Hồng Hoang: Khuyên Tổ Long Quy Ẩn, Ta Bị Trục Xuất Long Tộc

Chương 324: Bao che khuyết điểm Nguyên Thủy! Đám người lựa chọn! (2)

Chương 324: Bao che khuyết điểm Nguyên Thủy! Đám người lựa chọn! (2) Cùng lúc đó, trên bầu trời, cây Ngọc Như Ý kia trong nháy mắt hào quang tỏa sáng, trên đó mang theo vô tận đạo vận huyền diệu, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai hướng về bàn tay lớn của Hạo Thiên mà va chạm! Rất nhanh, hai bên lại một lần đánh vào nhau. “Bành!” Chấn động kịch liệt quét sạch ra, hư không vỡ nát, pháp tắc phá diệt, thiên địa rên rỉ! Từng tòa núi cao bị dư ba phá hủy...... Vô số sinh linh nhỏ yếu bị hủy diệt dưới dư ba...... Dương Tiễn mấy người nếu không có Nguyên Thủy bảo vệ, chỉ sợ chỉ dư ba này thôi cũng đủ để đánh chết bọn họ! Mà đây là Nguyên Thủy cùng Hạo Thiên khống chế pháp lực tràn lan kết quả! Nếu không, một kích này gây ra hậu quả tối thiểu phải khủng bố gấp trăm lần so với hiện tại! Dù sao, không hề khoa trương, đây đã là cấp bậc Thánh Nhân chiến đấu! Nguyên Thủy là một Thánh Nhân hàng thật giá thật. Hạo Thiên nhờ thiên Đạo chi lực gia trì, gọi là nửa bước Thánh Nhân cũng không đủ! Hai người bọn họ giao chiến có thể gây ra hậu quả như thế nào, có thể tưởng tượng được! Nên biết, ngày xưa Hồng Quân cùng La Hầu giao chiến đã từng khiến hơn nửa Tây Phương bị đánh nát! Mà bọn họ vẫn chỉ là Chuẩn Thánh!
Trở lại chuyện chính. Sau một kích giao thủ này, thắng bại đã rõ! Bàn tay lớn của Hạo Thiên lần nữa không địch lại Ngọc Như Ý, bị nó đánh tan tành! Thánh Nhân không hổ là Thánh Nhân! Chiến lực hoàn toàn không phải nửa bước Thánh Nhân như Hạo Thiên có thể so sánh được! Hai bên tuy chỉ chênh lệch nửa bước, nhưng nửa bước này lại như một cái hào sâu, khó mà vượt qua! Dưới Thánh Nhân, đều là giun dế. Câu nói này không phải không có đạo lý. Nửa bước Thánh Nhân, cũng chẳng qua là sâu kiến hơi mạnh một chút mà thôi! Đây cũng là nguyên nhân Lục Thánh không hề coi Hạo Thiên ra gì. Song phương căn bản không cùng một cấp bậc tồn tại! Thậm chí Nguyên Thủy chân thân từ đầu đến cuối đều không xuất hiện, chỉ dựa vào một kiện Linh Bảo đã đánh cho Hạo Thiên không còn cách nào khác. Hạo Thiên thấy vậy, sắc mặt lập tức khó coi đến cực hạn. Trong lòng hắn chua chát vô cùng thầm nghĩ: Ta cùng Thánh Nhân chênh lệch vậy mà lại lớn đến thế...... Giờ phút này, trong lòng hắn đối với Thành Thánh tràn đầy khát vọng! Nếu hắn cũng có thể chứng đạo Thành Thánh, vậy thì thân phận Chúa Tể tam giới của hắn mới có thể được xác thực triệt để! Bất quá, chuyện Thành Thánh cần phải từ từ mưu đồ, không thể nóng vội. Dù sao, ngày xưa mạnh như Thái Nhất đều không thành công. Minh Hà cũng kẹt tại đỉnh phong Chuẩn Thánh mà khó có thể tiến thêm!
Hạo Thiên trong lòng tạm thời gác lại mọi chuyện. Ánh mắt của hắn nhìn sâu vào Ngọc Như Ý, giọng bi thương nói: “Ta tài nghệ không bằng người, không có gì để nói. Ta hiện tại đi tìm Đạo Tổ lão gia phân xử, xem người nói sao!” Hạo Thiên vừa dứt lời, thân ảnh liền biến mất trên trời cao. Theo Hạo Thiên biến mất, uy áp giữa thiên địa cũng theo đó mà tan biến. Thanh âm bình tĩnh của Nguyên Thủy ở đây quanh quẩn: “Ngọc Đỉnh, dẫn bọn chúng rời đi thôi!” Ngọc Đỉnh nghe vậy, liền khom người đáp lại: “Dạ, sư tôn.” Sau một khắc, Ngọc Như Ý cũng trong nháy mắt biến mất tại nơi đây. Ngọc Đỉnh thấy vậy, lại lần nữa lên tiếng: “Cung tiễn sư tôn.” Những người khác cũng học theo, khom mình hành lễ nói “cung tiễn sư tổ (Thánh Nhân).” Sau đó, Ngọc Đỉnh liền dẫn bọn họ đến bên trên Ngọc Tuyền Sơn. Vào tới một chỗ cạnh bàn đá, mấy người phân biệt ngồi xuống, Ngọc Đỉnh lên tiếng hỏi: “Các ngươi có tính toán gì?” Nghe Ngọc Đỉnh nói vậy, Dương Giao ba người đều đưa mắt nhìn về phía Dao Cơ. Dao Cơ thấy vậy, trầm ngâm một chút rồi nói: “Quán Giang Khẩu không thể trở về, ta dự định tìm một nơi khác, còn chưa biết là cụ thể ở đâu.” Nghe Dao Cơ nói, Dương Thiền lập tức tiếp lời: “Mẹ, mẹ cùng con về Bồng Lai đảo đi? Con cũng có thể thường ở bên phụng dưỡng mẹ.” “Cái này...... Được sao?” Dao Cơ nghe vậy, trên mặt có chút do dự. Nàng lo lắng bản thân là người ngoài không thể vào được Bồng Lai đảo, thậm chí còn gây ra phiền phức cho con mình. Dương Thiền chậm rãi cười nói: “Đương nhiên có thể, Bồng Lai đảo rất lớn, để cho mẹ một chỗ ở hay không thành vấn đề.”
Nghĩ ngợi một lúc, Dương Thiền quay sang nói với Dương Giao: “Đại ca, hay là anh cũng cùng em về Bồng Lai đi? Dù sao người bổ núi Đào Sơn là anh, Hạo Thiên sợ là sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh đâu. Hay là đến Bồng Lai tránh bão?” Nghe Dương Thiền nói vậy, Dao Cơ lập tức lo lắng nhìn Dương Giao, cùng khuyên nhủ: “Đúng đó đại lang, Hạo Thiên chắc là xem con là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt rồi, cùng chúng ta đến Bồng Lai đi! Nếu không mẹ không yên lòng con được.” Dương Giao lập tức có chút do dự. Hắn cũng biết tình cảnh của mình rất nguy hiểm. Đến Bồng Lai đảo tránh thì đương nhiên là lựa chọn tốt nhất rồi. Nhưng...... Hắn liếc nhìn Lăng Sương, sau đó nói với Dương Thiền: “Tam muội, có thể để Thần Tượng tiền bối cùng chúng ta đi không? Nàng có đại ân với chúng ta, chúng ta cũng không thể bỏ đi không quan tâm nàng lúc này được.” Dương Thiền nghe vậy, mặt lộ vẻ trịnh trọng nói: “Đương nhiên có thể, đến Bồng Lai đảo, con sẽ nói rõ tình hình với sư tôn. Cho dù là sư tôn hay sư bá các sư thúc, đều là người hiểu chuyện, chắc là sẽ không cự tuyệt.” Nghe Dương Thiền đáp ứng, Dương Giao lúc này nói với Lăng Sương: “Tiền bối, cùng chúng ta đến Bồng Lai đi! Trước đây người cùng chúng ta đứng chung một chỗ, chắc đã bị Hạo Thiên ghi nhớ rồi. Nếu người một mình hành tẩu trong Hồng Hoang, khó đảm bảo không bị Thiên Đình ám toán! Để an toàn, hay là người cứ đến Bồng Lai quan sát động tĩnh của Thiên Đình rồi tính tiếp.” Lăng Sương nghe vậy, trầm ngâm một hồi rồi nhẹ gật đầu nói: “Cũng được.”
Sau khi đến thế giới Hồng Hoang, nàng không chỉ một lần nghe đến tên Bồng Lai. Mỗi khi có sinh linh nhắc đến cái tên này, đều mang vẻ mặt hướng tới. Cho nên, nàng cũng đầy tò mò với Bồng Lai. Bây giờ đã có cơ hội đến xem, vậy cũng không tệ. Cuối cùng, Dao Cơ đặt ánh mắt lên người Dương Tiễn, hỏi: “Nhị Lang, còn con thì sao?” Dương Tiễn nghĩ ngợi một chút, rồi thần sắc trên mặt dần dần trở nên kiên định, hắn chậm rãi nói: “Mẹ, con dự định ở lại Ngọc Tuyền Sơn theo sư phụ tu luyện! Thực lực mới là nền tảng để tồn tại trên thế gian! Không có thực lực, chỉ có thể để cho người khác xâm lược! Nếu có thực lực đầy đủ, cho dù là thiên Đế, cũng phải cung kính đối đãi!” Dao Cơ nghe vậy, nhẹ gật đầu, nàng tôn trọng lựa chọn của con mình. Nàng không có bản sự gì, nhưng nàng mong con mình có thể trở thành kẻ mạnh trên đời! Bây giờ, ba người con của nàng đều là thiên kiêu hiếm có trên thế gian, đang đi trên con đường thành cường giả! Là một người mẹ, trong lòng nàng vô cùng tự hào! Thế là, Dao Cơ chậm rãi nói: “Nhị Lang, vậy con ở đây tu hành cho tốt. Sư phụ của con đối tốt với con như vậy, con tuyệt đối đừng để người thất vọng đấy!” “Dạ, mẹ, con nhớ rồi!” Dương Tiễn kiên định đáp. Sau khi đã quyết định rõ ràng, mọi người lại ở lại Ngọc Tuyền Sơn mấy ngày, sau đó mọi người chia tay. Dương Tiễn đứng bên ngoài trận pháp, nhìn Dao Cơ và Dương Giao rời đi. Trong mắt hắn tràn đầy không nỡ. Rồi dần dần biến thành kiên định! Sau đó, hắn lại ở đây tu hành cho tốt, cố gắng sớm ngày trở thành cường giả! ......
Một bên khác. Hạo Thiên đang phi nhanh trong hỗn độn. Không biết qua bao lâu, cuối cùng hắn cũng dừng lại. Ở trước mặt hắn là một tòa cung điện khổng lồ cổ xưa. Toàn thân cung điện lưu chuyển những đạo vận huyền diệu. Vô tận pháp tắc ở trên đó hiển hóa...... Ngẩng đầu nhìn lên, phía trên cung điện khắc ba chữ đại đạo “Tử Tiêu Cung”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận