Ta Có Một Cái Giáo Đồ Máy Mô Phỏng

Chương 520: Khi xưa Thánh nữ, Nguyệt Hoa tiên tử!(4K)

Chương 520: Thánh nữ khi xưa, Nguyệt Hoa tiên tử! (4K)
“Đây là địa bàn của Lãnh Cốt Ma Tôn, ta vẫn nên cẩn thận thì hơn.”
Lục Trường Sinh bảo Đạm Đài Mộng dẫn đường, rời khỏi lãnh địa của Huyễn Minh Ma Tôn, tiến vào phạm vi thế lực của Lãnh Cốt Ma Tôn.
Cần phải đi xuyên qua địa bàn của Lãnh Cốt Ma Tôn mới có thể đến Cửu U chi địa, trở về Tiên Giới.
Đạm Đài Mộng ở địa bàn của Huyễn Minh Ma Tôn thì nói một không hai, nhưng khi đến địa bàn của Lãnh Cốt Ma Tôn, tác dụng của nàng liền nhỏ đi rất nhiều.
Lãnh Cốt Ma Tôn không nhất định sẽ cho Đạm Đài Mộng mặt mũi.
Tại Càn Nguyên động thiên, Lãnh Cốt Ma Tôn còn phái Huyễn Dạ Ma Quân ra tay, muốn giết chết thầy trò Lục Trường Sinh.
Theo như Lục Trường Sinh biết, vị Lãnh Cốt Ma Tôn này, người đã phát minh ra loại nghịch thiên đan điên dại, là một Ma Tôn cực kỳ điên cuồng, còn điên cuồng hơn cả Huyễn Minh Ma Tôn, không dễ trêu chọc.
Lục Trường Sinh cố gắng hết sức không gây chuyện thị phi.
“Đạm Đài cô nương.”
Khi đi ngang qua khoảng không trên một tòa thành trì của Ma Giới, ma khí ngập trời buông xuống, chỗ ma khí này cuối cùng ngưng kết thành mấy vị cường giả Ma Giới.
Một người trong số đó, ánh mắt nhìn về phía Đạm Đài Mộng có mấy phần lấy lòng.
“Lãnh Bất Phàm?”
Đạm Đài Mộng nhìn người vừa đến, không khỏi khẩn trương.
Nếu như bị người Ma Giới biết mình trở thành tôi tớ của Lục Trường Sinh, sau này mình còn làm sao lăn lộn ở Ma Giới nữa?
Lục Trường Sinh bí mật truyền âm: “Hắn là người nào?”
“Hắn là con trai của Lãnh Cốt Ma Tôn. Coi như ta van ngươi, tuyệt đối đừng cho hắn biết ta bị ngươi khống chế...”
“Ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta liền cho ngươi mặt mũi này.”
Lục Trường Sinh cũng không muốn mọi chuyện trở nên phức tạp.
Lãnh Bất Phàm còn không biết “người hầu” bên cạnh Đạm Đài Mộng là người tu luyện đến từ Tiên Giới, sự chú ý đều đặt trên người Đạm Đài Mộng: “Đạm Đài cô nương đi ngang qua nơi này, tại hạ cần phải làm tròn tình nghĩa chủ nhà, xin mời Đạm Đài cô nương dời bước, uống một ly rượu.”
“Ngươi mau tránh ra, đừng cản đường của bản đại tiểu thư.”
Đạm Đài Mộng có vẻ hơi mất kiên nhẫn, nàng đang vội vàng muốn tiễn tên ôn thần Lục Trường Sinh này đi, nếu thân phận của Lục Trường Sinh bị Lãnh Bất Phàm nhìn thấu, Lục Trường Sinh cá chết lưới rách, người xui xẻo vẫn là Đạm Đài Mộng.
“Lời nói của Đạm Đài cô nương cũng có phần thiếu đúng mực.”
Lãnh Bất Phàm trong lòng nảy sinh bất mãn.
Hắn dù sao cũng là con trai của Lãnh Cốt Ma Tôn, xét về địa vị thì cân sức ngang tài với Đạm Đài Mộng, chỉ là Lãnh Bất Phàm muốn có được sự ưu ái của mỹ nhân, nên mới lấy lòng đối phương.
Bây giờ Đạm Đài Mộng lại đối xử lạnh nhạt, Lãnh Bất Phàm sao có thể cam lòng.
Đạm Đài Mộng cũng nổi giận: “Bản đại tiểu thư nói chuyện chính là như vậy đó, ngươi muốn thế nào? Có bản lĩnh thì động thủ đi!”
“...”
Lục Trường Sinh đau đầu, Đạm Đài Mộng này thật đúng là một tiểu thư điên khùng, vốn chỉ cần nói năng bình thường một chút là có thể thuận lợi rời đi, lại cứ gây sự với Lãnh Bất Phàm.
Ánh mắt Lãnh Bất Phàm trở nên lạnh lùng.
Đạm Đài Mộng là con gái của Huyễn Minh Ma Tôn, hắn thật sự không dễ động thủ.
Ánh mắt hắn rơi trên người Lục Trường Sinh: “Ngươi là người phương nào? Sao ta chưa bao giờ thấy ngươi ở Ma Giới?”
Đạm Đài Mộng nhất thời sốt ruột: “Hắn là người hầu ta mới thu nhận, liên quan gì đến ngươi?”
“Thì ra là thu nhận một tên tiểu bạch kiểm, chẳng trách không thèm để ý đến ta. Nhìn thấy bản thiếu tôn cũng không hành lễ, đáng phạt.”
Lãnh Bất Phàm cười lạnh, tung một chưởng đánh về phía Lục Trường Sinh.
Đã không làm gì được Đạm Đài Mộng, vậy thì chỉ có thể lấy tôi tớ của nàng ra trút giận.
Người trong Ma Giới thật đúng là tàn nhẫn, chỉ vì chút chuyện nhỏ này mà cũng ra tay đánh nhau.
Lục Trường Sinh cũng không phải loại người sợ phiền phức, hắn đưa tay giữ lấy cổ tay của Lãnh Bất Phàm, rồi trở tay tát một cái.
Bốp một tiếng.
Lãnh Bất Phàm bị Lục Trường Sinh một cái tát đánh bay đi.
“Thiếu chủ nhân!”
Nhóm thủ hạ của Lãnh Bất Phàm nhìn thấy thiếu chủ nhân bị đánh, đều kinh ngạc.
Ngay cả Đạm Đài Mộng cũng sợ đến ngây người.
Lục Trường Sinh thật đúng là không hề nể mặt đối phương.
Lục Trường Sinh trước thì ép con gái Huyễn Minh Ma Tôn làm tôi tớ, sau lại đánh con trai của Lãnh Cốt Ma Tôn, hoàn toàn không cho mấy vị Ma Tôn ma uy cái thế này chút mặt mũi nào cả.
“Đáng giận!”
Lãnh Bất Phàm lau máu tươi trên khóe miệng, không ngờ tới một tên tay sai của Đạm Đài Mộng cũng dám đánh hắn.
Cha hắn là Lãnh Cốt Ma Tôn cũng chưa từng đánh hắn.
“Đi.”
Lục Trường Sinh không muốn dây dưa nhiều, mục tiêu của hắn chỉ là rời khỏi Ma Giới.
Lục Trường Sinh, Đạm Đài Mộng điều khiển phi kiếm, hóa thành hai đạo lưu quang, bay về hướng Cửu U chi địa.
“Tên này có vấn đề, đuổi theo cho ta!”
“Ngươi, cầm lệnh bài của ta, đến nơi gần đây mời Thiên Hồn Ma Quân đến.”
Lãnh Bất Phàm luôn cảm thấy việc Đạm Đài Mộng mang theo một tên người hầu xuất hiện ở chỗ này, tên người hầu này lại còn dám đánh hắn, chắc chắn có vấn đề.
Lãnh Bất Phàm mang theo mấy tên thủ hạ hóa thành một đoàn ma vân, bám theo Lục Trường Sinh và Đạm Đài Mộng.
“Tên này, thật đúng là đáng ghét, hay là giết hắn đi.”
Lục Trường Sinh động sát ý.
“Ngươi đừng làm bậy, nơi này là địa bàn của Lãnh Cốt Ma Tôn, ngươi giết hắn, ta cũng khó tránh khỏi liên lụy.”
Đạm Đài Mộng bị lời nói của Lục Trường Sinh dọa sợ.
Lục Trường Sinh có lúc cũng thật sự hung ác, nếu thật sự chọc giận hắn, thì dù là con trai Ma Tôn cũng giết không tha.
Đột nhiên, một đám ma vân hùng vĩ bao trùm phạm vi mười vạn dặm xuất hiện ở phía trước.
Sắc mặt Lục Trường Sinh dần trở nên nghiêm túc.
Luồng ma khí này cực kỳ khủng bố.
Ma khí trong phạm vi mười vạn dặm ngưng kết, tụ vào trong cơ thể một bóng đen. Phía trước xuất hiện một lão giả mặt mày tái nhợt, gầy trơ cả xương, đôi mắt lại sắc bén như dao găm, tinh thần lực đáng sợ cũng đủ để giết chết cường giả Tiên Đế cảnh.
“Không tốt rồi, là Thiên Hồn Ma Quân. Người này là tâm phúc của Lãnh Cốt Ma Tôn, thực lực cực mạnh. Chẳng lẽ là Lãnh Bất Phàm mời hắn ra tay?”
Đạm Đài Mộng nhận ra lai lịch của đối phương.
Lãnh Bất Phàm cũng không phải là kẻ đầu óc ngu si, rõ ràng đã phát giác ra điều gì đó.
Lãnh Bất Phàm đuổi theo từ phía sau, hội hợp với Thiên Hồn Ma Quân, ánh mắt nhìn về phía Lục Trường Sinh tràn đầy sát ý: “Rốt cuộc ngươi có lai lịch gì? Có quan hệ gì với Đạm Đài Mộng?”
Lục Trường Sinh không nói một lời, đang tìm kiếm phương pháp thoát thân.
Tu vi của Lãnh Bất Phàm giống như Đạm Đài Mộng, cũng là Tiên Đế Ngũ Trọng cảnh, không đáng lo ngại, người thật sự khó giải quyết là Thiên Hồn Ma Quân.
Thần thức của Thiên Hồn Ma Quân đã khóa chặt Lục Trường Sinh, Lục Trường Sinh muốn đào thoát trước mặt một cao thủ Ma Giới như vậy, quả thực khó lại thêm khó.
Dùng Đạm Đài Mộng làm con tin, ép đối phương cho mình rời đi?
Đối phương chưa chắc sẽ cho Đạm Đài Mộng mặt mũi này.
Lãnh Cốt Ma Tôn và Huyễn Minh Ma Tôn đều là Ma Tôn sống sót từ thời Thượng cổ, thực lực khó phân cao thấp. Đạm Đài Mộng không thể nào ra lệnh cho bộ hạ của Ma Tôn khác.
Đạm Đài Mộng bí mật truyền âm: “Tiếp theo nên làm gì?”
“Thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể giao ngươi cho hắn để đổi lấy việc ta rời đi.”
“Ngươi, tên này, sao có thể như vậy!” Đạm Đài Mộng nghe Lục Trường Sinh nói muốn giao nàng cho Lãnh Bất Phàm để đổi lấy việc mình chạy trốn, sắc mặt không khỏi biến đổi, “Lãnh Bất Phàm còn không giữ chữ tín hơn cả ta, cho dù hắn đáp ứng điều kiện của ngươi, cũng sẽ nhanh chóng đổi ý thôi, ta khuyên ngươi vẫn là không nên làm như vậy.”
Lục Trường Sinh thầm tính toán trong lòng đủ loại đường lối chạy trốn.
Giao Đạm Đài Mộng cho Lãnh Bất Phàm, được xem là một khả năng.
Nhưng Đạm Đài Mộng nói cũng không sai.
Người Ma Giới không giữ chữ tín, nếu giao Đạm Đài Mộng ra, khoảnh khắc sau Lãnh Bất Phàm liền sẽ trở mặt.
Khôi lỗi Thái Âm Thần Nữ, không biết có thể đánh bại Thiên Hồn Ma Quân này không.
“Tiểu tử, ngươi dám đắc tội thiếu chủ nhân, không chết không thể.”
Hai mắt Thiên Hồn Ma Quân bắn ra tia sáng đen, dao động tinh thần lực đáng sợ tạo thành một cây trường mâu vô hình, đâm về phía thần thức của Lục Trường Sinh.
Những cường giả Ma Giới này đều là kẻ tàn nhẫn, ra tay nhanh chóng, một lời không hợp là liền muốn lấy mạng Lục Trường Sinh.
Trong mắt Thiên Hồn Ma Quân, Lục Trường Sinh chẳng qua chỉ là một tên người hầu của Đạm Đài Mộng, giết thì cứ giết.
Trong cơ thể Lục Trường Sinh, các pháp bảo như Tịnh Thế Bạch Liên, Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp, Vĩnh Mộng Linh đều tỏa sáng rực rỡ, giúp Lục Trường Sinh đỡ được ngọn mâu tinh thần của Thiên Hồn Ma Quân.
Trường mâu vô hình khó mà đâm xuyên qua lớp lớp pháp bảo che chắn, cuối cùng tan vỡ.
Lục Trường Sinh ngoài việc tôi thể khiến nhục thân cực kỳ cường hãn, hồn phách cũng được đủ loại pháp bảo bảo vệ.
“Công kích thất bại... Tiểu tử ngươi, có vấn đề.”
Thiên Hồn Ma Quân thấy Lục Trường Sinh vậy mà có thể chặn được đòn công kích tinh thần của mình, cũng cho rằng Lục Trường Sinh có vấn đề lớn.
“Thiên Hồn Ma Quân, nể tình ta, mau tránh đường.”
Đạm Đài Mộng lo lắng nếu cứ dây dưa tiếp, thân phận của Lục Trường Sinh sẽ bị bại lộ, và Lục Trường Sinh sẽ dứt khoát kéo nàng làm đệm lưng, nên muốn quát lui Thiên Hồn Ma Quân.
“Đạm Đài cô nương thì ta tự nhiên không dám ngăn cản, nhưng tên này có vấn đề, nhất định phải giữ lại, để ta điều tra thức hải của hắn.”
Thiên Hồn Ma Quân tế ra chín sợi dây thừng màu đen.
Đây là một món đạo khí, phẩm giai khá cao.
Chín sợi dây thừng màu đen phát ra tiếng lách tách, giống như chín con mãng xà màu đen, quấn về phía Lục Trường Sinh.
“Lục phẩm đạo khí?”
Lục Trường Sinh hít sâu một hơi, kết kiếm quyết, thần kiếm “Tử Điện Minh Sương” được tế ra, rơi vào trong tay hắn.
Ông.
Một đạo kiếm khí hùng vĩ chém ra, hóa thành Tử Long Thiên Hỏa kiếm khí, chém thẳng vào những sợi dây thừng.
Nhưng mà món pháp bảo dây thừng này còn cao hơn Tử Điện Minh Sương hai phẩm cấp, Tử Long Thiên Hỏa kiếm khí chém lên trên dây thừng, thậm chí ngay cả một vết trắng cũng không thể lưu lại, chớ nói chi là chặt đứt dây thừng, Tử Vi Thiên Hỏa cũng khó có thể đốt cháy nó.
“Công pháp của ngươi dường như ẩn chứa Tử Vi Thiên Hỏa, ngươi là người của Thái Hoa sơn?”
Thiên Hồn Ma Quân kiến thức rộng rãi, nhận ra lai lịch công pháp của Lục Trường Sinh.
“Người của Thái Hoa sơn?”
Lãnh Bất Phàm cùng mấy cường giả Ma Giới, không hẹn mà cùng nhìn về phía Đạm Đài Mộng.
Đạm Đài Mộng sao lại đi cùng người của Tiên Giới?
“”
Đạm Đài Mộng lần này có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch, dứt khoát lười giải thích.
“Nhưng mà tiểu tử, ngươi vẫn chưa phải là đối thủ của lão phu.”
Thiên Hồn Ma Quân nhận ra lai lịch của Lục Trường Sinh, càng không khách khí hơn, toàn lực thúc đẩy chín sợi dây thừng, chúng tăng vọt lên, rầm rầm quấn tới.
“Ngũ Vân rủ xuống huy!”
Lục Trường Sinh đang muốn toàn lực ứng phó, thì một đạo kiếm khí màu tím từ chân trời chém tới, chặt đứt một sợi dây thừng!
Oanh!
Đoạn dây thừng bị gãy từ không trung rơi mạnh xuống đất, gây nên đất rung núi chuyển, cát bụi mịt mù.
Sắc mặt Thiên Hồn Ma Quân đại biến, nhanh chóng thu hồi những sợi dây thừng.
Đây chính là lục phẩm đạo khí, vậy mà lại bị chặt đứt một sợi!
Ma Giới lại có người giúp mình?
Lục Trường Sinh hơi bất ngờ.
Nơi này chính là Ma Giới, đa số đều là kẻ vô cùng hung ác.
Một nữ tử mặc váy dài màu lam nhạt, mái tóc xanh bay phấp phới, khuôn mặt tuyệt mỹ, tay trái nắm một thanh trường kiếm hiện thân.
Toàn thân thanh kiếm hiện lên màu tím nhạt, màu sắc tươi sáng, ẩn hiện có những gợn sóng ánh sáng lưu chuyển.
“Là ngươi?”
Thiên Hồn Ma Quân nhìn thấy nữ tử này, càng kinh hãi thất sắc.
Đạm Đài Mộng, Lãnh Bất Phàm và mấy cường giả Ma Giới khác, thần sắc cũng trở nên mất tự nhiên.
Lục Trường Sinh từ trên người nữ tử này cảm nhận được khí tức thánh khiết của công pháp Tiên Giới, hoàn toàn không có một tia ma khí.
“Đa tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp.”
Lục Trường Sinh mặc dù còn không biết thân phận của đối phương, nhưng người này có lẽ có thể giúp mình chạy khỏi Ma Giới.
“Ngươi chính là sư phụ của Ngạo Thiên à?”
“Tiền bối là?”
“Nguyệt Hoa.”
Nguyệt Hoa tiên tử?!
Lục Trường Sinh coi như đã hiểu rõ tại sao người này lại xuất thủ tương trợ.
Vị này chính là Dao Trì Thánh Nữ trước kia bị Ma soái Độc Cô Diệt Thiên bắt đến Ma Giới, là đệ tử có tư chất cao nhất dưới trướng Dao Trì Thánh Mẫu, cũng là mẫu thân của Độc Cô Ngạo Thiên.
Lục Trường Sinh là sư phụ của Độc Cô Ngạo Thiên, Nguyệt Hoa tiên tử tự nhiên sẽ ra tay.
Lần này đến lượt Thiên Hồn Ma Quân và Lãnh Bất Phàm khó xử.
Nguyệt Hoa tiên tử mặc dù là người của Dao Trì, nhưng nàng cũng là người của Ma soái Độc Cô Diệt Thiên, nếu như đắc tội Nguyệt Hoa tiên tử, đó chính là đắc tội Ma soái.
Độc Cô Diệt Thiên vẫn là kẻ thống trị Ma Giới trên danh nghĩa, các đại Ma Tôn đều phải nghe theo hiệu lệnh của Độc Cô Diệt Thiên.
Nguyệt Hoa tiên tử phá hỏng pháp bảo của Thiên Hồn Ma Quân, Thiên Hồn Ma Quân cũng không dám có lời oán giận nào.
Nguyệt Hoa tiên tử lạnh lùng hừ một tiếng: “Các ngươi còn không mau cút đi.”
Lãnh Bất Phàm không cam lòng nắm chặt nắm đấm.
Thiên Hồn Ma Quân âm thầm nhắc nhở: “Thiếu chủ nhân, vị này rất được Ma soái yêu thích, chúng ta không dễ trêu chọc, nhẫn nhất thời gió êm sóng lặng.”
“Chúng ta đi.”
Lãnh Bất Phàm chỉ đành mang theo Thiên Hồn Ma Quân và những người khác, muối mặt rời đi.
“Các ngươi cũng đi thôi.”
Nguyệt Hoa tiên tử giải vây cho Lục Trường Sinh, nhưng không rời đi cùng.
“Tiền bối tại sao không trở về Dao Trì?”
Trong lòng Lục Trường Sinh vẫn còn nghi hoặc.
Không chỉ Lục Trường Sinh, mà cả người của Dao Trì Thánh Địa, đều cho rằng Dao Trì Thánh Nữ Nguyệt Hoa tiên tử khi xưa bị Ma soái Độc Cô Diệt Thiên giam cầm, vì vậy không thể trở về Tiên Giới.
Nhưng từ hôm nay xem ra, ít nhất là bây giờ, Nguyệt Hoa tiên tử không hoàn toàn bị Độc Cô Diệt Thiên giam cầm, vẫn có thể hoạt động ở Ma Giới.
Nguyệt Hoa tiên tử dường như đang lẩm bẩm: “Bởi vì ta mà Dao Trì đã tổn thất hơn nửa số cao thủ, ta bây giờ dù đã được tự do, còn mặt mũi nào mà trở về Dao Trì?”
Lục Trường Sinh có thể hiểu được nỗi khó xử của Nguyệt Hoa tiên tử: “Xem ra Ma soái cho phép tiền bối tự do, là đã đoán chắc tiền bối sẽ không trở về.”
“Có lẽ vậy. Ngạo Thiên vẫn ổn chứ?”
“Hắn bây giờ đã có tu vi Tiên Đế, không làm chuyện ác.”
“Vậy là tốt rồi. Ngươi mau rời khỏi nơi này đi, bằng không Lãnh Cốt Ma Tôn tới, ta cũng khó mà ngăn cản.”
“Cũng xin tiền bối bảo trọng.”
Lục Trường Sinh biết lúc này không phải là lúc để nói chuyện phiếm.
Tu vi và thân phận của Nguyệt Hoa tiên tử có thể bức lui Thiên Hồn Ma Quân, nhưng không thể chống lại thượng cổ đại năng như Lãnh Cốt Ma Tôn.
Lục Trường Sinh dẫn theo Đạm Đài Mộng tiếp tục gấp rút lên đường hướng về Cửu U, còn Nguyệt Hoa tiên tử khẽ thở dài một tiếng.
Nàng mặc dù có thể hoạt động tại Ma Giới, nhưng lại không thể trở về Dao Trì.
“Tên ngươi, vận khí thật đúng là không tồi, vậy mà gặp được Nguyệt Hoa tiên tử.”
Trên đường đi, Đạm Đài Mộng phát hiện mạng lưới quan hệ của Lục Trường Sinh thật đáng sợ, ngay cả ở Ma Giới cũng có quan hệ.
Điểm này đừng nói là Đạm Đài Mộng, ngay cả Lục Trường Sinh cũng không ngờ tới mình lại được mẫu thân của đồ đệ cứu.
Đột nhiên, Lục Trường Sinh hỏi Đạm Đài Mộng: “Quan hệ giữa các đại Ma Tôn và Ma soái Độc Cô Diệt Thiên như thế nào?”
Đạm Đài Mộng nghi hoặc: “Tại sao ngươi lại hỏi vấn đề này?”
“Ngươi chỉ cần trả lời câu hỏi của ta.”
“Cha ta là bộ hạ của Lão Ma Soái, ông ấy chỉ là nể mặt Lão Ma Soái, nên mới nghe theo hiệu lệnh của Ma soái. Ma soái cũng biết uy vọng của mình không đủ để khống chế các Ma Tôn có thâm niên, cho nên phàm là đại sự, đều sẽ triệu tập các đại Ma Tôn cùng nhau thương nghị.”
“Thì ra là như thế...”
Lục Trường Sinh lâm vào trầm tư.
Tình hình Ma Giới phức tạp hơn so với tưởng tượng.
Tại Yêu giới, lãnh địa tộc Quỳ Phượng, Huyễn Minh Ma Tôn đang trò chuyện cùng thủ lĩnh tộc Quỳ Phượng, bỗng nhiên, tâm thần Huyễn Minh Ma Tôn có chút không tập trung.
“Bản tôn có chuyện quan trọng cần xử lý, tạm thời cáo lui.”
Vụt.
Huyễn Minh Ma Tôn hóa thành một tia hắc khí, biến mất tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận