Hồng Hoang: Khuyên Tổ Long Quy Ẩn, Ta Bị Trục Xuất Long Tộc

Chương 378: Phong ấn Na Tra! Cửu Long Đảo tứ thánh rời núi! (2)

Na Tra nghe Dương Tiễn nói xong, lập tức lộ vẻ mặt khó tin hỏi: "Cái gì? Đây lại là pháp chỉ của Sư Công?! Sư huynh, ngươi không gạt ta đó chứ?"
Nghe Na Tra chất vấn, Dương Tiễn cười nhạo một tiếng, nói: "Lừa ngươi? Ta lừa ngươi làm gì? Chính vì đây là lệnh của Sư Công nên ta mới từ Ngọc Tuyền Sơn đến đây. Nếu không, ngươi tưởng ta tới đây mưu đồ cái gì? Vinh hoa phú quý sao? Vinh hoa phú quý với ta mà nói, chẳng qua là thoáng qua như mây khói, không có chút giá trị nào!"
Na Tra nghe vậy liền im lặng. Hắn hình như lại gây họa rồi? Nhưng mà hắn cũng quen rồi. Khương Tử Nha lúc này cũng lên tiếng: "Na Tra, mau tỉnh ngộ đi! Biết lạc đường mà quay lại, ngươi vẫn còn được cứu! Nếu không, sư thúc chỉ còn cách đại nghĩa diệt thân!"
Na Tra cúi đầu, trong lòng rối bời. Một mặt là pháp chỉ của sư môn, hắn biết rõ chống lại sư mệnh nghiêm trọng thế nào; mặt khác, tình nghĩa với Ân Thương cũng không phải dễ dàng buông bỏ được. Nội tâm hắn đang giằng xé, cuối cùng nên lựa chọn ra sao? Hồi lâu, Na Tra ngẩng đầu, trong mắt lộ ra một tia quật cường: "Sư huynh, sư thúc, ta thừa nhận trước đây ta làm việc lỗ mãng, chưa suy xét chu toàn. Nhưng ta, Na Tra, dám làm dám chịu, đã dấn thân vào Ân Thương thì không thể tùy tiện phản bội. Cho dù là pháp chỉ của Sư Công, ta cũng không thể vì thế mà thay đổi lập trường."
Mọi người nghe Na Tra nói đều sững sờ, không ngờ đến nước này mà hắn vẫn không chịu khuất phục. Dương Tiễn tức giận giậm chân: "Na Tra, ngươi thật là ngu xuẩn mất khôn! Ngươi có biết làm như vậy sẽ có hậu quả gì không?"

Na Tra cười khổ: "Ta tất nhiên là biết, nhưng nếu bây giờ quay đầu, làm sao xứng đáng với sự tín nhiệm của các tướng sĩ Ân Thương? Mạng này vốn do sư phụ cho, giờ sư môn muốn lấy lại, cũng coi như trả cái nợ nghiệp này."
Khương Tử Nha khẽ vuốt râu, thở dài: "Na Tra, sao ngươi phải khổ vậy chứ? Khí số của Ân Thương đã hết rồi, ngươi đây là nghịch thế mà đi."
Trong điện rơi vào một khoảng im lặng, không khí ngưng trọng như có thể chảy ra nước. Một lúc sau, Na Tra chậm rãi mở miệng: "Sư huynh, sư thúc, ta hiểu chuyện hôm nay khó mà vẹn toàn, nhưng Na Tra ta cũng có giới hạn của mình. Ta nguyện bị giam ở đây cho đến khi Phong Thần chi chiến kết thúc. Ta không giúp Tây Kỳ, cũng không tham gia chiến sự của Ân Thương nữa, coi như vì sự tùy hứng của mình mà trả giá đắt, cũng để khỏi phải lâm vào thế lưỡng nan."
Dương Tiễn và Khương Tử Nha nhìn nhau, trong ánh mắt hiện lên chút do dự và suy tư. Rất lâu sau, Khương Tử Nha mới lên tiếng: "Na Tra, lời ngươi nói phải chắc chắn. Nếu ngươi thừa cơ đào tẩu hoặc lại tham gia chiến sự, đừng trách chúng ta không khách khí."
Na Tra khẽ gật đầu: "Ta, Na Tra, một lời đã nói ra, tứ mã nan truy."
Thế là, mọi người Tây Kỳ tìm một nơi kín đáo trong phủ Thừa tướng, nhốt Na Tra lại và thiết lập cấm chế dày đặc. Còn Na Tra thì ở nơi bị giam cầm này bắt đầu nghĩ lại quá khứ và thế cục hỗn loạn, chờ đợi Phong Thần chi chiến hạ màn. Chỉ là không biết lần này hắn giữ vững lập trường, trong thời buổi phong ba biến ảo này, rốt cuộc là đúng hay sai...
.............
Một bên khác, trong doanh trại của đại quân Ân Thương. Trong một trướng trại, Văn Trọng đang lo lắng đi đi lại lại. Na Tra bị bắt, sống chết chưa rõ, hắn không thể cứ thế ngồi chờ chết được! "Thực lực của Dương Tiễn rất mạnh, ta không phải đối thủ của hắn, nếu hai bên lại khai chiến thì Ân Thương ta gần như không có phần thắng! Chỉ riêng Dương Tiễn cũng có thể tùy ý quét sạch đại quân bên ta! Không được! Ta nhất định phải tìm người trợ giúp trước mới được!"
Văn Trọng âm thầm suy nghĩ. Đúng lúc này, trong trướng trại đột nhiên xuất hiện một người. Thấy người tới, Văn Trọng vừa kinh ngạc vừa chất vấn: "Ngươi là ai? Sao lại xuất hiện trong trướng trại của bản thái sư?!"
Người vừa đến mỉm cười, thản nhiên nói: "Thân Công Báo gặp qua thái sư. Ta cũng là thần của Ân Thương, thuộc hạ của quốc sư. Văn Thái Sư có vẻ đang gặp phiền toái?"
Văn Trọng nghe Thân Công Báo nói, liền kể hết tình cảnh mình đang gặp phải. Thân Công Báo nghe xong, mặt không lộ vẻ khó khăn, hắn cười nhạt nói: "Chuyện có gì đáng lo? Ta lại quen biết mấy vị đạo hữu, có thể mời họ đến tương trợ!"
Văn Trọng nghe vậy mừng rỡ, vội hỏi: "Lời ngươi nói thật chứ?"
Thân Công Báo gật đầu cam đoan: "Đương nhiên là thật, thái sư cứ chờ mấy ngày là được!"
Văn Trọng thấy Thân Công Báo tự tin như vậy, liền chắp tay nói: "Vậy thì phiền đạo hữu rồi."
Thân Công Báo không dám chậm trễ, lập tức lên đường. Mục tiêu của hắn chính là Cửu Long đảo. Trên Cửu Long đảo có bốn người pháp lực cao cường, họ đều là đệ tử Tiệt giáo! Trên đường đi, Thân Công Báo âm thầm tính toán cách thuyết phục Tứ Thánh Cửu Long đảo xuống núi tương trợ. Bốn vị thánh Cửu Long đảo này đều pháp lực cao cường, tính cách kỳ quái, muốn mời được họ không phải là chuyện dễ. Nhưng Thân Công Báo tự tin vào tài ăn nói của mình, nhất định sẽ đạt được mục đích. Không lâu sau, Thân Công Báo đến Cửu Long đảo. Vừa bước vào đảo đã cảm nhận được một luồng linh lực ba động mạnh mẽ. Hắn cẩn thận tiến lên, cuối cùng tìm được đạo tràng của Tứ Thánh Cửu Long đảo. "Tứ Thánh Cửu Long đảo có đó không? Thân Công Báo cầu kiến."
Thanh âm của Thân Công Báo vang vọng khắp đảo. Rất nhanh, bốn bóng người cùng nhau bước ra khỏi đạo tràng. Khí thế trên người họ phi phàm, khiến người ta cảm thấy một áp lực cực lớn! Thân Công Báo đối diện với họ không dám làm càn! Hắn lập tức cung kính thi lễ rồi mở miệng: "Bốn vị đạo hữu, hiện nay đại quân Ân Thương đang đối mặt với sự uy hiếp lớn của Tây Kỳ, nhất là đệ tử đời thứ ba của Xiển giáo là Dương Tiễn, thần thông quảng đại, không ai địch nổi. Nếu Ân Thương bị diệt, e rằng Tiệt giáo ta cũng sẽ bị chèn ép. Dù sao, sau lưng Ân Thương chính là Tiệt giáo ta chống lưng! Bốn vị đạo hữu pháp lực cao thâm, nếu ra tay tương trợ không chỉ có thể bảo toàn Ân Thương mà còn khiến cho Tiệt giáo ta danh tiếng lẫy lừng thiên hạ!"
Tứ Thánh Cửu Long đảo nghe Thân Công Báo nói, liếc mắt nhìn nhau. Trong đó, Vương Ma cười lạnh: "Hừ, cái tên Dương Tiễn kia thật sự lợi hại vậy sao? Ta phải xem thử mới được!" Dương Sâm cũng phụ họa: "Không sai, có pháp bảo trong tay, ta cũng chẳng sợ hắn!"
Thân Công Báo thấy tứ thánh có vẻ động lòng, liền tranh thủ thời cơ, miêu tả thêm về tình cảnh khó khăn của đại quân Ân Thương, nói đến mức tứ thánh phẫn nộ, cuối cùng đồng ý rời núi tương trợ. Sau đó, mấy người lập tức lên đường. Thân Công Báo dẫn theo Tứ Thánh Cửu Long đảo không ngừng nghỉ chạy về trụ sở đại quân Ân Thương. Văn Trọng đã sớm chờ sẵn ngoài doanh trại, thấy Thân Công Báo cùng mọi người trở về thì mừng rỡ. Thân Công Báo tiến lên giới thiệu: "Thái sư, đây là bốn vị đạo hữu ở Cửu Long đảo, Vương Ma, Dương Sâm, Cao Bạn Càn, Lý Hưng Bá, đều là người pháp lực cao cường, có họ giúp sức thì lo gì Tây Kỳ không bị tiêu diệt!"
Văn Trọng vội vàng chắp tay hành lễ: "Kính đã lâu bốn vị đại danh, Ân Thương giờ đang gặp nạn, mong rằng bốn vị đạo hữu ra tay giúp sức!"
Tứ Thánh Cửu Long đảo khẽ gật đầu, Vương Ma mở miệng trước: "Văn Thái Sư yên tâm, ta có pháp bảo trong tay, cái tên Dương Tiễn kia nếu dám đến thì sẽ có đi mà không có về!"
[CVT]: Xin được nói đôi điều!!! Chúc các đạo hữu một năm mới vui vẻ, may mắn và hạnh phúc bên gia đình!!! Chúc mừng năm mới!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận