Hồng Hoang: Khuyên Tổ Long Quy Ẩn, Ta Bị Trục Xuất Long Tộc

Chương 344: Nữ Oa Cung dâng hương! Thánh Nhân chi chiến! (1)

Chương 344: Đến Nữ Oa Cung dâng hương! Thánh Nhân giao chiến! (1) "Haizz! Sư đệ bị liên lụy rồi."
Sau một tiếng thở dài, Tu Di Sơn lại trở về vẻ tĩnh lặng. Chỉ là, vị lão giả có gương mặt hiền lành đã biến mất không còn tung tích… Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc đã đến ngày 15 tháng 3. Ánh ban mai vừa hé rạng, bên ngoài thành Triều Ca đã bày trận chỉnh tề, uy nghiêm. Đế Tân mặc long bào đen, hình huyền điểu trên áo giương nanh múa vuốt, như muốn bay lên! Trên đầu đội mũ miện kết chuỗi ngọc, mười hai viên ngọc châu lay động nhẹ nhàng trong gió sớm, phát ra âm thanh thanh thúy. Thân hình thẳng tắp, khí vũ hiên ngang, hai con ngươi lộ rõ vẻ uy nghiêm và tự tin, hắn vững vàng bước lên cỗ xe kéo sơn son thếp vàng lộng lẫy. Cỗ xe được làm bằng gỗ trầm hương, khảm nạm các loại bảo thạch, dưới ánh nắng sớm chiếu rọi, càng thêm rực rỡ. Phía trước xe là tám con tuấn mã lông trắng muốt, cao lớn vạm vỡ dẫn dắt, bờm ngựa theo gió tung bay, móng ngựa giẫm lên đất vang lên tiếng lộp cộp, phảng phất cũng hiểu rõ sự trang trọng của chuyến đi này! Hai bên trái phải là những hộ vệ mặc giáp trụ, tay cầm trường kích, ánh giáp phản xạ ánh hàn quang, những trường kích dựng thẳng san sát nhau, trông như một rừng thép.
Theo hiệu lệnh, đoàn quân trùng trùng điệp điệp chậm rãi tiến lên từ trong cung điện. Cờ xí tung bay, thêu lên những hoa văn đồ đằng, phấp phới trong gió! Tiếng nhạc trỗi lên vang dội, âm thanh chuông nhạc thanh thúy du dương, hòa quyện cùng tiếng trống trầm hùng vang vọng, âm thanh lan tỏa khắp các đường phố. Bách tính hai bên đường thấy Đế Tân đến, đều đồng loạt quỳ xuống, miệng hô lớn: “Tham kiến đại vương.” Âm thanh vang dội như sấm, truyền đi rất xa!
Đợi Đế Tân đi qua, những người dân mới từ từ đứng dậy, thần sắc hiếu kỳ nhìn đoàn xe đi xa. Bọn họ tụm năm tụm ba bàn tán xôn xao.
“Nghe nói lần này đại vương đi là đến Nữ Oa Cung dâng hương, cảnh tượng thật là hùng vĩ!” “Nữ Oa Nương Nương là vị thần nào vậy? Mà phải để đại vương đích thân đến dâng hương?” “Nghe nói người là Thánh mẫu của Nhân tộc, thời Thượng Cổ có đại công với Nhân tộc!” “Thì ra là vậy, trách sao đại vương lại huy động nhiều nhân lực như thế.” “Từ khi đại vương lên ngôi đến nay, cuộc sống của chúng ta ngày càng tốt đẹp hơn! So với trước đây, quả thực đã thay đổi một trời một vực! Mong rằng Nữ Oa Nương Nương phù hộ đại vương vô bệnh vô tai, phù hộ Đại Thương mưa thuận gió hòa! Phù hộ cho dân chúng Đại Thương an cư lạc nghiệp!” “Đại vương thật là một vị minh quân! Hôm nay may mắn được nhìn thấy dung nhan của đại vương, dù c.h.ế.t cũng không tiếc!” “…” Đế Tân tuy đã đi xa, nhưng những lời dân chúng bàn tán, hắn vẫn nghe rõ mồn một! Với tu vi Thái Ất Kim Tiên của mình, chút khoảng cách này, âm thanh ấy tự nhiên không thể nào lọt qua tai hắn. Khuôn mặt của hắn không khỏi nở một nụ cười thản nhiên. Được người dân yêu kính, được họ đánh giá như vậy, thì tất cả những việc hắn làm đều xứng đáng! Tương lai, hắn sẽ làm tốt hơn nữa!
… Tốc độ di chuyển của đoàn người không chậm. Thời gian dần trôi, họ đi đến những nơi càng lúc càng hoang vắng. Sau một hồi, bọn họ cuối cùng cũng đến được đích! Nữ Oa Cung tọa lạc trên đỉnh một dãy núi hùng vĩ mây mù bao phủ. Giống như viên ngọc quý lạc giữa chốn tiên cảnh! Nhìn Nữ Oa Cung phía trên. Đế Tân có một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng. Ngay lập tức, hắn tập trung ý chí, chậm rãi tiến về phía đỉnh núi. Sau lưng hắn, một số đại thần cùng thị vệ đi theo. Phần lớn những người khác đều ở lại dưới chân núi. Còn Tân Như Âm thì tự nhiên đi theo sát bên cạnh Đế Tân. Đúng vậy, nàng cũng đến. Tân Như Âm vẫn luôn rất hiếu kỳ về vị thánh mẫu của Nhân tộc này!
Leo núi đối với người thường mà nói rất mệt, nhưng đối với Đế Tân và mọi người, tự nhiên là dễ như trở bàn tay. Ngay cả đám thị vệ cũng không ngoại lệ. Thế giới này linh khí nồng đậm, lâu ngày được linh khí bồi dưỡng, nên dù là người bình thường tố chất thân thể cũng rất tốt! Không lâu sau, một đoàn người đã đến trước Nữ Oa Cung. Ánh mắt mọi người không khỏi kinh ngạc nhìn Nữ Oa Cung. Chỉ thấy, Nữ Oa Cung được xây bằng những tảng đá lớn cổ xưa, rêu xanh phủ đầy, dấu vết thời gian lan tỏa theo từng đường vân, như đang kể lại chuyện cũ thời Thượng Cổ. Cánh cổng cung cao lớn và nặng nề, trên cánh cửa những vòng đồng gỉ sét loang lổ, nhưng vẫn không mất đi vẻ uy nghiêm!
Đế Tân cùng đoàn người bước vào cửa cung, một hành lang đá trắng rộng lớn dẫn thẳng vào chính điện. Hai bên hành lang trồng đầy những loài kỳ hoa dị thảo, hoa lá rực rỡ đẫm sương đêm, trên những cành lá những hạt sương long lanh. Gió nhẹ thổi qua, hoa cỏ lay động, tỏa ra hương thơm ngào ngạt.
Chính điện trang nghiêm tĩnh mịch, đỉnh điện với những mái hiên cong vút, rường cột chạm trổ tinh xảo, các hình long phượng uốn lượn sinh động như thật, tựa như muốn bay ra khỏi mái điện. Bên trong điện khói hương lượn lờ, lụa mỏng như sương mù bao phủ khắp các ngóc ngách, làm tăng thêm sự thần bí cho Nữ Oa Cung. Đế Tân thấy vậy, không khỏi tán thán: “Nữ Oa Cung quả là một nơi tuyệt vời!” Sau đó, ánh mắt của hắn hướng về tượng thần Nữ Oa. Tượng thần Nữ Oa được đặt ở chính giữa chính điện, khuôn mặt từ bi hiền hòa, đôi mắt khép hờ, như đang quan s.á.t thế gian, lại như đang trầm tư về những năm tháng dài dằng dặc của đất trời. Thân nàng mặc tơ lụa, dải lụa màu theo gió phấp phới, tay có khi cầm ngũ thải thần thạch, có khi nâng muôn sinh linh, khiến người ta không khỏi kính sợ và thành kính.
“Đây là Nữ Oa Nương Nương sao?” Đế Tân lộ vẻ tò mò, quan sát tượng thần Nữ Oa Nương Nương. Những người khác tuy cũng rất hiếu kỳ, nhưng không dám bạo dạn nhìn kỹ như vậy. Bởi vì đối với bọn họ, Nữ Oa Nương Nương là một vị Thần Minh cao cao tại thượng! Là đấng không cho phép người khác khinh nhờn! Mà Đế Tân cũng không hề khinh nhờn, hắn chỉ đơn thuần có chút hiếu kỳ mà thôi. Ánh mắt của hắn đảo quanh đại điện. Chỉ thấy xung quanh có rất nhiều thiên điện nhỏ, thờ phụng những Thần khí và linh vật liên quan đến truyền thuyết của Nữ Oa. Kiến trúc thiên điện giản lược mà vẫn đẹp đẽ, trên các bức tường vẽ lại những bức bích họa Nữ Oa tạo ra loài người, vá trời, những bức vẽ mặc dù đã có chút bong tróc, nhưng vẫn có thể nhìn rõ sự rực rỡ và rung động năm xưa. Trong tranh Nữ Oa khi thì nặn đất tạo ra loài người, khi thì luyện đá vá trời, hình ảnh sinh động, phảng phất đưa người xem trở về thời thần thoại Viễn Cổ.
Sau khi xem xong, Thương Dung nhắc nhở: “Đại vương, nên dâng hương!” Đế Tân nghe vậy liền thu hồi ánh mắt, nhận lấy hương từ một vị đại thần, cắm vào lư hương trên bàn. Sau đó, hắn cúi người hành lễ, đồng thời chậm rãi nói: “Nhân Hoàng Đế Tân, bái kiến Nữ Oa Nương Nương! Nghe danh Nương Nương năm xưa lập công cho Nhân tộc, Đế Tân vô cùng cảm kích! Hôm nay chính là sinh nhật của Nương Nương, Đế Tân đến đây một là thay mặt nhân tộc dưới gầm trời cảm tạ đại ân tạo hóa của Nương Nương! Hai là chúc mừng sinh nhật của Nương Nương!” Nói xong, Đế Tân chậm rãi cúi người. Những đại thần khác thấy vậy thì cũng đồng loạt quỳ xuống hành lễ. Đế Tân thấy vậy, ánh mắt lộ vẻ khác thường, nhưng cũng không nói gì.
Đúng lúc này, trong mắt Đế Tân đột nhiên xuất hiện hai đạo kim quang nhàn nhạt. Ánh mắt của hắn trong nháy mắt trở nên mơ màng! Có đại năng đang cố gắng ảnh hưởng đến tâm thần của hắn! Đế Tân trong vẻ mờ mịt ngước nhìn tượng thần, vẻ mặt ngây ngốc, như thể si mê. Nhận thấy sự thay đổi của hắn, các đại thần kinh hãi! Như vậy chẳng phải là quá b.ấ.t k.í.n.h với Nữ Oa Nương Nương sao! Có vị đại thần muốn nhắc nhở, nhưng lại không biết nên mở miệng như thế nào. Tân Như Âm thấy vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng truyền âm cho Đế Tân: “Đại vương, đại vương!” Nhưng lại không thấy hồi đáp.
Một khắc sau, Đế Tân hành động. Hắn đi đến chỗ một vị thị vệ, nhanh chóng rút kiếm, rồi chậm rãi đi về phía vách tường. Một bước, hai bước… Khoảng cách của hắn đến vách tường càng lúc càng gần… Sắc mặt đám đại thần thay đổi lớn! Dù không biết Đế Tân định làm gì, nhưng trực giác mách bảo họ đó không phải chuyện tốt. Không kịp nghĩ nhiều, họ lập tức muốn ngăn cản. Nhưng đã có một người nhanh hơn bọn họ! Tân Như Âm đã lập tức đến bên cạnh Đế Tân, chắn đường đi của hắn, nhíu mày nói: “Đại vương.” Cùng lúc đó, « Băng Tâm Quyết » cũng đang điên cuồng vận chuyển trong cơ thể Đế Tân. « Băng Tâm Quyết » có thể giúp Đế Tân giữ được sự tỉnh táo mọi lúc, hiệu quả rất mạnh mẽ. Nếu như người ra tay lần này không phải là cường giả cấp Thánh Nhân, thì căn bản không thể nào mê hoặc được hắn! Nhưng sự đời không có chữ “nếu”. May mà sau khi « Băng Tâm Quyết » điên cuồng vận chuyển chỉ trong chốc lát, Đế Tân rốt cuộc cũng loại bỏ được sự mê muội trong đầu, khôi phục lại tỉnh táo! Sau khi tỉnh táo lại, Đế Tân lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra, sắc mặt của hắn trở nên lạnh lẽo vô cùng! Hắn lại bị ám toán! Và điều đáng sợ hơn là, hắn còn không biết ai là người đã ám toán mình! Đồng thời, trong lòng hắn cũng dấy lên một nỗi sợ hãi tột độ! Nếu như chậm thanh tỉnh thêm một lát, thì hắn không biết mình sẽ làm ra chuyện kỳ quặc đến mức nào! Và nó sẽ gây ra những hậu quả kinh khủng đến mức nào nữa!
Đúng lúc này, một tiếng giận dữ vang lên trong Nữ Oa Cung: “Chuẩn Đề! Ngươi lại dám tính toán ta?!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận