Để Ngươi Tiến Cung Làm Nằm Vùng, Không Có Cho Ngươi Đi Trêu Nữ Đế

Chương 519: Khuynh Thành Hi Thi

“Leng keng!”
Chiếc mặt nạ hoàng kim bị đánh vỡ thành hai nửa, chồng lên nhau rơi trên mặt đất.
Lãnh Hoa Niên sững sờ, trước mắt là một gương mặt trắng nõn như ngọc, đẹp đến mức tận cùng, nếu như nói Diệp Thiên Tiên là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, vậy khuôn mặt này sẽ không thua nàng mảy may.
“Oa!” “Đây là Vô Danh?” “Vua sát thủ vậy mà lại đẹp như vậy.” “Hoàn toàn có thể so sánh cùng Diệp Thiên Tiên.” “Thật sự là không nghĩ tới, trước đó ta thật sự là mắt bị mù, còn nói nàng là người quái dị, không dám dùng chân diện mục gặp người.” “Đúng vậy a! Nào là mặt mũi đầy vết sẹo, bị hủy dung, tất cả đều là vô nghĩa.” “Đây mới thật sự là mỹ nhân vô song, tiên tử khuynh thành.”
Dưới lôi đài Tiên Hoàng cảnh hoàn toàn vỡ tổ, đã không còn ai quan tâm ai thua ai thắng, có thể thấy được một mỹ nhân tuyệt thế như vậy, chuyến đi này thật quá đáng giá.
“Ngươi là lão tổ của Khổng Tước thần tộc, Hi Thi?”
Lãnh Hoa Niên thông minh hơn bất cứ ai, lúc Hi Vân lo lắng hô lên câu nói kia, hắn liền biết bên trong nhất định có ẩn tình, quả nhiên là vậy.
“Ân! Đa tạ ngươi đã thủ hạ lưu tình, nếu không ta sợ rằng sẽ bị một kiếm này của ngươi hủy diệt hoàn toàn.” “Sẽ không, trước khi ta gặp được diện mục thật của ngươi, ta không có khả năng giết ngươi, ta không phải loại người qua loa đó.” “Vẫn là phải cảm ơn ngươi.”
Hi Thi trực tiếp thu hồi Phong Chi Nhận, chẳng biết tại sao, nàng cảm giác mình nhẹ nhõm chưa từng có, phảng phất như đã vứt bỏ gông xiềng của vô số năm.
Lãnh Hoa Niên mỉm cười, nhìn Hi Thi thật sâu.
Hi Thi trong lòng run lên, không để lại dấu vết mà quay mặt sang một bên, nàng có chút không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Lãnh Hoa Niên.
Lãnh Hoa Niên giành được ngôi vị lôi đài vương của Tiên Hoàng cảnh.
Từ đó, một mình hắn độc chiếm bốn ngôi vị lôi đài vương của Địa Tiên cảnh, Thiên Tiên cảnh, Tiên Vương cảnh, và Tiên Hoàng cảnh.
Vô Thượng tiên triều cho dù có thắng được ngôi vị lôi đài vương Tiên Thánh cảnh thì cũng sẽ chỉ có ba ngôi vị lôi đài vương.
Tiên Kiếm Tông đã giành được thắng lợi trong cuộc thi đấu trăm năm nay.
Lãnh Hoa Niên hai tay chống nạnh, nhìn những người vây xem với thần sắc khác nhau ở dưới lôi đài, có một loại cảm giác quân lâm thiên hạ.
Hắn bay xuống lôi đài, chậm rãi đi đến trước người Diệp Thiên Tiên, thế giới này có lẽ cũng chỉ có nữ nhân này là chính mình không giải quyết được.
“Diệp tiên tử, có thể tuyên bố kết quả thi đấu năm nay chưa?”
Diệp Thiên Tiên trong lòng có chút thất lạc, nhưng với tư cách là người bề trên, chút khí độ ấy vẫn phải có, nàng hắng giọng một cái rồi nói:
“Cuộc thi đấu trăm năm của Thiên Ngoại Thiên năm nay, người thắng cuối cùng là Tiên Kiếm Tông. Tiên Kiếm Tông cũng sẽ nhận được quyền sử dụng Thiên Linh Tiên Cảnh trong trăm năm tới.”
Người vui vẻ nhất dưới sân không ai khác ngoài Lăng Thu Nguyệt, nàng không ngờ rằng Tiên Kiếm Tông dưới sự dẫn dắt của nàng, lại có cơ hội đoạt được thắng lợi cuối cùng trong cuộc thi đấu trăm năm, còn có thể tiến vào Thiên Linh Tiên Cảnh.
Đương nhiên, người không vui nhất là Diệp Vãn Thu, nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, Vô Thượng tiên triều sẽ thua trong tay Tiên Kiếm Tông, chính xác mà nói là thua trong tay Lãnh Hoa Niên, người này thật sự quá yêu nghiệt, quá nghịch thiên.
Diệp Vãn Thu nghĩ nát óc cũng không hiểu nổi, thế cục thuận lợi vững vàng như vậy mà cũng thua được, Diệp Thiên Tiên ngay cả cơ hội xuất chiến cũng không có, điều này trong lịch sử của Thiên Ngoại Thiên là chưa từng có.
Diệp Vãn Thu không thể không nhìn kỹ lại nam nhân thần kỳ trước mắt này, một nam nhân khiến cho Vô Thượng tiên triều phải khó chịu.
“Thiên Linh Tiên Cảnh ngày mai sẽ chính thức mở ra cho Tiên Kiếm Tông, trẫm cũng sẽ trở về Vô Thượng tiên triều, các vị cứ tự nhiên, hẹn gặp lại ở cuộc thi đấu trăm năm lần sau.”
Diệp Thiên Tiên nói xong liền trực tiếp mang theo Diệp Vãn Thu trở về Tiên Thánh Cư của Vô Thượng tiên triều.
Thi đấu kết thúc, Tiên Kiếm Tông trở thành bên thắng lớn nhất.
Một cảnh tượng khiến người ta ngạc nhiên là, Cung chủ Ngọc Nữ Tiên Cung Cố Nhược Ly, Tông chủ Hợp Hoan Tông Nhan Như Ngọc, Đại trưởng lão Vô Tình Tông Lưu Ly Trường Hận đều đến chúc mừng Tiên Kiếm Tông. Trong lịch sử thi đấu trăm năm của Thiên Ngoại Thiên, chưa từng có một màn hài hòa như vậy.
Thêm vào đó, Dao Quang, Hi Vân, Yêu Cơ, Mị Cơ của Ngọc Nữ Tiên Cung, Bạch Linh Tịch, Bạch Giác Quỳnh, Bạch Luyện Sương, Lý Mộng Thiền của Vô Tình Tông, Nhan Khanh Khanh của Hợp Hoan Tông, tất cả đều vây quanh bên người Lãnh Hoa Niên.
Giờ phút này, Lãnh Hoa Niên thật sự đã đạt tới đỉnh cao nhân sinh.
Lăng Thu Nguyệt mời Cố Nhược Ly, Nhan Như Ngọc, Lưu Ly Trường Hận, cùng những nương tử này của Lãnh Hoa Niên, cùng đến Tiên Thánh Cư của Tiên Kiếm Tông dự tiệc liên hoan.
Việc này khiến cho một đám người không được mời hâm mộ muốn chết, bữa tiệc này tan cuộc, bọn hắn không được ăn mỹ thực, cũng không được ngắm mỹ nhân.
Trong vòng vây của một đám hồng nhan, Lãnh Hoa Niên trở lại Tiên Thánh Cư của Tiên Kiếm Tông.
Tiêu điểm từ Đại Bỉ Quảng Trường chuyển dời đến Tiên Thánh Cư của Tiên Kiếm Tông, nhưng Lãnh Hoa Niên, tiêu điểm này, từ đầu đến cuối không hề thay đổi, hôm nay hắn đúng như được chúng tinh phủng nguyệt.
Tiệc liên hoan hôm nay là một chuyện, điều mọi người quan tâm nhất vẫn là Thiên Linh Tiên Cảnh.
Trước đó Cố Nhược Ly, Nhan Như Ngọc, Lưu Ly Trường Hận đều đã cùng Lãnh Hoa Niên nhắc qua chuyện Thiên Linh Tiên Cảnh, một khi Tiên Kiếm Tông giành được quyền sử dụng Thiên Linh Tiên Cảnh trong trăm năm tới, các nàng hy vọng có thể có cơ hội được hưởng lợi.
Ba người đều có quan hệ không tầm thường với Lãnh Hoa Niên, Lãnh Hoa Niên lại là công thần lớn nhất giúp Tiên Kiếm Tông chiến thắng lần này, cũng có thể nói là công thần duy nhất.
Thái độ của Lãnh Hoa Niên liên quan đến tất cả.
Lăng Thu Nguyệt nhìn ánh mắt chờ đợi của các nàng, liền đoán được Lãnh Hoa Niên trước đó khẳng định đã hứa miệng với các nàng, dù sao nàng là một tông chi chủ của Tiên Kiếm Tông, quyết định cuối cùng vẫn phải do nàng đưa ra.
“Mọi người yên tâm, hôm nay những ai có thể ngồi vào bàn ăn này, đều là những nữ nhân mà Hoa Niên yêu mến nhất, ngày mai mỗi người đều có thể tiến vào Thiên Linh Tiên Cảnh, đương nhiên cũng chỉ giới hạn trong những người ngồi tại bàn ăn này.”
“Lăng tông chủ đại khí, Nhược Ly bội phục.” “Như Ngọc cảm tạ Lăng tông chủ.” “Trường Hận đa tạ Lăng tông chủ.”
Nỗi lòng của ba nữ nhân đã được giải tỏa, rất là khuây khỏa, sau đó chính là nâng ly cạn chén, uống không ít rượu.
Nhìn những nữ nhân này của mình vui vẻ hòa thuận, Lãnh Hoa Niên thật muốn đưa các nàng cùng đến tiểu thế giới của hắn xem một chút, nhưng các nàng vẫn chưa hoàn toàn là nữ nhân của hắn, thời cơ chưa chín muồi, chỉ có thể để lại chờ ngày sau.
Sau tiệc tối, Cố Nhược Ly mang theo Dao Quang, Yêu Cơ, Mị Cơ, Lưu Ly Trường Hận mang theo Bạch Linh Tịch, Bạch Giác Quỳnh, Bạch Luyện Sương, Lý Mộng Thiền, Nhan Như Ngọc mang theo Nhan Khanh Khanh, ai nấy đều hài lòng trở về. Ngày mai cùng nhau tiến vào Thiên Linh Tiên Cảnh, các nàng sẽ có nhiều thời gian ở bên Lãnh Hoa Niên, đây mới là điều các nàng mong đợi nhất trong lòng.
Lãnh Hoa Niên giữ lại một người, Hi Vân.
Lăng Thu Nguyệt đại khái đoán được tâm tư của Lãnh Hoa Niên, liền mang theo Thượng Quan Chỉ Lan cùng Tần Bảo Bảo đi thu dọn bát đũa.
Lãnh Hoa Niên mang theo Hi Vân đi vào sân nhỏ.
“Hi Vân, vừa rồi đông người, ta vẫn chưa hỏi ngươi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” “Phu quân muốn hỏi chuyện của lão tổ Hi Thi sao?” “Ân! Ngươi gặp mặt nàng lúc nào?” “Vào hôm thi đấu, ta mặc Khổng Tước chi vũ, nàng liếc mắt đã nhìn ra, sau đó nàng tìm ta nói chuyện một lúc, tiết lộ thân phận thật sự của mình cho ta biết.” “Thì ra là thế, ngươi giấu rất kỹ, ngay cả ta cũng lừa được.” “Phu quân, xin lỗi, đều là ta không tốt, ta đã đáp ứng lão tổ, không thể tiết lộ thân phận của nàng cho người khác, cho nên…” “Đồ ngốc, đừng tự trách, ngươi làm không sai.” “Phu quân không trách ta?” “Ta làm sao lại trách ngươi được?”
Lãnh Hoa Niên ôm Hi Vân vào lòng, cúi đầu hôn lên đôi môi anh đào kiều nộn của nàng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận