Tử tình đầu ý hợp, lại trải qua thử thách mười mấy vạn năm, phù hợp với điều kiện tu luyện « Thánh Linh kiếm pháp », thế nên dự định đem bộ kiếm pháp này truyền thụ cho hai người.
Thái Hư chân nhân, Thanh Hà Tiên Tử còn có một ưu thế trời ưu ái, đó chính là cả hai người đều là linh kiếm thể.
Linh kiếm thể có thể phát huy uy lực của « Thánh Linh kiếm pháp », uy lực khi hai linh kiếm thể Đại Thành thi triển « Thánh Linh kiếm pháp » khó mà tưởng tượng nổi.
Một khi Thái Hư chân nhân và Thanh Hà Tiên Tử đều trở thành Tiên Đế, « Thánh Linh kiếm pháp » sẽ chỉ càng khủng bố hơn.
Lục Trường Sinh đem « Thánh Linh kiếm pháp » không giai ngưng tụ thành một bản công pháp bí tịch, truyền thụ cho hai người.
“Kiếm pháp không giai?”
“Tuy là không giai, nhưng uy lực của nó lại vô cùng vô tận.”
Thái Hư chân nhân, Thanh Hà Tiên Tử đều là cao thủ kiếm đạo, cả hai đều ý thức được sự bất phàm của « Thánh Linh kiếm pháp ».

Tại một tông môn cách Tích Lôi sơn vô cùng xa, ma khí vô biên giáng xuống, Trầm Tiêu Diêu, Đường Linh Nhi cùng các trưởng lão khác trong tông môn tuyệt vọng ngước nhìn đám Ma Vân đang áp tới, một cái ma trảo đánh xuống toàn bộ tông môn, vô số cung điện sụp đổ vì không chịu nổi uy áp.
“Nếu sư phụ ở đây, người nhất định sẽ có biện pháp…”
Lúc tuyệt vọng, Trầm Tiêu Diêu nghĩ đến vị sư phụ trước đây đã dẫn dắt mình đến với đại đạo tu hành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận