Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 456: Đến từ Phong Mục khiêu chiến! (1)

Chương 456: Lời khiêu chiến đến từ Phong Mục! (1)
Lục Trường Sinh dâng lên Bản nguyên đạo quả, khiến đám người phải chú ý.
Bản nguyên đạo quả cùng Đại đạo tiên đào, đều là Thiên Tài Địa Bảo Thập Bát Phẩm.
Lục Trường Sinh chỉ là một Tiên Đế sơ bộ, chuẩn bị Thiên Tài Địa Bảo mười lăm mười sáu phẩm làm thọ lễ đã là không tồi rồi, không ngờ Lục Trường Sinh lại trực tiếp lấy ra Bản nguyên đạo quả làm thọ lễ.
Thái Hoa Thánh tử rốt cuộc giàu có đến mức nào vậy?
Chỉ có Trích Kiếm Tiên không cảm thấy kinh ngạc.
Hắn đã tận mắt thấy Lục Trường Sinh lấy ra tiên đan mười chín phẩm “Thần nghịch tiên đan” và cả Phù Triện hai mươi mốt phẩm “Thái Âm thần nữ phù”, thì Bản nguyên đạo quả mười tám phẩm này có là gì đâu?
“Có lòng.”
Diêu Trì Thánh mẫu cũng có chút bất ngờ, sau khi nhận lấy Bản nguyên đạo quả, ngọc thủ duỗi ra, một cái dương chi ngọc bình xuất hiện trong tay Diêu Trì Thánh mẫu.
“Nơi này có một bình Diêu Trì nước, lấy từ giữa hồ Diêu Trì, có thể dùng để bồi dưỡng các loại thần thụ cùng kỳ hoa dị thảo.”
Diêu Trì Thánh mẫu đem dương chi ngọc bình ban thưởng xuống.
“Đa tạ Thánh mẫu.”
Lục Trường Sinh nhận được Diêu Trì nước do Diêu Trì Thánh mẫu ban thưởng, xem như thu hoạch ngoài dự kiến.
Diêu Trì nước cùng Tam Quang Thần Thủy, Bát Bảo Công Đức Trì thủy, đều là linh thủy giữa thiên địa.
Tam Quang Thần Thủy, trị được thương thế.
Bát Bảo Công Đức Trì thủy, có thể tịnh hóa tà uế.
Diêu Trì nước, có thể trợ giúp tất cả cỏ cây sinh trưởng.
Diêu Trì sở dĩ có nhiều các loại bàn đào như vậy, chính là nhờ sự kỳ diệu của Diêu Trì nước.
Đám người lại một lần nữa hướng ánh mắt hâm mộ tới.
Diêu Trì Thánh mẫu đối đãi Lục Trường Sinh cũng vô cùng tốt, còn có quà đáp lễ.
Lâm Khuynh Hàm dâng lên một hộp lá trà Ngộ Đạo.
Lá trà Ngộ Đạo là bảo vật đặc thù của Thái Hoa Thánh Địa, là Thiên Tài Địa Bảo Thập Lục Phẩm, tuy không bằng Bản nguyên đạo quả, nhưng hơn ở số lượng không ít.
Hộp này chứa khoảng chín mươi chín phiến lá trà Ngộ Đạo.
Diêu Trì Thánh mẫu ban cho Lâm Khuynh Hàm một viên ngọc trâm.
Đây là một kiện pháp bảo, cũng có thể dùng làm đồ trang sức.
Lâm Huyền Thông dù sao cũng là Thái Hoa Thánh Chủ, lại cưới đệ tử của Diêu Trì Thánh mẫu, nhân đại thọ tám ngàn vạn tuổi của Diêu Trì Thánh mẫu, Lâm Huyền Thông lấy ra một cái hộp Tử Mộc, hộp gỗ chỉ vừa hé mở một khe hở, một luồng thanh hương khiến lỗ chân lông người ta giãn ra đã truyền đến, vẻn vẹn chỉ ngửi thoáng qua, mọi người ở đây vậy mà đã bồi hồi bên bờ vực ngộ đạo.
“Đây là Hỗn độn lá trà do Ngộ Đạo tổ thụ kết thành.”
Lâm Huyền Thông chỉ nói một câu bình thản, nhưng những tu chân giả biết về Ngộ Đạo tổ thụ đều không khỏi động dung.
Ngộ Đạo tổ thụ là một trong những thần thụ thượng cổ, kết ra Hỗn độn lá trà, được đánh giá là Thiên Tài Địa Bảo mười chín phẩm, là trân bảo hiếm thấy.
Chỉ cần dùng một mảnh Hỗn độn lá trà pha trà uống, liền có thể tiến vào trạng thái đốn ngộ trong thời gian dài.
Giống như Đại đạo tiên đào của Diêu Trì, Hỗn độn lá trà không tùy tiện truyền ra ngoài, chỉ có Thái Hoa Thánh Địa sở hữu bảo vật này.
Diêu Trì Thánh mẫu đại thọ, Lâm Huyền Thông dâng lên Hỗn độn lá trà, có thể thấy được quan hệ thân thiết giữa núi Thái Hoa và Diêu Trì, như bạn đồng minh.
“Liên Sơn thánh địa, dâng lên ba viên ‘Thần nghịch tiên đan’ chúc Thánh mẫu thọ tỉ Nam Sơn.”
“Tu Di thánh địa, dâng lên Trường sinh hoa, chúc Thánh mẫu Trường Lạc Vô Cực.”
“Thái Thủy Thánh địa, dâng lên Ngũ thải Thần thạch, chúc Thánh mẫu Xuân Thu bất lão.”
“Thượng cổ Phong gia, dâng lên Phượng Hoàng Yêu Đan, chúc Thánh mẫu Như Nguyệt chi hằng, như Nhật chi thăng.”
……
Từng thế lực dâng lên quà chúc thọ, đều là kỳ trân dị bảo, khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Diêu Trì Thánh mẫu là nhân vật bậc nào?
Dâng lên hạ lễ nếu là tầm thường, thì trước mặt các đại thánh địa, thế gia, hoàn toàn không ngẩng đầu lên được.
“Diêu Trì Thánh mẫu đại thọ, sao có thể thiếu Quảng Hàn cung chúng ta được?”
Một giọng nói thanh lãnh vang lên, một đội kiếm tu ngự kiếm bay tới, tiến vào Diêu Trì, toàn là tuấn nam mỹ nữ, áo trắng như tuyết, khí chất cô tịch lạnh lùng.
Trên đạo bào nơi ngực của đội kiếm tu này, có thêu dấu hiệu hình cung điện.
“Là người của Quảng Hàn thánh địa.”
“Quảng Hàn cung cách Diêu Trì không xa, sao các nàng lại cố tình đến muộn thế?”
Khách tới đây về cơ bản đều là Thánh Chủ và trưởng lão của các thế lực lớn trong tiên giới, đều nhận ra dấu hiệu của Quảng Hàn cung.
Thấy người của Quảng Hàn cung đến, sắc mặt Diêu Trì Thánh mẫu, Phùng Thanh nhi trở nên tái mét, còn thần sắc Liễu Mộc Phong thì có chút cổ quái, đứng ngồi không yên.
Lâm Huyền Thông, Liễu Nguyệt Nhi hai người liếc nhìn nhau, sắc mặt của bọn họ vẫn ổn, chỉ là có đôi chút ý vị xem kịch vui.
“Nghe nói Quảng Hàn cung chủ từng cùng Diêu Trì Thánh Nữ đương thời cùng yêu một nam nhân, chẳng lẽ người đó chính là……”
Lục Trường Sinh thấy vẻ mặt mọi người cổ quái, rất nhanh đã hiểu ra mối quan hệ trong đó.
Chẳng lẽ Phùng Thanh Nhi chính là vị Diêu Trì Thánh Nữ năm đó đã tranh giành với Quảng Hàn cung chủ?
Mà Liễu Mộc Phong, rất có thể là Thánh tử dự khuyết của Diêu Trì năm đó, cuối cùng đã chọn thanh mai trúc mã Phùng Thanh Nhi.
Còn về phần tại sao sắc mặt Diêu Trì Thánh mẫu lại tái mét, phần lớn là bởi vì năm đó Quảng Hàn cung chủ đã mang theo các cao thủ Quảng Hàn cung đến đại náo hôn lễ của Liễu Mộc Phong và Phùng Thanh Nhi, muốn bắt Liễu Mộc Phong đi.
Phải biết, một đệ tử thân truyền mà Diêu Trì Thánh mẫu yêu thích nhất đã bị bắt vào Ma Giới, tung tích không rõ, hành động lần này của Quảng Hàn cung chủ vừa đúng lúc chạm vào vảy ngược của Diêu Trì Thánh mẫu, khó trách Diêu Trì Thánh mẫu đến nay quan hệ vẫn không tốt với Quảng Hàn cung.
Một đoàn người Quảng Hàn cung hạ xuống, dẫn đầu chính là Quảng Hàn cung chủ Lý Hằng, cùng đi còn có hơn trăm vị trưởng lão của Quảng Hàn cung, không thiếu cường giả Tiên Đế.
Quảng Hàn Thánh nữ Hạ Ngưng Tuyết đứng bên cạnh Quảng Hàn cung chủ, yểu điệu thanh lệ, tuyệt mỹ vô song, khiến không ít tu chân giả trẻ tuổi tài năng không kém thiên nhân ở đây đều nhìn đến ngây ngẩn.
Đại hội Diêu Trì có không ít Thánh nữ, Thánh nữ dự khuyết tham gia, nhưng so với Hạ Ngưng Tuyết, dường như vẫn kém hơn một chút.
Ngay cả Phong Mục của Thượng Cổ Phong gia, sự chú ý cũng đều rơi trên người Hạ Ngưng Tuyết.
Đây là lần đầu tiên Hạ Ngưng Tuyết xuất hiện trước mặt các thế lực lớn.
Hạ Ngưng Tuyết còn chưa leo lên Kỳ Lân bảng, nhưng nàng hoàn toàn có thực lực tiến vào mười hạng đầu Kỳ Lân bảng.
“Đây chính là Quảng Hàn Thánh nữ mới nhậm chức?”
“Nghe nói tư chất của nàng còn cao hơn cả Giang Nguyệt tiên tử xếp hạng ba mươi mốt trên Kỳ Lân bảng, cho nên mới thay thế Giang Nguyệt tiên tử, trở thành Quảng Hàn Thánh nữ mới.”
“Nói như vậy, nàng có thể tiến vào top hai mươi Kỳ Lân bảng?”
“Phần lớn là vậy, nói không chừng còn có cơ hội tiến vào top mười.”
“Thiên hạ vậy mà lại có nữ tử tài mạo song toàn như vậy.”
“Nàng có phong thái của Thái Âm thần nữ năm đó.”
“Nói cứ như ngươi đã gặp qua Thái Âm thần nữ vậy.”
“Khụ khụ, lão phu tuy không có may mắn được thấy phong thái của thần nữ, nhưng ít nhiều cũng có nghe nói. Nghe nói Thái Âm thần nữ khuynh quốc khuynh thành, tu vi lại sâu không lường được, là một trong những người mạnh nhất thượng cổ.”
Một đám tu chân giả xì xào bàn tán, nhưng ánh mắt Hạ Ngưng Tuyết lại rơi trên người Lục Trường Sinh, nàng nở nụ cười xinh đẹp, tựa như trăm hoa đua nở, khiến những tu chân giả đạo tâm không kiên định nhìn đến ngây người.
Trong lòng Phong Mục khẽ run lên một chút.
Chẳng lẽ vị Quảng Hàn Thánh nữ vạn người chú ý này lại là đạo lữ của Thái Hoa Thánh tử?
Phong Mục nắm chặt nắm đấm.
Hắn sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng, là trưởng tử của thượng cổ Phong gia, sở hữu thể chất đặc thù, nhận được sự toàn lực bồi dưỡng của thượng cổ Phong gia, thậm chí lão tổ Phong gia từ lúc hắn năm tuổi đã bắt đầu tự mình chỉ điểm hắn tu luyện, lập ra kế hoạch tu luyện, hao phí vô số Thiên Tài Địa Bảo để giúp hắn tôi thể.
Người thương năm đó, nay đã thành gia lập nghiệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận