Nhận Thầu Đại Minh

Chương 1064: Cầu xin đại nhân bỏ qua

Chương 1064: Cầu xin đại nhân bỏ qua
Là một cổ hoàng (ý chỉ người nắm giữ cổ phần) mập trạch, trừ số cổ phần do Quách Đạm nắm giữ, bản thân hắn cũng mua không ít cổ phần. Đương nhiên, hắn lập tức sắp xếp Trương Thành đi giúp hắn nhận tiền lãi. Tiền nhiều hay ít chỉ là thứ yếu, quan trọng là được tham dự, hắn rất thích thú khi tham gia những sự kiện như thế này.
"Nhận được chưa?"
Vạn Lịch kích động nhìn Trương Thành.
Trương Thành vội đáp: "Bẩm bệ hạ, tất cả đều đã nhận, tổng cộng 68.465 lượng."
Vạn Lịch lập tức cười không ngậm được miệng, "Nhận được nhiều như thế, nhưng có ai hơn trẫm không?"
Trương Thành do dự một lúc, không nói người khác, nhưng hắn lại nhiều hơn Vạn Lịch, bởi vì trước đó Vạn Lịch đầu tư tất cả đều là vào Đại Hạp cốc, cổ phần tập đoàn Phong Trì, Nha hành. Ngũ Điều Thương liên quan đến tương đối ít, mấu chốt là cổ phần Ngũ Điều Thương không có đầu tư, lượng giao dịch ít nhất cũng là cổ phần Ngũ Điều Thương, mọi người xem đây là một cái tụ bảo bồn (chậu châu báu). Trương Thành lại nắm giữ đại lượng cổ phần Ngũ Điều Thương, đương nhiên hắn không dám nói mình nhiều hơn hoàng đế, nói: "Nghe nói Chu Phong của Kim Ngọc lâu, nhận được mười vạn lượng tiền lãi."
"Mười vạn lượng?"
Vạn Lịch kích động đứng bật dậy, "Nhiều như vậy sao?"
Trương Thành nói: "Thần nghe nói là bởi vì Chu Phong nắm giữ không ít cổ phần Nha hành và Ngũ Điều Thương, vì vậy nhận được tiền lãi tương đối nhiều."
"Thì ra là thế."
Vạn Lịch gật gật đầu, đột nhiên lại nhớ tới bên mình còn có một trăm vạn lượng tiền lãi, lúc này khinh thường nói: "Thực ra cũng không tính là nhiều, trẫm mấy năm qua, buôn bán cổ phần còn kiếm được nhiều hơn thế. Ha ha."
"Vậy là đương nhiên, ai có thể so sánh với bệ hạ ngài chứ!" Trương Thành tranh thủ nịnh hót một câu, lại hỏi: "Bệ hạ, khoản tiền này là nhập kho, hay là. . . !"
"Vào cái gì kho, mới có chút tiền như thế, ngươi cũng thật là không chê phiền phức." Vạn Lịch cười ha ha nói: "Nếu là tiền lãi, liền cầm đi thưởng cho người trong cung đi."
Trương Thành nghe xong mặt ngơ ngác.
Thiết công kê (gà trống thiếc) này vậy mà lại nhổ lông.
Có thể thấy được mập trạch là thật sự có tiền.
Trước kia hắn cần hai vạn lượng, vậy nhưng thật sự là phải cầu gia gia kiện nãi nãi (cầu xin khắp nơi), nước mắt đầm đìa, bây giờ gần bảy vạn lượng, liền trực tiếp đem đi ban thưởng.
Thật sự là tài đại khí thô (giàu có, hào phóng) a!
Mập trạch đang thay đổi, thực ra Trương Thành cũng đang thay đổi, hắn bây giờ ở trong cung, vậy đơn giản là một vị công chính thanh liêm nhất đại thái giám. Phải biết hắn vốn là người vô cùng yêu thích tiền, một kẻ mê tiền chính hiệu, nhưng hắn cũng đã quên mất từ bao lâu rồi không hỏi xin tiền của cấp dưới.
Tham ô hắn còn chê mệt mỏi.
Trong tay hắn nắm giữ hai thành cổ phần Ngũ Điều Thương, còn nắm giữ gần hai thành cổ phần tập đoàn Phong Trì, đồng thời ở Phúc Châu sở hữu hơn một trăm ba mươi cửa hàng.
Bởi vì lúc trước Quách Đạm xuôi nam đến Phúc Quảng, muốn mượn thế lực Ti Lễ Giám ở địa phương, vì vậy liền để Trương Thành cùng nhau đi đầu tư, bây giờ tiền nhiều đến mức cũng không biết tiêu xài thế nào, tham ô hắn thấy đã trở thành một chuyện phiền toái.
Hắn hiện tại chính là muốn quản lý tốt Ti Lễ Giám, tuyệt đối không thể phạm sai lầm, tốn ít tiền cũng không đáng kể, bởi vì quyền lực trong tay, tài phú của hắn ngày càng nhiều, không cần phải làm những chuyện phạm pháp.
Thời đại là thật sự đã thay đổi.
Lần chia tiền lãi này, vô hình trung đã phá vỡ khái niệm của mọi người về tài phú về mặt cơ bản.
Bởi vì điều này làm cho mọi người ý thức được, tiền này dường như càng ngày càng nhiều, địa chủ cũng biến thành càng ngày càng nhiều.
Như vậy địa chủ trước kia liền cảm thấy rất hụt hẫng.
Nhân tính đều là hy vọng mình giàu có, tất cả mọi người nghèo, dùng cái đó để thu hoạch cảm giác vượt trội, nhưng bây giờ cảm giác ưu việt này đã chẳng còn lại bao nhiêu.
Lúc trước những quyền quý kia nghĩ hết biện pháp, sáp nhập, thôn tính đất đai, có thể sáp nhập, thôn tính nhiều năm như vậy, thậm chí mấy đời, nhưng vẫn không bằng mấy năm tăng trưởng cổ phần.
Việc này đối với cũ quý tộc xung kích thực sự là vô cùng lớn.
Đều đã đến mức không thể chấp nhận được.
Mặc dù những năm gần đây có không ít người mua cổ phần, nhưng vẫn còn rất nhiều địa chủ, hương thân tương đối mê luyến đất đai, mê luyến việc đem vàng bạc giấu ở trong nhà, mê luyến chỉ vì một chút xíu tiền mà ép bách tính đến bước đường cùng...
Đợt chia tiền lãi này khiến cho những người này cũng không biết phải làm sao.
Phải biết năm nay Quách Đạm còn theo hải ngoại mua lương thực trở về, cũng khiến cho ưu thế của bọn hắn không còn được như trước.
Trước kia địa chủ có thể là vô cùng ngang ngược, ngươi Quách Đạm nếu dám chống đối chúng ta, chúng ta liền cắt đứt lương thực của ngươi, bây giờ tình huống này hoàn toàn đảo ngược, các ngươi lại muốn giở thói ngang ngược với ta, ta liền khiến lương thực của các ngươi không thể vào chợ.
Nếu như chỉ có Quách Đạm một người giàu có, thì đã thôi, mấu chốt là một đám người quật khởi, điều này khiến cho bọn hắn càng thêm lúng túng.
Cô đơn!
Các quý tộc cũ cảm thấy vô cùng cô đơn.
Mà đối ứng với bọn họ chính là sự cuồng hoan của giai cấp mới.
Không chỉ là thương nhân, mà còn bao gồm cả người làm công thương nghiệp.
Quách Đạm người này cũng thật là xấu xa, hắn phát tiền lãi thì thôi đi, hắn còn thêm tiền thưởng, còn cho nhân viên của mình nghỉ dài hạn.
Bất quá xét về thực tế, trong hai năm qua, rất nhiều nhân viên Nha hành đều không có được nghỉ ngơi, 996 đối với bọn hắn mà nói, còn sướng hơn là được nghỉ.
Nhưng bây giờ quốc nội đại thế đã định, sang năm cũng sẽ không có đầu tư gì lớn, chủ yếu chính là tiêu hóa khoản đầu tư trước đó, không cần phải vội vã như vậy, tất nhiên năm nay chủ đề ăn Tết là cuồng hoan, là tiêu phí, vậy khẳng định là phải cho nghỉ.
Không nghỉ thì làm sao cuồng hoan.
Những thương nhân khác thấy Nha hành đều nghỉ, bản thân cũng lập tức căn cứ vào tình hình thực tế mà cho nhân viên nghỉ, bởi vì rất nhiều giao dịch đều phải thông qua Nha hành tiến hành, nếu tách ra nghỉ với Nha hành thì sẽ rất thua thiệt.
Quan phủ đóng cửa không sao, Nhất Tín nha hành cũng không thể tùy tiện đóng cửa.
Điều này lập tức tạo thành một cơn bão tiêu dùng mãnh liệt, rất nhanh liền quét qua Bắc Trực Lệ, khu vực Hà Nam, khu vực Sơn Đông, Nam Trực Lệ, không sai biệt lắm bao trùm hơn phân nửa khu vực kênh đào, bởi vì các tiền trang trên cả nước đều có thể dựa vào cổ phần để nhận tiền lãi, không chỉ ở kinh thành.
Trong chợ xuất hiện rất nhiều người làm công thương nghiệp, bọn họ thỏa thích mua sắm, vui chơi.
Tiểu băng hà kỳ? (thời kỳ băng hà nhỏ)
Ha ha!
Vẫn cứ vui vẻ như thường!
Quy mô tiêu dùng như thế này trước kia chưa từng có.
Bởi vậy có thể thấy được năng lượng của Nha hành, kế hoạch hàng năm của Nha hành trực tiếp ảnh hưởng đến các nơi trên cả nước.
Quan phủ là tuyệt đối không có năng lượng lớn như vậy.
Quan viên bọn họ đương nhiên cũng thuộc về cũ quý tộc, mà lại là lực lượng trung kiên (lực lượng nòng cốt), bọn họ càng thêm cô đơn, bởi vì điều này đối với bọn họ mà nói, không khác gì đả kích gấp đôi.
Cho dù Vạn Lịch bảo trì tuyệt đối trung lập, quan lại tập đoàn bây giờ cũng đã không thể diệt được Quách Đạm, đây không phải nuôi hổ gây họa, mà là nuôi một con đại khủng long biết phun lửa.
Triều chính trên dưới đều lo lắng.
Làm sao bây giờ?
Chúng ta chẳng lẽ không nên làm gì sao?
Nhưng vấn đề người ta Quách Đạm là phát tiền, cũng không phải kiếm tiền, bách tính sống hạnh phúc, vui vẻ, cũng không thể lôi Quách Đạm ra phê bình, làm như vậy cũng quá không thấu tình đạt lý.
Có thể càng sợ thì lại càng đúng, vừa vặn năm nay bảng báo cáo tài vụ lại ra, căn cứ vào quy tắc do Vạn Lịch định ra vào năm ngoái, do Đại Minh tài chính cố vấn đứng lên nói chuyện.
Mặc dù người người đều biết năm nay tình hình tài chính không tệ, nhưng hết lần này tới lần khác có châu ngọc (ví với điều tốt đẹp) ở phía trước, đây thật là đã sinh Du, sao còn sinh Lượng (ý chỉ đã có người giỏi, sao còn sinh thêm người giỏi làm gì - điển tích Trung Quốc).
Khó chịu!
Muốn khóc!
Vũ Anh điện.
"Đây chính là tình trạng tài chính quốc khố năm nay, so với năm ngoái có tăng trưởng, rất không tệ, ân, đại khái bên trên chính là như thế."
Quách Đạm đứng trước bình phong, hữu khí vô lực (yếu ớt) nói.
Đây là câu nói đầu tiên trong báo cáo của hắn, nhìn tình hình này dường như cũng là câu nói cuối cùng.
"Ừm!"
Vạn Lịch buồn ngủ gật đầu, vụng trộm ngáp một cái, hôm qua tính toán cổ phần, ngủ hơi muộn a!
Thân Thì Hành, Vương Gia Bình, Lý Tam Tài các đại thần nhìn xem chuyện này đối với đế thương tổ hợp, thật đúng là hận đến nghiến răng.
Đường đường đế quốc tài chính, ngươi mẹ nó vậy mà dùng một câu khái quát, còn lại liền toàn bằng chính mình lĩnh ngộ.
Quá coi trời bằng vung đi!
Lý Tam Tài liền vô cùng khó chịu nói ra: "Chẳng lẽ Quách cố vấn ở trên đại hội cổ đông Nha hành các ngươi, cũng nói như vậy sao? Hay là nói Quách cố vấn đã chướng mắt tài chính quốc gia này rồi."
Vương Gia Bình cũng giận phun nói: "Ngươi thân là Đại Minh tài chính cố vấn, có thể nào qua loa cho xong như vậy, thật sự là không thể chấp nhận được."
Hắn là người ghét nhất loại tình huống làm cho có lệ này.
Vạn Lịch thấy các thần bọn họ tức giận, hình như còn có ý chỉ cây dâu mạ cây hòe, tranh thủ ngồi thẳng người, mang theo một tia trách cứ nhìn Quách Đạm, "Quách Đạm, ngươi đang làm gì, tài chính quốc gia, có thể nào qua loa như thế, làm mất hết sự tín nhiệm của trẫm đối với ngươi, ngươi chính là hồi báo trẫm như vậy sao?"
Oa oa oa! Ta vừa rồi thấy ngươi dường như sắp ngủ, ta mới nói ngắn gọn, ngươi mẹ nó lại bắt ta chịu tội? Thật là đáng ghét, ta là nồi hiệp (hiệp sĩ vác nồi) ở đâu? Đúng, Hưng An bá hiện tại là nhạc phụ của ta, cũng không thể để hắn tiếp tục chịu tiếng xấu, phải tìm kiếm đối tượng tiếp theo, a? Thẩm Nhất Quán có vẻ không tệ.
Quách Đạm liếc nhìn xung quanh, mếu máo nói: "Bệ hạ minh giám, trước kia chức trách này nói rất nhiều, có thể là các vị đại nhân không muốn nghe, liền một điểm đều không tiếp thu, năm nay tài chính quốc gia lại không có biến hóa quá lớn, muốn nói, khẳng định vẫn là lời nói trước kia, chức trách này sợ bệ hạ cùng các vị đại nhân không kiên nhẫn, thế là mới nói ngắn gọn."
Vạn Lịch gật gật đầu, lại nhìn về phía Thân Thì Hành bọn họ nói: "Hắn nói giống như cũng có đạo lý."
Phảng phất như ám chỉ, trẫm cũng không bao che tiểu tử này.
Vương Tích Tước đột nhiên nói: "Ngươi trước kia đã nói qua chuyện gì? Ta sao lại không nhớ."
"Đại nhân, ngài cũng không thể oan uổng ta như thế a!"
Quách Đạm lập tức kêu oan nói: "Chỉ nói về chuyện đồng ruộng này, ta đã từng liên tục nói qua, đất đai chỉ có bấy nhiêu, sẽ không tăng trưởng, chính là khuyên nuôi tằm đến cực hạn, khoản này cũng rất rõ ràng, minh bạch, không có tăng lên, có thể gia tăng chỉ là người đất đai, chính là địa chủ sáp nhập, thôn tính đất đai, đối với quốc gia mà nói, không có gì nhiều hơn, ta lúc ấy đã đề nghị cổ vũ nông nghiệp kỹ thuật phát triển, cùng đi hải ngoại mở rộng lãnh thổ, nhưng các vị đại nhân đều rất chê phiền phức."
Vạn Lịch thẳng thắn gật đầu nói: "Hắn hình như là đã nói qua lời này."
Thân Thì Hành nói: "Bệ hạ minh giám, chúng thần tuyệt đối không chê phiền phức, cổ vũ nông nghiệp kỹ thuật, triều đình vẫn luôn làm, còn về chuyện hải ngoại mở rộng lãnh thổ, quốc nội còn chưa giải quyết xong vấn đề, làm sao bàn luận đến hải ngoại."
Vạn Lịch lại nhìn về phía Quách Đạm.
Quách Đạm vội nói: "Thủ phụ đại nhân, ngài nói lời này. . . Ha ha. . . Ta cũng không dám gật bừa."
Thân Thì Hành cau mày nói: "Xin lắng tai nghe."
Quách Đạm ha ha nói: "Ta cảm thấy muốn cổ vũ nông nghiệp kỹ thuật phát triển, trước tiên, cần định nghĩa lại 'kỳ kỹ dâm xảo' (ý chỉ kỹ thuật tinh xảo quá mức), nói câu khó nghe, nếu quan viên có danh hiệu là tham ô, vậy ai sẽ còn nguyện ý làm quan a! Các vị đại nhân từ trong tâm lý đến sinh lý đều khinh bỉ loại người này, cổ vũ này hẳn là không thể nào nói đến."
Định nghĩa lại 'kỳ kỹ dâm xảo'? Lời này của ngươi có ý gì? Một vị râu trắng đại học sĩ lúc này đứng ra, "Thật sự là quá đáng. . . ."
"Chờ một chút!"
Quách Đạm đột nhiên giơ hai tay lên, cầu xin tha thứ: "Ta không phải muốn chứng minh ta là đúng, ta có thể là sai, hơn nữa có thể sai vô cùng nghiêm trọng, ta chỉ là chứng minh ta đã đề cập qua một phần đề nghị, chỉ thế thôi, cầu xin đại nhân bỏ qua, ta thật sự rất oan uổng a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận