Nhất Phẩm Bố Y

Chương 1305: Quân sư cùng hổ nữ

Dường như đã thành thói quen, Thường Thắng ngồi một mình trên thềm đá cô liêu, ngắm hoàng hôn nhấn chìm dòng sông, rồi lại nhìn bóng tối từ cuối chân trời kéo đến, xé ra từng cái bóng kỳ quái, như thủy triều ập tới, sắp sửa bao phủ lấy hắn. Thường Thắng cúi đầu, thu mật tín đã mở vào ống tay áo trong im lặng. Rất lâu sau, hắn mới đưa tay lên, dụi dụi đôi mắt sưng húp. Gần đây công việc quá nhiều, hắn có chút mệt mỏi. Hắn không tài nào phân thân được, lại thêm tin tức xấu từ khắp các mặt trận ở Bắc Du truyền về. "Diêm Tịch, ta không về thư phòng nữa, ngươi phái người thay ta truyền một lời nhắn: Động thái lần này của Tây Thục vương không đơn thuần chỉ là thăm dò. Nếu chỉ là thăm dò, hắn nên phái Dạ Kiêu và ám vệ, chứ không phải gióng trống khua chiêng, đánh rắn động cỏ như vậy. Báo cho Thân Đồ tướng quân và Liễu quân sư, nếu còn do dự chưa quyết, thì cứ bình tĩnh án binh bất động, lấy việc điều tra ngầm làm ưu tiên."
"Tiểu quân sư yên tâm... Tiểu quân sư, hai mắt ngài đã đỏ hoe thế này, hay là ngài đi nghỉ trước đi." Diêm Tịch ôm quyền, không yên tâm nói thêm một câu. "Biết rồi, ta ngồi một lát rồi về."
Diêm Tịch thở dài, gật đầu rồi dậm chân rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận