Hồng Hoang: Khuyên Tổ Long Quy Ẩn, Ta Bị Trục Xuất Long Tộc

Chương 336: Mời chào Tân Như Âm! Đế Tân đại hôn! (1)

Chương 336: Mời chào Tân Như Âm! Đế Tân đại hôn! (1) Thời gian thấm thoát lại trôi qua năm năm. Tử Thụ 15 tuổi. Trong mộng, Tử Thụ vẫn như thường ngày gặp được Ngao Ẩn.
“Đệ tử bái kiến lão sư.” Tử Thụ cung kính hành lễ.
Ngao Ẩn khẽ gật đầu, ngữ khí lạnh nhạt nói: “Miễn lễ. Tử Thụ, đem thành quả tu hành của ngươi hồi báo cho vi sư một chút.” Tử Thụ nghe vậy, cung kính đáp lại: “Thưa lão sư, về pháp tu hành khí vận, đệ tử đã tu hành đến cảnh giới Tiểu Thành. Bây giờ, đã có thể đơn giản vận dụng lực khí vận của bản thân. Thiên tử thuật vọng khí đệ tử vừa mới nhập môn. Đế vương tâm thuật đệ tử vẫn còn đang lĩnh hội.” Nghe được Tử Thụ trả lời, Ngao Ẩn gật đầu nói: “Thời gian năm năm, có được tiến độ tu hành này cũng coi như là được. Bây giờ, ngươi còn chưa kế thừa đại thống, trở thành Nhân Hoàng, uy lực của pháp tu hành khí vận còn chưa thể hiển hiện ra. Không có việc gì có thể đi ra ngoài nhiều hơn một chút, thiên tử thuật vọng khí có lẽ có thể giúp ngươi chiêu mộ được một chút hiền tài! Về phần đế vương tâm thuật? Cái này cần ngươi phải thực hành nhiều hơn. Thực hành càng nhiều, kinh nghiệm càng nhiều, tự nhiên là sẽ lĩnh hội.” “Dạ, lão sư.” Tử Thụ lúc này gật đầu đáp phải...
Ngày thứ hai sau khi tỉnh lại, Tử Thụ liền bắt đầu dạo bước trong thành Triều Ca. Nhưng mà sau khi đi dạo một ngày, hắn không khỏi có chút thất vọng. Không có ai có khí vận khiến hắn hài lòng. Bất quá, hắn cũng không nản chí, hắn hiểu chuyện này không vội vàng được, không phải chuyện một sớm một chiều. Thế là trong thời gian sau đó, Tử Thụ mỗi ngày đều dành chút thời gian đi dạo trong thành Triều Ca. Hành động này của hắn tuy đưa tới một chút chỉ trích, nhưng vấn đề cũng không lớn. Bởi vì phụ vương Đế Ất của hắn mười phần sủng ái đứa con trai trời sinh thông tuệ này! Không phải chỉ là thích vui chơi thôi sao, đây không phải là chuyện gì lớn! Mà sau khi kiên trì bền bỉ quan sát, một ngày nọ, Tử Thụ cũng rốt cục có thu hoạch lớn!
Hắn đứng trước một gian y quán, sắc mặt kích động nhìn một nữ tử bên trong y quán. Kim quang! Dưới sự gia trì của thiên tử thuật vọng khí, Tử Thụ nhìn thấy chính là ánh kim quang nhàn nhạt! Điều này có nghĩa đối phương là người mang đại khí vận! Tử Thụ lúc này sinh ra ý mời chào. Người mang đại khí vận thế này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, nếu bỏ qua, hắn có thể sẽ hối hận cả đời! Thế là, hắn không hề chần chờ, lập tức hướng về y quán cất bước mà đi. Rất nhanh hắn đã tới trước mặt nữ tử kia, ôn tồn lễ độ chắp tay nói: “Vị cô nương này, tại hạ Tử Thụ, hữu lễ.” Cô nương kia nghe vậy, đáp lễ lại rồi, cười nhạt một tiếng, nói: “Tiểu nữ tử Tân Như Âm, gặp qua vương tử.” Không sai, nàng này chính là Tân Như Âm. Ngày xưa, sau khi Tân Như Âm đến thành Triều Ca định cư, liền dựng lên một y quán, có thể kiếm tiền hay không không quan trọng, chủ yếu là để tích góp công đức. Hơn mười năm nay, hiệu quả thực sự không được lý tưởng, cực kỳ nhỏ bé. Bất quá Tân Như Âm tạm thời không có ý định đổi nghề. Một là không tìm được con đường tốt hơn để thu hoạch công đức. Hai là nàng đã quá lâu không tiếp xúc với người, cho nên muốn nhân cơ hội này, lại vào đời thể nghiệm một phen. Cảm ngộ hồng trần, cũng là một cách nâng cao tâm cảnh của nàng! Hôm nay, nhìn thấy trưởng tử của vương triều Ân Thương tìm đến nàng, trong lòng nàng rất hoang mang không hiểu. Dù sao lúc này thân phận của nàng chỉ là một chủ y quán bình thường thôi, một vị vương tử đường đường một nước, tìm đến nàng làm gì? Nàng đang đợi đối phương nói ra mục đích lần này đến đây.
Mà nghe được Tân Như Âm nói thẳng ra thân phận của hắn, Tử Thụ lập tức ngớ người, hắn kinh ngạc hỏi: “Ngươi biết ta?” Tân Như Âm gật đầu cười nói: “Vô tình thấy qua tôn nhan.” Tử Thụ nghe vậy, nhẹ gật đầu, cũng không quá xoắn xuýt vào vấn đề này. Dù sao đối phương là người mang khí vận màu vàng, tự nhiên khác hẳn người thường, nhận biết được mình cũng không phải chuyện gì kỳ quái.
“Tân Như Âm? Danh tự của cô nương rất dễ nghe.” Tử Thụ cười nhạt một tiếng, nói.
Tân Như Âm nghe vậy, ánh mắt bình tĩnh nhìn Tử Thụ, trên mặt vẫn là nụ cười nhàn nhạt. Tử Thụ thấy vậy, ngượng ngùng cười một tiếng, nói: “Cô nương, ta thấy ngươi là người có tài, không biết có nguyện nhập trướng của ta, cùng ta chung tay tạo dựng sự nghiệp lớn?” Tân Như Âm nghe lời này của Tử Thụ, lắc đầu, nói: “Điện hạ nói đùa, tiểu nữ tử chẳng qua chỉ là một chủ y quán bình thường thôi, hiểu sơ một chút y thuật, còn những mặt khác thì hoàn toàn không biết gì. Khen ta là hiền tài, thật sự quá nâng đỡ tiểu nữ tử rồi! Thực sự không dám nhận!” Tử Thụ nghe vậy, liền lắc đầu, ngữ khí kiên định nói với Tân Như Âm: “Cô nương, ta không nhìn lầm! Ngươi tuyệt đối là hiền tài mang đại khí vận! Nhập trướng của ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi! Ta là người sẽ trở thành hoàng đế trong tương lai, có được khát vọng lớn lao, cùng ta chung tay tạo dựng sự nghiệp lớn về sau ngươi tuyệt đối sẽ không hối hận!” Nhưng mà, đối mặt với lời nói chân thành của Tử Thụ, Tân Như Âm vẫn không chút do dự cự tuyệt: “Thật có lỗi điện hạ, tiểu nữ tử quen tiêu dao tự tại, không thích bị ước thúc, thực sự không có cái phúc phận cùng điện hạ cùng nhau chung tay tạo dựng sự nghiệp lớn.” Nhìn thấy Tân Như Âm lần nữa cự tuyệt mình, trên mặt Tử Thụ lập tức hiện lên vẻ không cam lòng. Tồn tại khí vận lớn như thế, hắn thực sự không muốn bỏ lỡ. Nhưng đối phương lại nhất quyết không đồng ý, điều này khiến trong lòng hắn bất đắc dĩ đến cực điểm! Sau một tiếng thở dài, Tử Thụ thấy trời cũng đã muộn, liền nói với Tân Như Âm: “Cô nương, ta ngày mai sẽ lại đến tìm ngươi!” Nói xong, cũng không đợi Tân Như Âm đáp lời, Tử Thụ liền quay người rời đi. Nhìn bóng lưng hắn rời đi, trong mắt Tân Như Âm thoáng hiện lên vẻ suy tư. Sau đó nàng lại không khỏi lắc đầu bật cười. Để nàng đường đường là một vị Đại La Kim Tiên, gia nhập vào một vương triều phàm nhân, điều này thật sự có chút nực cười...... Về chuyện Tử Thụ nói ngày mai sẽ lại đến tìm nàng, nàng cũng không để ở trong lòng. Tâm tính của thiếu niên đa phần đều là ba phút nhiệt tình. Có lẽ mấy ngày nữa sẽ quên béng thôi...... Nhưng lần này, Tân Như Âm nhất định tính sai...
Quả nhiên, kể từ ngày đó, Tử Thụ sau đó mỗi ngày đều đến y quán của Tân Như Âm, trăm phương ngàn kế thuyết phục, muốn nàng nhập trướng của hắn. Cái gọi là ba phút nhiệt độ căn bản không tồn tại! Nhưng mỗi lần Tân Như Âm đều cự tuyệt không chút lưu tình! Mà không ai từng nghĩ đến, một vòng tuần hoàn này lại tiếp tục đến tận mười năm!......
Mười năm sau. Tử Thụ đã hai mươi lăm tuổi lần nữa đến y quán của Tân Như Âm, hắn há miệng nói lại câu đã nói mười năm: “Tân cô nương, nhập trướng của ta, cùng ta chung tay tạo dựng sự nghiệp lớn đi!” Nhìn vẻ mặt đầy chân thành của Tử Thụ, Tân Như Âm thực sự bất đắc dĩ, nàng im lặng nói: “Điện hạ, mười năm rồi, ngài vẫn không chịu buông tha cho ta sao?” Tử Thụ nghe lời của Tân Như Âm xong, lắc đầu nói: “Chỉ cần ngươi không đáp ứng, ta sẽ một mực tới tìm ngươi. Không còn cách nào khác, ai bảo ngươi là người mà ta đã gặp, có khí vận trên người cường thịnh nhất đây?” Lời này của Tử Thụ là thật. Từ khi có thiên tử thuật vọng khí mười năm nay, hắn đã nhìn qua vô số người, nhưng không có một ai có khí vận hiện ra màu vàng! Qua đó có thể thấy được sự hiếm có và giá trị của khí vận màu vàng! Càng nhìn nhiều người, Tân Như Âm càng lộ ra đáng quý. Cho nên, mười năm trôi qua, Tử Thụ không những không từ bỏ ý định mời chào Tân Như Âm, ngược lại ý nghĩ mời chào của hắn càng thêm mãnh liệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận