Hồng Hoang: Khuyên Tổ Long Quy Ẩn, Ta Bị Trục Xuất Long Tộc

Chương 261: Bắt đầu quyết chiến! Tình hình chiến đấu thảm liệt! (1)

Từ dưới nhìn lên, chỉ thấy bầu trời phía trên hội tụ dày đặc những chấm đen nhỏ, số lượng nhiều vô kể, che khuất cả một vùng trời! Ánh sáng mặt trời đều bị che lấp, bọn chúng đi tới đâu, nơi đó đều trở nên mờ mịt! Và hướng bọn chúng đang tiến tới chính là bộ lạc Vu tộc! “Đó là......”“Đại quân Yêu Đình xuất chinh?!” Lúc này, phàm là những sinh linh Hồng Hoang chú ý đến động thái của Yêu Đình đều kinh ngạc. Bọn họ không ngờ rằng Yêu Đình lại có động thái lớn như vậy! Khoảng cách trận đại chiến trước chỉ mới qua bao lâu? Vẫn chưa đến năm ngàn năm chứ? Hơn nữa, nhìn uy thế của Yêu Đình, chắc là đã dốc toàn bộ lực lượng rồi? Chúng sinh liền suy đoán, hẳn là Yêu Đình và Vu tộc dự định một trận quyết chiến? Điều này khiến trong lòng bọn họ vừa chấn động vừa có chút hưng phấn! Dù sao, đây là một trận náo nhiệt lớn! ... Rất nhanh, Tổ Vu bọn họ cũng phát hiện động thái của Yêu Đình. Bọn họ vừa kinh ngạc, lại vừa phẫn nộ. Kinh ngạc là vì trước đó không có chút dấu hiệu nào. Rõ ràng trước đó Yêu Đình còn ngang nhiên tàn s·á·t Nhân tộc, sao bây giờ lại đột ngột nhắm mũi nhọn vào Vu tộc? Sự thay đổi này quá đột ngột. Bọn họ không hiểu Yêu Đình đang nghĩ gì. Phẫn nộ là bởi vì, Yêu Đình chính là bên t·h·ả·m bại trong trận c·hiến t·r·a·nh trước! Nếu không phải Đạo Tổ ra tay lúc trước, thì trong Hồng Hoang này đã không còn Yêu Đình tồn tại rồi! Vậy mà bây giờ, bọn chúng không những không thu mình lại mà lại chủ động xông vào lãnh thổ Vu tộc! Chẳng lẽ bọn chúng nghĩ Vu tộc không có chút tính khí nào sao?! Yêu Đình cuồng vọng như vậy, nếu lần này Đạo Tổ còn xuất hiện để hòa giải nữa thì thật là vô lý! Đừng nói là Vu tộc bọn họ, chỉ sợ ngay cả chúng sinh Hồng Hoang cũng sẽ có ý kiến! Vì vậy, các Tổ Vu đã thống nhất ý kiến – lần này nhất định phải tiêu diệt Yêu Đình! Vu tộc bọn họ đã nhiều lần đánh bại Yêu Đình, trong lòng tự nhiên có sự tự tin! Cho dù bọn họ không có Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận làm chỗ dựa thì cũng không hề khiếp sợ! Sau khi mười một vị Tổ Vu thương lượng, liền hạ lệnh ứng chiến. Lập tức, mười một bộ lạc của Tổ Vu bắt đầu bận rộn. Mấy chục vạn Vu tộc bắt đầu tập kết. Số lượng Vu tộc thậm chí không bằng một phần vạn số lượng Yêu tộc. Nhưng tất cả Vu tộc đều là tinh nhuệ! Một Vu tộc thường có thể cùng mấy đại yêu cùng cảnh giới quần nhau. Hơn nữa, nh·ục t·h·ân của Vu tộc là vũ khí lớn nhất của họ. Da dày thịt béo đồng thời, sức hồi phục cũng vô cùng kinh người. Vì thế, từ tình hình chiến đấu thực tế mà nói. Một Vu tộc phát huy ra tác dụng còn vượt qua cả mười đại yêu cùng cấp bậc! Đây chính là lý do vì sao Vu tộc mỗi lần đều chiếm ưu thế trong Vu Yêu chi chiến! ... Đại quân Yêu tộc tiến lên rất nhanh, không bao lâu đã đến gần địa bàn của Vu tộc. Côn Bằng đứng phía trước đại quân, ngang hàng với Đế Tuấn, Thái Nhất, Hi Hòa, Phục Hi. Vẻ mặt hắn nghiêm túc, nhưng tâm trạng rất lạnh nhạt. Dù sắp đối mặt với trận quyết chiến giữa Vu Yêu, nhưng tất cả mọi thứ dường như không liên quan gì đến hắn. Tâm tình của hắn giống như một người ngoài cuộc, không có chút gợn sóng nào. Dù sao, vị trí của hắn khác biệt. Bản thể của hắn là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên không nói làm gì, tu vi của thân thể này cũng đã đạt tới Chuẩn Thánh hậu kỳ hiếm hoi trong Hồng Hoang. Ở trong trận chiến này tự vệ là điều không khó. Đừng nói là Chuẩn Thánh hậu kỳ, ngay cả Thái Nhất cũng vẫn lạc trong trận chiến này, vậy hắn tự vệ thế nào? Đầu tiên, Thái Nhất là chủ động muốn c·h·ết. Đánh tới cuối cùng, Yêu Đình bị diệt vong, thân hữu đều c·h·ết, tâm thái hắn sụp đổ nên mới lựa chọn tự bạo kết thúc. Thứ hai, chiến lực của Thái Nhất không bằng Côn Bằng hiện tại! Côn Bằng là hóa thân của Ngao Ẩn, bản thể nắm giữ pháp tắc, thần thông, phân thân toàn diện đều sẽ có! Với nhiều pháp tắc, thần thông chồng chất như vậy, chiến lực cường đại vượt quá sức tưởng tượng! Sao Thái Nhất có thể sánh bằng?! Cho nên, Côn Bằng muốn sống thì ai có thể g·i·ết được hắn? Hắn căn bản không cần phải lo lắng về an nguy của mình. Hắn chỉ cần nằm thẳng trải qua trận chiến này là kết thúc. Thực tế mà nói, dựa theo ý nghĩ của hắn thì hắn đã muốn thoát ly Yêu Đình từ lâu. Mục đích hắn ở lại Yêu Đình trước đó là vì mưu đồ Hà Đồ Lạc Thư. Nhưng bây giờ, tu vi của hắn đã đến Chuẩn Thánh hậu kỳ, Hà Đồ Lạc Thư đối với hắn không còn quan trọng như vậy nữa. Có cũng được, không có cũng chẳng sao. Nếu được thì hắn thậm chí muốn trực tiếp thoát ly Yêu Đình. Nhưng hậu quả của việc này rất phiền phức. Có thể sẽ thu hút ánh mắt của vô số đại năng Hồng Hoang! Không chừng còn sẽ bất hòa với Đế Tuấn, Thái Nhất. Hắn tuy không sợ nhưng điều đó không phù hợp với tác phong làm việc kín đáo của hắn. Thế nên, suy nghĩ hồi lâu, Côn Bằng vẫn quyết định giải quyết xong trận quyết chiến giữa Vu Yêu rồi tính. Hà Đồ Lạc Thư cứ lấy thôi, ngu gì không cầm. Hắn không cầm thì sẽ tiện cho sinh linh khác. Một món cực phẩm Tiên Thiên Linh Bảo giá trị cũng không tệ, cho dù hắn không dùng được thì cũng có thể đưa cho đệ t·ử của mình. Về phần nói Hỗn Độn Chung, Côn Bằng lại đang do dự có nên tranh đoạt hay không. Hỗn Độn Chung là Tiên Thiên Chí Bảo. Chắc chắn có rất nhiều ánh mắt đang nhòm ngó nó, trong đó còn có cả mấy vị Thánh Nhân! Nếu Côn Bằng tranh đoạt thì có thể sẽ phải đối đầu với Thánh Nhân! Mà đối mặt với Thánh Nhân, chỉ cần không phải Thái Thượng và Thông Thiên thì Côn Bằng vẫn có thủ đoạn cẩn thận ứng phó. Cho nên, cũng không quá e ngại. Chỉ là như vậy thì sẽ bại lộ thực lực của mình! Một khi thực lực bại lộ thì sẽ nhận được càng nhiều sự chú ý hơn. Một Chuẩn Thánh có chiến lực sánh ngang với Thánh Nhân có thể sẽ bị các Thánh Nhân khác tính kế! Phân thân này là một quân cờ bí mật của Ngao Ẩn, về sau có lẽ vẫn sẽ phát huy được tác dụng trong thời khắc mấu chốt, Ngao Ẩn cũng không muốn hắn sớm phải rút lui. Vì thế, đối với hắn mà nói, có thể kín đáo thì vẫn nên kín đáo. Côn Bằng khẽ thở dài trong lòng, vốn theo kế hoạch thì việc mưu đồ Hỗn Độn Chung là việc bản thể cần phải làm. Nhưng bây giờ bản thể lại bị Hồng Quân theo dõi. Mọi động thái đều sẽ khiến đối phương nghi kỵ. Nếu như mình đoạt được Hỗn Độn Chung, thì đối phương sẽ nghĩ sao? Có phải sẽ ép mình giao nộp Hỗn Độn Chung không? Cho nên càng nghĩ thì Ngao Ẩn đã sớm từ bỏ việc để bản thể mưu đoạt Hỗn Độn Chung. Suy nghĩ một lúc, Côn Bằng quyết định cuối cùng sẽ yên lặng quan sát sự tình phát triển. Xem có giống như những gì mình đã dự đoán không. Đến cuối cùng mới đưa ra quyết định cũng không muộn. Sau khi đã nghĩ kỹ, Côn Bằng tập trung ý chí, dời mắt nhìn vào chiến trường, ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú các Tổ Vu trước mắt. Chỉ nghe Tổ Vu Đế Giang lạnh giọng nói: “Đế Tuấn, trận chiến trước đó vẫn chưa đủ để đánh bại bọn ngươi sao? Mới qua bao lâu mà đã dám đến khiêu khích Vu tộc chúng ta? Có thật là muốn chịu c·h·ết đến thế sao?! Đã đến đây rồi thì hãy chuẩn bị bị tiêu diệt đi! Lần này, cho dù Đạo Tổ có đến đây cũng không thay đổi được kết cục diệt vong của các ngươi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận