Hồng Hoang: Khuyên Tổ Long Quy Ẩn, Ta Bị Trục Xuất Long Tộc

Chương 303: Thu đồ đệ Dương Giao, Hạo Thiên mưu đồ! (1)

Sau đó, hai bên liền không cần phải nhiều lời nữa, mỗi người nắm lấy vũ khí, hướng về đối phương xông tới. Dao Cơ cùng Thiên Bồng tu vi đều là Kim Tiên thời kỳ sau, thực lực ngang tài ngang sức. Dao Cơ bảo vật trên người nhiều hơn một chút, Thiên Bồng kinh nghiệm chiến đấu thì dày dặn hơn. Có thể nói, đều có ưu khuyết. Sau khi giao thủ, trong chốc lát vậy mà đánh một trận cân tài cân sức. Bất quá bởi vì Dao Cơ tạp niệm quá nhiều, lực chú ý khó mà tập trung, cho nên, nàng rất nhanh đã rơi vào thế yếu. Dao Cơ cũng không muốn cùng Thiên Bồng dây dưa, nàng tìm một cơ hội, phi thân trở lại bên cạnh bốn người Dương Thiên Hữu, bắt bọn hắn lại liền muốn lao ra khỏi vòng vây! Thiên Bồng thấy vậy, lập tức đối với một hai chục vị Thiên Binh theo tới phân phó: “Cản bọn họ lại!” Thiên Binh nghe vậy, lúc này đồng thời xuất thủ, hướng về phía Dao Cơ mấy người xông tới. Dao Cơ thấy vậy, trong ánh mắt có hàn quang hiện lên. Nàng không hề lưu tình, một kiếm hướng về các Thiên Binh đang cản trước mặt nàng chém tới! "Bành!" "Bành!" Hai vị Thiên Binh bị chém thành tro bụi! Các Thiên Binh khác thấy vậy, sắc mặt biến đổi, xuất thủ càng thêm mạnh mẽ một chút! Nhìn một màn này, Thiên Bồng cũng không nhàn rỗi. Hắn ở bên cạnh quan sát, không có lập tức xuất thủ, dự định trước hết để cho các Thiên Binh tiêu hao đối phương một chút, hắn sẽ đến kết thúc công việc. Ý nghĩ của hắn rất không tệ, đáng tiếc chuyện gì cũng có thể xảy ra bất trắc. "Nương tử coi chừng!" Đột nhiên, trên trận một đạo thanh âm lo lắng vang lên! Người nói chuyện chính là Dương Thiên Hữu. Chỉ thấy hắn dùng thân mình che chắn cho Dao Cơ một kiếm, lập tức vô lực ngã xuống mặt đất! "Phu quân!" "Phụ thân!" Nhìn thấy một màn này, Dao Cơ cùng ba đứa con lập tức phát ra một tiếng bi thiết! Bọn họ thực sự không dám tin, phu quân (phụ thân) cứ như vậy rời bỏ bọn họ! Bi thương, phẫn nộ, cừu hận...... Các loại cảm xúc tràn ngập trong đầu của bọn họ. Thiên Bồng nhìn thấy một màn này, trên mặt một mảnh im lặng. Hắn cũng không nghĩ tới, Dương Thiên Hữu sẽ chết như vậy. Hắn thấy rất rõ ràng, vừa rồi Dương Thiên Hữu nếu như không lấy thân mình cản kiếm cho Dao Cơ, thì Dao Cơ cũng sẽ không sao cả. Dù sao, chỉ là một hai chục tên Thiên Binh, thì làm sao làm bị thương đối phương được? Đừng nói chi là Dao Cơ trên người còn có các loại bảo vật hộ thân, muốn làm nàng bị thương sao dễ vậy. Nhưng là, những chuyện này Dương Thiên Hữu chỉ là một phàm nhân làm sao mà biết được? Hắn chỉ là nhìn thấy nương tử của mình gặp nguy hiểm nên theo bản năng chắn lại thôi. Chỉ có thể nói, tạo hóa trêu ngươi. Là Dương Thiên Hữu đã định trước có một kiếp này. Thiên Bồng trong lòng rất là cảm khái, bây giờ Ngọc Đế nhắn nhủ nhiệm vụ một trong, xử tử Dương Thiên Hữu đã hoàn thành, sau đó chính là đuổi bắt Dao Cơ cùng ba đứa con của hắn về thiên đình! Chỉ là, Thiên Bồng trong lòng cũng có sầu lo. Hắn thực sự lo lắng cho mình về sau lại vì chuyện này mà bị Dao Cơ trả thù! Tuy nói đối phương chuyện này phạm vào thiên điều. Nhưng là đối phương dù sao cũng là muội muội của Ngọc Đế. Khó đảm bảo Ngọc Đế sẽ không mở một con mắt nhắm một con mắt. Đem chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không...... Đợi đến chuyện này qua đi, đối phương lại đến tìm mình là người chủ sự để tính sổ! Đến lúc đó mình có thể ứng phó thế nào đây! Thiên Bồng trong lòng thở dài. Bất quá, mặc dù về sau có thể sẽ có tai họa ngầm. Nhưng bây giờ đối mặt với ý chỉ của Ngọc Đế, hắn chỉ có thể làm theo. Về phần chuyện sau này, sau này hãy nói! Lúc Thiên Bồng suy nghĩ bay tán loạn, dị biến lại nổi lên! Chỉ thấy, con trai cả của Dương Thiên Hữu là Dương Giao dưới sự phẫn nộ, hét lớn một tiếng: “Trả mạng phụ thân ta đây!” Lập tức hắn liền xông về phía một tên Thiên Binh! Dương Giao là người có dòng máu nửa người nửa tiên, trong người ẩn chứa tiên chi lực! Lúc này, dưới sự phẫn nộ của hắn, nguồn lực lượng này được dẫn dắt ra! Bởi vì hắn ra tay đột ngột, các Thiên Binh xung quanh vẫn đang ở trạng thái mờ mịt, lại thêm lực lượng của hắn đã có thể uy hiếp được Thiên Binh. Đến nỗi tên Thiên Binh bị hắn đột nhiên tập kích theo bản năng liền sử xuất sát chiêu! "Giao Nhi, đừng!" Lúc Dao Cơ phát hiện đã chậm, miệng nàng phát ra một tiếng kinh hô vô cùng khẩn trương. Giờ phút này, trong lòng nàng tuyệt vọng đến cực hạn! Trong một thời gian ngắn ngủi, để tang chồng lại mất con, loại thống khổ này ai biết! Trong lòng nàng biết, ngày binh công kích phía dưới, Dương Giao tuyệt đối không có khả năng sống sót! Dương Giao trong thân thể mặc dù ẩn chứa tiên nhân chi lực, nhưng cỗ uy năng này cũng không tính là cường đại, làm sao có thể là đối thủ của một tiên nhân chân chính! Nàng muốn ngăn cản Dương Giao, nhưng mà công kích của tên Thiên Binh kia đã đến trước người Dương Giao rồi! Khoảng cách hai bên quá gần! Căn bản không kịp ngăn cản! Nếu như ở dưới tình huống bình thường, nàng tự nhiên có thể ngăn cản. Nhưng vừa rồi nàng đem toàn bộ tinh lực đều đặt lên người Dương Thiên Hữu! Chỉ có thể nói, đây đều là mệnh! “Không được!” Nhìn thấy một màn này, Thiên Bồng quá sợ hãi, hắn một chưởng đánh về phía tên Thiên Binh kia, muốn ngăn cản hắn! Trong lòng của hắn tức muốn chửi mẹ. Đây chính là cháu trai của Ngọc Đế a! Ngươi mà cũng dám ra tay? Ngươi có mấy cái mạng a! Chỉ là, ra tay của hắn chung quy cũng đã chậm một bước. Hắn trơ mắt nhìn công kích của tên Thiên Binh kia từ từ đến gần Dương Giao...... Ngay tại lúc tất cả mọi người coi là Dương Giao hẳn phải chết không nghi ngờ gì thì, thân ảnh của Dương Giao đột nhiên biến mất ngay tại chỗ! Biến mất không một dấu vết, không hề có chút dấu vết nào! Tình huống này khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc vạn phần! Dao Cơ thấy vậy, chuyển buồn thành vui, ánh mắt nhìn bốn phía, trên mặt đầy nước mắt, một mặt kích động nói: “Đa tạ tiền bối đã cứu con ta một mạng, đại ân của tiền bối, Dao Cơ không thể báo đáp! Nếu như có thể, khẩn cầu tiền bối có thể đưa con trai của ta đến một nơi an toàn, Dao Cơ xin cảm ơn tiền bối!” Khác với Dao Cơ đang vui mừng, Thiên Bồng thấy vậy, cũng vẻ mặt nghiêm túc, như gặp đại địch. Đối phương cứu Dương Giao, cũng không biết là địch hay bạn. Bất quá đối phương ẩn vào trong bóng tối, không muốn lộ mặt, Thiên Bồng suy đoán rằng, đối phương có xác suất lớn không phải “bạn”. Dù sao, nếu là bạn thì, đối phương hoàn toàn không cần thiết phải như vậy, trực tiếp hiện thân là được. Mà có thể sử dụng thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi như vậy, lặng yên không một tiếng động đem Dương Giao cứu đi, Thiên Bồng lập tức hiểu ra, thực lực của đối phương mạnh hơn hắn quá nhiều! Điều này làm trong lòng của hắn vô cùng cẩn thận. Thiên Bồng sắc mặt nghiêm túc chắp tay nói: “Không biết vị tiền bối nào đang ở đây? Tiểu tiên chính là Thiên Bồng nguyên soái của Thiên Đình, không biết tiền bối có thể hiện thân gặp mặt không?” Thiên Bồng trực tiếp tự giới thiệu, hy vọng đối phương có chút kiêng kị. Chỉ là, sau khi hắn hỏi xong, hiện trường một mảnh trầm mặc, không có ai trả lời hắn. Thiên Bồng thấy vậy, sắc mặt hơi biến đổi một chút, lần nữa chắp tay hỏi: “Tiền bối vẫn còn đó chứ? Người ngài vừa mới cứu kia chính là một trong những nghi phạm mà Đại Thiên Tôn chỉ tên muốn dẫn về thiên đình, còn xin trả lại cho tiểu tiên, tiểu tiên vô cùng cảm kích.” Nhưng mà, điều làm Thiên Bồng thất vọng là, vẫn không có ai đáp lời hắn. Mà cùng lúc đó, Dao Cơ thừa dịp lực chú ý của Thiên Bồng không ở chỗ này, liền nói với Dương Tiễn cùng Dương Thiền: “Nhị Lang, Thiền Nhi, sau này cha mẹ không ở bên cạnh, các con phải tự chiếu cố kỹ cho bản thân mình. Nhị Lang, hãy chiếu cố tốt em gái của con. Mẹ bây giờ sẽ đưa các con đi, các con hãy tìm một nơi an toàn trốn đi! Đừng nghĩ đến chuyện báo thù cho cha mẹ, đối phương là Chúa Tể của tam giới, các con không thể đấu lại được! Hãy ngoan ngoãn trốn đi, sống yên ổn hết quãng đời còn lại nhé!” Dao Cơ nắm tay Dương Tiễn và Dương Thiền, lời nói thấm thía dặn dò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận