Nhất Phẩm Bố Y

Chương 865: Đại loạn chiến

Trời nhá nhem tối. Mặc dù cách bờ sông không xa lắm, nhưng lại không giống như trước, không còn nghe được tiếng ngư dân về nhà thu lưới. Thời tiết cuối hạ, những bụi cỏ lau mọc tốt tươi, ở phía xa theo gió đong đưa, lung lay. Một binh sĩ cầm thuẫn Đông Lăng, sau khi bị cắt cổ, dùng hết sức lực cuối cùng quay người lại, mặt hướng về bụi cỏ lau phía sau mặt sông, thất thần bất động, cho đến khi cả người ngã xuống đất, co quắp trong vũng máu. "Viện quân tới rồi, chặn được đợt này, chúng ta có thể về nhà!" Tả Sư Nhân tóc tai bù xù, tay giương kim kiếm, điên cuồng cổ vũ sĩ khí. "Bày trận, nơi đây chỉ có chết không có sống ('hữu tử vô sinh')! Nguy cấp tồn vong, hỡi các tướng sĩ Đông Lăng của ta, xin hãy cùng chịu chết một trận chiến!"
Bên trong đại trận, người bị thương nhẹ gầm thét giơ thuẫn. Người bị trọng thương vịn đao, lảo đảo đứng dậy, bảo vệ phía trước và sau Tả Sư Nhân. "Giết! Giết!"
Đứng trên sườn núi, Viên Tùng càng giống như phát điên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận