Hồng Hoang: Khuyên Tổ Long Quy Ẩn, Ta Bị Trục Xuất Long Tộc

Chương 301: An bài Tân Như Âm! Tinh huyết hóa thân! Lượng Kiếp sắp tới! (2)

Chương 301: An bài Tân Như Âm! Tinh huyết hóa thân! Lượng Kiếp sắp tới! (2)
Sau khi trở về đảo Bồng Lai, Ngao Ẩn suy nghĩ một chút, liền lập tức truyền âm cho đệ tử dưới trướng, nói: "Một trăm năm sau, vi sư sẽ giảng đạo cho mọi người ở Vụ Ẩn Cung."
Tu vi sau khi đột phá, tâm tình của Ngao Ẩn lúc nào cũng tốt, lại thêm dạo này hắn nhàn rỗi, nên mới nghĩ đến việc giảng đạo cho các đệ tử của mình trong vòng 1800 năm. Tuy nói Lượng Kiếp sắp tới, mà lần này Lượng Kiếp chỉ là sự đọ sức giữa các đệ tử tam giáo, nhưng khó tránh khỏi sẽ có bất ngờ xảy ra, tăng thêm một phần thực lực thì mình nắm chắc an toàn lại càng lớn!
Các đệ tử nghe được Ngao Ẩn truyền âm thì tự nhiên vui mừng khôn xiết! Dù sao, bọn hắn đã lâu chưa từng được nghe Ngao Ẩn giảng đạo! Mà mỗi lần nghe đạo đều có thể khiến cho bọn họ có được lợi ích không nhỏ! Nghe đạo một lần, ít nhất cũng có thể giúp bọn họ tiết kiệm được công khổ tu cả vạn năm! Cho nên, ngay khi vừa nghe Ngao Ẩn truyền âm, những đệ tử ở khá xa cũng đã bắt đầu lấy tốc độ nhanh nhất hướng về Bồng Lai đảo! E sợ lỡ mất thời gian giảng đạo!
......
Thời gian trăm năm thoáng cái đã qua.
Ngày này. Ngao Ẩn ngồi trên bảo tọa ở phía trên Vụ Ẩn Cung. Phía dưới có hơn 20 cái bồ đoàn đã ngồi đầy người! Triệu Công Minh, Tam Tiêu, Anh em Hồ Lô và mười vị đệ tử ký danh, tất cả đều đến đông đủ! Cơ duyên lớn như vậy, không một ai muốn bỏ lỡ!
Ngao Ẩn thấy vậy, khẽ gật đầu, rồi chậm rãi mở miệng nói: “Nói đến, vi sư cũng đã có một khoảng thời gian không giảng đạo cho các ngươi, nên nhân cơ hội này giảng cho các ngươi một lần. Còn khoảng một hai ngàn năm nữa, Lượng Kiếp mới cũng sắp đến, các ngươi cần chuẩn bị trước thì tốt hơn! Đương nhiên, nếu như có thể đóng kín cửa động phủ, cứ cẩu thả đến khi Lượng Kiếp kết thúc mới xuất quan, thì sự an toàn tự nhiên cũng không có vấn đề gì.”
Nghe được lời này của Ngao Ẩn, các đệ tử phía dưới lập tức kinh ngạc vạn phần! Mấy vị đệ tử Chuẩn Thánh thì còn đỡ, trên mặt của bọn họ ngoài sự khiếp sợ ra, tuy cũng có chút ngưng trọng, nhưng nhìn chung thì vẫn còn ổn. Còn những đệ tử dưới Chuẩn Thánh thì khác hẳn, trên mặt của bọn họ ngoài sự kinh ngạc ra, thì tràn đầy thấp thỏm lo âu! Vu Yêu Lượng Kiếp tuy đã qua mấy chục vạn năm, nhưng lúc này bọn họ hồi tưởng lại, vẫn thấy lòng còn sợ hãi! Mức độ thảm khốc thật sự đáng sợ đến cực điểm! Trận chiến đó, ngay cả các đại năng Chuẩn Thánh cũng phải vẫn lạc mười mấy hai chục vị! Cho nên, ai nghe thấy Lượng Kiếp đến cũng không thể làm ngơ!
Trầm mặc một lát, Triệu Công Minh mở miệng hỏi: "Sư tôn, không biết lần này Lượng Kiếp sẽ ứng vào đâu?"
Ngao Ẩn nghe vậy cũng không trực tiếp trả lời, mà lắc đầu nói: "Đến lúc đó các ngươi sẽ biết, lúc này vẫn nên nghe đạo trước!"
Triệu Công Minh gật đầu nói phải. Sau đó Ngao Ẩn bắt đầu giảng giải đại đạo. Thiên hoa loạn trụy, mặt đất nở sen vàng các loại dị tượng đã là chuyện thường. Ngoài ra còn có các loại dị tượng pháp tắc hiện ra trong đại điện...... Theo tiếng giảng đạo của Ngao Ẩn vang lên, từng vị đệ tử lần lượt tiến vào trạng thái ngộ đạo. Ai nấy trên mặt đều lộ vẻ say mê. Rõ ràng là đã nhập định, khó mà tự kiềm chế được.
Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua. Thoáng một cái đã trôi qua một ngàn năm.
Ngày này, Ngao Ẩn ngừng giảng đạo, nói với các đệ tử phía dưới: “Lần này giảng đạo đến đây là kết thúc, các ngươi hãy về tiêu hóa những gì nghe được, tranh thủ trước khi Lượng Kiếp đến có thể nâng cao thêm một chút thực lực!”
Các đệ tử nghe được lời của Ngao Ẩn, từng người một mở mắt, trong lòng bọn họ tuy rất không muốn rời cảm giác nghe đạo, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể khom người nói: "Đệ tử cáo lui!"
Nói xong, bọn họ chậm rãi rời khỏi đại điện.
Ngao Ẩn ngồi trên bảo tọa, ánh mắt thì nhìn về phương xa, tựa hồ vượt qua khoảng cách vô tận, rơi vào một vùng đất xa xôi nào đó. Trong ánh mắt của hắn lóe lên một tia trầm tư, nhàn nhạt cười nói: "Thú vị, Lượng Kiếp đã bắt đầu mở màn......"
Thiên Đình. Lăng Tiêu Bảo Điện.
Điện này là nơi mà chúng tiên tụ họp mỗi khi có triều hội. Lúc này, trên đại điện có khoảng hai ba chục vị Tiên Nhân. Những Tiên Nhân này đều có tu vi từ Kim Tiên trở lên.
Hạo Thiên nhìn Chúng Tiên ở phía dưới, trong lòng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Tuy rằng hắn đã quen rồi, nhưng mỗi khi hắn thấy Thiên Đình chỉ có lác đác mấy Tiên Nhân này, trong lòng vẫn không khỏi thở dài! Đa số sinh linh vẫn là thích tự do hơn. Mấy năm gần đây, tuy họ đã hết sức tuyển nhận Tiên Nhân rồi, nhưng hiệu quả lại kém đến mức không tưởng! Muốn tập hợp đủ thành viên cho Thiên Đình thật sự là quá khó khăn! Cứ theo tốc độ này, không biết phải mất bao lâu nữa!
Ngay khi Chúng Tiên đang nghị luận, một bóng người đột nhiên từ ngoài đại điện hoảng hốt chạy vào.
Hạo Thiên thấy vậy, hơi nhíu mày, liền chất vấn: “Vội vàng hấp tấp, còn ra thể thống gì?! Giải thích cho bản đế một lý do hợp lý!”
Tên thiên binh kia nghe thấy lời Hạo Thiên, lập tức sợ hãi quỳ xuống, nói: "Xin bệ hạ thứ tội, tiểu tiên có việc muốn tấu!"
Hạo Thiên nghe vậy, lạnh giọng nói: "Cho tấu."
Thiên binh kia sau khi nghe xong, liền nói: “Bẩm bệ hạ, trưởng công chúa ở hạ giới tự ý kết hôn với phàm nhân, và đã sinh hạ hai con trai và một con gái.”
"Cái gì?!"
Hạo Thiên nghe đến đây, lập tức đứng bật dậy, kinh hãi, phẫn nộ các loại cảm xúc hiện rõ trên mặt. Hắn rất mong đây là giả, nhưng hắn biết thiên binh không dám mang chuyện này ra lừa gạt hắn! Cùng lúc đó, hắn bắt đầu điên cuồng thôi diễn thiên cơ.
Một lát sau, thân thể hắn vô lực ngồi phịch xuống! Trong lòng hắn rất phẫn nộ! Hắn biết mình đã bị một vị Thánh Nhân nào đó tính kế! Nếu không có Thánh Nhân âm thầm che đậy thiên cơ, sao hắn lại không biết Dao Cơ cùng phàm nhân yêu nhau kết hôn?! Chỉ là hắn không biết kẻ đứng sau tính toán mình là vị Thánh Nhân nào!
Nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ những thứ này, mấu chốt hiện tại là phải lập tức xử lý tốt việc này, để tránh ảnh hưởng đến uy nghiêm của Thiên Đình! Thiên điều quy định, Tiên Phàm không thể yêu nhau! Hắn là Thiên Đế, sao có thể làm trái phép? Nếu như lần này làm trái phép, vậy danh tiếng của hắn sẽ hỏng mất! Dù là Thiên Đế cũng không thể tùy tiện làm bậy!
Trong lòng của hắn rất thống khổ và bất đắc dĩ!
Trầm mặc một hồi, ánh mắt hắn sầm lại nhìn xuống Chúng Tiên, giọng điệu băng lãnh nói: “Dao Cơ xúc phạm thiên điều, vị ái khanh nào nguyện ý hạ giới bắt nàng ta về quy án?”
Nghe được lời của Hạo Thiên, Chúng Tiên hai mặt nhìn nhau. Đi bắt em gái của Thiên Đế? Đây đâu phải chuyện tốt! Rất có thể là tốn công mà không có kết quả! Cho nên Chúng Tiên nghe vậy đều im lặng, cúi đầu, giả bộ như đang trầm tư suy nghĩ.
Hạo Thiên thấy vậy, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, hắn trực tiếp hạ lệnh: “Thiên Bồng nguyên soái, việc này giao cho ngươi làm! Ngươi lập tức dẫn theo 1000 thiên binh hạ giới, áp giải Dao Cơ cùng các con của nàng ta về Thiên đình chờ xử lý! Còn về phu quân của nàng ta, cứ tại chỗ chém giết!”
Nói xong, hắn thâm ý nhìn Thiên Bồng, lạnh giọng nói: “Đừng để bản đế thất vọng!”
Thiên Bồng nguyên soái nghe vậy, trong lòng lập tức không gì sánh được cay đắng. Hắn không ngờ tới, việc khổ sai này lại rơi trúng đầu mình, hắn có làm gì nên tội đâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận