Hồng Hoang: Khuyên Tổ Long Quy Ẩn, Ta Bị Trục Xuất Long Tộc

Chương 352: Hạo Thiên tạm lui! Có nữ Đát Kỷ! (2)

Chương 352: Hạo Thiên tạm lui! Có nữ Đát Kỷ! (2)
Nghe Tô Hộ nói xong, Phí Trọng chẳng hề để ý mà cười nói: “Tô Hầu Gia, Tây Bá Hầu Cơ Xương con trai sao có thể so sánh với đại vương được? Ta đây là cũng vì tốt cho ngươi thôi! Sao ngươi lại còn trách ta?”
Tô Hộ chỉ vào Phí Trọng, nổi giận nói: “Cái này làm sao mà so sánh?! Nếu tiểu nữ mà bỏ hôn ước, ngươi xem thể diện Tô gia ta ra sao?! Ta còn mặt mũi nào mà gặp ai nữa?! E là phải mang tiếng xấu cả đời mất! Phí Trọng, ta thật muốn băm thây ngươi ra làm trăm mảnh!”
Phí Trọng nghe vậy, lập tức sợ hãi rụt cổ lại. Hắn hiện tại đang ở Ký Châu, nơi đây là đại bản doanh của Tô gia, hắn thật sợ Tô Hộ nhất thời nóng đầu, để cho mình không ra khỏi được nơi này. Hắn cười lớn hai tiếng, rồi nói: “Tô Hầu Gia đừng có nói đùa, giết ta, Tô gia các ngươi e là cũng chẳng tốt đẹp gì, không cần thiết, không cần thiết...... Mọi chuyện hãy nghĩ theo hướng tích cực xem. Ngươi cứ nghĩ đi, nếu như ngươi mà thành quốc trượng của đại vương, đó chẳng phải là vinh quang lớn lao lắm sao! Địa vị Tô gia các ngươi cũng sẽ theo đó mà đi lên! Nói không chừng có cơ hội trở thành vị chư hầu thứ năm có thực lực ngang với tứ đại chư hầu!”
Nghe Phí Trọng nói, Tô Hộ vẫn không nghe theo. Hắn có nguyên tắc của mình! Hắn không muốn vì vậy mà gánh cái tiếng bội bạc! Cho nên, hắn thẳng thừng từ chối: “Phí Trọng, ta tuyệt đối không để nữ nhi ta vào cung! Chúng ta không thể đánh mất chữ tín được! Hy vọng ngươi có thể nói lại rõ ràng cho đại vương, đừng làm khó chúng ta!”
Phí Trọng nghe vậy, vẻ mặt khó tin nói: “Tô Hầu Gia, ngươi đang đùa ta chắc? Đại vương đã nói rồi, để cho nữ nhi ngươi vào cung gặp mặt một lần. Nếu các ngươi mà từ chối, thì đó chính là kháng chỉ bất tuân! Hậu quả này, cả ngươi lẫn ta đều không gánh nổi đâu!”
Tô Hộ nghe đến đây, lập tức im lặng. Trong lòng hắn rối như tơ vò, trong mắt càng lộ rõ sát ý! Có lẽ cảm nhận được bầu không khí có chút không đúng, Phí Trọng lặng lẽ lùi về sau hai bước. Tô Hộ phát hiện ra, ánh mắt liếc xéo nhìn Phí Trọng, lạnh giọng hỏi: “Phí Trọng, ngươi lùi lại cái gì?”
Phí Trọng cười gượng, nói: “Ti chức đột nhiên thấy hơi đau bụng, nên dự định về dịch trạm, Tô Hầu Gia nếu đã suy nghĩ kỹ rồi thì có thể sai người đi báo cho ta biết.”
Phí Trọng vừa nói xong, nhanh chân liền chạy. Chỉ sợ chậm chân sẽ bị tai họa bất ngờ. Nhìn bóng lưng Phí Trọng rời đi, tay Tô Hộ chậm rãi sờ lên thanh đao lớn...... Nhưng cuối cùng hắn vẫn không hạ quyết tâm. Phí Trọng nói không sai, nếu hắn chết ở hầu phủ, thì Tô gia bọn họ chắc chắn sẽ gặp phải đại phiền phức! Cho nên, dù trong lòng hắn hận Phí Trọng đến thấu xương, cũng chỉ có thể cố nén xuống!
...... Một bên khác.
Về đến dịch trạm, Phí Trọng mới hơi thở phào nhẹ nhõm. Lúc nãy hắn cảm nhận được sát ý của Tô Hộ, thật sự sợ mình sẽ chết tại chỗ! Cũng may Tô Hộ vẫn còn lý trí! Hiện tại đến dịch trạm, muốn giết hắn cũng không còn dễ dàng nữa...... Phí Trọng không phải là kẻ chịu thiệt, hắn âm thầm nghĩ: “Tô Hộ lão thất phu, ta đây sẽ chờ ngươi ba ngày, nếu ba ngày không cho ra kết quả, ta sẽ quay về cáo ngươi kháng chỉ bất tuân! Đến lúc đó thì tự cầu phúc đi!”
Ba ngày thoáng chốc đã qua. Thấy vẫn không có tin tức, Phí Trọng không chờ thêm nữa, lập tức lên đường trở về Triều Ca.......
Hầu phủ Ký Châu.
Hạ nhân bẩm báo: “Hầu Gia, Phí Trọng đã quay về Triều Ca rồi ạ.”
Tô Hộ nghe xong, trong mắt lộ vẻ khó hiểu, hắn nhàn nhạt đáp: “Biết rồi, ngươi lui ra đi!”
“Dạ.”
Hạ nhân lập tức khom người lui ra. Tô Hộ nhìn về hướng Triều Ca Thành, ánh mắt phức tạp, không biết đang nghĩ gì.
Đột nhiên, một vị nữ tử tuổi độ đôi tám đang chậm rãi bước đến. Lông mày lá liễu, môi anh đào, gương mặt trái xoan, da trắng nõn, mắt phượng mày ngài...... Mang vẻ đẹp chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn! Nàng quả thực là một mỹ nhân tuyệt sắc chốn nhân gian! Nàng này chính là con gái Tô Hộ, Tô Đát Kỷ.
Sau khi đi đến bên cạnh Tô Hộ, nàng khẽ hé đôi môi đỏ mọng, cất tiếng hỏi: “Phụ thân, người nói đại vương liệu có vì con đã có hôn ước rồi, mà bỏ qua cho con không?”
Tô Hộ nghe vậy, lắc đầu đáp: “Vi phụ cũng không biết nữa, vị đại vương này của chúng ta tuy hùng tài đại lược, nhưng lại quá mức tự phụ! Chẳng ai đoán được hắn đang nghĩ gì! Nhưng mà nữ nhi cứ yên tâm, nếu hắn dám dùng vũ lực thì cùng lắm vi phụ sẽ phản lại cái Đại Thương này! Thiên hạ này lớn như vậy, chắc chắn sẽ có chỗ cho chúng ta dung thân! Dù có phải trả giá lớn thế nào, phụ thân cũng không để cho con chịu khổ đâu!”
“Phụ thân!”
Nghe Tô Hộ nói, Tô Đát Kỷ lập tức ôm lấy Tô Hộ, vô cùng cảm động. Phụ thân có thể vì nàng mà làm đến mức này, nàng cảm thấy mình rất hạnh phúc!
......
“Đại vương! Ký Châu Hầu Tô Hộ không chịu cho con gái hắn đến Triều Ca yết kiến. Càng lấy việc đã có hôn ước làm lý do để từ chối. Hắn kháng chỉ bất tuân, rõ ràng không xem đại vương ra gì! Theo thần thấy, Tô Hộ này e là đã có mưu đồ làm phản rồi!”
Phí Trọng đứng trên đại điện lớn tiếng nói. Bảo hắn nói thật à? Thật nực cười! Hắn vốn là một tiểu nhân mà! Thêm mắm thêm muối mới là sở trường của hắn!
Nghe Phí Trọng nói vậy, Đế Tân còn chưa có biểu hiện gì, thì đám quần thần trên đại điện đã náo loạn hết cả lên! Bọn họ nghị luận ầm ĩ. Rất nhanh, cả triều đình đã tràn ngập tiếng ồn ào.
Thương Dung bước ra nói: “Đại vương, Tô Hộ từ trước đến nay đều tận trung với cương vị của mình, làm sao lại có mưu đồ làm phản chứ? Chẳng lẽ ở đây có gì hiểu lầm không?”
Trong khi nói, ánh mắt của ông vô tình hay cố ý liếc qua Phí Trọng, rõ ràng là không tin những gì hắn nói.
Phí Trọng thấy vậy, lập tức chắp tay nói: “Thương Công nói vậy là sai rồi, có mưu đồ làm phản cũng đâu có biểu hiện ra. Hắn ẩn nhẫn đã nhiều năm, rốt cuộc tại chuyện của con gái hắn đã không giấu được nữa mà bại lộ bản tính của hắn! Mặt khác, có mưu phản chi tâm là một chuyện, kháng chỉ bất tuân lại là một chuyện khác. Có mưu phản chi tâm thì chúng ta chỉ là suy đoán, nhưng việc kháng chỉ bất tuân thì lại là sự thật! Chỉ riêng cái tội kháng chỉ bất tuân này thôi cũng đủ để chém đầu cả nhà hắn rồi!”
Nghe Phí Trọng nói vậy, Thương Dung lập tức im lặng. Kháng chỉ bất tuân quả thực là sự thật. Lương Phí Trọng cũng không dám nói dối về chuyện này! Lần này khó làm rồi...... Vẻ mặt ông trở nên khó coi.
Còn về Đế Tân? Lúc này hắn chỉ thản nhiên nhìn xuống đám đại thần, chẳng ai đoán được trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.
Đột nhiên, hắn nhẹ nhàng phun ra hai chữ: “Yên tĩnh!”
Chỉ trong chốc lát, sự ồn ào trong đại điện lập tức khôi phục lại sự yên tĩnh. Thấy vậy, Đế Tân đặt ánh mắt lên người Phí Trọng, giọng điệu bình thản hỏi: “Phí Trọng, những gì ngươi nói đều là thật?”
Phí Trọng nghe vậy, trong lòng lập tức trùng xuống. Những gì hắn nói có thêm mắm thêm muối vào, ba phần thật bảy phần giả. Nhưng bây giờ hắn chỉ có thể kiên quyết nói “là thật”. Bởi vì hắn không thể tự tát vào mặt mình được! Hơn nữa đây cũng không phải chuyện đùa, là khi quân đấy! Tội danh này hắn không gánh nổi!
Cho nên, mặt Phí Trọng như thể vừa ăn phải Hoàng Liên, đắng chát vô cùng nói ra hai chữ “là thật”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận